Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh

Chương 20




Hứa Hạc nói quá rõ ràng, biết quá nhiều, khách mua phòng cho rằng cậu mới là người chuyên nghiệp, quay sang bắt đầu hỏi cậu, “Cảnh vật xung quanh thế nào?”

“Trong vòng 1000m có 3 siêu thị nhỏ, một nhà trồng hoa sen, xa hơn chút là bến xe, à, cao ốc Thiên Thành mới trang trí xong, thời gian tới sẽ bắt đầu bán.” Hứa Hạc thuộc như lòng bàn tay.

Cậu chưa bao giờ không trâu bắt chó đi cày, hai ngày nay cậu đã quan sát khu vực xung quanh cùng ưu khuyết điểm.

“Giao thông cũng vô cùng thuận tiện không cần lo lắng.”

“Đồ dùng đầy đủ hết không?” Lại có khách hàng đặt ra vấn đề.

Khách mua phòng đương nhiên hy vọng biết được nhiều thông tin về phòng ở, dù sao cũng là nơi ở cả đời.

“Nhà đã hoàn thiện, điều hòa, TV, máy nước nóng, sô pha, giường quầy, không thiếu cái nào.” Hứa Hạc kiên nhẫn trả lời. 

“Dây điện tuổi thọ thế nào?”

“Tầng cao nhất có gác mái, cái này thế nào?”

“Ánh sáng ổn không?”

……..

“Dây điện từ mười đến hai mươi năm nên đổi mới một lần, nếu không sẽ xuất hiện tình trạng điện áp không ổn định, có thể dẫn đến đoản mạch gây hoả hoạn, cho nên nhất định phải chú ý.”

Hứa Hạc đã lên mạng xem qua những điều cần chú ý khi mua nhà mới.

Cậu lại lần lượt trả lời vấn đề của những người khác, “Bà ơi, tầng cao nhất có gác mái tuy tốt nhưng lên cao không khí loãng, không phù hợp cho người già với trẻ nhỏ, bà nên lựa chọn phòng khác đi ạ.”

Tiếp theo Hứa Hạc trả lời vấn đề ánh sáng, “Ánh sáng tôi đã cùng thầy xem qua, cửa sổ phòng khách với phòng ngủ chính đều là 1.5×1.8, toilet 0.6×0.9, cụ thể thế nào lát nữa tôi với thầy sẽ mang mọi người đi xem.”

Cậu chuyển quyền lên tiếng cho Hồ Lương, “Mọi người còn vấn đề gì có thể hỏi thầy của tôi, thầy hiểu hơn tôi.”

Cậu luôn đoạt lời nói, ngoài mặt thầy không nói nhưng trong lòng khẳng định không thoải mái.

Hồ Lương không để ý nói, “Vấn đề nhỏ này cứ hỏi cậu ấy đi, cậu ấy nắm rõ.”

Hứa Hạc nghĩ rất đúng nhưng Hồ Lương lại là kiểu tình nguyện chạy đi chạy lại cũng không muốn nhớ số liệu, bởi vì không thích đọc sách, cũng không nhớ được, may là hắn có tuyệt chiêu.

Nhân viên tiêu thụ đều lười mang khách hàng đi xem phòng, hắn ngược lại tích cực mang khách hàng đi xem, như vậy khách hàng sẽ cảm thấy hắn đáng tin cậy hơn, nhiều người tìm hắn mua phòng, bán nhiều, phần trăm được trích sẽ cao.

Hứa Hạc do hắn dẫn dắt cũng có thể chia ra một chút.

Người tới mua phòng có rất nhiều thắc mắc, muốn hiểu biết các mặt tránh cho sau này xuất hiện vấn đề, có người ngay cả nhãn hiệu đồ dùng cũng hỏi.

Cái này có chút khó xử, Hồ Lương đang định lấy lý do lát nữa đi nhìn sẽ biết để từ chối, không nghĩ tới Hứa Hạc trấn định báo ra nhãn hiệu đồ điện.

Hồ Lương vốn dĩ chỉ khiếp sợ, hiện tại đã kinh hách.

Đậu má đây vẫn là người sao? Mới mấy ngày thôi mà nhãn hiệu đồ dùng cũng tìm hiểu rồi. ⊙▃⊙

Ngay cả nhân viên lâu năm như hắn cũng không nhớ nhãn hiệu, bởi vì thay đổi liên tục, bọn họ chỉ tạm thời bán ở đây thôi.

Công ty môi giới có quan hệ hợp tác với bên xây dựng, họ sẽ thuyết minh tình huống cụ thể trước khi giao cho bên môi giới, nhưng đa số chỉ có thể nhớ đại khái, một nửa đã là quá đỉnh rồi, dù sao chỉ có 10% người sẽ chú ý.

Nhưng Hứa Hạc ít nhất nhớ kỹ 90%, có lẽ nhiều hơn, rất nhiều chi tiết cậu đều nói được cụ thể.

Trâu bò. (*-*)

Vì có Hứa Hạc trợ giúp, mấy chục người chia thành hai nhóm, một nhóm các bà hỏi tầng cao nhất có gác mái, một nhóm bác gái hỏi vấn đề lão hoá dây điện.

Kỳ thật hỏi càng cẩn thận, càng chứng minh rằng họ muốn mua.

Xong việc, Hồ Lương với cậu dẫn khách hàng đi xử lý một loạt thủ tục, trong lúc xếp hàng thì chọc vai cậu, “Vừa nãy tiểu tử cậu sờ nọ chạm kia tôi còn tưởng cậu làm gì, hóa ra là viết ghi chú.”

Lúc Hứa Hạc cùng hắn xem phòng, mỗi góc đều cẩn thận quan sát, đặc biệt là vấn đề khách hàng quan tâm, ngay cả cửa sổ cũng dùng tay ước lượng một chút.

Cậu phát hiện một vấn đề, có vài chỗ trên thực tế thiếu một chút so với trên mô tả, bởi vì không ai đo cho nên đều xem nhẹ.

Còn có các chỉ tiêu, tỷ như điện áp ngẫu nhiên sẽ quá tải linh tinh, Hồ Lương nói đây là hiện tượng bình thường, nhà thầu này còn tính có lương tâm, có những nhà thầu xây thiếu cân thiếu lạng, công trình kém chất lượng, gặp được cái loại này đúng là xui xẻo, mình ảnh hưởng danh tiếng không nói, còn liên lụy công ty bọn họ.

Hứa Hạc cẩn thận nghe, cảm thấy trọng trách của mình lại nhiều hơn, đó là thay khách hàng kiểm tra nhà ở, dù sao cũng là mua từ trong tay cậu, ít nhiều cũng phải có trách nhiệm.

Thủ tục mua nhà vô cùng phức tạp, đến tối mới xong, một phần giao cho khách hàng, một phần bọn họ giữ, Hứa Hạc thuận tay mở ra nhìn, đột nhiên sửng sốt một chút.

“Có phải viết sai tên không, viết thành tên tôi rồi” Cậu vẫn đang thực tập, theo lý thuyết phải chờ lên chính thức mới được trích phần trăm, nhưng nếu viết tên cậu, tương đương cậu đã chính thức, có thể lấy phần trăm.

“Không viết sai.” Hồ Lương tùy ý gác cánh tay trên vai câu, “Nếu không nhờ cậu phỏng chừng một cái cũng không bán được, cậu không biết, hai người kia ngày nào cũng tới đây, nhìn mười mấy căn cũng không chốt mua, cậu vừa tư vấn đã thành công, cậu nói xem có phải trùng hợp không?”

Phỏng chừng là thành ý của Hứa Hạc đả động họ, hai bọn họ hỏi siêu nhiều vấn đề, Hồ Lương bị hỏi đến phiền, Hứa Hạc lại vẫn bình tĩnh trả lời.

Kỳ thật cậu cũng bị hỏi phiền, nhưng người già mà, lo lắng bị lừa là bình thường, đặc biệt bọn họ làm tiêu thụ danh tiếng vẫn luôn không tốt lắm.

“Cầm đi, thầy có thịt, cậu không thể không có canh uống. Hơn nữa về sau còn hợp tác, cậu không cảm thấy hai ta rất thích hợp sao?”

Hai người bọn họ một người nói ngọt biết lừa dối nhưng không nhớ được số liệu, một người biết rõ các hạng mục số liệu nhưng lại ăn ngay nói thật đến mức người ta không dám chốt đơn, thật sự rất hợp.

“Về sau cậu phụ trách thông số, thầy phụ trách chốt mua.” Hồ Lương lùn hơn cậu, phải nhón mũi chân mới có thể gác cánh tay lên vai cậu, nhưng vì giả ngầu nên vẫn kiên trì ôm cậu, cuối cùng thật sự nhịn không được, dùng văn kiện gõ, “Nói xem người trẻ tuổi các cậu cao như vậy làm cái gì?”

Hứa Hạc nhướng mày cười, “Lớn lên cao trách tôi chắc?”

Kỳ thật 1m8 không tính là quá cao, nhưng là Hồ Lương mới 1m7 mấy, so ra có vẻ cậu rất cao, đặc biệt là Hứa Hạc chân dài hơn người cảm giác lại càng cao.

Hồ Lương mắt trợn trắng, “Tan tầm tụ tập, có đi không?”

Hứa Hạc nhớ tới hậu quả tham gia lần họp lớp trước, Hồ Lương làm tiêu thụ, bạn bè của hắn cũng thế, đều uống tốt, nhỡ cậu uống say lại gửi nhầm cho Vương Tu thì thật xấu hổ, cho nên quyết đoán cự tuyệt, “Không đi được, tôi phải về làm bài tập.”

Lời này không phải giả, còn phải phát trực tiếp nữa.

Mấy ngày nay cậu phát trực tiếp có không ít chỗ tốt, tìm bài thi làm đa phần đều 90 điểm, tốc độ tiến bộ nhanh hơn cậu nghĩ.

Hứa Hạc tạm biệt thầy hướng dẫn xong cũng không trở về ngay mà đi dọc theo chung cư xem xét, công viên cũng đi dạo một lần, còn ở thiết bị tập thể dục rèn luyện chốc lát, cùng mấy bạn nhỏ đoạt bàn đu dây, không lâu sau mới trở về.

Chạy chậm để rèn luyện thân thể, cậu có dáng người gà luộc, tay yếu nhớt, đặc biệt lúc đối mặt với Vương Tu, nếu đánh nhau với Vương Tu cậu khẳng định yếu thế.

Hứa Hạc chạy chậm về nhà ra một thân mồ hôi, chị cậu vừa tắm rửa xong đi ra, Hứa Hạc còn chưa lấy quần áo đã chạy ngay vào, lúc ra quấn khăn tắm, về phòng mới đổi áo ngủ.

Trên bàn phòng khách để lại cơm chiều cho cậu, Hứa Hạc bưng vào phòng, vừa ăn vừa mở phát trực tiếp, nội dung giống như ngày thường, tham khảo học tập, thuận tiện hỏi xem có người làm bất động sản không, tích lũy một ít kinh nghiệm.

Cũng chỉ là hỏi thử, dù sao fans của cậu đã có ba bốn vạn, không nghĩ tới thật sự có.

Là một người mới chưa ký hợp đồng, Hứa Hạc đã rất vừa lòng.

Đương nhiên cũng phải cảm ơn công lao của chủ bá hai ngày trước phun tào với cậu, fans của hắn thường xuyên vào đây spam ‘ở bên nhau’ linh tinh.

Hứa Hạc hiếu kỳ qua phòng của hắn nhìn thử, phát hiện chủ bá cũng đang phát trực tiếp, nhưng là trực tiếp trò chơi.

ID là ‘Du long ở thiên’, đánh rất hăng, vừa đánh vừa gào.

“Hỗ trợ, ngươi vòng quanh trái đất 3 vòng đấy à? Sao còn chưa tới đây?”

“Mẹ nó, tôi đánh đến nước sôi lửa bỏng, hai đứa kia còn đang tán nhau?”

Khung chat có tin nhắn, nói chuyện sến súa, chủ bá liếc mắt một cái suýt chút nữa tức ch.ết, “Có người yêu thì ghê gớm à, mấy ngày nữa Long ca cũng tìm chị dâu cho các ngươi.”

Hắn nói lung tung một hồi, chém quái mất hơn nửa m.áu, hỗ trợ khoan thai tới muộn, lại còn không có m.áu để tiếp, đằng xa đột nhiên vọt tới một tên gi.ết ch.ết hỗ trợ.

(-__-)

“DM, hỗ trợ sao vô dụng thế, sống lại nhanh đêeeeeee!” Vừa dứt lời, chính hắn cũng ngỏm củ tỏi.

“Mọi người, sao tôi cũng ch.ết rồi?”

Chủ bá ghé sát vào nhìn ID, “ ‘Phòng ngủ phụ của tôi’, lại là người này? Thù oán gì à, lần nào đến cũng gi.ết tôi!”

Đây không phải lần đầu tiên, mỗi lần đều đột nhiên xuất hiện rồi gi.ết hắn.

Hắn vừa sống lại thì lại bị gi.ết, cứ như có thù oán với hắn vậy, túm mãi không bỏ.

Một ngày gi.ết hắn vài lần.

Đậu má, hắn đắc tội tên điên này khi nào?

————

Một góc khác thành phố H, tầng hai một căn nhà nhỏ, Vương Tu chỉ vào màn hình máy tính nói với số 2, “Nhìn chằm chằm hắn, mỗi lượt spam ‘ở bên nhau’ thì gi.ết hắn một lần.”

Hứa Hạc bị “Du long ở thiên” kéo nổi lên, đa số là phun tào, luôn nói Hứa Hạc tuyệt vời gì đó, phát sóng trực tiếp học tập, gương mặt đẹp linh tinh.

Bởi vì nhắc đến nhiều lần nên có một ít người hiểu chuyện muốn tác hợp hai người họ, cả ngày ở phòng phát trực tiếp của Hứa Hạc giục ở bên nhau.

Vì thế……

Số 2 tận sức, “Lại có người bình luận ở bên nhau!”