Bác Sĩ Là Thầy Cũng Là Chồng Em

Chương 5: Đến nhà Anh Thư chơi




Thời gian trôi qua Gia Hân học với anh và phát hiện Chí Kiên ngoại trừ lâu lâu bắt bẻ cô, và mỗi khi đến cửa hàng tiện ích mà cô đang làm mua đồ hay chọc ghẹo cô.

Thì anh thật sự là một giáo sư giỏi bài giảng của anh rất hay, mỗi giờ học của Chí Kiên cô đều rất tập trung vào nghe và học rất nghiêm túc.

Còn Chí Kiên để ý thấy Gia Hân là một học sinh giỏi và rất chăm chỉ, cô bé còn chăm học hơn cả cô em gái của anh nữa.

Có đều anh rất thích chọc cho cô nhóc này bực lên, mỗi khi cô tức giận khuôn mặt đỏ lên mà không thể cãi lại rất đáng yêu.

Với đôi mắt to tròn đôi môi nhỏ xinh và sống mũi cao cùng nước da trắng như tuyết, làm cho anh cảm thấy rất thích thú khi cô tức giận.

Đó là lý do vì sao anh hay bất bẻ cô trong giờ học, đến nổi những bạn học cùng lớp còn tưởng đâu Gia Hân và Chí Kiên là thù địch chứ không phải là thầy trò không Á.

......................

Ngày mai là cuối tuần Anh Thư rũ Gia Hân về nhà cô ấy chơi, ban đầu cô ngại lắm nhưng nghe bạn mình nói cô ấy đang ở nhà gần trường, không có ở cùng ba mẹ và nói Gia Hân đừng có ngại.

Chần trừ một lúc cuối cùng cô cũng đồng ý thế là hai cô gái hẹn nhau, ngày hôm sau sẽ mua đồ ăn về nhà chế biến để ăn cùng nhau.

Bởi vì đi đến nhà bạn chơi mà còn là con gái, cũng không ở với phụ huynh nên Gia Hân đã mặc một cái đầm cổ yếm màu kem, chân váy tầng rất đáng yêu và trẻ trung.

(Đầm Gia Hân mặc đi chơi)

Khi đến địa chỉ nhà của Anh Thư đưa Gia Hân đã tìm được căn hộ của cô bạn mình rồi, đúng là tiểu thư nhà giàu có khác ở một căn hộ cao cấp như thế này?

Gia Hân tìm được số nhà 1009 đến nhấn chuông cho cô bạn mình ra mở cửa, nhưng mà người ra mở cửa không phải là bạn cô mà ai đây? Cô lên tiếng hỏi:

-Thầy...thầy...sao thầy lại ở đây?

Chí Kiên hơi bất ngờ khi thấy cô bấm chuông cửa nhà mình, nhưng hôm nay nhìn cô đáng yêu trẻ trung xinh đẹp hơn bình thường nhiều, anh mỉm cười trả lời:



-Sao tôi lại không được ở đây? Đây là nhà tôi mà tại sao lại không được ở?

Khi nghe anh nói hết câu thì Gia Hân bất ngờ và có vô số câu hỏi trong đầu, đang suy nghĩ thì cô nghe thấy tiếng của Anh Thư:

-Anh có phải Gia Hân đến không ạ?

-Ừm.

Cô đang có suy nghĩ trong đầu không lẽ hai người này....

Thì Anh Thư đi ra nắm tay cô vào nhà và hỏi:

-Cậu đi đường có mệt không? Tớ đã nói là đi rước cậu mà cậu không chịu.

-Tớ không mệt nhưng mà thầy....

Gia Hân vừa nói vừa chỉ Chí Kiên thắc mắc, nhưng cô còn chưa nói hết câu thì anh đã lên tiếng trêu cô:

-Tôi thế nào? Tôi ở cùng nhà với em ấy thì có gì để em bất ngờ như vậy?

Anh Thư giờ mới nhớ ra vì sao cô bạn của mình lại như vậy, liền quay qua Chí Kiên nói:

-Anh hai đừng có trêu bạn em nữa_Rồi cô quay qua Gia Hân nói tiếp_Mình quên nói với cậu anh ấy là anh trai của mình hihi nên cứ tự nhiên đi nè!

Cô thật sự không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy, thầy giáo của cô lại là anh trai của bạn cô đang đùa à?

Thừa cơ hội Chí Kiên nói:

-Ở đây không phải là trường học nên Anh Thư gọi tôi thế nào, em cũng phải như vậy? Nếu không tôi không cho em vào nhà.

-Thầy....



Gia Hân tức giận nhìn anh cái "ông chú" già cũng là thầy giáo của cô đây, tại sao luôn có chấp nhiệm bắt cô gọi là "anh" vậy chứ?

Khi Chí Kiên đi đến nơi cô làm việc cũng vậy lúc nào cũng bắt cô phải gọi là anh? Nhưng Gia Hân nào đồng ý toàn gọi là "chú" cho bỏ ghét.

Cô còn chưa nói hết câu thì Chí Kiên lên tiếng:

-Mau gọi "anh" đi tôi còn có việc không có rảnh ở đây đợi em đâu.

Anh Thư biết anh trai mình đang cố ý chọc Gia Hân, nhưng lạ nha không phải anh ấy luôn không thích những bóng hồng quây quanh à? Không lẽ....

Hay là sẵn đây kết hợp cho bạn thân của mình làm "chị dâu" luôn ta? Suy nghĩ như vậy Anh Thư liền nói:

-Hay là cậu cứ gọi anh ấy là "anh" đi như mình vậy nè! Chứ ở nhà mà cứ nghe "thầy ơi, thầy à" là áp lực ngang à, vậy đi để chúng ta còn vào trong nấu ăn nữa.

Bởi vì lúc này Chí Kiên đang đưa tay chắn ở cửa, nên Gia Hân bị cản lại không vào trong được, nghe bạn mình nói như vậy cô cũng cố gắng lên tiếng:

-Anh....

Không biết có phải là mấy tháng nay ép buộc mà cô ấy không gọi, bây giờ gọi đúng ý anh nên Chí Kiên vui như kẻ chiến thắng hay không?

Mà thật sự từ "Anh" được Gia Hân gọi sao mà anh nghe cảm thấy vui vẻ ghê, mỉm cười một cái anh hạ tay xuống nói:

-Như vậy không phải tốt hơn sao? Sau này khi đến đây chơi em cứ gọi tôi là "anh" như bé Thư gọi, đừng có "thầy" gì nữa hết nghe căng thẳng lắm.

-Dạ.

Gia Hân gọi Chí Kiên là "anh" cảm thấy rất ngượng ngùng, nhưng hai người đều nói như vậy thì cô cũng đành phải làm theo vậy.