- Mày điên rồi, điên thật rồi
- Đúng, tao điên, đang rất điên lên đây. Cậu ta nghĩ cậu ta là ai mà dám thất hứa với tao cơ chứ? Từ đầu đến cuối cậu ta toàn lừa tao, không một au cần tao cả
Tôi thực sự chịu hết nổi rồi, thực sự cảm thấy rất mệt mỏi. Khả Hân vẫn đang ngạc nhiên với câu nói vừa rồi của tôi, bỗng có một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy tôi vào lòng...... là chú. Cơ thể của chú thực sự rất ấm áp.... nhưng sự ấm áp này mang đến cho tôi nỗi sợ hãi không thêt nói nổi, có phải.. chú đang thương hại tôi không? Chú đang thương hại tôi hay sao?
- Chú ở đây làm gì? Chú mau cút đi, tôi không cần sự thương hại của chú, chú mau cút đi!!
Tôi đẩy chú ra xa nhưng càng đẩy chú lại càng ôm chặt lấy tôi, mệt mỏi xen lẫn bất lực tôi đành buông tay òa lên khóc, đây... là lần đầu tiên tôi khóc trước mặt người khác. Không cần biết bây giờ chú đối với tôi là thương hại hay như thế nào, tôi chỉ cần biết bản thân mình chỉ cần một chút hơi ấm này từ chú, một chút thôi cũng được, cho dù..... là đang thương hại tôi. Khóc mãi cho tới khi trời đất quay cuồng sau đó là một màu tối đen mù mịt
Khi tỉnh dậy thấy bản thân đang nằm trên giường, hình như ban nãy tôi khóc nhiều quá nên thiếp đi. Nhìn sang bên đầu giường thấy chú đang ngồi ngẩn ngơ. Thấy tôi tỉnh dậy chú liền tới đỡ tôi dậy đặt chiếc gối lên sau lưng cho tôi dựa
Loading...
- Sao chú lại ở đây? Hân đâu?
Tôi nhìn quanh nhà không thấy bóng dáng của cô nàng đâu liền hỏi
- Cô bạn của nhóc đó hả? Sáng nay nói đợi nhóc dậy nhưng cô ấy nói có việc gì đó rất quan trọng nên phải quay về trước nên nhờ chú sang đây trông nhóc giùm. À còn nữa, cô ta nhờ chú đưa cho nhóc cái này
Nói rồi chú đưa tôi mẩu giấy
- Linh, công ty có việc nên tao phải về trước, giải quyết xong sẽ sang đó với mày. Những chuyện đã qua nên để nó qua đi, cất giữ làm kỉ niệm để cả đời này không quên là được. Sống cuộc sống của bản thân thật tốt hơn nữa tao thấy ông anh bên cạnh phòng mày rất đẹp trai đó nha. Mày phải tranh thủ đấy, hơn nữa tao thấy ông anh này có vẻ rất thích mày đó
Con bé này lúc nào rồi mà còn nhắc đến chuyện này, hơn nữa cái gì mà ông anh ông anh, người ta rõ ràng hơn chúng ta 10 tuổi, là chú. Khụ... mặc dù vẻ ngoài của chú không giống với ngoài 30 mà chỉ giống với 27-28tuổi mà thôi. Ừm... hơn nữa chuyện... chuyện chú thích tôi là không thể nào... ừm...có thể một vài trường hợp là do tôi có chút nhan sắc nên chú đọng lòng không biết chừng.
- Trong đó viết gì vậy?
Chú đột nhiên tiến sát gần tôi nhìn vào tờ giấy hỏi... như này.... gần.... gần quá rồi
- Không có gì hết, chú....chuyện hôm qua... cảm ơn chú
Haizz sảy ra chuyện như vậy ít nhiều cũng cảm thấy thật xấu hổ nha. Không biết chú nghĩ gì về tôi nữa
- 1tháng ăn ở đây!! Coi như là cảm ơn !=))))
Chú nhìn tôi ra giá, đúng là ức hiếp người quá đáng
- Chú đừng có mặc cả...... được, đồng ý. Nhưng chsu không được tiết lộ ra bên ngoài
Tôi hậm hực nhìn chú nói
- Được, giao kèo thành công
Chú nhìn tôi mỉm cười đắc ý... được lắm, ở gần chú coi như tôi xui xẻo.
- Mà nghĩ lại thì chưa thấy nhóc cười bao giờ nha! Thật khiến cho người tò mò
Chú nghiêm túc nhìn tôi nói
- Chú.... tôi.... chú... chiếc USB đâu?
Đang ngại ngùng không biết nói gì thì phát hiện chiễ USB đã không cánh mà bay
- Cô bé kia mang đi rồi, nói là giúp nhóc quên đi cái gì đó.