Sáng sớm, Đường Hân đứng trước cổng trong tay mang thêm một hộp cơm màu xanh dương, ánh mắt mong chờ nhìn chiếc xe đạp của thiếu niên đi tới.
“Hi, buổi sáng tốt lành.” Đường Hân mỉm cười vẫy tay chào Phó Tử Mặc.
Nhìn thiếu nữ mặc đồng phục buộc tóc cao mỉm cười xinh xắn, vành tai cậu thoáng chốc nhuộm màu hồng nhạt.
“Tôi đỡ cậu.” Thiếu niên gạt chống, đi tới dìu Đường Hân ngồi lên ghế sau xe.
Đường Hân khập khiễng đi qua, vô cùng tự nhiên để cậu dìu mình.
Phó Tử Mặc nhìn hộp cơm trong tay thiếu nữ có chút thất thần.
Thấy đối phương nhìn đến hộp cơm trong tay mình Đường Hân bèn ra vẻ ngượng ngùng nói “À, cái này… tớ làm riêng cho cậu.”
Hệ thống S01 ở bên nhàn nhã xem kịch hay. Lại tăng điểm rồi ây dô giỏi quá.
Nếu không phải vì thấy đôi mắt trong trẻo của thiếu nữ, Phó Tử Mặc không khéo còn tưởng rằng câu nói kia của cô còn ám chỉ điều gì khác. Tâm tình vốn đang bình ổn của cậu giờ đã rối như tơ vò, cậu vô thức mím môi khó khăn đáp.
“Tôi đạp xe, cậu ngồi vững chút.”
“Được.”
Tới trường Đường Hân vốn định tự mình xuống xe nhưng thiếu niên trước mặt lại rất chu đáo mà dìu cô. Phó Tử Mặc dắt xe đến bãi đỗ, còn cô đứng một bên chờ cậu.
[Đường tỷ a, vừa rồi giá trị hạnh phúc tăng thêm 3%, tổng giá trị hạnh phúc hiện tại là 8%, chúc mừng cô được thêm 150 điểm tổng điểm hiện tại 1410. Chỉ còn 90 điểm nữa thôi là gian hàng thứ hai của hệ thống sẽ được mở khoá, tới lúc đó cô có thể tiến gần hơn với mục tiêu như hoa như ngọc của mình rồi. chủ nhân cố gắng lên nào!!!] S01 khoa môi múa mép, ra sức cỗ vũ Đường Hân.
Đường Hân nhanh chóng kích động, ý chí chiến đấu sôi sùng sục, hai mắt sáng quắc nhìn thiếu niên cách đó không xa tựa như đang nhìn một món bảo vật quý giá nơi đáy mắt còn không che giấu nổi sự chiếm hữu của mình.
Tâm tình kích động này của Đường Hân quả thực cũng rất dễ hiểu. Trước đây, cô nổi tiếng là thông minh, nhan sắc lại thuộc tuýp xinh đẹp tươi mát được mọi người tấm tắc ngợi khen, Đường Hân cũng luôn rất tự tin về vẻ ngoài của mình. Nhưng bây giờ vẻ đẹp khiến cô kiêu hãnh tự hào ấy lại đột ngột mất đi, đã không đẹp thì thôi đi thế mà hiện tại còn để cô biến thành bộ dạng đen đúa này, dáng người thì gầy trơ xương, chỗ cần phì nhiêu thì lại trở nên bằng phẳng khiếp người.... Thực quá xấu a. Đường Hân cô nào dễ tự ti nhưng mà cô thực con mợ nó không thể nào chấp nhận được. Rất mau thôi… vẻ đẹp xinh xắn của cô sẽ nhanh chóng quay về, cô vẫn là một mỹ nữ được người người tán dương ganh tỵ!
Đường Hân từ trong suy nghĩ của mình mà hồi thần, cô nở một nụ cười thật xinh đẹp với Phó Tử Mặc rồi cầm hộp cơm đưa tới trước mặt cậu, mềm mại nói:
“Không biết cậu thích ăn gì nên tôi chỉ còn cách làm món tôi thích cho cậu thử, mong là cậu sẽ thích. Tranh thủ trước khi vào lớp ăn cho nóng nhé.”
Phó Tử Mặc đưa tay nhận lấy nghiêm túc nói:
“Cảm ơn. Hộp cơm…”
“Aizz, Hộp cơm cậu muốn trả khi nào đều được, nhưng mà nhớ trả là được rồi.”
“Được!”
[Chủ nhân, chỉ có một hộp cơm… mà cô cũng keo kiệt với hắn sao?] Hệ thống không dám tin mà nhìn chủ nhân nhà nó.
[Có trả thì mới có thêm cơ hội gặp, ngươi không hiểu thì tốt nhất đừng lên tiếng, cản trở kế hoạch của bổn tiểu thư!]
Thì ra là thế, chủ nhân nó không keo kiệt như nó nghĩ…
Hai người ai trở về lớp nấy. Người đã đi rồi cô cũng không cần phải giả vờ giả vịt nữa, Đường Hân đứng thẳng lưng ung dung đi về phía chỗ ngồi.
Lần này không còn bị hệ thống ép làm nhiệm vụ Đường Hân cũng lười làm. Khoảng thời gian trước cô kết giao được một ít bạn học đối phương cũng khá dễ thương, nên gần đây ở lớp học Đường Hân cũng được hoan nghênh hơn trước rất nhiều.
Cô vừa ngồi xuống một bạn học nữ ở bàn bên cạnh đi qua cười bí ẩn dò hỏi:
“Đường Hân à, lần trước đề toán cậu đoán ra trúng phốc. Nói cho tớ đi, có phải… cậu có thần lực tiên tri không???”
Cô bạn này tên Hà Diễm, có thân hình nhỏ nhắn ưa nhìn, là một thiếu nữ hoạt bát, lanh lợi. Trong ấn tượng của Đường Hân thì cô bạn này chính là thuộc tuýp người thừa năng lượng, dù không có chuyện gì cũng có thể nói luyên thuyên vài giờ mà không mệt. Không chỉ vậy lối tư duy của cô gái này cũng khá mới mẻ độc đáo tới mức cô không thể nào theo kịp… (cũng không theo kịp đâu).
Thần lực tiên tri… cô bé này có trí tưởng tượng quá khủng bố rồi.
“Ha ha, cậu… đoán xem!”. Đường Hân hời hợt đáp lời.
Vương Siêu thuộc người theo chủ nghĩa vô thần khi nghe được suy đoán ngớ ngẩn của Hà Diễm thì không chịu nổi mà đáp lại:
“Hà Diễm, cậu có thể nào suy đoán như người bình thường được không? cái gì mà thần lực tiên tri, cậu xem phim viễn tưởng đấy à.”