Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả?

Chương 30:Chương 24: Vũ hậu của Masquerade (II)




“Ưng Túc thiếu gia, anh thật không thể phá lệ vì em sao? Nếu không vì cuộc sống túng bách trước đây thì em cũng không làm như vậy. Anh biết là em yêu anh, thực sự rất yêu anh.”

 
 
Ưng Túc lúc đó nằm cạnh cô, khói thuốc từ điếu xì gà hạng sang liên tục được phả ra, giọng anh đều đều không cảm xúc.

 
 
“Tôi xưa nay làm việc không bao giờ phá lệ, càng không vì phụ nữ mà phá bỏ nguyên tắc của mình. Chuyện này nếu đồn ra bên ngoài, em nghĩ tôi còn chỗ đứng sao?”

 
 
Ngọc Mi lúc đó vì không cam tâm mà khóc, vì đau lòng mà khóc. Cô đã cầu xin Ưng Túc cho cô được ở bên cạnh anh nhưng Ưng Túc cứ lạnh lẽo mà trả lời:

 
 
“Mỗi lần như thế này, giá do em định. Em muốn bao nhiêu thì ghi vào chi phiếu bấy nhiêu. Chúng ta không ràng buộc nhau, em có thể đi khách để kiếm thêm. Như vậy không tốt sao?”

 
 
Ngọc Mi không tin những lời mình nghe được, cô liên tục lắc đầu phủ nhận. Trong mắt anh, cô chỉ là gái gọi cao cấp không hơn không kém nhưng trong lòng cô anh là thần tượng là ước mơ là khát khao chạm tới của cô trong đời.

 
 
“Ưng Túc, anh không tin em sao? Ngoài trừ lần đó, em chưa từng với bất kỳ người nào cả. Em không cần tiền, em cũng không cần anh bao nuôi, em chỉ muốn chúng ta bắt đầu mối quan hệ tình cảm bình thường mà thôi. Có được không?”

 
 
Ưng Túc đưa tay gạt tàn thuốc, miệng lại hít một hơi dài, trầm mặc lên tiếng: “Lần nào đụng vào em, tôi cũng biết em không có ai khác. Cho nên tôi mới qua lại với em đến bây giờ. Em phải biết, tôi qua lại với em nhiều lần còn hơn với những nhân tình khác là vì tôi mê em. Tôi thực sự rất thích cảm giác ngủ cùng em. Em nên quý trọng điều này thay vì muốn quan hệ của chúng ta thay đổi. Người như tôi sẽ không để phụ nữ giới hạn mình chứ đừng nói là hẹn hò hay yêu đương.”

 
 
Đôi mắt xinh đẹp của Ngọc Mi rũ xuống. Kiếp này cô chỉ có thể là người phụ nữ trong bóng tối của anh, ngày ngày chờ anh đến tìm mình, ngày ngày ôm hy vọng được gặp anh để rồi tất cả chỉ là thất vọng não nề.

 
 
Nói đến đây Ưng Túc liền vén chăn lên, bước ra khỏi giường đi thẳng vào nhà tắm xả nước kỳ cọ. Lúc anh bước ra ngoài đã là một thân trang phục chỉnh tề. Ngọc Mi nhìn thấy anh muốn rời đi liền chạy đến cầm tay anh: “Đừng đi được không. Đã trễ lắm rồi, xin anh ở lại đây với em.”

 
 
Ưng Túc nhếch môi cười, nụ cười lãng tử đa tình rất đẹp nhưng lại buông ra lời tuyệt tình: “Ngoại trừ đi công tác ra thì trước nay tôi không ngủ khách sạn.”

 
 
Anh quay lại hôn lên trán Ngọc Mi một cái rất kêu rồi dịu giọng nói: “Em nghỉ ngơi sớm đi.”

 
 
Từ lần quay lưng bước đi đó, đã gần bốn tháng cô chưa từng gặp lại anh lần nào. Nỗi nhớ nhung này ai có thể hiểu được? Hôm trước có nghe anh đến nhưng xui xẻo thay lại đúng lúc cô nghỉ làm. Hôm nay dù giá nào cô cũng phải gặp được anh. Dòng suy nghĩ của Ngọc Mi bị cắt ngang bởi giọng điệu châm chọc của Jenny.

 
 
“Ngọc Mi à Ngọc Mi, còn chuyện này có lẽ cô chưa biết. Những nhân tình được Ưng Túc thiếu gia bao nuôi tháng trước đều bị anh ta cho về quê cày ruộng rồi. Bao gồm cả Linda. Cho nên mới nói, được bao nuôi chắc gì đã tốt hơn làm gái gọi như cô.”

 
 
“Ha ha ha...”

 
 
Jenny lại lớn tiến cười lớn, nhưng lần này Ngọc Mi không quan tâm cô ta châm chọc mình. Vì điều cô nghe được khiến cô rất vui.

 
 
“Bao gồm cả Linda sao?” Ngọc Mi hồ hởi hỏi lại.

 
 
Jenny nhúng vai cười gật đầu xác nhận. Ngọc Mi liền nghĩ: “Anh ấy từ bỏ hết tất cả nhân tình, tối nay lại đến đây là vì tìm mình hay là tìm người mới?”

 
 
Dòng suy nghĩ của Ngọc Mi nhanh chóng bị cắt ngang bởi giọng một người đàn ông.

 
 
“Các cô còn đứng đây làm gì? Hôm nay không phải làm ăn hay sao?”

 
 
Tay người đàn ông nhanh chóng chỉ về phía Jenny và Ngọc Mi: “Hai em đó, nhất là Ngọc Mi. Tối nay ra múa mở màn mà giờ còn chưa đi thay đồ. Bộ hông muốn ăn cơm hả?”

 
 
Ngọc Mi nghe nói liền gật đầu lễ phép: “Dạ, em đi vô phòng thay đồ ngay đây.”

 
 
Gương mặt người đàn ông dịu lại, ân cần nhìn Ngọc Mi rồi ghé vào tai cô nói nhỏ: “Ưng Túc thiếu gia tối nay lại đến. Ngài ấy chỉ định em sau khi múa mở màn xong thì lên phòng. Làm cho tốt vào. Thần tài của chúng ta đó, có biết chưa?”

 
 
Ngọc Mi nghe nói đến Ưng Túc thì toàn thân như có một luồng năng lượng mới. Cô thật muốn bay lên, muốn hét lên rằng Ưng Túc cuối cùng cũng chỉ nhớ đến cô. Anh ta bỏ hết tình nhân và đến đây tìm cô cũng là vì muốn có quan hệ lâu dài với cô sao? Cuối cùng cô cũng đã chờ được quyết định của anh ấy. Cô hí hửng đi vào phòng thay trang phục, cô dậm lại phấn, tô lại môi, nhìn ngắm gương mặt trang điểm hoàn hảo không tì vết rung động tâm can của mình thì cô có đến vạn phần vui vẻ.

 
 
Sân khấu đêm nay, nơi tỏa sáng nhất chính là sự xuất hiện của Vũ hậu Ngọc Mi. Cô bùng nổ trong vũ điệu cuồng loạn. Cô uốn thân hình đẹp đẽ cong theo đường nét của cây gậy ở giữa sân khấu khiến đại đa số đàn ông nổ mắt vì đường cong hoàn mĩ. Phía phòng VIP trên tầng, qua màn hình lớn, Ưng Túc vừa uống rượu vừa chiêm ngưỡng màn biểu diễn ngoạn mục này. Anh nhủ thầm trong lòng: “Cô tưởng rằng chỉ có mỗi mình cô là hấp dẫn thôi sao? Bảo Vy à Bảo Vy, cô cũng không xem lại mình xem cô dựa vào cái gì mà kiêu căng với tôi. Tôi năm lần bảy lượt mặt dày đến tìm cô mà cô còn không điếm xỉa. Đêm nay tôi sẽ cho cô biết Phan Ưng Túc tôi là loại đàn ông gì?”

 
 
Hắn nhấp thêm ngụm rượu, hào hứng tự lẩm bẩm: “Đêm nay chú mày sẽ được no đủ. Ngọc Mi này không chỉ đẹp mà còn nồng nhiệt lại chịu chiều chú mày cho nên anh đã bao cô ta đêm nay cho chú mày thưởng thức. Lâu không gặp chú mày chắc không quên cô ta chứ hả?”

 
 
Màn biểu diễn kết thúc, Ngọc Mi nhanh chóng thay đi trang phục múa bằng bộ váy màu trắng xẻ tà cao tôn lên đường nét quyến rũ gợi cảm vô biên của mình rồi bước vào phòng gặp Ưng Túc. Đã lâu không gặp, cô thực sự rất nhớ anh và có phần hồi hộp. Do dự một lúc cô mới dám gõ cửa. Sau một vài tiếng gõ cửa, cánh cửa tự động được mở ra. Phía góc căn phòng VIP sa hoa là người đàn ông có phong thái quyến rũ trời sinh đang ngồi uống rượu. Gương mặt anh có phần cao ngạo, lại có nét lãng tử đa tình khiến tim Ngọc Mi đập liên hồi. Cô say mê ngắm anh một lúc mới chợt nhớ ra mình cần bước vào phòng. Đôi chân cô không tự chủ được cứ như vậy lao về phía anh.

 
 
Ưng Túc đưa tay ra đón lấy người đẹp vào lòng, mùi nước hoa dịu nhẹ quấn quanh mũi anh khiến anh mê mẩn. Hai người đã lâu không gặp cho nên ngay lập tức quấn lấy nhau hôn cuồng nhiệt và say mê.