Bad Boy Học Yêu

Chương 26: Nghén




Sáng hôm sau cô thức dậy rất sớm để nấu ăn, cô bắt đầu dần làm quen với những việc bếp núc để sau này còn phải tự lo cho và thân và cả con của mình nữa.

Vừa ăn xong thì nghe tiếng chuông cửa, cô từ từ cầm chiếc túi xách rồi bước ra. Harry ngoài cửa nhìn cô mỉm cười

" Cậu xong chưa ? "

" Xong rồi, chúng ta đi thôi "

Đoạn đường đến bệnh viện mà cô theo dõi em bé ngay từ những ngày đầu khá xa nên hai người phải đi từ rất sớm. Đến lượt cô vào phòng để siêu âm thì Harry ngập ngừng nói

" Cậu vào đi, mình đợi ở ngoài "

Cô thắc mắc

" Cậu không muốn vào sao ? "

" Mình sợ không tiện "

" Không sao đâu "

Cô kéo tay Harry vào trong. Bác sĩ nữ nhìn cô mỉm cười

" Có hồi hộp không ? Sắp biết là bé trai hay gái rồi "

" Vâng, có một chút hồi hộp "

Cô nhìn lên màn hình đang hiển thị sinh linh bé nhỏ trong bụng, đáng yêu thật...

Vị bác sĩ kia bật cười

" Chúc mừng cô, sau này có người giúp cô gánh vác mấy việc nặng nhọc rồi "

" Là sao ạ ? "

Bà ấy chỉ tay lên màn hình

" Ở đây, là bé trai "

Cô vui vẻ xoa lấy chiếc bụng tròn của mình. Vốn dĩ muốn sinh một đứa con gái để gia nhập hội chị em của cô không ngờ lại là con trai

Harry ánh mắt ôn nhu nhìn người con gái trước mặt

" Chúc mừng cậu "

" Sau này nhờ chú Hoàng dạy cho em mấy trò chơi thể thao như đá bóng, boxing gì đó "

Cô cầm điện thoại chụp lại màn hình siêu âm rồi gửi vào nhóm cho hai cô bạn thân xem

[ Không có tiểu công chúa chơi với các cậu rồi ]

Khả Vi hớn hở

[ Tiểu hoàng tử cũng được, mình rất thích ]

Gia Linh kích động

[ Sau này giúp chúng ta xách đồ shopping rồi...vui quá ]

Bác sĩ sau khi kiểm tra thì thông báo tình hình em bé cho cô biết



" Em bé phát triển vô cùng tốt, mẹ bầu cứ duy trì chế độ dinh dưỡng như vậy cho em là được "

" Cám ơn bác sĩ "

Hai người sau đó lái xe trở về nhà nhưng gần về đến nơi thì bụng cô sôi sùng sục. Chẳng hiểu sao ăn no chưa bao lâu thì cứ cảm thấy đói, cô nhăn mặt

" Cậu sao vậy ? "

"Mình thấy đói "

Harry liếc nhìn xung quanh

" Phía trước là trung tâm thương mại chúng ta ghé đó ăn chút gì sẵn tiện mua cho cậu ít trái cây đề phòng lúc đói được không ? "

" Ừ "

Họ tấp vào hầm gửi xe rồi đi lên trên tìm một quán ăn mà vào. Cô cầm menu chọn đủ thứ món cho đến khi dọn ra bàn Harry nhìn mà chóng mặt

" Cậu thật sự có thể ăn nhiều vậy sao ? "

Cô nhướng mài

" Thử xem "

Và thật sự chỉ trong tích tắc cô đã xử hết đống đồ ăn trên bàn, lần đầu tiên cậu thấy cô ăn nhiều như vậy. Bộ dạng khi ăn vẫn không khác lúc trước, vô cùng đáng yêu

" Xong chưa ? "

Cô cầm ly nước lên kéo một hơi rồi trả lời

" Xong rồi "

Hai người sau khi ăn xong thì ghé vào quầy thực phẩm mua ít trái cây. Đào Phương Nghi nhìn mấy trái dâu đỏ mọng vô cùng ngon mắt

" Không biết dâu này chua hay ngọt nhỉ ? "

Nhân viên nữ bên cạnh nghe cô nói liền trả lời

" Đây là dâu nhập khẩu từ Nhật Bản nên sẽ có vị ngọt ạ "

Cô liền lắc đầu

" Nếu ngọt thì tôi không mua đâu "

Nhân viên đó đờ người ra, Harry cũng nhìn cô không chớp mắt

" Tôi thèm đồ chua "

Cô lấy tay xoa xoa bụng, cô nhân viên đó nhìn thấy cô mang thai liền hiểu ra chuyện

" Vâng nếu quý khách muốn đồ chua thì bên mình có xoài non, đảm bảo vô cùng chua "

Cô cười vui vẻ

" Được, lấy cho tôi 2 cân...à không 5 cân đi "

Mua về phòng hờ để lỡ có thèm cũng chẳng mắc công chạy xa xôi đi mua.

" Được để tôi gói lại cho quý khách "



Harry lay lay cánh tay của cô

" Hay là mỗi loại mua một ít cậu về thử xem cái nào ngon thì lần sau lại mua tiếp "

" Ý hay đó, cũng được "

...

La Gia Khang vừa đỗ xe vào hầm thì bắt gặp Đào Phương Nghi từ trong đi ra tay cô đặt lên bụng. Trông cô vui vẻ như vậy chắc hẳn là sống rất tốt, anh ngồi trong xe nhìn cô không rời mắt. Gia Khang muốn bước xuống ôm lấy cô vào lòng, anh muốn nói cho cô biết anh nhớ cô đến nhường nào

" Đào Đào "

Gia Khang lẩm bẩm trong miệng gọi tên của cô

Harry từ phía sau cô đi tới xách theo rất nhiều đồ trông rất nặng nề, cô lên tiếng

" Hay để tớ giúp cậu "

" Không cần đâu. Cậu xem mua đủ hết chưa còn thiếu thứ gì không ? "

Cô nhìn nhìn ngó ngó

" Đủ rồi, cái này đủ cho mình ăn cả tuần "

Đi được vài bước thì cô khựng lại, mặt nhăn nhó. Harry lo lắng bước tới đỡ cô

" Cậu không sao chứ ? "

Đào Phương Nghi lấy tay vuốt vuốt lòng ngực

" Bỗng dưng lại buồn nôn "

Harry nhìn xung quanh

" Đằng kia có nhà vệ sinh "

Cô lắc đầu từ chối

" Chừng 15 phút nữa là về đến nhà rồi, mình cố chịu một chút "

" Có ổn không ? "

" Không sao đâu "

Harry đem đồ ăn để ra sau cốp xe rồi lái xe thật mau đưa cô về nhà.

Mọi chuyện vừa rồi đều lọt vào tầm mắt của Gia Khang, ánh mắt của anh nhìn bọn họ có chút phức tạp vừa buồn vừa giận. Nếu như người bây giờ ở cạnh cô là anh thì hay biết mấy

" Mấy tháng trước còn nói là con của mình nhưng bây giờ... "

Anh cười khổ

Tiếng chuông điện thoại đánh thức suy nghĩ của anh

" Tôi nghe "

" Tôi đến nơi rồi "

" Được, đợi một lát tôi lên ngay "