Đang định đi vào thì Quách Hạo nắm lấy tay tôi kép lại, đối mặt với mặt cậu, nói là đối mặt cho khí thế chứ thực ra là đối mặt với bộ ngực rắn chắc của cậu. Nhất thời phản ứng có chút chậm chạp tôi mới ngẩng đầu lên khó hiểu hỏi
- Còn có chuyện gì nữa sao?
- Ừm thì.... tôi có thể mời cậu bữa cơm để cảm inw hay không?
Quách Hạo gãi gãi đầu lúng túng hỏi tôi, chẳng hiểu sao tôi luôn có cảm giác con người mày không giống với vẻ bề ngoài, có thể nói người này không phải Good Boy mà các chị em phụ nữ săn tìm mà chính là Bad Boy chị em né tránh. Hạng người phong lưu tốt nhất nên tránh xa thì hơn, càng xa thì càng tốt.
- Không cần đâu, cảm ơn lòng tốt của cậu, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi vào trước đây!
Không để cho cậu ta có cơ hội trả lời tôi bước nhanh về phía cửa lớp, thấy bóng tôi Lâm Ngữ Khê liền vẫy vẫy
- Nữ thần, chỗ này
Nhìn về phía của Ngữ Khê liền đi tới, đem cặp cất ra sau lưng từ từ ngồi xuống
- Cậu cuối cùng cũng đi học lại rồi, mấy ngày nay không có cậu thật rất chán nha! Hơn nữa cậu không biết đâu, khoa tụi mình lại có thêm một giảng viên mới tới dạy tâm lý học, nhìn thế nào cũng là một người rất xinh đẹp khí chất đầy mình nha
Lâm Ngữ Khê thao thao bất tuyệt nói, thực ra ở môi trường đại học giảng viên thường là những lão sư tầm tuổi trung niên, những giảng viên trẻ tuổi được trường giữ lại cũng không còn trẻ, nếu có trẻ thì cũng là những mọt sách chính hiệu mắt đeo kính dày hàng gang tay. Muốn tìm kiếm một giảng viên vừa trẻ lại vừa đẹp hơn nữa lại độc thân thật sự rất khó kiếm. Tất nhiên những giảng viên ưu tú về mọi mặt như vậy sẽ khiến dân tình xôn xao rồi.
Cũng không khỏi cảm thấy bình thường khi Lâm Ngữ Khê phản ứng như vậy, học viện y học Trung Hoa này mấy năm gần đây mới có bước tiến, cố gắng lắm mới lọt vào top 5 trường y đứng đầu toàn quốc, một ngôi trường ở vùng quê Tứ Xuyên thanh bình có thể chen chân vào top 5 đã là rất cố gắng
- Hơn nữa Kiều đại tiểu thư có thể nói cho tôi biết vì lý do gì trước đây cậu nói không quan tâm mà bây giờ lại nói chuyện với hotboy thân thiết như vậy hả?
Ngữ Khê khuôn mặt trinh thám nhìn tôi, tốt nhất bây giờ tôi muốn khuyên cậu đừng có nhìn nữa, có nhìn nữa thì cũng không thấy được điểm khả nghi trong mắt nghi phạm là tôi đâu
- Chỉ là trên đường tới tình cờ gặp cậu ta, cậu ta nói mới tới không biết đường nên nhờ mình chỉ đường giúp thôi. Ai ngờ lại cùng khoa
Nghĩ đi nghĩ lại để tránh con người đầu óc không bình thường này suy đoán lung tung vẫn là nên thanh minh một chút thì hơn
- Nhưng mà... tớ nhớ không nhầm thì lần trước cậu ấy cũng tới đây một lần rồi mà. Sao lại thành không biết đường vậy chứ?
Ngữ Khê khuôn mặt khó hiểu hỏi tôi, kì thực tôi cũng giống cậu đâu có biết gì hơn? Hơn nữa suy nghĩ của đàn ông trước giờ không thể tùy tiện suy đoán, có nhiều lúc sẽ giống trẻ con cũng có nhiều lúc sẽ tức giận. Điều này có thể nhìn hai ông anh của tôi mà suy đoán, trước mặt em gái và trước mặt người ngoài là hai con người hoàn toàn khác nhau. Có người không biết còn tưởng mình nhận nhầm. Tin tôi đi, có lần tôi cùng với anh cả đi chơi liền gặp phải nhân viên công ty anh ấy, biểu hiện của anh chàng ấy khi thấy anh tôi nũng nịu như đứa trẻ đó là dụi mắt thật lâu sau đó quay đầu bỏ đi.