Áo Thuật Thần Tọa

Quyển 1 - Chương 91




Bàn, đồ đựng dụng cụ và nguyên liệu trong phòng thực nghiệm vẫn là dáng vẻ khi Lucien vào thu thập bụi oán linh lần trước, không có mùi của người lạ nào, chỉ có mùi lưu huỳnh thoang thoảng bị gió ở lỗ thông gió tại chỗ kín thổi vào.

Lucien giữ trạng thái chuyên tâm thi pháp, bình tĩnh chờ nửa tiếng, cũng tức là khoảng thời gian người gác đêm rời khỏi nơi gần đó và tà giáo đồ bắt đầu theo dõi lại.

Phía trên phòng thực nghiệm không có bất kỳ động tĩnh nào truyền đến, Lucien sau khi xác nhận an toàn mới dùng tinh thần lực để mở rất nhiều luyện kim trận sơ cấp được khắc trên bàn đá, sau đó lấy ra từ trong rương nguyên liệu đã thi triển thêm ma pháp “Bảo Tồn Cơ Quan” một ống bụi oán linh, ba cái nấm thi thể đen, tổ chức não thủy quỷ màu đen vẫn đang không ngừng lúc nhúc, cùng với một số nguyên liệu phụ trợ khác. 

Tuy hiệu quả ma pháp đã quá hai mươi bốn giờ nhưng có sự trợ giúp của đá băng tinh và các nguyên liệu khác mà Lucien mua nên tổ chức não thủy quỷ không hề xuất hiện dấu vết hư hỏng.

Đây là biện pháp mà Lucien đã làm để phòng tránh nhỡ khi bản thân vì lỡ việc gì đó mà không thể thi triển ma pháp “Bảo Tồn Cơ Quan” mỗi ngày một lần.

Đeo găng tay vào, cầm lấy dao găm bằng bạc, Lucien khều một cái nấm thi thể đen vào trong luyện kim trận để cân: 

“6.72 gam.”

Vừa ghi chép trọng lượng của nấm thi thể đen này trong thư viện Linh Hồn và tính toán lượng sử dụng của các nguyên liệu khác, Lucien vừa đặt nó vào trong đồ đựng thủy tinh có khắc phù văn ma pháp, sau đó lại lấy một cốc thủy tinh chịu nóng khô ráo tới cân trọng lượng của chính nó.

Rót bụi oán linh vào trong cốc chịu nóng này, Lucien quan sát sự thay đổi của cân nặng luyện kim trận, cho đến khi những bụi trong suốt phát ra ánh sáng nhẹ này có tầm 3 gram mới dừng lại. 

Dùng cách tương tự để cân ra 10 gram Tường Vi Ánh Trăng xong, cái tay mang găng màu trắng của Lucien cầm lấy dao găm bằng bạc lấp lánh ánh bạc nhẹ nhàng cắt lên tổ chức não thủy quỷ màu đen.

Bản thân tổ chức não thủy quỷ giống như đang giấu vô số con giòi nhúc nhích, lúc nhúc trở nên mãnh liệt, giống như cảm nhận được nguy hiểm cực lớn, cảm giác ghê tởm lạnh giá trơn nhớt xuyên qua găng tay truyền vào đại não Lucien rất rõ rệt.

Trước mắt Lucien đã xuất hiện vô số thủy quỷ và oán linh nhe nanh múa vuốt, làn da và bắp thịt thối rữa của chúng, răng vẫn còn máu tươi, mùi hôi thối nồng nặc khiến người ta cảm nhận được sự đáng sợ và buồn nôn. 

Nhưng Lucien lại cắt tiếp một cách lạnh lùng và không run tay chút nào, xuôi theo đường vân phức tạp của tổ chức não, cắt ra tổ chức mịn bên trong.

Thủy quỷ và oán linh bỗng nhiên biến mất, sự lúc nhúc của tổ chức não thủy quỷ trở về mức độ ban đầu, hơn nữa còn đang tiếp tục yên lặng.

Dùng luyện kim trận cân trọng lượng và dao găm bạc chia nhỏ, đồng thời sau khi xác định trọng lượng tổ chức não cắt ra thì Lucien lấy dụng cụ đựng màu đen dày giống như nồi đất tới, đặt ngọn lửa ở trên luyện kim trận và bắt đầu điều chỉnh độ lửa. 

Ngọn lửa từ màu đỏ thẫm thay đổi thành đỏ thắm, đỏ cam, màu vàng kim rồi ổn định ở màu vàng trắng.

Lucien trước tiên bỏ nấm thi thể màu đen vào trong đồ đựng, thêm vào ít nước sạch, sau đó dùng que thủy tinh khuấy.

Nấm thi thể đen không giống như các thực vật khác sẽ đốt cháy, sẽ nứt toác ở dưới nhiệt độ cao, mà là hòa tan từng chút, mùi thối rữa hôi nồng nặc từ từ tỏa ra nhưng lại bị luyện kim trận trói buộc trong đồ đựng. 

Khi dịch thể màu đen, sệt dính sôi ra bọt khí thì tay của Lucien thêm vào bụi oán linh và bột Tường Vi Ánh Trăng một cách rất ổn định.

Trộn lại một chút, ba loại nguyên liệu vừa tiếp xúc thì đã tỏa ra lượng lớn khói mù trộn lẫn màu đen và màu bạc.

Khói mù không ngừng tăng lên rồi co lại, dường như có vô số linh hồn đang tranh đấu trong đó, từng loạt tiếng kêu thảm thiết lúc có lúc không truyền vào tai Lucien, khiến Lucien bắt đầu có cảm giác hơi buồn nôn. 

Lucien không động đậy, cố nén sự khó chịu, tinh thần lực điều khiển ngọn lửa biến đổi, ngọn lửa màu vàng trắng trở thành màu trắng hoàn toàn.

Khói mù màu đen và màu bạc bắt đầu chậm rãi dung hợp ngưng tụ, tỏa ra một màu sắc trắng bệch tựa như da của người đã chết nhưng vẫn chưa thối rữa, khiến người ta tràn đầy sự ớn lạnh và rùng mình.

Thời gian trôi qua từng giây, khói mù ngưng tụ thành giọt nước màu trắng kỳ lạ. Lucien nhắm chuẩn cơ hội, dùng dao găm bạc hất tổ chức não thủy quỷ vào. 

Giọt nước màu trắng bệch trong đồ đựng giống như gặp phải thể từ, hòa tan toàn bộ vào trong tổ chức não thủy quỷ màu đen, chỉ một giây mà tổ chức não thủy quỷ đã biến mất một cách kỳ dị.

Nhiệt độ của căn phòng thực nghiệm ma pháp đột ngột giảm xuống, trở nên âm u. Ngọn lửa màu trắng cháy lên một tia màu xanh đậm, khiến người ta nảy sinh sự khiếp đảm không diễn tả được.

Lucien ở trong phòng thực nghiệm không một bóng người nhảy lui liên tiếp ba bước, nội tạng quằn quại, vô cùng mắc ói, suýt chút nữa đã ngất luôn rồi. 

“Đây là bị sóng hạ âm có độ mạnh nhất định tấn công, luyện chế “Linh Hồn Nỉ Non” còn có biến đổi như vậy ư?” Lucien vừa đứng không vững thụt lùi sau, vừa cố nhịn sự choáng váng mà phán đoán tình hình.

Sau đó chú văn tối nghĩa từ trong miệng Lucien truyền ra, một bức tường hình tròn trong suốt xoay quanh bên người Lucien, từng đường gợn sóng chấn động trên tường!

“Tiêu Âm Thành Lũy”! 

Sau khi ngăn chặn tấn công đến tiếp sau đó, Lucien đã khôi phục mấy giây liền tiếp tục thi triển “Quang Lượng Thuật:.

Quả cầu ánh sáng sáng rực xuất hiện ở trong phòng thực nghiệm trống trải, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mạnh có thể nhìn thấy chi chít từng mặt người trắng bệch trong đồ đựng!

Những mặt người này rất trong suốt rất mờ nhạt, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy ngũ quan, nhưng oán độc và khí tức u ám dày đặc mà chúng tỏa ra đang cố gắng thoát khỏi luyện kim trận, muốn chui vào trong thân thể Lucien. 

Không giống như oán linh đơn thuần mà giống một thứ hỗn hợp giữa linh thể và sự nguyền rủa, nếu bị chúng chui vào thân thể thì e rằng kết cục thê thảm.

Từng ma pháp ánh sáng mạnh tương tự như Quang Lượng Thuật xuất hiện theo những chú văn bí hiểm của Lucien, dưới sự chiếu rọi mạnh chồng chất của chúng, những mặt người mờ nhạt oán độc này dần dần biến mất.

Chờ đến lúc phòng thực nghiệm trở lại bình thường, Lucien mới nhìn thấy trong đồ đựng chỉ còn lại một chút dịch thể màu đen thừa ra, hơn nữa còn phát ra mùi cháy khét nồng nặc. 

“Công thức “Linh Hồn Nỉ Non” được dịch trên sổ ghi chép ma pháp của nữ phù thủy chắc là không sai, có thể là một số hạn chế nào đó bà ta cảm thấy không quan trọng và cũng không thể gặp được nên không dịch. Việc này suýt chút nữa hại chết mình rồi.” Lucien tháo găng tay ra, quẹt mồ hôi: “Sau này phải tìm cơ hội học chữ của đế quốc ma pháp cổ đại mới được.”

“Mình đều dựa vào công thức và quá trình ghi chép của nữ phù thủy để làm, sự khác biệt duy nhất là tổ chức não thủy quỷ mà mình sử dụng là biến dị, rất có thể chính là chỗ này xảy ra vấn đề.” Lucien suy nghĩ và phân tích lại công thức, quá trình để đưa ra phán đoán.

“Nước thuốc “Linh Hồn Nỉ Non” là thành tựu tuyệt vời của ma pháp Tử Linh ở đế quốc Hillvanas cổ đại, dựa theo ghi chép của nữ phù thủy thì công thức này được một số cực ít ma pháp sư nắm vững. Tổ tiên của bà ta là sau một lần trao đổi ngẫu nhiên mới nhận được, do đó nó là công thức yêu cầu vô cùng chuẩn xác, nguyên liệu có hơi biến đổi thì có khả năng gây ra thất bại. 

May mà tổ chức não thủy quỷ biến dị của Lucien chỉ là nhiều sức mạnh linh hồn hơn một chút, không có khác biệt mang tính bản chất so với tổ chức não thủy quỷ bình thường, vì vậy Lucien rất nhanh đã nghĩ được cách, quyết định luyện chế lại.

Lần này Lucien dùng nấm thi thể đen màu sắc đậm nhất, chất lượng tốt nhất, quá trình sau đó thì hoàn toàn giống với lần đầu tiên, đã tiến hành đến bước cuối cùng rất thuận lợi.

Lucien sau khi xem “Tiêu Âm Thành Lũy” và cạm bẫy trói linh thể đã bố trí sẵn trước đó thì bình thản ném tổ chức não thủy quỷ cắt ra vào trong đồ đựng, để nó hấp thu giọt nước kỳ lạ trắng bệch. 

Á! Á! Á!

Từng tiếng khóc sắc bén chói tai từ trong đồ đựng truyền ra, đầy cảm giác bi thảm thê lương nhưng lại bị Tiêu Âm Thành Lũy triệt tiêu.

Tổ chức não thủy quỷ màu đen thui nhanh chóng phai màu, trở thành đen lợt và dính sệt lại. 

Sự biến đổi như vậy một nửa là nữ phù thủy ghi chép, một nửa là Lucien suy tính đoán trước nên không hề sợ hãi, lạnh lùng đem lượng ít nguyên liệu phụ trợ dựa theo các bước ném vào trong ngọn lửa.

Ngọn lửa màu trắng bỗng chốc bùng phát lên, bao trùm lấy toàn bộ đồ đựng, sau đó lại đột nhiên tắt đi.

Ngọn lửa biến mất, trong đồ đựng đã xuất hiện dịch thể tầm 30ml có màu đen nhạt, không ngừng nổi bọt khí, trong mỗi bọt khí đều có một gương mặt người mờ nhạt, trắng bệch và ác độc, chúng không ngừng kêu thảm thiết, không ngừng nỉ non, khiến người ta không chịu nổi mà mềm lòng. 

“Chả trách gọi là “Linh Hồn Nỉ Non”.”

Lucien thi triển “Pháp Sư Chi Thủ”, bỏ nước thuốc màu đen nhạt kỳ dị đáng sợ này vào trong ống thí nghiệm thủy tinh.

Sau khi quan sát tỉ mỉ, chắc chắn nước thuốc bọt khí đen nhạt này giống với “Linh Hồn Nỉ Non” được nữ phù thủy miêu tả, Lucien cắn răng ngẩng cao đầu trực tiếp đổ nước thuốc vào trong miệng. 

“Không có thời gian, cũng không có nguyên liệu để thử nghiệm đặc tính dược tễ nữa! Nữ phù thủy chắc sẽ không tự mình hại mình!”

Nước thuốc không khó uống như Lucien tưởng tượng, chỉ là cảm giác trơn trơn có chút kỳ quái, trong lòng kiên quyết nên Lucien đã thuận lợi nuốt chúng xuống.

“Ợ, vị thịt gà ư?” 

Nhưng rất nhanh Lucien đã cảm thấy trong thân thể có từng cơn đau nhói sinh ra giống như phát ra từ nơi sâu nhất của linh hồn, nó dường như muốn xé rách thân thể của hắn ra từng miếng từng miếng.

Vô số tiếng nỉ non vang vọng bên tai, Lucien đã không phân rõ được là thật hay là ảo giác.

Loại đau đớn cực đoan này là thứ mà chuyên tâm thi pháp không thể chống lại, Lucien không chịu nổi mà quỳ xuống, sau đó nằm ngã ra rồi cắn chặt miếng vải đã chuẩn bị sẵn trước đó, lăn lộn ma sát ở trên đất, muốn giảm nhẹ sự đau đớn này. 

Tuy nhiên trong đầu Lucien lại giữ một chút tỉnh táo không dao động sau cùng:

“Trải qua sự rèn luyện mấy tháng nay, thân thể mình vốn dĩ là tốt hơn người thường rồi nhưng hai lần dùng nhiều tiềm lực lại trở nên giống với người bình thường, khả năng kích phát sức mạnh huyết mạch tuy cao nhưng không phải tuyệt đối!”

Trong sự đau đớn, Lucien chỉ cảm thấy tất cả máu của mình đều sôi lên, đang dâng trào trong thân thể, chảy đến mỗi một ngóc ngách, còn mỗi sợi mạch máu đều phồng lên đến cực hạn, giống như sẽ nổ toác ra bất cứ lúc nào. 

Làn da lộ ra bên ngoài của Lucien bao gồm mặt, cổ, mu bàn tay đều nổi lên từng sợi từng sợi mạch máu màu xanh, trông vừa đáng sợ vừa khủng bố.

Từng hơi máu bốc hơi ra từ trong mạch máu, giống như quả cầu màu đỏ huyết hoàn toàn bao lấy Lucien, sau đó lại thấm ngược trở lại.

Trong nỗi đau đớn một nửa là tỉnh táo một nửa là ảo giác, Lucien dần dần cảm nhận được mạch máu mình đang tách rời, thứ lớn mạnh nhất là một luồng sức mạnh tử vong sâu thẳm lạnh giá, nó đang áp chế mạch máu khác, bắt đầu cải tạo thân thể. Tuy nhiên “Ảnh xạ ngôi sao chính của số mệnh” trong linh hồn Lucien lại bỗng nhiên sáng lên, kết nối với ngôi sao chính, xung quanh hiện ra bầu trời sao minh tưởng hư ảo một cách kỳ lạ. Thế là một loại mạch máu vốn dĩ bị áp chế nhận được sự chi viện lớn mạnh nên cũng phát triển với tốc độ nhanh, đồng thời xua đuổi sức mạnh tử vong. 

Hai loại sức mạnh dùng tất cả mạch máu bên trong thân thể Lucien làm chiến trường giao chiến kịch liệt. Lucien vẫn còn giữ một chút tỉnh táo dĩ nhiên là hi vọng sức mạnh của ngôi sao giành chiến thắng, ít nhất nó không “tà ác” như vậy, mà trong hành động tiếp sau đó của bản thân thì sức mạnh của tính chất hắc ám có thể sẽ mang đến nguy hiểm và trở ngại nhất định.

Đáng tiếc, sức mạnh tử vong dường như do vô số linh hồn hợp lực luôn luôn chiến thắng sức mạnh ngôi sao của bản thân Lucien. Chính vào lúc Lucien tưởng bản thân sẽ bị vỡ mạch máu, chảy máu bên trong mà chết thì tử vong đã chiếm thế thượng phong, sắp áp chế sức mạnh ngôi sao.

Máu tươi điên cuồng chảy hình như muốn trở nên nhẹ nhàng lại. 

Suy cho cùng đây là huyết mạch kích phát dựa vào dược tễ, chứ không phải năng lực của bản thân Lucien