Bác Sĩ Là Thầy Cũng Là Chồng Em

Chương 43: Chí Kiên trở về.




Dự định ban đầu của Chí Kiên là đi Nhật 2 tuần để cứu người, nhưng mà anh bị thương nên ở lại Nhật điều trị mọi người đều về trước.

Chỉ còn mỗi Thế Hào ở lại chăm sóc cho Chí Kiên đến một tháng sau hai người mới trở về, trong suốt thời gian này ở bệnh viện Gia Hân và Chí Kiên luôn gọi điện nói chuyện với nhau.

Ban đầu anh còn dấu tình trạng vết thương của mình, nhưng một tuần sau bởi vì sự này nỉ của Gia Hân cuối cùng anh cũng cho cô xem.

Khi Gia Hân nhìn thấy vết thương của anh cô không kìm chế được mà khóc nức nở, nhìn cô khóc như vậy anh xót lắm Chí Kiên nói:

-Anh không sao vài tháng nữa là anh có thể đi lại được rồi, em đừng lo lắng quá khóc nhiều sẽ ảnh hưởng đến con đó.

Nghe anh nói như vậy cô cũng cố gắng không khóc nữa, mỗi ngày hai người đều gọi điện tâm sự với nhau.

Sau chuyện lần này họ mới nhận ra đối phương quan trọng với mình như thế nào, Gia Hân cứ luôn cho rằng cô không yêu anh nhiều như anh yêu cô.

Nhưng khi nghe tin dữ đó Gia Hân mới biết trái tim mình đau đớn như thế nào? Cô không thể sống thiếu anh, nếu như anh xảy ra chuyện gì thì cô phải sống sao? (

Còn Chí Kiên trong lúc nguy cấp anh nhìn thấy cái bàn liền chui vào, trong đầu anh luôn suy nghĩ mình phải bình an để trở về với Gia Hân.

Nhờ vậy mà trời thương đã giúp anh an toàn mà Gia Hân cũng không bị làm sao, em bé vẫn khỏe không bị ảnh hưởng khi cô ngất.

****************

Hôm nay là ngày Chí Kiên trở về nước, Gia Hân trong lòng lo lắng thế nên mặc kệ mọi người khuyên nhủ, cô nhất định phải ra sân bay đón anh trở về.

Khi Chí Kiên được Thế Hào đẩy ra anh ngồi trên xe lăn nhìn thấy cô gái nhỏ của mình, anh mỉm cười nói:

-Em đó đã bảo em ở nhà rồi mà vẫn không chịu nghe lời anh.



Gia Hân nhìn thấy tay anh đã khỏi rồi chỉ còn mỗi chân nên cũng yên tâm phần nào, cô nói:

-Bởi vì em lo cho anh mà.

Cô cúi xuống ôm lấy anh thúc thích, Chí Kiên mỉm cười hạnh phúc anh ôm cô lại và đưa tay sờ vào bụng cô hỏi:

-Con có quấy không em? Là trai hay gái?

Đứng thẳng người lên cô xoa bụng của mình nói với anh:

-Em chưa biết em muốn cả hai chúng ta đều sẽ cùng nhau xem con là trai hay gái, nên mỗi lần đi khám em đều nói bác sĩ không cho em biết, em muốn đợi anh về.

Chí Kiên mỉm cười cưng chiều cô vợ nhỏ của mình, lúc này Thế Hào lên tiếng nói:

-Anh hai chị dâu hai người về nhà tâm sự được không? Em cũng muốn về ôm vợ ôm con em nhớ vợ con của em rồi.

Lúc này Quỳnh Như ở trên xe bước xuống và đứa bé trên tay, cô trêu anh nói: 23

-Em và con đến rồi, chỉ là xem anh có nhớ hai mẹ con của em không thôi.

Phạm Thế Hào liền chạy đến ôm vợ nói:

-Sao anh lại không nhớ em và con chứ nhớ muốn chết.

Cả nhà nghe anh nói như thế mà cười lớn rồi mọi người cùng nhau lên xe trở về nhà, buổi tối hôm đó cả gia đình

Phạm gia rất vui vẻ, bởi vì mọi người đã đoàn tụ với nhau hết rồi.



Buổi tối ở trong phòng ngủ của Gia Hân và Chí Kiên, sao khi hai người tắm rửa xong hết rồi lên giường ngủ, anh ôm cô gái nhỏ vào lòng và nói:

-Bé cưng anh rất nhớ em hai tháng nay anh đã rất cố gắng tập vật lý trị liệu để có thể đứng lên được và nhanh chóng trở về bên em, anh yêu em nhiều lắm.

Gia Hân vòng tay ôm chặt lấy anh và nói:

-Anh có biết khi em hay tin anh bị thương em đã suy sụp như thế nào không? Em ước mình có thể đến bên cạnh anh ngay lập tức, đến khi nghe được điện thoại từ anh em mới yên lòng, giờ ôm được anh bằng xương bằng thịt em mới có thể yên tâm mà ngủ ngon được.

(2°)

Chí Kiên cúi xuống hôn lên môi cô nói:

Anh cũng vậy anh rất lo lắng cho hai mẹ con, anh xin lỗi vì đã làm em lo lắng như vậy, bé cưng anh yêu em.Em cũng yêu anh nhiều lắm chồng của em.Hai người tâm sự một chút rồi cũng đi ngủ bởi vì hôm nay Chí Kiên có một chuyến bay dài nên rất mệt.

Sáng hôm sau anh đưa Gia Hân đến bệnh viện siêu âm để xem là bé trai hay gái, kết quả đã có bác sĩ nói:

-Chúc mừng cậu bác sĩ Phạm và thiếu phu nhân em bé là một bé trai rất khỏe mạnh và đáng yêu. 23

Hai người rất vui vẻ cám ơn bác sĩ Chí Kiên vươn tay xoa bụng vợ nói:

-Bé con ngoan lắm ba mẹ yêu con.

Gia Hân mim cười hạnh phúc lựa chọn yêu anh quả thật là một lựa chọn đúng đẳn, cô đã đặt lòng tin vào đúng người rồi.

Trở về báo tin cho hai gia đình nội ngoại ai cũng vui mừng vì có cháu trai hết, và khoảng thời gian tiếp theo Chí Kiên cũng bắt đầu chăm sóc cho cô như trước khi qua Nhật.

Chí Kiên cũng thường xuyên tập luyện và cũng từ từ hồi phục và có thể đi lại được rồi.