Bạn Trai Tôi Là Trai Hư

Chương 53




Tư Thống ngồi cạnh bên Lục viễn tất nhiên là phải chịu ảnh hưởng rồi.Cậu cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng kia thì liền quay sang nhìn Lục Viễn,nào ngờ cậu còn trông thấy cảnh kinh thiên động địa hơn nữa.

Một vị đại thần như anh cũng có lúc chơi điện thoại trong lớp sao.Biểu cảm lạnh nhạt thường ngày đâu rồi bây giờ nhìn khác nào là đang yêu không.Mà khoan đã,Tư Thống như ngờ ngợ được gì đó liền hỏi.

-Lục Viễn này,cậu có bạn gái rồi sao.

-Ừm.

-Cái gì cậu quen khi nào, mới đây sao.Sao tớ lại không biết.

Lúc này anh mới đưa mắt lên nhìn khuôn mặt sửng sốt của Tư Thống.Chuyện anh có bạn gái không phải mấy người trong phòng đều biết sao,cái tên này là sao thế.Anh nhàn nhạt đáp một câu.

-Quen hồi cấp 3.

Hai mắt của Tư Thống liền trợn tròn lên,quả thật cậu có mấy lần thấy anh call video với ai đó.Lúc đó cậu còn tưởng là với người thân trong nhà.Suy nghĩ của cậu lúc đó quả thật là không dám tin một người cao ngạo như anh sẽ có bạn gái,cô gái nào mới đủ tiêu chuẩn mà được làm bạn gái của anh kia chứ.

Mà bây giờ còn là quen từ hồi cấp 3,quá lâu rồi đó.Nhìn thế nào cũng ra cái tên mặt thối Lục Viễn sẽ không nghiêm túc với ai.Chuyện này như thể đánh thức con thú tò mò bên trong của Tư Thống,cậu vội vàng ghé đầu qua hỏi vội.

-Có xinh không cho tớ xem ảnh với.

Mắt thấy Tư Thống sáp lại anh liền tắt màn hình điện thoại,dáng điệu lười biếng dựa vào sau ghế.Không lẽ việc anh có bạn gái lại khó tin như vậy sao,Lục Viễn liền mở giao diện wechat của mình rồi mở vào mục avatar.

Không chút do dự anh liền lấy một tấm ảnh của Thẩm Đường đặt làm avatar.Xong việc anh liền hài lòng gật đầu.Tư Thống có trong vòng bạn bè của anh nên nhận được thông báo,cậu liền nhấp vào xem.

Hết cơn sốc này đến cơn sốc khác,cô gái bên trong bức ảnh khuôn mặt thanh tú.Thật sự là rất xinh đẹp,Tư Thống liền dời tầm mắt mà nhìn lấy biểu cảm của Lục Viễn.

-Bạn gái của cậu.

-Ừ.

'....'

Được rồi,bây giờ cậu đã hiểu được lý do rồi.Vì sao từ lúc nhập học anh lại từ chối nhiều nữ sinh đến thế là vì trong nhà còn đang giấu mỹ nhân đấy.Bạn gái xinh đẹp như vậy thì còn tâm trí đâu mà để ý đến người khác.Đúng là ngược cẩu độc thân như anh mà.



---------------

Đến lúc tan học Thẩm Khuê liền xuất hiện trước mắt của anh.Cô đưa di động tới trước mắt của anh,giọng điệu nũng nịu vang lên.

-Có thể trao đổi wechat với tớ không.

Lúc này Lục Viễn đang dọn sách vở ,tính cách của anh vốn không để ý xung quanh.Nên khi có người nói chuyện bên cạnh anh cũng không chú ý cứ thế đứng lên rời khỏi chỗ rồi rời khỏi lớp.

Tư Thống là người chứng kiến tường tận,cậu hơi gãi đầu rồi nhìn vẻ mặt cứng đờ kia của Thẩm nữ thần.Mất mặt quả là mất mặt luôn,cậu vội quay sang hòa hoãn lại bầu không khí.

-Thẩm nữ thần thông cảm nha cậu ấy tính tình có chút tệ.

Nói xong cậu hơi dừng lại rồi mở di động ra,lướt đến Wechat của Lục Viễn rồi đưa đến trước mắt Thẩm Khuê.

-Lục Viễn cậu ấy có bạn gái rồi,Thẩm nữ thần vẫn nên từ bỏ thôi.

Nói xong Tư Thống cũng mau chóng đi theo Lục Viễn luôn,người anh em nhà cậu đã là hoa có chủ rồi.Thân làm bạn cùng phòng cậu có nghĩa vụ giúp bạn thân tuyên truyền vụ này mới được.Cô bạn gái kia không biết học trường nào nhỉ,ngày nghỉ cũng không thấy Lục Viễn đi chơi cùng bạn gái bao giờ.

Thắc mắc đầy một bụng Tư Thống cũng không có cơ hội hỏi cậu.Cái tên đó ghét nhất là người nhiều chuyện,vẫn là nên để mỗi ngày moi một câu vậy.

-----------------

Hôm nay anh chỉ có tiết vào buổi sáng,học xong anh không đi ăn trưa mà đi thẳng về kí túc.Lúc này trong phòng cũng không còn ai,ai nấy đều đi học cả.Càng tốt không ai làm phiền không gian riêng tư của anh.

Lục Viễn thay bộ đồ thoải mãi ra rồi mới tiến đến bàn học của mình.Vừa mở di động lên thì liền vang lên tiếng chuông.Môi anh không tự chủ mà cong thành một đường hoàn mỹ.

Thẩm Đường trái với múi giờ của anh,chỗ cô sống bây giờ đã là tối muộn rồi.Cô cũng biết anh không còn ca học mới gọi thẳng qua.Đầu dây bên kia vừa bắt máy của cô liền cất giọng.

-Chưa gì đã nhớ anh rồi sao.

(Từ chương này sẽ đổi cách xưng hô của hai bạn nhỏ nhé)



Vừa nghe ra giọng trêu chọc của anh thì mặt cô bắt đầu đỏ lên.Ở bên nhau cũng được một thời gian rồi nhưng cứ như thể những ngày đầu ấy.Thẩm Đường cố điều chỉnh lại cảm xúc rồi bỏ lơ câu hỏi khi nãy của anh.

-Sao lại lấy ảnh em làm avatar vậy.

-Cho người ta biết anh có vợ rồi.

'....'

-Em còn chưa đồng ý,vợ gì chứ.

-Ngoan một chút,đừng để anh mua vé bay qua chỗ của em.

'....'

Quả thật cô không dám nói thêm gì nữa,anh nói thì sẽ làm thật đấy.Nhớ lần trước cô chỉ vừa qua đó được 1 tháng.Chỉ là vô tình cô chụp chung với bạn bè,cậu chàng người Mỹ kia lại đứng sát cô thôi mà anh đã nổi máu ghen.Ngay trong đêm liền mua vé bay thẳng qua để gặp cô còn dạy bảo cô cả một tiếng.Nào là tránh xa đám đàn ông đại loại như thế.

Bên kia Lục Viễn không nghe cô trả treo nữa thì liền cất giọng dụ dỗ.

-Nghe lời như vậy có phải tốt không.

-Tốt cái rắm.

-Hửm,em nói gì cơ.

Thẩm Đường chợt lỡ miệng không suy nghĩ mà nói luôn.Cô có chút buồn cười rồi không làm bé ngoan nữa liền kháy lại anh.

-Anh xem mới nhiêu tuổi mà đã bị lãng tai rồi.

'...'

Biết ngay cô nhóc này sẽ không yên miệng đâu,nói chuyện phải móc lại anh thì mới chịu được.Biểu cảm ôn nhu của anh liền hạ xuống,cất giọng nuông chiều đáp lại cô.

-Bé Tiểu Đường nói sao thì là vậy.Dù sao người lãng tai này sau này là chồng của em đấy.