“Vợ em là nam?” Trương Nam Sinh trừng Trương Niếp Niếp.
Trương Niếp Niếp không hề có ý hối cải, “Đương nhiên, em kết bạn trên nhóm gay, từ từ, không phải đã nói không làm lộ em sao?”
Nói rồi đoạt lại di động, Trương Nam Sinh đứng lên một bàn tay ấn trán cô, dễ như trở bàn tay chế phục, một tay dùng để gọi điện thoại.
“Cái đó……” Hắn không biết xưng hô với đối phương thế nào, “Ngại quá, em gái tôi không hiểu chuyện, dùng ảnh của tôi đi lừa người, thật ra em ấy là nữ, tôi là anh trai.”
Đối phương không biết vì sao mà vẫn chưa ngắt điện thoại, “Ừm.”
???
Đây là phản ứng gì?
“Cậu đừng buồn, cỏ thơm nơi nào chẳng có, lại tìm một người khác đi, nhìn cho cẩn thận, đừng lại tìm phải một người nam không ra nam nữ không ra nữ.” Trương Nam Sinh liếc em gái một cái.
Em gái hắn thích nữ giả nam trang không phải ngày một ngày hai, trước kia nhiều nhất chỉ trộm đồ của hắn, hiện tại còn sửa ảnh chụp.
“Thật ra tôi đã sớm biết cô ấy là nữ.”
???
“Thế nào?”
“Cô ấy ở trong nhóm luôn dùng ảnh của cậu, nhưng lại không dám nói chuyện, cũng không dám gọi video, còn không rõ ràng sao?”
Trương Nam Sinh khen ngợi, “Đúng thế.”
“Tôi nói muốn nghe giọng nói thật ra đang hoài nghi.”
“À.”
“Kết quả đúng là không phải chính chủ.”
“Vậy cậu cũng không quá ngốc.” Trương Nam Sinh cởi giày bò lên trên giường.
“Tôi thông minh lắm.” Bên kia rõ ràng đắc ý.
Phốc!
Trương Nam Sinh cười nhạo, “Cậu thông minh mà lại gọi một đứa con gái là chồng?”
Một thằng đàn ông lại gọi một người con gái là chồng?
Không dám nghĩ.
“Gọi một chút cũng không rớt miếng thịt nào.”
Trương Nam Sinh: “……”
“Nói cũng đúng.” Từ từ, diễn biến này không đúng lắm, sao tự nhiên lại buôn chuyện rồi?
“Thật ra trước kia tôi từng gặp cậu.” Bên kia vang lên giọng nhỏ vụn, “Cho nên mới gọi tới xác nhận.”
???
“Cậu từng gặp tôi?” Trương Nam Sinh bị hắn gợi lên lòng hiếu kỳ, “Khi nào?”
Chẳng lẽ là Hồ Lương?
Nhưng không đúng, giọng Hồ Lương không phải như thế.
“Năm trước thi đấu hữu nghị bóng rổ.”
???
Từ năm trước đến năm nay Trương Nam Sinh không biết đã đánh bao trận thi đấu hữu nghị, sao có thể nhớ rõ được.
“Xem ra cậu đã quên tôi.”
Vô nghĩa, chưa nói là ai làm sao mà nhớ rõ được.
“Cậu rốt cuộc là ai?”
“Hiện tại chưa thể nói cho cậu.” Giọng nói bên kia bình tĩnh, “Không lâu nữa chúng ta sẽ gặp mặt.”
Má, còn tỏ ra thần bí.
“Không nói tôi ngắt đây.” Trương Nam Sinh uy hiếp.
“Ngắt tôi cũng không thể nói.”
Trương Nam Sinh: “……”
“Cậu là thụ đúng không?” Trương Nam Sinh nhớ tới Hứa Hạc, nếu thụ đều xinh đẹp giống Hứa Hạc, làm gay có vẻ cũng khá hưởng thụ.
“Nói như vậy cũng có thể, tôi là 0.5, làm thụ hay làm công đều được.”
???
“Nói cách khác cậu có thể đè người cũng có thể bị đè?”
“Trên lý thuyết là vậy, nhưng tôi còn chưa thử qua.”
“Vẫn là xử nam?” Đề tài có vẻ chệch hướng.
“Ừm.” Lúc này trả lời giọng rất nhỏ, giống như thẹn thùng.
Trương Nam Sinh đột nhiên nhớ tới lời Hứa Hạc, thụ đều đáng yêu, hiện tại cuối cùng cũng cảm nhận được hàm nghĩa trong đó.
Đúng là có cảm giác đáng yêu.
Kiểu như Hồ Lương chỉ là ngoài ý muốn.
“Cậu lớn lên đẹp sao?” Diễn biến càng ngày càng không đúng.
“Tôi là giáo thảo trường chúng ta.”
???
Trương Nam Sinh nhanh chóng tìm tòi giáo giáo đã từng đánh bóng rổ cùng hắn.
Thật đúng là tìm được hai người, con trai đều thích giả ngầu, lúc chơi bóng rổ các em gái ở bên cạnh cổ vũ hăng say, có cảm giác thỏa mãn trong lòng.
Điều này dẫn tới mười thằng con trai thì có tám thích chơi bóng rổ, còn có hai một loại là giống Hứa Hạc thân thể quá yếu không đánh được, một loại là con mọt sách sẽ không đánh.
Trường bọn họ vì sao giáo thảo hiện tại là Vương Tu, bởi vì Vương Tu biết chơi bóng rổ còn Hứa Hạc thì không, cho nên danh hiệu giáo thảo của Hứa Hạc dễ như trở bàn tay bị hắn cướp được.
Nói cách khác con trai chơi bóng rổ rất dễ dàng trở thành giáo thảo, nếu không phải trên đầu Trương Nam Sinh có Hứa Hạc với Vương Tu thì hắn cũng là giáo thảo.
“Lý Nhất Minh?”
Lý Nhất Minh là giáo thảo trường cấp 3, người rất văn tĩnh, mang mắt kính gọng mạ vàng, mặt lớn lên đẹp, nghe nói học tập cũng không tồi.
Y thuận tay trái, lúc chơi bóng rổ gặp được y thì rất khó giải quyết.
Bên kia không thừa nhận, “Cậu không cần đoán mò.”
“Dư Tuấn Phong?”
Nếu đặc điểm của Lý Nhất Minh là thuận tay trái, thì đặc điểm của Dư Tuấn Phong chính là cao, rất cao, 1m96, lúc chơi bóng rổ gặp được hắn quả thực tuyệt vọng.
Trong đầu Trương Nam Sinh nháy mắt xuất hiện một người 1m96 nằm ở dưới thân người khác thở gấp.
Trương Nam Sinh: “……”
Lạnh sống lưng.
Đối phương nói có thể thụ cũng có thể công, cao như vậy sao có thể là thụ, cho nên nhất định là Lý Nhất Minh.
“Cậu là Lý Nhất Minh đúng không?” Hy vọng là Lý Nhất Minh, nếu là Dư Tuấn Phong một giây ngắt điện thoại.
“Ừm.” Đối phương cũng không ngượng ngùng, trực tiếp thừa nhận.
Trương Nam Sinh thở dài nhẹ nhõm, nếu là Lý Nhất Minh nói… nói không chừng có thể thử xem.
Từ từ!Mình đang suy nghĩ cái gì?Mình là thẳng nam! Mình là thẳng nam! Mình là thẳng nam!Trương Nam Sinh hít sâu một hơi, “Ngại quá tôi không phải gay, có việc ngắt máy trước đây.”
Lý Nhất Minh: “……”
Trương Nam Sinh buông điện thoại, hoài nghi bản thân.
Vừa nãy vì cọng lông gì mà mình lại do dự?
Nhất định là bị Hứa Hạc với Vương Tu ảnh hưởng, sao lại có thể suy xét biến cong cơ chứ?
Có lẽ do Hứa Hạc với Vương Tu đều quá ưu tú, làm hắn cảm thấy gay khả năng đều như thế, nếu có thể giống như bọn họ thì biến cong cũng không phải không thể.
Hứa Hạc với Vương Tu ở trong mắt Trương Nam Sinh, người này so với người kia càng xuất sắc hơn, còn biết săn sóc, Vương Tu sẽ hạ mình chăm sóc Hứa Hạc, Hứa Hạc cũng thông minh dỗ dành Vương Tu, hai người bọn họ chiều chuộng lẫn nhau.
So với tình yêu bình thường còn thuận mắt hơn, nếu Lý Nhất Minh cũng giống như bọn họ thì không chừng có thể tiếp thu.
Trương Nam Sinh cầm điện thoại gọi lại, “Cái đó… tuy tôi không phải gay nhưng cũng không ghét gay.”
Lý Nhất Minh: “……”
“Cho nên?”
“Cho nên tôi thu hồi lời vừa nói, tôi không hề bận.”
Lý Nhất Minh: “……”