Edit: Ry
"Lừa hả?" Hồng Quả Quả không dám tin.
Chuối Tiêu Già: "Lừa cậu làm gì, phó bang tôi nói đó, hay là tôi bật loa cho cậu nghe nhé?"
Quy Chân Phản Phác đang ở trong đoàn thứ nhất, nơi toàn quản lý của các bang lớn, nhưng lúc chỉ huy "anh" sẽ chuyển tới kênh thống nhất mặt trận. Kênh thống nhất cũng không phải là tất cả mọi người có thể vào nghe, bên trong chỉ có các đoàn trưởng đoàn tinh anh và một nhóm cao thủ. Hồng Quả Quả vừa mới gia nhập chiến trường, trà trộn được vào đoàn của bang Trái Cây thôi đã không dễ dàng, chứ đừng nói là chen vào kênh thống nhất mặt trận nơi tụ hội toàn các đại lão.
Chuối Tiêu Già lại là một trong những đoàn trưởng của đoàn tinh anh thuộc bang Trái Cây, thế nên hắn mới được hưởng một vị trí trong kênh thống nhất. Lần này hắn vừa nghe đại lão Quy Chân Phản Phác - hiện do Momo đăng nhập - chỉ huy, vừa mở kênh voice của đoàn mình để ra lệnh, phân việc cho người trong đoàn.
Hắn vừa kết nối, cả đoàn đều nghe được giọng của Quy Chân Phản Phác trong kênh thống nhất mặt trận.
Cách chuyển chỉ lệnh từ kênh thống nhất mặt trận tới các đoàn có hai kiểu, một là đoàn trưởng đang trong kênh bật loa lên cho cả đoàn cùng nghe, tất cả thành viên sẽ nghe được giọng của tổng chỉ huy trong kênh thống nhất. Một loại khác là đoàn trưởng không bật loa, nghe chỉ đạo xong bắt đầu truyền đạt lại cho thành viên trong đoàn, để tránh tình trạng phân tán mệnh lệnh, dẫn tới chỉ huy sai.
Giọng của 'Quy Chân' và Momo hoàn toàn khác nhau, một người là giọng thanh niên trầm ổn, người kia là giọng thiếu niên. Đám Hồng Quả Quả chơi với Momo lâu như vậy, nếu không nghe ra phong cách chỉ huy của Momo thì đúng là bị điên. Vừa nghe giọng điệu của 'Quy Chân Phản Phác', Hồng Quả Quả dám cam đoan 80% người đang cầm cái nick này chính là vị đại ca nói đổi tài khoản khác ra ngoài của nhà mình.
Chuối Tiêu Già: "Đó, đúng chưa?"
Thanh Phong: "Nghe đúng thật là... Báo giây rồi báo kĩ năng, ban nãy vừa được nghe xong."
Chỉ Qua: "Momo thích đặt tên tóm gọn cho kĩ năng."
Apple: "Cậu ấy còn thích gọi ID nữa, giờ đổi thành gọi tên bang tên đoàn."
Hồng Quả Quả đau đớn: "Không lệch đi đâu được."
Chuối Tiêu Già để họ nghe xong bèn tắt loa: "Ầy, lát nữa hẵng buôn, xử lý boss rồi tính tiếp."
Hắn nghe tiếng tổng chỉ huy, nhanh chóng truyền đạt: "Đội 1 mở khiên, vú em đội 2 3 chú ý, ulti sắp tới rồi."
Vừa dứt lời, quả nhiên boss bắt đầu thả ulti, mấy người được gọi lập tức dùng kĩ năng, thành công hóa giải nguy cơ.
"Làm tốt lắm." Chuối Tiêu Già nghe chỉ huy, tiếp tục truyền đạt: "Tiếp theo là kĩ năng thường, chú ý HP."
Ban đầu họ còn mở loa kênh thống nhất, nhưng sau khi Momo bắt đầu chỉ huy, bọn họ mới điều chỉnh thành nhận chỉ đạo rồi tự phân phối thành viên. Mỗi đoàn có combo kĩ năng khác nhau, cái này chỉ có đoàn trưởng mới biết, mở kênh thống nhất rất dễ loạn. Có điều kiểu nghe xong truyền đạt lại này cũng giới hạn thời gian, nhất là khi đối mặt với boss thế giới, trước kia họ thường xuyên gặp phải tình trạng chỉ đạo trễ.
Nhưng thật thần kỳ là Momo như đoán trước được tình huống này, kiểu gì cậu cũng sẽ nhắc các đoàn trưởng trước 3-4 giây, ví dụ như boss sắp có chiêu gì đó, hoặc nó sắp dùng combo. Đừng coi thường 3-4 giây này, vậy đã đủ để đoàn trưởng tinh anh quen thuộc với đội hình đoàn mình điều phối kĩ năng, sẵn sàng nối chiêu.
Nhất là trong tình trạng các bang đứng chung với nhau thế này. Bang đối địch không ai phục ai, ngoài đoàn dưới biển, muốn sắp xếp lại đoàn trên cạn thì e sẽ có loạn nội bộ, nếu vậy, cách tốt nhất là để các bang tự quản lý đoàn của mình. Mà kì quái nhất là... Tất cả các bang, ngoại trừ tình huống khẩn cấp, gần như chưa xảy ra chuyện gì lớn. Một phần là do tiêu chuẩn kĩ thuật của đoàn tinh anh vốn đã cao, mặt khác là do con sóng ngầm cạnh tranh đang cuồn cuộn giữa họ.
Momo như nắm được điểm mấu chốt của mỗi bang, chỉ vài câu nhẹ nhàng đã làm dấy lên lòng háo thắng, nhiệt huyết của các người chơi.
Phạm sai lầm? Lấy đâu ra sai lầm? Nhìn người khác phạm sai lầm thì đúng hơn chứ? Đứa nào làm sai đứa đó làm chó!
Một đám đoàn trưởng là tinh anh trong tinh anh, phút chốc bỗng ngầm phân cao thấp với nhau.
9 giờ sáng, máu của boss thế giới đã xuống 20%.
Ulti liên tiếp ập tới, mặc dù đã có chỉ huy báo trước, nhưng vẫn có một nhóm nhỏ đánh giá thấp sát thương của boss, sau đợt này lại có vài nhóm chết.
Túc Mạc cau mày, không hề khách khí chỉ thẳng ra: "Đoàn 3 của Thiên Giới, đoàn 1 của Hoa Rơi Nước Chảy, đoàn 2 nhóm tự do, mau chóng cứu người đi, hồi sinh xong đi ra ngoài hồi mana."
"Tăng lượng trị liệu lên, nhớ để dành 2 chiêu ulti heal của y sư tránh bị chết. Đoàn nào không đủ trị liệu thì điều chỉnh luôn đi, tử vong sẽ gây khó khăn cho việc đánh boss, chúng ta muốn ổn định, chứ không phải muốn chết." Túc Mạc nói xong tiếp tục chuyển sang vấn đề tiếp theo: "Chú ý 18% máu, nếu ra hai kĩ năng thì bật 2 khiên 2 trị liệu, các đoàn trưởng hãy sắp xếp."
Mấy đoàn trưởng bị điểm danh vội vàng nói OK, khiến những người khác không khỏi ghé mắt nhìn, bị chỉ huy gọi thẳng tên như vậy, tất cả người trong kênh đều biết là bang nào mắc lỗi.
Chủ Nhân Biển Sâu không phải là boss đơn giản, sau khi nhiệm vụ mở màn kết thúc, công kích của nó rõ ràng tăng cao. Nếu là boss thế giới trước kia, chỉ cần hơn 2 tiếng là đánh xong, giờ độ khó tăng cao, phần thưởng phong phú hơn, nhưng đã nắm được cách đánh, boss còn không có điên cuồng thì chỉ cần giữ vững phong độ là họ sẽ nhanh chóng giết được nó.
Tất cả đều muốn đánh nhanh rồi còn lấy thưởng, lúc này còn mắc lỗi chẳng phải là gây khó chịu cho người khác sao?
Sau sai lầm lúc 20% máu, hầu hết các đoàn trưởng đều càng thêm cẩn thận. Đồng thời, họ cũng cảm nhận được áp lực đột ngột gia tăng. Vì dưới 20% máu, boss như tiến vào một giai đoạn mới, sát thương tăng vọt khiến các đoàn không thể không điều chỉnh vị trí của trị liệu để cam đoan cung cấp đủ máu.
Các đoàn trưởng nhao nhao điều chỉnh đội hình, bầu không khí căng thẳng dần lan tràn trên bờ biển Đông Hải. Càng ngày càng có nhiều người online, người chơi tụ tập tới Đông Hải cũng ngày một đông, nguy cơ tử vong dần tăng cao.
"Khó vậy."
"Trị liệu đừng buff các cái khác nữa, chỉ buff máu thôi."
"Ưu tiên bảo vệ máu giấy."
"Hàng trước không có chỗ lùi ra sau, không có chỗ khác thì tự tìm chỗ tránh đi."
"Mẹ nó, 1 đội 1 vú em cũng không đủ dùng."
"Đội 1 đội 2 đứng xích lại gần nhau một chút, tranh thủ heal lan của y sư."
Túc Mạc chú ý đến lượng máu: "Sắp 12% máu, chú ý. Tới 10%, áp lực trị liệu sẽ tăng gấp đôi, trận pháp sư thay phiên chồng khiên, chiến sĩ đổi dạng bảo vệ, trị liệu tập trung heal thôi. Mỗi đoàn chỉ cần 5-10 DPS mạnh nhất dốc sức xả chiêu, những người khác hỗ trợ là được, cứ từ từ đánh, đừng chết."
Các đoàn trưởng trong kênh thống nhất nghe được chỉ lệnh này rất kinh ngạc. Một đoàn đủ sĩ số là 50 người, có khoảng 10-12 trị liệu, thêm 8-10 trận pháp sư, còn lại là khoảng 25 DPS, chỉ huy lại chỉ để DPS chủ lực đánh, những người khác hỗ trợ bảo vệ? Vậy có khoa trương quá không?
"Tất cả hỗ trợ ạ?"
"Có cường điệu quá không?"
"Nghe chỉ huy đi, trước hết điều chỉnh đoàn mình, xem 10% thế nào rồi tính tiếp."
"Đổi vị trí, tất cả chủ lực lên 3 đội đầu tiên, trị liệu ưu tiên bảo kê chủ lực."
"Tôi không chỉnh đâu, trị liệu của bọn tôi heal khỏe mà, không có vấn đề gì đâu."
10%, boss mở ra trạng thái mới, không còn là ulti lúc 2% 5%, nó dùng 4-5 kĩ năng cùng lúc. Nhóm người cứ tưởng là áp lực trị liệu tăng gấp đôi do uy lực ulti của boss mạnh hơn, không ngờ lại là loại áp lực này.
Boss đánh bay, vòng đỏ, quái nhỏ, mực, cụm xúc tu... Tất cả gần như trút xuống vào thời khắc chạm vạch 10%. Có đoàn chuẩn bị trước lập tức phòng ngự bảo vệ chủ lực, đoàn nào chủ quan bị đánh cho trở tay không kịp. Cảnh tượng kinh khủng đã xuất hiện, người trên bờ biển chết như ngả rạ.
Trước kia boss dùng 2-3 chiêu một lúc đã đủ phiền, lần này có bao nhiêu nó xài bấy nhiêu, không chuẩn bị rất dễ bay màu cả đoàn.
Túc Mạc thấy vậy cau mày, đường vân trên người boss đã sáng hơn. Theo lý mà nói, tới 10% công kích của nó tăng gấp đôi đồng thời phòng ngự sẽ giảm, nhưng vì chết một đống người, phòng ngự của boss không hề giảm mà còn tăng lên không ít.
"Trị liệu nào còn sống hồi sinh người bên cạnh rồi heal đi, các DPS khác về điểm hồi sinh rồi chạy lại đây, đừng hồi sinh tại chỗ." Túc Mạc lập tức điều chỉnh: "Đoàn trưởng đổi đội hình, muốn đánh xong thì cẩn thận mà nghe, bảo vệ chủ lực, tất cả những người khác chuyển sang hỗ trợ."
Mấy đoàn ôm tâm lý may mắn đã không dám gáy là nhiều máu nữa, ngoan ngoãn vâng lời chỉ huy. Bọn họ đã mơ quá đẹp, tất cả kĩ năng trút xuống, trị liệu có heal khủng thì cũng cần chờ CD, CD 1-2 giây đúng là rất ngắn, nhưng 1-2 giây mấu chốt này, đồng đội có thể đã cạp đất hết rồi.
Người tử vong chạy về điểm hồi sinh, người sống bảo vệ DPS của đoàn mình.
Sau 10%, cả quá trình là một hồi chiến đấu cao độ. Kỹ năng của boss không theo thứ tự nào, ngoài hai chiêu ulti ra cố định vào mỗi cột mốc máu thì tất cả những chiêu khác xuất hiện lung tung. Đoàn dưới biển cứ chết lại được hồi sinh, đoàn trên cạn chết thì chạy về điểm hồi sinh, cố gắng tre già măng mọc khiến máu của boss hạ xuống với tốc độ rùa bò. Đánh nhau mà cứ như là đi độ kiếp, không dám thở, thậm chí họ còn hi vọng boss mau chóng tới mốc % HP đi, ra ulti thì còn có thời gian thở dốc.
Lúc này, quái nhỏ tăng gấp đôi sát thương nhảy vào đám người.
Hồng Quả Quả sắp không heal nổi. Thích khách trong đoàn đã chết hết, Chỉ Qua ra ngoài kéo quái chưa về, y cứ nghĩ mình sẽ phải đau đớn đi chà sàn, bỗng thấy một trận mưa tên từ không trung rơi xuống. Xạ thủ từ trên trời giáng xuống, công kích gần như bao trùm tất cả quái nhỏ xung quanh họ, sát thương siêu cao lập tức thu hút thù hận của chúng.
Giây phút ấy giống như thiên thần giáng thế mà tiểu thuyết hay miêu tả. Hồng Quả Quả không thể nghĩ được cách hình dung nào khác, thấy ID kia đầu óc cũng trống rỗng, theo thói quen quẳng một đống buff cho xạ thủ, còn hét lên: "Anh!!!! Em yêu anh!!!! Anh là anh ruột của em!!!!"
Xạ thủ ở đằng trước nghe được, hơi khựng lại, quay đầu liếc nhìn chỗ Hồng Quả Quả. Có đủ loại buff mà 'Tiểu Hồng Quả May Mắn' cho, cậu kéo căng dây cung, thả mưa tên đầy trời, dùng công kích siêu việt của xạ thủ, một phát kéo tất cả quái xung quanh, lập tức giảm bớt áp lực cho người chơi gần đó.
Một màn này thật sự là quá hoành tráng. Tất cả quái nhỏ ở khu vực này tập trung vào xạ thủ, nháy mắt đã bị cậu lôi ra khỏi đám người, chạy men theo các khoảng trống, kéo chúng ra xa khỏi khu vực chiến đấu của chủ lực.
Nhưng mà còn chưa kết thúc. Cậu kéo quái chạy tới chỗ đá ngầm trên bờ biển, vừa kite vừa không quên xả chiêu vào boss. Tài khoản Quy Chân Phản Phác là top 1 xạ thủ, có công kích siêu đẳng, tốc độ di chuyển vượt trội, hơn nữa hầu hết kĩ năng của xạ thủ không cần thời gian thi chiêu, với Túc Mạc mà nói quả thực như hổ thêm cánh, quá đủ để cậu vừa di chuyển vừa đánh boss.
Bãi đá ngầm trập trùng, đám quái phải leo lên mấy tảng đá mới có thể di chuyển tiếp. Túc Mạc nhảy lên, lợi dụng địa hình kéo dài khoảng cách, vừa kéo quái vừa mãnh liệt dồn damage.
"Ai hồi sinh đừng có ngẩn ra đó nữa." Túc Mạc kéo xong một đợt quái lại nhanh chóng nhảy vào đám người, vừa chạy vừa nói: "Còn 3% thôi, dồn damage đi, giết chết nó."
HP càng thấp, công kích boss càng cao, phòng ngự càng thấp.
3%, sức tấn công của boss gần như đạt tới đỉnh cao. Người chơi gánh chịu áp lực chưa từng có, dựa theo chỉ đạo của tổng chỉ huy và đoàn trưởng, lần lượt dồn chiêu mở bảo vệ, liều mạng mà đánh. Bọn họ nhìn chằm chằm máu boss từng chút hạ xuống.
3%, 2.95%, 2. 63%... 1.26%... 0.65%...
Kênh thống nhất tĩnh lặng, chỉ còn giọng của một mình 'Quy Chân Phản Phác'. Cậu bình tĩnh, có trật tự, trước hết báo giây báo kĩ năng, như một người máy chính xác, cho tất cả đoàn trưởng tin tức có lợi nhất. Ngoài kênh thống nhất, các đoàn trưởng điên cuồng la hét, lấy đó làm động lực, như thể hét thiếu một tiếng là sẽ thiếu 1 điểm sát thương.
"Lên đi!! Tao gánh damage cho bọn mày, xiên con bạch tuộc đó đi."
"Vật lý kiếm chưa ăn à? Bố mày mở khiên cho mày đánh rồi đó."
"Chưa ăn!! Em chưa ăn sáng đã bị lôi vào game rồi!!"
"Mở khiên rồi!! Giết nó!!!"
"Anh chết mẹ rồi mở khiên cc ấy!!!"
"0!!! 0!!!!"
Trong hỗn loạn, công kích của Chủ Nhân Biển Sâu ngừng lại, con quái vật khổng lồ rầm rầm ngã xuống, đống xúc tu tội ác của nó đông cứng giữa không trung. Một thông báo lấp lánh bay khắp server.
[Thông báo toàn server] Ven bờ Đông Hải, đồng tâm hiệp lực. Nhờ sự chung tay góp sức của tất cả người chơi, boss thế giới Chủ Nhân Biển Sâu đã bị đánh bại (★★★★★★), hoàn thành thành tựu [Chiến thắng Chủ Nhân Biển Sâu lần đầu], tất cả người chơi tham dự nhận được [phần thưởng chinh phạt cơ bản].
[Hiện đang thống kê bảng đánh giá chinh phạt toàn server, phân phát các phần thưởng tiên phong tương ứng với cấp bậc đánh giá [S-A-B-C-D], mỗi người nhận được [quà thưởng thêm chinh phục Chủ Nhân Biển Sâu]]
[Lần đầu tiên đánh bại boss Chủ Nhân Biển Sâu, phần thưởng tiên phong rơi xuống, [Rương báu ngẫu nhiên] sẽ xuất hiện trong lần chinh phạt kế tiếp, mỗi lần 10 rương, cấp bậc rương (★★★★---★★★★★)]
[Mở ra cách chơi , mở thêm bảng xếp hạng [Bảng chinh phạt toàn server] [Bảng chinh phạt môn phái] [Bảng chinh phạt hệ phái]. Trước mắt thu nhận boss [Chủ Nhân Biển Sâu], khu vực thường trú [Đông Hải], độ khó khiêu chiến ngẫu nhiên (★★★---★★★★★), đã đổi mới sổ dữ liệu.]
[Các boss thế giới còn lại sẽ được kích hoạt ngẫu nhiên từ các kỳ văn, cung chúc các vị may mắn.]
Boss thế giới tử vong, mưa kinh nghiệm trút xuống.
Túc Mạc nhìn hai cái rương báu trong túi, một cái rương cơ bản, một rương cấp S. Người chơi tham dự nhận được phần thưởng cơ bản, ai cống hiến nhiều sẽ được đánh giá theo mức độ cống hiến và nhận rương báu tương ứng với bậc đánh giá. Tổng thể mà nói, boss thế giới khó thì khó, nhưng phần thưởng lại phong phú công bằng, hẳn sẽ trở thành một cách chơi thường trú được đông đảo đón nhận.
"Tuy là đánh xong rồi, nhưng tôi vẫn phải chửi một cái, đầu não mày đi chết đi!"
"Lần nào cũng làm khó như thế, nó tưởng bọn mình đánh không lại nó thật hả?"
"Có ngon làm thêm mấy cái nữa đi, phần thưởng phong phú vào, bố mày vẫn chiến tiếp được."
"Chiến ba ngày ba đêm luôn, tao sợ mày không được thôi!"
"Đánh sướng thật đấy, tôi được rương cấp A nè."
Trong kênh tràn ngập tiếng hò reo của người chơi, Túc Mạc đứng trên bãi đá ngầm hưởng thụ sự náo nhiệt này, bỗng có một cảm giác thật mới lạ. Nó hoàn toàn khác với cảm giác khi cậu tiên phong hoàn thành phó bản, cùng chơi game cùng tiên phong với nhiều người như vậy, cậu không hề thấy khó hay bực bội, thậm chí còn cảm thấy mình như đang hòa chung với niềm vui của họ.
Không biết nói thế nào, thật sự rất vui.
"Đại ca! Anh xuống đây đi!!" Tiếng Hồng Quả Quả vang lên trong kênh phụ cận, y bò lên bãi đá: "Đại ca!!!"
Túc Mạc nhìn ID của đám ở dưới, tên Tiểu Hồng Quả thì cậu biết rồi, mấy cái còn lại lạ hoắc, nhưng chắc là clone của đám Thanh Phong. Cậu tắt kênh chỉ huy đang hò hét ầm ĩ, bên tai lập tức yên bình hẳn. Túc Mạc mở kênh phụ cận hỏi: "Được thưởng nhiều không?"
"Cái này đâu phải vấn đề phần thưởng?" Hồng Quả Quả không nhịn được hét: "Lần trước anh bảo em là anh không quen Quy Chân Phản Phác! Thế mà anh lại có quyền đăng nhập tài khoản của người ta, rốt cuộc anh giấu em bao nhiêu chuyện hả, anh không thể chia sẻ một chút với đàn em thơ của anh sao?"
Túc Mạc hồi tưởng: "... Tôi có nói là tôi không quen anh ấy à?"
Hồng Quả Quả: "..."
Hình như có nói, mà hình như chưa nói, mà đây là mấu chốt hả?!
Linh hồn bà tám của Thanh Phong cháy hừng hực, lòng hiếu kì sắp chạy lên tận họng rồi: "Anh, anh thỏa mãn sự hiếu kì của đàn em nheo nhóc đi, rốt cuộc quan hệ của hai người là gì vậy?"
Túc Mạc thấy mấy người này thật sự quá tò mò, bèn uyển chuyển trả lời: "Hàng xóm của tôi?"
Thanh Phong: "???"
Hồng Quả Quả: "!!!!"
Apple qua đây hóng hớt cũng tròn mắt há mồm: "Vãi đạn!"
Chưa nghe vụ này nha! Biến cực căng!
Úc Trăn đi tới đúng lúc nghe được câu này của Túc Mạc, anh hơi đứng lại, nhìn bóng người đưa lưng về phía mình ở trên tảng đá, không khỏi nở nụ cười.
"Ớ? Chỉ huy đâu rồi?"
"Có phải đại lão offline rồi không? Sao không nói gì thế?"
"Đại lão quá đỉnh!!!! Quá quá đỉnh!!!!"
"Cảm ơn đại lão Quy Chân ạ!! May lần này có anh chỉ huy."
Đoàn người phía trước còn đang hồ hởi trò chuyện, Úc Trăn nghe từng quản lý hỏi thăm Quy Chân Phản Phác trong kênh thống nhất, bèn nói: "Không phải là Quy Chân Phản Phác online."
Có người đã biết, người không biết nghe thế lập tức ngây ra, thế thì là ai online??? Chỉ huy trâu bò như vậy mà không phải là Quy Chân Phản Phác sao? Trong game vẫn còn một chỉ huy khác có thể hold được đoàn chiến quy mô lớn như vậy?
Gạch bỏ chỉ huy phó bản, người có thể chỉ huy chiến trường quy mô lớn cũng chỉ được vài người, Đạp Vân Trung, Quẻ Không Đồng Nhất đều trong đây rồi, còn ai nữa???
"Vãi, thế là ai online? Chỉ huy này siêu thế!"
"Chẳng lẽ là chỉ huy phó bản? Thế thì nhiều người lắm, mấy người quen với đại lão Quy Chân cũng ở hết trong đây rồi."
"Đúng đúng đúng, tôi còn tưởng là đại lão Quy Chân chứ."
"Anh ấy không to tiếng, nhưng biết nói thế nào nhỉ, cảm giác áp lực vẫn siêu mạnh."
"Đúng rồi, mấy lần tôi không kịp hiểu anh ấy muốn làm gì, đánh xong mới biết, hóa ra là muốn tránh cái này!"
"Đại lão Hành Chỉ, vậy là ai online tài khoản của đại lão Quy Chân vậy anh?"
Mặt biển gió êm sóng lặng, ánh nắng sáng ngời.
Gió biển ung dung thổi qua mái tóc có chút xộc xệch của thanh niên.
Trong kênh liên tiếp vang lên nghi vấn, Úc Trăn nhìn người phía trước, ngược gió ngược sáng quay lại nhìn anh.
Túc Mạc quay đầu lại, nhìn thấy trận pháp sư đang tới gần mình, trái tim bỗng hồi hộp. Dường như đối phương cũng nhận ra ánh mắt cậu, hơi gật đầu, bờ môi hé mở nói gì đó.
"Anh?" Túc Mạc không nghe được, không khỏi nghiêng tai sang đây. Một nỗi tò mò trước nay chưa từng có đột nhiên dâng lên, anh Trăn tới đây khi nào vậy? Anh ấy đang nói gì?
Úc Trăn nói: "Các cậu cũng biết người đó."
"Triệu hoán sư Momo."
Tác giả có lời muốn nói:
Hồng Quả Quả: Trúc mã... Thôi xong.
Thanh Phong: Bình tĩnh nào Quả, trúc mã không đánh lại trời giáng!!
Apple: Vãi cả chưởng thật chứ.
________________________________
Không biết những người khác thế nào chứ fact là tui edit tốc độ trung bình 1 chương 3k chữ/1 tiếng, nhưng beta thì 1 tiếng 2 chương 3k chữ =))))))))))))))))) thế nên là tuy đã edit tới c138, nhưng tốc độ beta và up chương lúc nào cũng ì ạch sau khoảng 15-20 chương vậy đó =))
Ngoài ra nói thêm thì mai hoặc ngày kia tui sẽ đăng lại mấy bộ đã hoàn trên wordpress lên wattpad, coi như kỉ niệm 1 năm chuyển đi bằng cách chuyển (1 phần) về =)))) Mấy bộ đang edit thì trừ Thiên Tài được đăng song song ra, hai bộ kia sẽ hên xui nhưng tóm gọn wordpress sẽ có tiến độ nhanh hơn, nếu hỏi tại sao thì lí do là tui lười =)))))))))))))