Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1607-2




Cái lão hồ ly này, bất kể lão tử lừa dối như nào, lão cũng nhất định không mắc câu, thật sự là quá ghê tởm. Lý Kỳ lôi kéo đầu lại ngồi xuống.

Lưu Vân Hi từ trước đã chán ghét những lời khách sáo này rồi, nghe được cả người đều không thoải mái, vì thế nàng nói sang chuyện khác:

- Sư phụ, con heo mẹ kia sao rồi?

Quái Cửu Lang nói:

- Trước mắt mọi thứ đều khá tốt, vi sư tin tưởng lúc này nhất định có thể thành công.

Nói xong thì ông ta lại nói với Lý Kỳ:

- Lý Kỳ, ta nghe Thập Nương nói, phương pháp kia là do ngươi nghĩ ra được, điều đó là thật sao?

Lý Kỳ không đáp mà hỏi ngược lại:

- Điều này không phải rất kỳ quái sao?

Quái Cửu Lang vuốt vuốt chòm râu, cười ha ha nói:

- Kỳ quái thì cũng không phải là kỳ quái, lão phu từng nghe nói ngươi tuy rằng xuất thân là đầu bếp, nhưng là không gì không làm được, có tài hoa kinh thiên vĩ địa. Lúc trước lão phu còn không tin, hiện giờ lão phu xem như tâm phục khẩu phục rồi, không ngờ rằng ngươi cũng có những lý giải cao minh đối với y thuật như vậy.

Lý Kỳ đột nhiên cười ha ha nói:

- Lời ấy của Quái huynh nói sai rồi, mỗi người làm việc gì đều có mục đích, đây cũng không phải ta vô căn cứ tưởng tượng ra, mà là có nguyên nhân cả đấy.

Quái Cửu Lang ồ một tiếng, hỏi:

- Nguyên nhân gì?

- Đương nhiên chính là vì Thập Nương nha.

Lý Kỳ nghiêm túc nói:

- Giữ phu thê với nhau quan trọng nhất là cái gì, đương nhiên là phải có chủ đề chung nha, lúc trước Thập Nương vì để nhận thức ta, đã không ngại cực nhọc nghiên cứu trù nghệ, ta vì muội ấy đi nghiên cứu y thuật, khiến cho hai chúng ta có nhiều chủ đề hơn để nói, đây tuyệt đối là việc mà một nam nhân xuất sắc nên làm.

- Kiến giải độc đáo, kiến giải độc đáo.

Quái Cửu Lang sửng sốt nửa ngày, không thể không khen ngợi được, đây gọi là gì, gọi là tối đa hóa lợi ích nha, lại liếc mắt nhìn Lưu Vân Hi, thấy Thập Nương đơn thuần dùng vẻ mặt ái mộ nhìn Lý Kỳ, thầm nghĩ, đồ nhi này của ta xem ra là trốn không thoát lòng bàn tay của người này rồi, lão ta nói:

- Mặc kệ ước nguyện ban đầu của ngươi là gì, nhưng lần này ngươi giải thích đích thật là phi thường hay. Không lâu trước đó, lão phu cho rằng y thuật của mình đã là đăng phong tạo cực, hiện giờ xem ra, lão phu chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng thôi.

- Sống đến già thì học đến già. Trên đời này bất luận chuyện gì cũng đều không có cực hạn cả.

Lý Kỳ cười, lại nói:

- Quái huynh cũng cho rằng môn y học mới mẻ này khả thi sao?

Quái Cửu Lang nói:

- Lão phu cảm thấy vô cùng khả thi, cái này giống như chiếc xe hỏng vậy. Nếu bánh xe bị hỏng thì cả chiếc xe sẽ không thể hoạt động, nhưng chỉ vì vậy mà vứt bỏ cả chiếc xe không cần, vậy thì không tránh khỏi quá đáng tiếc, kỳ thật chỉ cần đổi lại bánh xe là được rồi, con người cũng đồng dạng như vậy, chân gãy thì đổi chi trên đùi là được rồi, nội tạng xảy ra vấn đề, đổi lại nội tạng khác là đến nói, đây là đạo lý rất dễ hiều.

Lưu Vân Hi thoáng suy nghĩ một chút, nói:

- Sư phụ nói mặc dù có đạo lý, nhưng muốn làm được thì phi thường khó khăn, mặt khác, còn có một điều, đó là dược liệu, dược liệu mà chúng ta sử dụng trước kia, đều là phát huy tác dụng từ trong ra ngoài đấy, có tác dụng tương đối chậm, nhưng mà đối với ngoại thương thì dược liệu nhất định phải có thể lập tức thấy được hiệu quả, hơn nữa có rất nhiều chỗ còn cần có dược liệu mới phụ trợ nữa, hai lần lúc trước chúng ta đều vì không thể cầm máu mà khiến cho heo mẹ tử vong, tuy rằng bây giờ có thể chậm rãi cầm máu, nhưng miệng vết thương còn lại cũng mang đến rất nhiều tổn hại, chúng ta đều không có biện pháp phòng ngừa hữu hiệu nào cả.

Không hồ là hai thầy trò có y thuật cao minh nhất Đại Tống ta, ta chỉ tùy tiện nhắc nhở hai câu, bọn họ đã có thể nghĩ được đến y học của tận ngàn năm sau rồi, thật sự là lợi hại. Tuy nhiên, muội ấy nói đến hẳn là chứng viêm do vi khuẩn sinh sôi tạo thành, ở hậu thế bình thường đều có kháng sinh để phòng ngừa lây nhiễm, chất kháng sinh, pê-ni-xi-lin. Trong mắt Lý Kỳ sáng ngời, nói:

- Ta thật ra có nghe nói qua một loại thuốc có thể phòng ngừa thương tổn do miệng vết mổ gây ra.

Lưu Vân Hi hỏi:

- Thuốc gì?

- Thuốc gì à? Này --- thuốc này tạm thời còn chưa được đặt tên, ở quê ta mọi người đều gọi thuốc này là thuốc tiêu viêm.

Lý Kỳ lại chậm rãi giải thích một lần về khái niệm pê-ni-xi-lin với bọn họ, đương nhiên, bởi vì sự hiểu biết của hắn về y học cực kỳ hữu hạn, cho nên giải thích cũng chỉ miễn cưỡng chấp nhận được.

Quái Cửu Lang nghe vậy nhướn mày, bảo:

- Loại phương pháp này kỳ thật ở trong phương thuốc của triều Đường cũng đã có ghi chép lại.

Lý Kỳ kinh hãi hỏi:

- Thật sao?

Trong lòng lại nghĩ rằng, không đúng nha, ta cũng không nghe nói qua ở thời cổ đại đã có khái niệm pê-ni-xi-lin rồi.

Lưu Vân Hi gật đầu nói:

- Vào thời triều Đường đã có người dùng bột mì mốc thoa lên vết thương để cầm máu, muội cũng đã từng dùng qua, đích xác là có thể lấy được hiệu quả không tầm thường, tuy nhiên phương pháp chữa bệnh này cực kỳ không ổn định, có đôi khi sẽ làm tình trạng bệnh càng nghiêm trọng hơn, cho nên muội rất ít khi sử dụng, hơn nữa tại sao lại có tác dụng như thế thì trước mắt muội cũng không rõ lắm, sư phụ, ngài có biết không?

Lý Kỳ nghe vậy thầm nghĩ, đại khái là muội xằng bậy, tạo ra đến vi khuẩn càng lợi hại hơn, hoặc người dùng là bị mẫn cả với pê-ni-xi-lin, cho nên bệnh mới càng nghiêm trọng thêm.

Quái Cửu Lang lắc đầu nói:

- Vi sư cũng từng nghiên cứu qua một khoảng thời gian, nhưng cũng không có tìm được nguyên nhân gây ra.

Đây đều là thế giới y học vi mô, các ngươi ngay cả kính hiển vi đều không có, thì làm sao có thể tìm ra nguyên nhân được, tuy nhiên các ngươi đã biết loại phương pháp này, ta đây cũng dễ giải thích hơn. Lý Kỳ lại nói:

- Một khi đã như vậy, chứng tỏ loại phương pháp này vẫn là khả thi đấy, chúng ta có thể nghiên cứu sâu hơn nữa, tiền, ngươi yên tâm, bao trên người của ta đi, bao nhiêu đều không thành vấn đề.

Quái Cửu Lang cười nói:

- Trước đấy ngươi cũng đã nói, y thuật là một loại công cụ kiếm tiền rất tốt, ngươi cho rằng chúng ta sẽ thiếu tiền sao?

Mẹ. Suýt chút nữa đã quên mất bọn họ là những đại phú hào ngầm nha. Lý Kỳ cười ha ha nói:

- Ta chỉ là muốn góp một phần công sức thôi.

Quái Cửu Lang nói:

- Ngươi đã giúp chúng ta việc rất lớn rồi, hơn nữa loại thuốc tiêu viêm mà ngươi nói đích xác đáng giá để nghiên cứu.

Nói xong, lão ta lại nói với Lưu Vân Hi:

- Thập Nương, con cứ an tâm nghiên cứu phương pháp sinh con bằng giải phẫu đi, việc nhiên cứu thuốc tiêu viêm thì để vi sư đi làm, nếu sau này con có thể nắm giữ được phương pháp y học này, vậy có nghĩa là y thuật của con đã vượt qua vi sư rồi.

Lưu Vân Hi vội nói:

- Y thuật của sư phụ đã đạt đến trình độ tuyệt hảo, đồ nhi sao có thể đuổi kịp được.

Lý Kỳ lập tức vung tay lên:

- Ai, Thập Nương, lời này muội nói sai rồi, tuổi trẻ chính là ưu thế nha, tuy rằng y thuật Quái huynh rất lợi hại, nhưng dù sao ông ấy cũng là người đầu bạc rồi, muội khiến ông ấy đi học phương pháp y thuật này thì đích xác là làm khó ông ấy rồi, muội xem ông ấy mắt mờ, tay chân run rẩy, chỉ sợ ngay cả ruột với mạch máu cũng không phân chia được rõ luôn, đùng đến lúc đó muốn cắt cuống rốn lại cắt nhầm động mạch chủ ấy.

Quái Cửu Lang hận đến nghiến răng, đến mức như ngươi nói sao, ngươi muốn lấy lòng Thập Nương cũng không đến mức lấy ta ra làm nền chứ, lão ta nói:

- Tuy rằng lão phu còn không đến mức mắt mờ, nhưng ngươi nói cũng có lý, phương pháp y học này lão phu chỉ có thể nhìn mà cảm thán thôi, học thì không học được đâu, tuy nhiên tiểu tử ngươi thật đúng là không biết kính già yêu trẻ gì cả.

Ta đây chỉ là giúp thân lại giúp lý theo, Lý Kỳ cười ha ha nói:

- Vậy không biết Quái huynh sẽ giúp ta hay là giúp tẩu phu nhân đây.

Quái Cửu Lang sửng sốt, bật cười ha ha.

----------oOo----------