Bá Đạo Tổng Tài Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 26




Cả ba ngồi ăn cùng với nhau Tô Cảnh Nguyệt có chút bực bội vì Kiều Kiều với Từ Hàn Phong hai người đều đồng thời cùng nhau thi đua gấp cà rốt ra ngoài, Tô Cảnh Nguyệt biết điều này từ khi Kiều Kiều lên hai tuổi cô đã dạy con ăn uống không kén chọn, nhưng chỉ với cà rốt là bất chấp bị mắng chứ không ăn, giờ thì trước mặt mình lại có thêm một người,

Thấy vậy khiến cho Tô Cảnh Nguyệt sôi máu mà quát lên, “Hai người, đừng lựa nữa có được không”

“Mami, mẹ biết là Kiều Kiều không thích ăn cà rốt mà” Kiều Kiều nghe cô quát lên, cô bé liền nhìn cô biểu môi làm mặt đáng thương ra mà nói với cô,

"Nguyệt Nguyệt, anh cũng vậy mà trước giờ đều không thích anh cà rốt mà " Tiếp đó là đến lượt Từ Hàn Phong, Tô Cảnh Nguyệt nhìn hai người thật là vừa mắc cười vừa bực mình chứ,

"Chỉ có một ít thôi, ăn không có chết đâu " Tô Cảnh Nguyệt cau mày nhìn cả hai nói,

“Mami…người đừng ép baba với Kiều Kiều ăn nha” Kiều Kiều với Từ Hàn Phong điều nhìn nhau mà gật đầu, rồi quay qua nhìn Tô Cảnh Nguyệt nói,

“Thôi được rồi ăn nhanh lên rồi mami dạy con viết chữ” Tô Cảnh Nguyệt nhìn cả hai mà cau mày quát,

Tô Cảnh Nguyệt có một thói quen là từ lúc làm về mỗi buổi tối cô phải luyện chữ cho con để sau đó con vào tiểu học sẽ dễ tiếp thu hơn,

“Ok mami” cả ba ăn xong Tô Cảnh Nguyệt thì đưa con lên phòng để dạy chữ cho Kiều Kiều học, mà không biết bên phòng dưới Từ Hàn Phong đã chờ cô rất lâu,

"Nguyệt Nguyệt sao em lâu quá vậy, con học xong rồi sao, mau chúng ta đi tắm nào " Từ Hàn Phong ngồi đợi cô cả buổi trong phòng định đi lên kiếm cô, thì mới thấy cô đi vào, liền ôm lấy eo cô mà nói,

“Anh… anh hôm nay ngủ một mình đi nha tôi lên ngủ cùng với Kiều Kiều” Tô Cảnh Nguyệt xấu hổ, liền né tránh anh ta mà muốn ngủ với Kiều Kiều liền kêu Từ Hàn Phong ngủ một mình,

“Không được, sao lại muốn ngủ cùng con chứ, còn anh thì sao, anh không chịu” Từ Hàn Phong tất nhiên là không đồng ý, mà cau mày lại mà nói,



“Được rồi, được rồi, đùa với anh thôi Kiều Kiều đã ngủ rồi, anh mau đi tắm đi… áh này anh” Tô Cảnh Nguyệt chỉ đùa với anh, và chưa kịp nói hết thì đã bị Từ Hàn Phong vác cô lên vai mình một cách gọn gàng,

“A ha, Nguyệt Nguyệt của anh, hôm nay lại biết đùa với anh nữa sao, hôm nay em chết chắc rồi vợ à” Từ Hàn Phong vác cô lên vai đi vào phòng tắm,

“A ư…Đừng… Hàn… Hàn Phong đừng làm trong này, hơi nước làm tôi choáng, chúng ta ra ngoài làm được không” Tô Cảnh Nguyệt trong phòng tắm bị anh ta làm, đã vậy còn bị hơi nước trong nhà tắm làm cho cô gương mặt đỏ như bị sốt đến nơi, thì không chịu nổi nữa mà quay mặt qua nói với anh,

“Được vậy chúng ta liên giường đi, Nguyệt Nguyệt hai tay của em ôm chặt cổ anh đi nào, anh sẽ bế em ra” nghe cô nói vậy anh ta mới phát hiện gương mặt của cô đỏ bất thường khiến anh cũng lo lắng, liền đồng tình ý khiến, nên Từ Hàn Phong nhanh chóng kêu cô ôm cổ mình rồi anh bế đi ra,

"Á… Ah a á… Hàn Phong đi chậm lại của anh vẫn còn bên trong kia mà, mau đi chậm lại " Tô Cảnh Nguyệt quên mất là của anh ta vẫn đang bên trong cô, nên lúc này nhìn thấy anh đi nhanh bên trong liền Khuấy động làm cho Tô Cảnh Nguyệt có cảm giác rất lạ, mặt cô càng lúc càng đỏ hơn mà úp mặt mình vào ngực Từ Hàn Phong,

“Nguyệt Nguyệt anh động đây” Từ Hàn Phong đặt cô lên giường liền chuẩn bị tư thế mà nói,

"A ha… Ư ư ư… A a a a… Hàn Quốc, thoải mái quá… Hàn Phong đỉnh bên đó tiếp đi rất thoải mái, á… A a a ha ah… Ưa… Ư " Tiếng rên của Tô Cảnh Nguyệt khiến Từ Hàn Phong càng nghe càng hưng phấn hơn mà anh ta di chuyển hông càng mạnh mẽ,

Tiếng Thở mạnh và tiếng rên của hai người cứ thế mà hòa vào nhau, cứ thế mà làm bao lâu cũng không biết, Tô Cảnh Nguyệt thì đã thấm mệt còn Từ Hàn Phong không biết ra bao nhiêu lần bên trong cô mà anh ta vẫn còn sức để làm,

“Hàn Phong… Dừng lại đi chúng ta làm bao nhiêu lâu rồi á á á…” Tô Cảnh Nguyệt đưa tay lên ngực anh để anh dừng lại, vì cô chịu không nổi nữa mệt mỏi mà lên tiếng, Từ Hàn Phong không quan tâm mà dùng tay mình nắm lấy tay cô mà dập nhanh vô cùng,

“Nguyệt Nguyệt, chúng ta làm như thế này, em mới có thể sinh bảo bảo thêm cho anh, em hãy nhìn thân thể mình xem, đã sinh một đứa con rồi mà eo vẫn còn thon gọn đến như vậy, thân hình của em rất là đẹp mà còn quyến rũ vô cùng” Từ Hàn Phong lúc này liền lấy hai tay mình mà chạm hai bên eo của Tô Cảnh Nguyệt mà nói,

"Được… Á a á á Tôi sẽ sinh thêm con cho anh, Hàn Hàn Phong… anh chậm chậm lại một chút, Hah "Tô Cảnh Nguyệt đầu óc quay cuồng như người bị mất lí trí bây nên sẽ không biết lời nói vừa thốt ra, nên vừa thở mạnh vừa nói,

“Nguyệt Nguyệt anh ra bên trong em nữa đây” Từ Hàn Phong nhìn thấy bộ dạng của cô khiến anh ta đã ra, giờ anh cũng đã mệt mỏi thở ra một hơi xong anh ta nằm đè lên người Tô Cảnh Nguyệt,



"Hàn Phong tôi muốn hỏi anh một chuyện " Tô Cảnh Nguyệt sau một đêm lâm trận mà mệt mỏi lả người nhưng cô lại nhớ lại tờ giấy ly hôn mà muốn hỏi anh,

“Ừm” Từ Hàn Quốc thỏa mãn nên cũng mệt mỏi giọng lười biếng mà ừm một cái,

"Chuyện ba năm trước, nếu anh không yêu tôi, tại sao anh lại không chịu ly hôn với tôi " Tô Cảnh Nguyệt tò mò mà hỏi anh,

Từ Hàn Phong giật mình tự nhiên nghe được lời cô vừa hỏi, nên liền bật người dậy tư thế cũ mặt hướng trên mặt đối diện với cô mà muốn lẩn tránh câu hỏi của cô mà nói, “Nguyệt Nguyệt em vẫn còn sức để hỏi anh những chuyện này sao, vậy sao chúng ta không làm thêm một lần nữa”

“Hàn Phong chúng ta có thể làm thêm, nhưng mà anh mau trả lời câu hỏi của tôi đi, tôi là hỏi nghiêm túc đấy” Tô Cảnh Nguyệt cau mày nhìn anh ta muốn hỏi anh nhưng Từ Hàn Phong lại lẫn tránh đi mà im lặng

“Hàn Phong tại sao lúc đó, cô gái MG đó nói anh sẽ ly hôn với tôi mà, và cho cô ta về nhà ở, Hàn Phong lúc đó anh cần cô ta hơn tôi sao” Tô Cảnh Nguyệt nhìn mặt anh mà hỏi nghiêm túc,

"Hàn Phong trả lời tôi " Tô Cảnh Nguyệt quả nhiên không thấy Từ Hàn Phong trả lời mà cứ nhìn mình chằm chằm, còn Từ Hàn Phong thì lúc này mới nhớ lại hồi ba năm trước sao anh ta lại ấu trĩ như thế, nhưng đổi lại là lúc đó anh ta vốn dĩ cũng không có ý định manh động mà ly hôn với cô, anh ta liền cười khổ

"Á aaah… Hàn Phong sao lại không nói gì mà động thế… Nhanh quá rồi, Hàn Phong Chậm lại aaaaah… " Tô Cảnh Nguyệt quên là cái đó của Từ Hàn Phong vẫn còn bên trong, nên cứ thế mà cô lại nhắc đến chuyện cũ mà đã làm cho Từ Hàn Phong giận chính mình, và anh ta chỉ có cách làm thế này để cho Tô Cảnh Nguyệt quên đi thôi, cứ thế mà Tô Cảnh Nguyệt bị anh ta làm đến mệt mỏi mà thiếp đi, còn Từ Hàn Phong thì nhìn thấy cô thiếp đi nên nhanh chóng đi đến nhà vệ sinh, mà lấy khăn ướt lau người cho cô,

"Hàn… Hàn Phong anh mau trả lời đi " Từ Hàn Phong đang lau người cho cô thì đột nhiên Tô Cảnh Nguyệt mơ mơ màng màng, từ từ mệt mỏi mà mở mắt ra không quyên chuyện bùa rồi còn nhắc lại hỏi anh,

"Nguyệt Nguyệt, em cũng mệt rồi hãy ngủ đi " Từ Hàn Phong đưa nhìn cô mỉm cười, còn cúi đầu xuống hôn lên môi cô một cái rồi nói,

"Hàn Phong, mau trả lời " Tô Cảnh Nguyệt vẫn nhất quyết hỏi anh với giọng điệu từ từ nhỏ dần,

"Được… Được rồi mai anh sẽ trả lời câu hỏi của em, nên em hãy mau ngủ đi " Từ Hàn Phong đưa tay vuốt tóc cô nhẹ nhàng, sau đó nói lời chấn an cô thì Tô Cảnh Nguyệt cũng ngoan ngoãn nghe theo anh và đã chìm vào giấc ngủ, còn Từ Hàn Phong thì đã lau sạch sẽ cơ thể cho cô và rồi mới em cô vào lòng mình mà cả hai cùng nhau ngủ,