Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 37




Sáng sớm tinh mơ, Từ Úy đã bị tiếng chuông điện thoại như đòi mạng đánh thức.

Là Từ Văn gọi tới.

Anh hai sau khi anh chuyển nhà chúng ta đã hơn mười ngày không gặp nhau, anh hai em rất nhớ anh đó, anh hai hôm nào em mời anh ăn cơm được không a, anh hai em sắp tốt nghiệp, sắp tìm được công việc, sắp có thể tay làm hàm nhai không cần tiêu tiền của anh nữa…

Sau đó lại là anh hai hai ngày này trời luôn mưa anh ra khỏi nhà nhớ mang dù theo a, hôm nay nhiệt độ lại muốn hạ anh nhớ mặc nhiều quần áo chút a, công việc mệt mỏi phải chú ý nghỉ ngơi, những lời quan tâm linh tinh.

Từ Úy có chút bất đắc dĩ đè huyệt Thái Dương, con bé này sáng sớm tinh mơ một bộ phụ nữ thời mãn kinh lải nhải không ngớt, vừa thấy nhất định là bụng dạ khó lường a…(có mưu mô)

“Nói đi, có chuyện gì?”

“Không… em chính là nhớ anh mà, thăm hỏi sức khỏe anh một chút thôi.” thanh âm Từ Văn bắt đầu nghe có chút sợ hãi, lo lắng rõ ràng không đáng.

“Ân, anh rất tốt, gần đây hơi bận rộn, cuối tuần qua thăm em. Cứ như vậy đi, bái bai.”

Từ Úy nói xong cũng treo điện thoại, sau đó mỉm cười nhìn chằm chằm điện thoại.

Một, hai, ba…

Đinh linh linh, lại bắt đầu vang.

“Vẫn chưa thăm hỏi sức khỏe xong a? Em gái?” thanh âm Từ Úy vô cùng dịu dàng, nhưng nghe vào tai Từ Văn, đây thật là khiến lông tơ người ta dựng lên…

“Uhm, một thời gian trước lúc anh không ở nhà, em dùng máy tính của anh tải xuống một số thứ. Không biết anh có xóa chưa.” Từ Văn từng chữ từng chữ gian nan nói ra, cũng không thể nói thẳng, anh hai, em dùng máy tính của anh tải GV…

“Nga, em tải cái gì nha? Anh xem thử anh xóa chưa nha…” Từ Úy nằm trên giường, nâng mí mắt nhìn nhìn máy tính trên bàn ở góc tường.

“A đừng đừng đừng, không cần xem… Chính là một số, ách… Phim hoạt hình… Bút sáp mầu tiểu Tân và linh tinh, anh không có hứng thú đâu, anh cứ trực tiếp xóa đi, hình như ở ổ F…”

“001, 003, 007, đúng không?”

“Đúng đúng được rồi, xóa đi.” Từ Văn nuốt nuốt nước miếng, có chút lo lắng không yên, cảm giác như phạm nhân chờ bị tuyên án.

“Nga, mấy video kia, anh thấy không phải mình tải xuống, đã sớm xóa rồi.” Từ Úy con ngươi meo meo đánh một cái ngáp.

Từ Văn hô to một hơi. “Ân ân, xóa xong là tốt rồi, dù sao lưu cũng chỉ chiếm không gian thôi…”

Từ Úy phiêu mắt liếc một cái lên máy tính đặt trên bàn, cười cười, “Còn chuyện gì sao?”

“Uhm, em bây giờ đang chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, còn một tháng nữa thì tốt nghiệp, cho nên, đặc biệt gọi điện thoại đến cảm ơn anh hai đã dốc lòng chăm sóc cùng bồi dưỡng nhiều năm như vậy…”

“Anh hình như không dạy em làm sao trở thành một hủ nữ bí mật chứ?”

“Cái này, tự mình em cũng có thể tu luyện mà…”

“Tu luyện thành một lão yêu ngàn năm, có cái gì tốt. Em xem em đã sắp ba mươi, cũng không lo bản thân không thể gả đi a?” Từ Úy lại vươn vai, tối hôm qua ngủ không ngon, buổi sáng thức dậy thật sự là mệt thấy sợ.

“Anh cũng không phải sắp ba mươi sao, cả ngày bận rộn công việc, cũng không lo bản thân lấy không được vợ? Chỉ biết nói em, không phải chỉ sinh sớm hơn em hai phút thôi sao.” Từ Văn ở kia buồn bực phàn nàn.

“Ha hả, anh là muốn tìm người mình thích, cho nên mới kéo đến bây giờ.”

“Hừ, em cũng đang tìm người mình thích.”

“Được rồi, em từ từ tìm đi.” Từ Úy ngã đầu vào gối tiếp tục ngủ, thuận tay treo điện thoại.

“Anh ý này là anh đã tìm được rồi a? Anh? Uy?”

Trả lời Từ Văn, là thanh âm bận đô đô.

Từ Úy khốn kiếp một chút lễ phép cũng đều không hiểu, mình còn chưa nói xong đâu hắn cư nhiên cúp điện thoại.

Từ Văn thở hổn hển cúp điện thoại, nghe ngữ khí hắn nói kia, trên mặt nhất định là đường làm quan rộng mở, ngẫm lại đã cảm thấy cực kỳ lưu manh.

Nhưng, hắn sẽ không thật sự tìm được người thích hắn đi, có thể làm cho tâm hắn động, khiến hắn muốn trân trọng, muốn bảo vệ chứ?

Nhớ đến chiêu bài tươi cười “dịu dàng” kia của anh hai, toàn thân Từ Văn run rẩy.

Không biết là người nào xui xẻo bị anh hai thích, Thượng Đế phù hộ, đừng bị hắn chỉnh quá thảm.

“Hôm nay thực mẹ nó xui xẻo a.”

Cả ngày, Chung Ly ở trong ký túc xá lập lại những lời này không dưới mười lần.

Mấy đứa bạn cùng phòng nhìn ánh mắt cậu sưng đỏ còn có hoa văn gối đầu kỳ lạ khắc ở trên mặt, bất đắc dĩ nhún vai thở dài.

Hôm nay lúc đánh răng bàn chải đánh răng rớt ba lần, khí uống sữa bị sặc đến ba lượt, trong ký túc xá đi đường không cẩn thận gặp trở ngại một lần, lúc ngủ trên giường đụng ván giường một lần, lúc ra ngoài ăn cơm đụng cánh cửa một lần…

Tiểu Ly bước chân phù phiếm giống du hồn bay tới thổi đi, ánh mắt mấy đứa bạn trong phòng cũng bay tới thổi đi theo sát Tiểu Ly, toàn bộ phòng ngủ giống như biến thành hiện trường quay phim kịnh dị…

“Các cậu nhìn tôi làm gì a?” Tiểu Ly cứng ngắc quay đầu, mở trừng hai mắt nhìn đám bạn, “Giống như xem khỉ trong thảo cầm viên đi.”

“Ai, tôi nói Tiểu Ly a, chúng tôi cũng biết cậu hôm nay xui xẻo, cậu nên ở yên bất động được không? Biết rõ mình gặp trở ngại, cậu nên dựa vào tường đi…”

“Khụ khụ…” Tiểu Ly ngượng ngùng sờ sờ tóc, miễn cưỡng nở nụ cười, “Uhm, tối hôm qua tôi ngủ không ngon, hôm nay xương sống thắt lưng đau, vừa đi vừa hoạt động gân cốt mà.”

“Vậy cậu cũng không cần đi thẳng tắp giống cương thi chứ…”

“Ân… Tôi đây đến sân thể dục đi đường cong…”

Sau đó Tiểu Ly liền đi ra ngoài.

Người ở dọc đường đi đều nhìn chăm chú cậu, Tiểu Ly hờ hững, chỉ cúi đầu đi tới, trong đầu bối rối.

“Uy, cậu nhìn thấy nam sinh kia không? Phiêu phiêu giống quỷ…”

“Hừ, thất tình thôi mà.”

“Thiết, đến mức như thế? Đời người chính là một vở kịch, thất tình có gì đặc biệt hơn người nga.”

“Hừ, đó là cậu chưa từng thất tình.”

“Không yêu sao thất tình a… Nếu không cậu giúp tôi tìm, khiến tôi cũng quyến luyến?”

“Hừ.”

Tiểu Ly có chút buồn bực liếc nhìn hai người nam sinh ở bên cạnh đang dùng ánh mắt có vẻ kỳ quái nhìn cậu kia.

Nếu là trước kia, cậu tuyệt đối tin tưởng hai người kia là quan hệ bạn bè thuần khiết…

Nhưng hiện tại, sau khi xem video nam nam…

Rất khó đem hành vi kề vai sát cánh mắt đi mày lại của bọn họ tiếp tục liên hệ cùng hai từ anh em bạn bè, hơn nữa, còn cười ái muội như vậy…

Tiểu Ly đỡ trán bất đắc dĩ, xong rồi xong rồi, bị tên vô lại Từ Úy dạy hư rồi!

Vốn là thiếu niên thuần khiết ngay cả ý nghĩa của phân thân cũng không biết, biến thành thiếu niên hư hỏng bây giờ ở nơi nào nhìn thấy hai người con trai tay trong tay cư nhiên sẽ nghĩ ngợi lung tung…

Nhưng, cũng không thể oán trách Từ Úy dạy hư mình, biết rõ cạm bẫy còn cam tâm tình nguyện nhảy vào…

Hơn nữa, hình như, thật sự, có chút thích tên Từ Úy kia.

Cho dù hắn cùng mình tranh cãi, hắn trêu chọc cười đùa mình, hắn một bộ dáng anh hai cười cười dịu dàng, hay lúc ăn cơm hắn cẩn thận tỉ mỉ rất chú ý lễ nghi…

Thậm chí hắn cố ý trêu chọc người ta, cũng khiến mình có cảm giác hạnh phúc nho nhỏ.

Thời gian không thấy hắn sẽ nhớ, lúc nhận điện thoại của hắn sẽ hồi hộp, mỗi ngày lên trò chơi điều đầu tiên chú ý đến chính là hắn có ở tuyến hay không…

Trong bất tri bất giác, phân lượng của người đàn ông đó ở trong lòng mình, đã đến mức quan trọng như thế này sao?

Tiểu Ly lắc lắc đầu, đem toàn bộ mọi chuyện về Từ Úy ném đi…

Sau đó tiếp tục cúi đầu đi về phía trước.

Đột nhiên, cảm giác phần eo bị nặng nề đụng phải một cái, Tiểu Ly lung lay hai cái, vịn lấy cây bên cạnh, lúc này thân thể mới đứng vững.

Ngẩng đầu, thấy một nam sinh trượt patin vòng qua cậu huýt sáo bỏ đi, chỉ chừa cho cậu một bóng dáng đẹp trai.

Tiểu Ly ngẩn người, đụng vào người, con mẹ nó mày ngay cả xin lỗi cũng không biết sao!

Một bụng tức giận giống như tìm được chỗ phát tiết, Tiểu Ly thở hổn hển hướng bóng dáng nam sinh kia thét lên: “ánh mắt mày dùng bóng đèn làm hả? Giáo viên không dạy mày đụng vào người nên xin lỗi sao?”

Nhưng tên kia vẫn như cũ một bộ dáng sự không liên quan mình, tiếp tục trượt dọc theo con đường.

“Bạn học cậu không sao chứ?” Một bàn tay vỗ vỗ vai Tiểu Ly, thanh âm ôn nhu từ sau tai truyền đến.

Tiểu Ly xoay người, một thân ảnh màu trắng lọt vào mắt.

Người nọ toàn thân mặc màu trắng, áo trắng quần trắng giày trượt màu trắng, làn da cũng trắng đến không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt đen thuần như mực tàu.

Đôi ánh mắt đen láy lúc này đang tràn đầy xin lỗi nhìn cậu, mắt y như một hồ nước trong suốt…

Cũng giội tắt luôn cơn tức giận.

Hơn nữa, ánh mắt dịu dàng này, có điểm giống Từ Úy a, bị ánh mắt như vậy nhìn, có một cảm giác bản thân được quan tâm…

Tiểu Ly vốn là người sẽ không chi li tính toán, hơn nữa thái độ người này tốt như vậy, mình cũng không giống người đàn bà chanh chua chửi đổng tranh cãi cùng y.

Vì thế phớt lờ khoát tay áo, “Không có việc gì không có việc gì, không phải bị đụng thôi sao, dù sao tôi đúng lúc đau thắt lưng, coi như mát xa đi.”

Đối phương hình như bị lời nói của Tiểu Ly chọc cười, ánh mắt chớp chớp giống như trăng non.

“Thật tình xin lỗi, cái tên vừa rồi, hắn không biết trượt lắm, hôm nay lại vừa lúc giận dỗi tôi, dọc đường đụng phải không ít người…”

Dứt lời, còn cúi thật sâu.

“Không việc gì, bị đụng một cái, thắt lưng trái lại không đau.” Tiểu Ly hơi ngượng ngùng sờ sờ tóc. Chút chuyện như thế, cũng không cần nói xin lỗi mãi thế, chẳng qua có chút chán ghét bộ dáng kiêu ngạo của tên đụng người kia thôi, nếu bạn hắn đã xin lỗi, vậy là được rồi…

“Cậu xác định không có chuyện gì chứ? Muốn đi phòng y tế kiểm tra một chút hay không?”

“Ách không sao không sao, tuyệt đối không có việc gì.” Tiểu Ly vô cùng thành khẩn cười cười với y, muốn vội vàng đuổi đối phương đi.

Mặc dù nói đối phương rất lễ phép thật thân thiết thật ôn nhu… nhưng, bị cặp mắt ôn nhu kia nhìn chằm chằm, cảm giác này… sao giống như y đang xem thịt bò trong dĩa a?

“Vậy là tốt rồi.” Đối phương cũng cười.

“Ân ân, được rồi. Bái bai.”

Mười giây sau…

Tiểu Ly vô cùng buồn bực trừng mắt liếc y một cái, tôi cũng nói bái bai rồi, sao cậu còn chắn ở trước mặt tôi không đi a…

Còn cười, cười cái rắm a…

“Tôi gọi là Lưu Uyên.” Lúc nói chuyện ánh mắt vẫn cong như trăng non…

Tiểu Ly có chút chịu không nổi, có gì buồn cười nha… bắt đầu nổi da gà đi.

“Ân, đã biết. Vậy tạm biệt.” Tiểu Ly cũng cúi mình chào đối phương.

Đối phương lại như trước không có ý muốn đi, còn ở đó nói tình ý sâu xa, “Bất kể là cuộc sống, hay tình cảm gặp phải vấn đề gì, có thể đi đến nhóm tư vấn tâm lý của trường học, tìm giáo viên tư vấn xem thử, không nên luẩn quẩn trong lòng nga.”

Gì? Vấn đề tâm lý? Nói giỡn, tôi không phải mắt sưng mặt phù chút thôi sao, làm sao ánh mắt nhìn tôi giống nhìn bệnh nhân tâm thần a…

“Nga, đã biết.”

“Ân, ánh mắt của cậu hơi sưng, đắp nước đá một chút sẽ khá hơn.”

“Ân.”

“Tôi đi nha, tự chăm sóc mình nga.”

Sau đó, người nọ mỉm cười như một cơn gió trượt qua bên người Tiểu Ly.

Tiểu Ly nhìn nhìn chỗ xa xa, cái tên đụng người hình như đang không kiên nhẫn đợi người, mà nam sinh áo trắng kêu Lưu gì gì đó sau khi đến bên cạnh hắn, hai người nói gì đó, rồi kéo tay nhau cùng trượt đi.

Bọn họ chỉ là vì duy trì cân bằng thân thể mới bắt tay … Nhất định là… Không thể nghĩ nhiều.

Đi chưa tới hai bước, trời đột nhiên bắt đầu mưa, không hề báo trước, nước mưa giống như vòi phun trút xuống.

“Hôm nay thật mẹ nó xui xẻo a.”

Tiểu Ly ngỡ ngàng nhìn nhìn bầu trời…

“Sao xui xẻo như vậy.”

+ – + – + – + – +

Nhưng vận xui của Tiểu Ly cũng chưa chấm dứt.

Sau khi toàn thân ướt đẫm trở về ký túc xá tắm xong, Tiểu Ly quay đầu nhìn nhìn đám bạn chơi game hăng say, vì thế cũng “nước chảy bèo trôi” mở máy tính, đăng nhập trò chơi.

Thành Tô Châu cực kỳ náo nhiệt như mọi ngày, trên đường tràn đầy đủ loại cửa hàng, còn có người buồn chán đi dạo phố, hay đội ngũ chậm rãi xoát phó bản.

Trong đó một quầy hàng trong đám người có vẻ vô cùng chói mắt, dùng đạo cụ đặc biệt tạo nên hiệu ứng ánh sáng hoa lệ bao quanh năm chữ lớn —— Hắc *** của Xương Cốt.

Tiểu Ly di chuyển chuột đi về phía trước, quả nhiên thấy thân ảnh quen thuộc kia.

Hắn hình như không ở, bằng không cũng sẽ không nhìn thấy mình lâu vậy cũng không chào hỏi đi…

Tiểu Ly cân nhắc, có lẽ người này đi làm rồi, treo máy tính bày quán buôn bán đây.

Nhíu nhíu mày mở cửa hàng của hắn, trong thông báo của chủ cửa hàng viết, bản thân không ở, có việc nhắn lại ^_^ .

Nhìn trong cửa hàng hắn bán đều là một số bảo thạch tốt, giá cả cũng coi như phải chăng, Tiểu Ly cảm giác có chút buồn chán, Xương Cốt không ở, cũng không ai cùng cậu nói chuyện phiếm cùng cậu cãi nhau, ở thành Tô Châu ngây người cả buổi cũng tìm không được chuyện làm…

Kênh loa lúc này lại náo nhiệt khác thường, hình như có người quang vinh thăng cấp một trăm, sau đó một đám người thân bạn tốt ở đó chúc mừng…

Ách, hình như là một người tên là Tiên giới gì gì đó, Tiểu Ly cũng chưa quen, thật ra người Tiên giới, ngoài lão Đại Hạ Phong cùng phó hội Túi Tiền có giao tình một ly nước, những người khác, chẳng qua chỉ là gặp thoáng qua không chào hỏi.

Bang phái mới, cũng cảm thấy xa lạ, nếu Xương Cốt không ở, mình cũng không có tâm tư nói chuyện ở kênh bang phái.

Bây giờ làm gì cũng cảm thấy không hứng thú, xoát phó bản xoát trăm tám mươi lần, đã sớm mệt mỏi, lên tới cấp hơn chín mươi, trang bị sủng vật tất cả đều có, cũng không muốn tiếp tục thăng cấp…

Bạn cùng phòng đã có người không chơi…

“Tôi đột nhiên cảm thấy mệt chết đi được, không động lực cũng không cảm xúc mãnh liệt chơi trò chơi, cả ngày không biết làm gì a…”

Tiểu Ly để lại lời nhắn ở quầy hàng của Xương Cốt.

Sau khi cưỡi phượng hoàng đảo quanh thành Tô Châu một vòng, Tiểu Ly buồn chán tìm đội ngũ xoát phó bản, xoát được một nửa đã cảm thấy mệt rã rời…

Thật vất vả hoàn thành một lần phó bản, vốn nhìn chính mình nữ Nga Mi mặc trang phục mốt xinh đẹp sẽ cảm thấy vui vẻ, bây giờ lại cảm thấy chán ghét a…

Có lẽ logout đi.

Đang muốn đóng cửa sổ trò chơi, lại đột nhiên nhìn thấy một tin tức mật tán gẫu.

Là Cốt Cảm Mỹ Nhân phát tới.

“Có thể nói chuyện với cậu không?”

Tiểu Ly nuốt một ngụm nước bọt, đây không phải là tiểu hào của Xương Cốt sao? Ngữ khí nói chuyện rất không giống nga…

Nếu là bản thân hắn, câu đầu tiên nhất định là bà xã nhớ anh không, hoặc là bà xã anh nhớ em, hoặc là bà xã sao sao.

Chẳng lẽ là em gái hắn? Tiểu Ly đè mí mắt vừa nhảy loạn một trận, hơi chần chừ trả lời tin tức.

“Ân, có chuyện cứ nói đi.”

Tốc độ đối phương trả lời rất nhanh, giống như thợ săn đang ôm cây đợi thỏ…

“Tôi là bạn gái của Cốt Cảm.”

Gì?

Tiểu Ly chấn kinh rồi, ở đâu ra một người bạn gái a? thật không hiểu ra sao cả.

Trong lòng hơi khó chịu, bạn gái tìm đến trong trò chơi loại tình tiết phim lúc tám giờ sẽ không phát sinh ở trên người mình chứ…

“Cô tìm tôi có chuyện gì?”

“Tôi hy vọng cậu rời khỏi anh ấy.”

“Chị hai a, đây chỉ là trò chơi mà thôi nha, tôi cùng anh ta lại không thế nào …”

“Nếu chờ các người ra sao, thì không còn kịp rồi.”

“Tôi là nam nha.”

“Đầu năm nay đàn ông quyến rũ đàn ông tôi cũng không phải chưa từng thấy.”

Tôi không cám dỗ anh ta! Là anh ta dụ dỗ tôi! Tiểu Ly kích động đánh xuống mấy từ này, lại cảm thấy không được ổn, vì thế xóa hết.

“Tôi cùng hắn là thuần khiết.” Thuận tiện kèm qua khuôn mặt tươi cười đơn thuần.

“Cho nên phải ở lúc các người còn thuần khiết, liền bóp chết sạch khả năng không thuần khiết của các người.”

“Hừ, cô vốn không tin anh ta, còn nói là bạn gái anh ta, xem ra cô cũng không thương anh ta, yêu là phải xây dựng trên cơ sở sự tín nhiệm nha.”

“Chẳng lẽ cậu thương anh ấy? Cậu tín nhiệm anh ấy?”

Tiểu Ly bị hỏi đến á khẩu không trả lời được, “Ít nhất… Tôi cảm thấy anh ta hẳn không phải là người như vậy.”

“Nên biết rằng, đàn ông bây giờ a, giữ trong cốc ăn trong chén nhìn trong nồi, bạn gái một người tình nhân một người trên internet còn muốn tìm bà xã, rất nhiều người như thế đi, cậu dựa vào gì tin tưởng y là người tốt?”

“Tôi đã gặp anh ta, tôi cảm thấy anh ta là người tốt. Ít nhất ánh mắt của anh ta trong suốt, tươi cười chân thành, thanh âm điềm đạm, cả người nhìn qua rất có tu dưỡng!”

“Anh ấy không phải người tốt.”

“Vì sao nói như vậy?”

“Anh ấy có bạn gái, còn tìm bà xã, không phải người tốt.”

“Cũng không thể nói như vậy đi…”

“Anh từng nói yêu cậu sao? Từng nói lời yêu thương buồn nôn sao? Nếu một người đàn ông phẩm hạnh đoan chính tư tưởng tráng kiện, làm sao có thể có bạn gái, còn đối một người con trai khác nói tôi yêu em đến vĩnh hằng? Cậu không thấy là có vấn đề sao?”

“Đây chỉ là trò chơi mà thôi nga… Tôi cũng thường xuyên nói phải lấy phần mộ tổ tiên người ta, đến bây giờ cũng chưa từng lấy một cái nha…”

“Cậu không cần ngụy biện!”

“Nga.”

“Vậy cậu có biết bây giờ nên làm gì không?”

“Ân, bây giờ tôi sẽ ly hôn ngay, dù sao ly nhiều lần như vậy đã thành quen rồi.”

Chẳng qua lần này, tâm tình đặc biệt khó chịu mà thôi.

Đêm khuya, bởi vì giấc ngủ không đủ ở nhà nằm cả ngày lúc Từ Úy tinh thần chấn hưng đăng nhập trò chơi, nhận được đầu tiên chính là tin tức, Ly Bất Khai cùng bạn cưỡng chế ly hôn.

Cười cười bất đắc dĩ, lập tức phát tin qua.

“Tiểu Ly a, cũng nói với cậu rồi không nên đùa, ông xã không có nhiều tiền như vậy lấy cậu ba lần a…”

“Anh tới rồi…”

“Đang đợi anh sao cưng?”

“Uhm, tôi có lời muốn nói với anh.”

“Nói đi. Hôn một cái trước ~~ “

“Anh nghiêm chỉnh một chút được không – – “

“Đùa giỡn quen rồi, nghiêm túc không được – – “

“Tôi nghĩ tôi có lẽ không chơi nữa, đột nhiên cảm thấy thậy không có hứng thú.”

“Chẳng lẽ cậu muốn vứt bỏ tôi?”

Bạn gái anh đi tìm tôi, hơn nữa chính mình cũng hiểu, chúng ta kiểu này không tốt lắm, mặc dù là trò chơi, nhưng vậy cũng là trật đường rầy tinh thần……

Nói như vậy giống như đang châm ngòi ly gián, Tiểu Ly lại cau mày xóa hết những chữ đánh ra, sau đó phát qua một biểu tình bất đắc dĩ

“Tôi sắp tốt nghiệp, cả ngày chơi trò chơi cũng không phải cách, nên suy nghĩ cho tương lai nha.”

“Cho nên?”

“Sau này không chơi, viết luận văn tìm việc làm sau đó lấy vợ sinh con chăm lo gia đình sống qua ngày.”

“Vậy cậu cho tôi là gì? loại người lúc buồn chán đem ra làm món đồ chơi tiêu khiển? Nga, bây giờ không muốn chơi, cũng sẽ không cần tôi nữa đúng không?”

Tiểu Ly ngẩn người, không phải ý này…

Tôi chưa từng xem anh là thú tiêu khiển khi nhàm chán, tuy rằng mới lúc đầu cảm thấy cùng anh đấu võ mồm rất thú vị, nhưng từ từ, lúc bất tri bất giác, chính mình lại rơi vào…

Không biết từ lúc nào bắt đầu để ý anh, nhớ anh, lúc cùng anh ở một chỗ cảm thấy rất thoải mái, ngay cả đấu võ mồm buồn tẻ cũng cảm thấy ấm áp…

“Gặp được anh là may mắn của tôi, tôi cũng không đùa bỡn tình cảm, lúc ở cùng anh, tôi là thật lòng xem anh là ông xã.”

Chần chừ một chút, vẫn là đem hai chữ ông xã xóa đi, đổi thành bạn bè.

“Tôi đã sớm không muốn chơi, chơi mấy tháng sớm đã thấy chán, nếu không phải bởi vì anh tôi cũng sẽ không ở lại đến bây giờ.”

“Tôi đây thì sao? Cậu cho rằng tôi cả ngày bận rộn đi làm còn chơi loại trò chơi yếu trí tới cực điểm này là vì cái gì? Từ khi cùng cậu kết hôn tới nay, cậu từng thấy tôi thăng cấp sao?”

A? Này thật không phát hiện…

Nhưng Xương Cốt hình như có vẻ vẫn giẫm chận tại chỗ ở cấp sáu mươi nha…

“Chúng ta không nên tranh cãi, mặc dù là vì cãi nhau mới quen nhau, tôi không muốn chúng ta dùng cãi nhau để chấm dứt.”

“Tôi xuống trước, ngày mai lên thanh lý tiền trên tài khoản còn có đồ vật này nọ, nếu anh muốn tiếp tục chơi tôi đem hào giữ lại cho anh đi.”

Tiểu Ly trực tiếp điểm rời khỏi trò chơi, một khắc trước khi thoát khỏi hoàn toàn thì thấy được một tin nhắn trả lời.

“Không có cậu cả ngày cãi nhau, tôi chơi cũng không có ý nghĩa a, ngu ngốc.”