Bạn Gái Tôi Là Tiên Nữ

Chương 36: Vũ Điệu Phi Tiên






Ông Mã chậm rãi cùng anh đi dạo quanh hồ sau hậu viên. bầy cá chép vàng do ông nuôi vừa thấy bóng dáng liền bơi tới.ông bỏ ít thức ăn xuống chúng thi nhau đớp mồi

“Nặc ý. con mời anh họ Mộ Giao tới tham dự thọ thần.Ba muốn tìm hiểu xem, gia cảnh cô ấy như thế nào”

Anh bối rối việc anh họ, chỉ là lời nói dối của Gia Linh,biết kiếm đâu ra bây giờ.

“Để con sắp xếp thưa ba”

Anh vội vàng tới phòng dệt may. nhìn qua Nhã Đoan.không muốn cô ta nghe.

“Mộ Giao, Khả Như, có chuyện muốn bàn luận với hai người ra ngoài nói chuyện một chút đi!”

Nhã Đoan điềm đạm bảo.“Nếu có thảo luận thì hãy đi đi ở đây có tôi rồi”

Mộ Giao do dự lần trước cô ấy giả bệnh gạt mình với A Hỷ lần này, để cô ấy một mình với bức tranh không biết có ổn không? Cô thấy Như ý bước vào

“Như ý. nhờ cô giúp Nhã Đoan một tay”

Như ý đáp.“Được cô cứ yên tâm”

Khả Như khẽ nói.“Mộ Giao biết đề phòng người như vậy mới đúng chứ.Giờ có Như ý trông chừng chúng ta đi một chút rồi về”

Ba người bước ra khỏi phòng dệt may. Nhã Đoan cười thầm sai Như ý canh chừng tôi sao không dễ đâu.cô ta lấy ra một lọ nước hoa đưa lên xịt nhẹ vào tay.

“Như ý tôi mới mua nước hoa cô ngửi thử xem có thơm không?”

Như ý hít một hơi khen ngợi.“Dạ thưa cô thơm lắm”

Như ý cảm thấy mệt mỏi ngã người úp mặt vào bàn ngủ mê.Nhã Đoan cầm lấy cây kéo cắt nát bức tranh.dù có đề phòng không ít gì đâu đúng là ngu ngốc.để xem các người làm thể nào với bức tranh rách này.



Bên trong phòng sách. Anh lên tiếng.“Hai người nghĩ ra cách gì chưa?”

Mộ Giao nêu ý kiến.“Tôi nghĩ là để Khả Như, dùng thuật hồ ly đóng giả anh họ”

Khả Như đưa hai ngón tay lên xoay nhẹ nhàng miệng niệm chú.

“Hồ ly.hồ ly biến”

Một làn khói bay ra phút chốc Khả Như biển thành một người đàn ông lịch thiệp. "Thế nào hả?

Anh khen ngợi. “Khả Như, giỏi lắm”

Mộ Giao trở về ngước mắt nhìn tấm tranh rách. Như ý nắm ngất trên ghế. Khả Như tức giận thốt lên.

“Chắc chắn là cô ta tôi phải cho cô ta biết tay!”

Mộ Giao bình tĩnh gọi…“Khả Như, giờ gây sự không giải quyết được gì”

Khả Như lo lắng hỏi.“Bức tranh như vậy phải làm sao, nếu thêu lại bao giờ mới xong?”

Mộ Giao suy tư.“Chỉ có thể tìm Thất tỷ. Là tiên nữ may y phục giỏi nhất Thiên giới. Tôi dùng thuật Thiên Lý truyền âm nhờ tỷ ấy tới”

Mộ Giao biển ra một cây sáo thổi nhẹ.âm thanh dịu dàng cao vút theo làn gió từng ánh sáng sắc màu chiếu xuống, một nàng tiên xinh đẹp ôn nhu.y phục màu tím nhạt, giọng nói trong trẻo dịu dàng.

“Giao Nhi, không thấy muội đâu, thì ra là lén xuống hạ giới”

Mộ Giao nài nỉ.“Chuyện này một chút nữa muội kể sau. xin Thất Tỷ giúp muội việc này”

Thất tỷ hướng mắt vào bức tranh rách nát. “Chỉ là thêu lại bức tranh. Quá dễ, người ta dùng kim thêu. còn tỷ muội xem đây”

Nàng nhẹ nhàng thổi sáo. một bầy ong từ trên trời bay qua cửa sổ, nàng tung chỉ vào bầy ong bay tới đưa chỉ thêu dệt lên tranh.



Buổi tiệc bắt đầu từng họ hàng đến chúc mừng ông Mã.Cậu Hai mỉm cười mở chiếc hộp quà ra một cây ngọc như ý xanh trong sáng bóng.

“Con chúc Ba Phúc Thọ an khang”

Ông Mã cười tươi.“Cây ngọc như này thật đẹp con có mắt nhìn lắm”

Bà Hai ngồi cạnh lên tiếng.“Nặc ý sắp tới con rồi đó”

“Ông à.nghe nói Nặc ý cùng Mộ Giao mấy ngày nay chuẩn bị một bức tranh thêu tặng cho ông đó”

Ông vui vẻ hỏi.“Vậy sao? ba mong quá”

Bà Hai ôn hòa bảo.“Phải đó con đừng làm cho ba thất vọng”

Trong lòng anh bức xúc.Cái bà già này lúc nào cũng muốn dồn mình vào tình huống khó xử.mà đến giờ không thấy hai người họ đâu hết không biết có chuyện gì không?

Gia Linh lấy ra một bức thư họa ra.“Con gái chúc ba Vạn Thọ vô cương”

Ông Mã khen ngợi.“Con gái thật ngoan”

Cuối cùng mọi người đều chúc hết chỉ còn mình anh lo lắng bồn chồn.bóng dáng hai người họ xuất hiện.anh mừng rỡ bước tới giới thiệu.

“Ba đay là anh họ của Mộ Giao tên anh ta là Khả Dĩ”

Ông Mã lên tiếng hỏi.“Tôi đã gặp cậu ở đâu rồi?”

Khả Dĩ đáp.“Đây là lần đầu tiên gặp mặt”

Ông Mã gật gù.“Chắc là tôi nhớ sai mời anh vào bàn uống với tôi vài ly chuyện trò vài câu”

Anh và cô mở cuộn tranh ra một bức tranh sơn thủy xanh bát ngát miên man.

“Ba đây là món quà của Mộ Giao tự làm Hy vọng ba giống như bức tranh lúc nào phong miên trường thọ”

Ông tươi cười đáp.“Mộ Giao cô đúng khéo léo đường chỉ thật tinh tế, cảm ơn hai con nhiều lắm hôm nay là ngày vui vẻ nhất từ trước đến giờ”

Bà Hai cùng Nhã Đoan vô cùng kinh ngạc.rõ ràng là bức tranh đó rách hết sao lại có thể? Bà Hai tức đến tay nắm chặt lại.

Một người hầu đi tới.“Thưa ông trong gánh hát nữ ca kịch bị trặc chân khó lòng múa tiếp”

Ông Mã lo âu.“Vậy kiếm ai thay thế đây?”

Bà Hai nắm tay cô.“Hay là Tiểu thư Mộ Giao giúp tôi biểu diễn để buổi tiệc trọn vẹn”

Diễn viên gánh hát lên tiếng.“Vũ điệu Hà Hoa tiên nữ chúc thọ rất đơn giản dễ học lắm”

Anh từ chối.“Không được đâu”

Mộ Giao ôn hòa bảo.“Được.để tôi”

“A Hỷ, ngươi đừng lo”

Mộ Giao đi theo người gánh hát vào trong hậu đài Nhã Đoan đưa ngón tay ra hiệu, nói nhỏ vào tai nữ hầu.Nhã Đoan khẩy cười tôi phải khiến cô bẽ mặt trước đám đông.

Trên sân khấu làn khói lan tỏa ra. Cô trong y phục tiên nữ trắng tinh khôi chính giữa chân mày điểm chu sa màu đỏ hoa mai.tóc dài suông mượt

Tiếng sáo vi vu.Cô nhẹ nhàng lướt ra, bước chân xoay đều váy dài từng lớp xòe ra như bông hoa xoay tròn theo gió.nghiêng nhẹ nhàng về phía sau như liễu buông mành.

Phất nhẹ tay áo dài trắng bay lên cao như cánh hoa bay theo gió.Đôi tay mềm mại uyển chuyển phất nhẹ vải lụa bay lên cao như làn nước lăng tăng trên mặt hồ.

Nữ hầu trong hậu đài lấy chuỗi hạt rải xuống sàn. Cô gương mắt mỉm cười đưa tay phất nhẹ xuống sàn chuỗi hạt bay lên cao xoay vòng nhẹ nhàng theo điệu múa.

Anh ngồi tại bàn tâm trạng lo âu may là cô ấy xử lý được mọi thứ.Nhã Đoan kinh ngạc, ý định làm Mộ Giao té ngã mất mặt trước đám đông,

không ngờ cô ây vượt qua dễ dàng, cũng nhờ vậy tôi được chiêm ngưỡng vũ điệu thần tiên tuyệt vời, ngây thơ như không ngốc. dịu dàng như mạnh mẽ, tôi thật sự chịu thua cô rồi.

chapter content