Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký

Chương 18





Khi đó thấy bói toán kia cũng phải hơn năm mươi tuổi, đeo kính râm hình tròn, bên cạnh tay còn đặt một gói cứng thuốc lá Hồng Hà giá năm tệ, ông ấy luôn miệng hút thuốc, điếu này chưa xong lại hút điếu khác.

“Oa! Tiểu Lý Tĩnh đúng là giỏi hơn mẹ, đây là lại bắt thêm được một người trộm đổ rác sao?” Thầy bói toán ngồi trên chiếc ghế xếp, cười tủm tỉm nói.

Nữ hài Lý Tĩnh nhận lấy khích lệ, trên mặt nàng có chút hài lòng nói: “Lý bán tiên a, còn không phải sao, cậu này thấy tôi liền bỏ chạy, đều rơi vào trong sông, tôi nghi ngờ cậu ta là kích điện bắt cá.


Thầy bói phù phù hút thuốc, nhả một đống khói, đều sắp phủ lên cả người mình.

“Nha, kích điện bắt cá à, cậu nhóc như này là không tốt đâu, vận thế của người kích điện bắt cá sẽ bị hao tổn, là phải chịu báo ứng đó nha.


Nữ hài Lý Tĩnh phốc phốc cười nói: “Lý lão lục, tôi chỉ là gọi ông một tiếng bán tiên mà thôi, ông còn thật sự xem mình là bán tiên à, buồn cười quá đi mất.


Lần trước ông tính quẻ cho Lý thẩm, ông bảo Lý thẩm nuôi lợn trong nhà trong vòng một tháng nhất định sẽ mang thai lợn con, kết quả thì sao? Kết quả là lợn nhà Lý thẩm đến ngày thứ ba thì bị tiêu chảy mà chết! Lợn con đâu!”
“Khụ khụ!.

.

” Thầy bói ho khan hai tiếng nói rồi nói: “Đó là do thời vận của con lợn kia không đủ, không thể trách lão tính không chuẩn, nếu nhóc không tin, không thì lão tính cho nhóc một quẻ?”
Cô nhóc cười đến muốn gãy lưng, cô bé chỉ vào thầy bói nói: “Đừng, tôi không dám để ông bói cho đâu, ông chắc chắn là mấy ngày rồi không có ai khai trương.

Nếu ông muốn bói thì bói cho cậu ta đi, bói để tôi xem thử cậu ta có phải là người kích điện bắt cá hay không.

” Cô bé bỗng nhiên chỉ sang tôi.

Lúc đó không hiểu thế nào, dù sao liền mơ mơ màng màng để ông ta bói mệnh cho tôi.

Lão thầy bói này hỏi ngày tháng năm sinh của tôi, sau đó lấy ra mai rùa đen, bên trong mai rùa đen còn có ba đồng tiền Càn Long Thông Bảo.

Ông ta lắc trên dưới trái phải vài cái, sau đó ba đồng tiền kia từ trong mai rùa đen rơi ra ngoài, rớt xuống trên mặt bàn.

Không biết có phải là trùng hợp hay không, ba đồng tiền rơi dưới mai rùa đen đều là mặt sau, hơn nữa hai trong số đó còn chồng lên nhau, đồng tiền còn lại nằm lẻ loi bên cạnh, khoảng cách giữa mấy đồng tiền còn hơi xa.

Ấn tượng rất sâu sắc, trên mặt thầy bói lúc ấy không có tí nét cười đùa nào cả, ông ta nhìn xem ba đồng tiền một cách sững sờ, nhìn chằm chằm rất lâu, điếu thuốc Hồng Hà trên tay đều cháy đến đầu lọc rồi.

Sau khi phản ứng lại, ông ta nhìn nhìn tiểu Lý Tĩnh, rồi lại nhìn nhìn tôi, nhịn không được mà thở dài lắc đầu.

Cô bé cười hỏi: “Lý lão lục, nói đi, bói ra cái gì rồi, cậu ta có phải là kích điện bắt cá hay không?”

Lão thầy bói lại châm một điếu thuốc, hút một hơi thật sâu, ông ta nhìn tôi, nói một cách đầy ẩn ý: “Cậu nhóc, không đơn giản ha!.


Trong lòng tôi chột dạ, liền cẩn thận hỏi ông ta nhìn ra được cái gì rồi.

Ông ta cười ha ha nói: “Nước sâu ao nông, ao nông thì nhiều rùa, cậu chính là con rùa đáng tiền nhất trong ao, nhưng vẫn không chạy thoát được vận mệnh cuối cùng, bị người làm thịt, nấu thành một bát canh rùa.


(**thầy bói trong câu này dùng từ vương bát, vừa có nghĩa là rùa, vừa có nghĩa là tên khốn nạn.

)
Lúc ấy nghe thấy bị người ta nói mình là rùa đen, tên khốn, thật sự rất tức giận.

Bây giờ nghĩ lại những lời đó của ông ta.

Có thể nói là từng chữ đều như châu ngọc!.


.

Sau này tôi có trở lại một lần, nhưng cũng tìm không thấy ông thầy bói toán năm xưa.

Đi hỏi thăm thì có người nói ông ta hút thuốc nhiều quá nên hai năm trước mắc bệnh ung thư phổi, vì không có tiền hóa trị ung thư nên chết rồi; cũng có người nói ông ta đã rời khỏi Thuận Đức, không biết đi đâu.

Nếu như bây giờ tôi có thể gặp lại ông ta, tôi sẵn sàng trả số tiền lớn cả trăm vạn để mời vị thầy bói toán này tính cho tôi một quẻ.

Tính Hạng Vân Phong tôi còn có thể lập gia đình hay không.

Tính từ nay về sau tôi nên đi đâu về đâu.

***Được dịch và biên bởi iinatrans