Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 141






Edit: Ry

Tin tức Chỉ Qua giết Nửa tin nửa ngờ vừa ra đã bị đoàn Thiên Giới ở giữa hồ chú ý, Dạ Bán Chung Thanh hỏi: "Chuyện gì vậy!?"

"Cuối thôn có hai người, trị liệu sư và thích khách." Nửa tin nửa ngờ còn mấy giây nữa mới hồi sinh, gã nói: "Nữ thích khách kia hơi khó đánh, một mình em không giết được nhỏ."

Pháp thuật kiếm đối đầu thích khách là thế yếu, lại không có phản ẩn, nếu không chuẩn bị đầy đủ thì một thích khách full trạng thái chỉ cần vài nhát là giết được gã.

Dạ Bán Chung Thanh nói: "Hồi sinh xong đừng xuống đó vội, bọn tôi lấy cứ điểm xong sẽ cho người giúp cậu."

Nửa tin nửa ngờ: "Được."

Dạ Bán Chung Thanh cau mày, bọn họ dốc hỏa lực vào giữa hồ tạo áp lực rất lớn cho đối phương, 9 đánh 6, không đến 2 phút đã khiến đám Momo hết kĩ năng, cuối cùng cũng chiếm lại được cứ điểm.

Dạ Bán Chung Thanh nói: "Sleep về cuối thôn giúp Nửa tin nửa ngờ lấy lại cứ điểm đi."

So với phái một y sư qua câu giờ, Sleep thích hợp hơn.

Sleep là vật lý kiếm công kích cao, hai người phối hợp giết trị liệu trước rồi đối phó thích khách.

Đoạt lại cứ điểm cuối thôn không phải là vấn đề, cái lạ nằm ở bên này.

Sau một phen sống mái với nhau, đoàn Quảng Cáo đúng là bị họ đánh lui. Nhưng kì lạ là bọn họ có thể áp đảo đối phương, lại không thể diệt được đoàn bên kia.

Mỗi khi họ muốn xông lên giết vài mạng, đối diện sẽ chọn rút lui.

Chiến sĩ, vật lý kiếm, triệu hoán sư, trận pháp sư, y sư và thích khách.

Không thể giết nổi chiến sĩ, vật lý kiếm lại nhiều kĩ năng tự vệ, triệu hoán sư và trận pháp sư ở hàng sau, y sư được hai người đó bảo vệ, thích khách lại thường xuyên ẩn thân. Đội hình như vậy trông rất dễ giết, nhưng cũng phải chịu thua khi đối phương liên tục lùi bước, vì họ càng lùi càng tới gần vị trí cây cầu.

Dạ Bán Chung Thanh thua thiệt một lần, Hỏa Thụ Ngân Hoa và Apple lại ở đầu thôn nơi họ không thấy được.

Có thể là khi bọn họ cho rằng hai người đó đang thủ điểm, thực tế hai người đó lại linh hoạt cơ động, bất cứ lúc nào cũng có thể phối hợp với đội chủ lực ở đây phản kích bọn họ. Mà lần này đoàn Momo còn vô tình cố ý dẫn họ lùi về sau, có khi đã bố trí sẵn cạm bẫy nào đó trên cầu. Lần này không thể tiến lên, phải thủ giữa hồ.

"Thủ giữa hồ, đừng lên." Dạ Bán Chung Thanh trở nên lý trí: "Mục tiêu của chúng ta là bảo vệ được cuối thôn và giữa hồ."

Lúc này, cứ điểm cuối thôn rơi vào cuộc chiến giằng co một cách khó hiểu. Sleep tới chỗ đồng đội, hai người định lên giết thích khách đang chiếm cứ điểm, ai biết thích khách thấy bọn họ tới lập tức ẩn thân, để lại cứ điểm trống không cho hai người.

Sleep ý thức ngay là không ổn, hai người họ hợp tác quả thực có thể giết thích khách. Nhưng thích khách là nghề có ẩn thân, bọn họ lại không có kĩ năng phản ẩn, thích khách chỉ cần ẩn thân là họ bó tay. Hai người đành chuyển mục tiêu sang trị liệu sư Hồng Quả Quả, nhưng tới gần cái cây, bọn họ mới kì quái phát hiện, cây này không trèo lên được!

Cái cây này có độ cao vượt qua độ cao của khinh công, dùng khinh công không thể nhảy lên.

Nửa tin nửa ngờ cạn lời: "Nó là trị liệu sư, có thể đặt vật triệu hồi ở một vị trí nào đó, sau đó tiến hành trị liệu từ xa. Cứ điểm nằm trong phạm vi trị liệu của nó, nó lại không nằm trong phạm vi công kích của bọn mình. Trên cây còn có chướng ngại, không tìm chuẩn góc thì không thể khóa được vật triệu hồi của nó."

"Nó leo lên kiểu gì vậy?!" Sleep thấy cảnh này hết sức thắc mắc.

Khả năng leo cây trong Thiên Hoàn được căn cứ vào phạm vi của khinh công, bọn họ có thể dùng khinh công nhảy lên tầm giữa thân cây, nhưng lên tới đó rồi không có chỗ đặt chân, kĩ năng leo trèo mất hiệu lực, không thể leo tiếp được. Cái cây ở cuối thôn thật sự quá to, nó vươn tán che phủ cả cứ điểm, trị liệu sư cứ đứng trên cao như thế cũng được phán là đứng trong phạm vi cứ điểm, cộng thêm một thích khách đang ẩn thân ở cứ điểm nữa.

Diện tích của cứ điểm rộng, bọn họ dùng kĩ năng dò xét vị trí của thích khách, nhưng nữ thích khách kia rất cẩn thận, còn linh hoạt.

2 người với 2 người, không tẩy nổi cứ điểm, không bắt được thích khách, không giết được trị liệu sư.

"Cười chết rồi, bọn nó tưởng kĩ thuật trèo cây của ông đây là kĩ năng của Thiên Hoàn à?" Hồng Quả Quả đắc ý: "Khi anh đây phải leo cây sinh tồn ở khu tân thủ, không biết các chú còn đang lê lết ở đâu đâu."

Chỉ Qua nói: "Anh cẩn thận một chút, coi chừng rớt xuống."

Cái cây ở cuối thôn đúng là không phải người bình thường có thể trèo lên, nhưng không có nghĩa là không trèo được.

Lúc Túc Mạc mới tới thôn Tân Thủ, cái gì cậu cũng tò mò, đã từng đứng ở cái gốc cây đó nửa tiếng, nên hết sức quen thuộc với bối cảnh xung quanh. Cây không thể trèo, nhưng có các điểm dừng chân khác. Cậu nhớ khá rõ, trên cây có một vài điểm đặt chân, không quá cao, có điều khinh công không tới. Nhưng khuất sau tán cây có một sườn núi nhỏ, chỉ cần người chơi leo lên sườn dốc, ở một độ cao nhất định, nhảy từ đó lên cây, với được dây leo ở trên tán, còn lại thì có thể dùng kĩ năng leo trèo của bản thân.

Mà vừa khéo, kĩ năng leo trèo của Hồng Quả Quả rất tốt.

Trong hoàn cảnh gió thổi, đi vòng ra sau rồi nhảy lên, thế nên Hồng Quả Quả mới có thể trèo lên trên cây mà pháp thuật kiếm ở bên dưới không hề hay biết.

Dù sao cái sườn núi đằng sau thật sự rất khuất, người chơi cũng chẳng ai nghi ngờ tiếng lá cây loạt soạt trên đầu.

"Bọn họ phái xạ thủ tới à?" Hồng Quả Quả hỏi: "Thêm đứa nữa thì tụi em không thủ được đâu."

"Không sao, xạ thủ đi thì càng tốt." Túc Mạc lùi tới cầu, nói với Dưa Hấu: "Cậu để ý xạ thủ bên kia, trận pháp sư không bảo vệ được hai y sư, xạ thủ đi thì lập tức vòng ra sau giết."

Dưa Hấu nín nhịn cả buổi, có thù hận sâu tựa biển với xạ thủ bên kia: "Không thành vấn đề."

Tình báo cuối thôn nhanh chóng tới tai Dạ Bán Chung Thanh, nghe được không với tới trị liệu sư trên cây, Dạ Bán Chung Thanh có chút đờ đẫn.

Trốn trên cây?? Đây là đánh chiến trường hay chơi bịt mắt trốn tìm vậy!?

Sleep: "Bọn em không làm gì được trị liệu sư, anh để xạ thủ xuống hỗ trợ giết thích khách đi, kệ trị liệu sư. Ba người chiếm điểm nhanh hơn, tốc độ tẩy của nó không thể nhanh bằng bọn mình được.

Dạ Bán Chung Thanh thấy giữa hồ đã ổn định, bèn để xạ thủ đi qua hỗ trợ.

Ai biết xạ thủ vừa đi, bên kia đã đổi thế công lấn tới.

Hỏa Thụ Ngân Hoa và Apple cũng đột ngột xuất hiện, thế cục nháy mắt thành 7 đấu 8, mà thích khách Dưa Hấu còn lặng lẽ chém chết y sư của họ. Lần này một đổi một, ba người cuối thôn giết thích khách lấy lại cứ điểm, nhưng đoàn Quảng Cáo giết y sư xong lại bùng nổ. Cùng là y sư heal đơn, nhưng kĩ thuật của y sư bên họ không bằng Dưa Hami, đoàn Quảng Cáo thế mà bắt lấy cơ hội đẩy Thiên Giới ra khỏi cứ điểm, cưỡng ép cướp về.

Dạ Bán Chung Thanh đã quen để xạ thủ bảo vệ hàng sau, lúc y sư bị giết hắn phản ứng không kịp.

Bên kia như thể chỉ đợi hắn phái xạ thủ đi, để trống hàng sau cho thích khách ra tay.

Thấy cứ điểm sắp bị chiếm, Dạ Bán Chung Thanh lập tức để Sleep và xạ thủ trở về hỗ trợ giữa hồ.

Trợ giúp cấp tốc chạy đến, cũng đẩy đối phương về lại cầu, nhưng ai mà ngờ được, một lát sau lại có thông báo cứ điểm cuối thôn bị đoàn Quảng Cáo chiếm lĩnh.

Dạ Bán Chung Thanh: "Chuyện gì vậy!?"

Nửa tin nửa ngờ lại chết: "Vẫn là nữ thích khách kia, nó hồi sinh xong phối hợp với Hồng Quả Quả chiếm lại cứ điểm."

Tốc độ di chuyển của thích khách nhanh, hai người phối hợp đánh chiếm, Nửa tin nửa ngờ hoàn toàn không phải đối thủ.

Mà gặp tình huống này, chỉ có thể phái xạ thủ đi trợ giúp tấn công thích khách, và vấn đề lại xuất hiện...

Đội hình của họ chỉ có một xạ thủ, bên kia có tới hai thích khách.

Xạ thủ đi bên nào, bên còn lại cũng xuất hiện lỗ hổng.

Dạ Bán Chung Thanh là trận pháp sư, bình thường đánh đoàn chiến luôn có xạ thủ bảo vệ hàng sau, hắn không có thói quen bảo vệ y sư, dù hắn có dùng trận pháp thì y sư chưa chắc đã có thể ở yên trong phạm vi bảo vệ của hắn.

Cùng một đội hình, thích khách bên họ muốn giết y sư của Quảng Cáo lại vô cùng khó khăn. Thích khách bên kia muốn giết y sư bên họ lại dễ như trở bàn tay, thậm chí thích khách còn suýt nữa giết cả y sư thứ hai.

Phái người đi hỗ trợ cuối thôn thì sẽ mất giữa hồ.

Tiếp tục chờ ở giữa hồ thì bọn họ lại không thể vượt qua cầu, Hỏa Thụ Ngân Hoa và Apple như ma quỷ lởn vởn, có một lần còn trồi lên từ dưới nước như thể chuẩn bị thả kĩ năng tông sư.

"Em buồn ngủ quá, pháp thuật kiếm của Thiên Giới nghị lực thật đấy." Hồng Quả Quả nằm trên cây, nhìn Nửa tin nửa ngờ chạy từ xa tới: "Bọn họ để cho người khác thủ là được rồi, sao cứ luôn là pháp thuật kiếm vậy."

Úc Trăn giải thích: "Dạ Bán Chung Thanh không chịu buông, y sư đơn lại không bằng Dưa Hami, thả đi xạ thủ thì trống hàng sau. Đội hình của họ ổn thật, nhưng tách ra rất dễ vỡ."

"Chắc là không ngờ hai thích khách lại khó chơi như vậy, cũng đúng, bình thường chẳng ai lại để thích khách giữ nhà, mà còn không đánh được trị liệu sư." Thanh Phong nói: "Bọn nó cũng cẩn thận thật đấy, lần này bọn mình bị đẩy hẳn ra sau luôn, sao không tiếp tục xông lên nữa vậy?"

"Hì hì, chắc là sợ bị bọn tôi đánh lén đấy." Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Tôi với Apple đang chơi trốn tìm nè, vừa rồi có đứa nào hồi sinh muốn tới trộm điểm ấy, bị Gấu của tôi dọa chạy về. Nhưng mà bọn tôi có ở bên kia đâu, đang trốn trong bụi cỏ ở sườn núi với Apple theo dõi tình hình dưới hồ nè. Không ổn thì tụi tôi lên dọa chúng nó một cái."

Apple: "Bọn nó cũng không đoán được rốt cuộc là mình sẽ trồi lên trên mặt hồ hay là thủ điểm."

Mướp Đắng: "Thật ra cũng nhờ bên mình phòng thủ tốt, chiến lược này lỡ nhóm chủ lực mà mất một người thì họ sẽ có cơ hội tàn sát."

"Vậy để xem họ có giết được ai không rồi tính." Ánh mắt Túc Mạc nhảy qua chiến sĩ, nhìn Dạ Bán Chung Thanh ở hàng sau: "Nhưng em nghĩ là họ đã vào tình thế khó cả đôi đường rồi."

Sau vài lần giao tranh, điểm tích lũy của hai bên đã chênh lệch rất lớn.

Bắt đầu từ xạ thủ cho tới y sư.

Hay đúng hơn là giữa hồ cho tới cuối thôn, Dạ Bán Chung Thanh phát hiện bọn họ đã hoàn toàn bị Momo kiềm chế.

Đội hình của đối phương trước hết có khiên thịt siêu rắn, có y sư heal liên tục, sau đó lại có vật lý kiếm công được thủ được, có trận pháp sư công thủ đều là sở trường, một triệu hoán sư có kĩ thuật và cái nhìn đại cục cực xuất sắc, lại thêm một thích khách khó lường. Tổ hợp 6 người này, rõ ràng mỗi người đều có nhược điểm rõ rệt, kết hợp lại giống như tường đồng vách sắt, hàng trước siêu cứng, hàng sau phòng thủ kín kẽ.

Nếu hắn để cả đoàn lên, có lẽ sẽ dễ đánh hơn, nhưng Momo đã tính được sơ hở phòng thủ khi đội hình nhiều máu giấy, nên cậu mới điều 3 DPS máu giấy và 1 trị liệu sư đi, những người còn lại hình thành một hàng phòng thủ mới. Có đôi khi nhiều người cũng không dễ đánh hơn, ngược lại ít người thì y sư có thể chăm sóc tất cả, trận pháp của trận pháp sư có thể hoàn toàn bao trùm hàng sau, chiến sĩ chỉ cần trông coi một phương hướng.

Đội hình như vậy, hoàn toàn có thể câu giờ đánh 7 thậm chí là đánh 8 với bọn họ.

Lại có tổ hợp cướp điểm thích khách trị liệu sư, đội cơ động pháp thuật kiếm triệu hoán sư.

Hồ Hoa Đào chỉ có 3 cứ điểm thành một đường thẳng, bị họ chơi thành một bản đồ hoàn toàn mới. Dạ Bán Chung Thanh không thể điều động đội hình đi ổn định cuối thôn, cuối thôn có 1 người không thể thủ được, hai người thì ngang bằng, chỉ có cử xạ thủ đi hoặc cho 3 người ở cuối thôn mới hoàn toàn chiếm được. Nhưng chỉ cần điều động như vậy, đoàn chủ lực của Quảng Cáo sẽ lấn tới.

Loại kiềm chế này, hình thành một sự linh hoạt bọn họ không bắt chước được.

"Sao bên kia tự dưng hiền thế?" Mướp Đắng đứng ở đầu cầu, do dự không biết nên xông lên chém mấy cái hay là diễn vẻ kiệt sức không còn khả năng chống trả.

Hồng Quả Quả: "Ầy, có phải mấy người diễn lố quá rồi không? Lừa khéo vào, cho họ cơ hội đi chứ."

Dưa Hấu: "Đúng, giả vờ mất máu hấp hối đi, nếu không chiến trường cứ vậy kết thúc thì chán lắm."

Thanh Phong nói: "Uổng công tôi còn coi tụi nó là đối thủ, còn không hăng bằng đám Thiên Hạ Đệ Nhất."

"Khụ." Dưa Hami bảo: "Tôi nghe nói đoàn Thiên Hạ Đệ Nhất đánh với bọn mình xong phải nghỉ ngơi hết một tiếng mới ghép trận tiếp."

"Cũng không có gì lạ. Bọn họ đã quen dùng đội hình áp đảo đối thủ, tất cả phối hợp gần như đối phó được hết các chiến lược thường thấy." Túc Mạc giải thích cho đồng đội: "10 người đánh 10 người, bọn mình sẽ không đánh lại, nhưng giảm quân số thì sẽ có tình trạng DPS của họ ít hơn, chiến sĩ không đủ sát thương, không đủ ulti, không thể giết được người bên mình."

Đồng đội ồ ồ mấy tiếng.

Úc Trăn bổ sung: "Nói một cách đơn giản thì họ có nhiều chiến lược, phối hợp ăn ý. Nhưng năng lực cá nhân của mỗi người lại không mạnh, thiếu khả năng phản ứng theo tình huống, tính linh hoạt cũng kém."

Hồng Quả Quả lầm bầm: "Còn gáy cái gì mà đoàn tinh anh phối hợp ăn ý, lên chiến trường bị đoàn mình đè cho không ngóc đầu lên được, suy cho cùng vẫn là không phối hợp tốt bằng bọn mình."

Túc Mạc nghe được câu này của Hồng Quả Quả, cười nói: "À, nói vậy cũng đúng."

Mặc dù đoàn bọn họ đánh pve nhiều hơn, nhưng thực tế thì đánh pve cũng có rất nhiều tình huống thử thách giới hạn, đoàn họ còn thiếu trị liệu, thỉnh thoảng một chiêu ulti của boss đã đủ cho cả đám chà sàn. Nên mỗi lần đánh phó bản, họ đã hình thành thói quen tính toán kĩ năng, được đồng đội che chở thật, nhưng ai nấy đều sợ chết, dần dà cũng nắm được kĩ năng của đồng đội và có năng lực phản ứng nhanh trong mọi tình huống.

CD bảo vệ phòng ngự họ đã thuộc làu, ai khống ai công cũng rõ như lòng bàn tay, có sự ăn ý tiềm ẩn này, chỉ cần chỉ huy điều phối đúng, họ là đội ngũ có thể công có thể thủ.

Muốn giữa hồ? Ok, cho mấy người, bọn này lấy cuối thôn.

Muốn giữ cuối thôn? Cũng được, thế đây cướp giữa hồ.

Muốn trộm đầu thôn? Ok luôn, qua được cầu rồi hẵng tính.

Không tới nửa tiếng, đoàn quảng cáo đã giành được 1000 điểm tích lũy, đoàn tinh anh của Thiên Giới thua.

Đoàn Thiên Giới nín lặng, nhìn thấy thông báo thất bại thì sắc mặt đều rất tồi tệ. Trước khi bắt đầu, họ còn chế giễu đội hình dở hơi như vậy mà đòi đánh chiến trường, giống hệt đội hình lúc đánh Tứ Tượng, chiến trường bình thường không biết họ đã nghiền ép bao nhiêu đội như thế... Không ngờ nguyên một trận họ phải chịu sự ức chế, nghĩ trăm phương ngàn kế cướp cứ điểm, kết quả vẫn bị đối phương đùa bỡn xoay vòng vòng.

Sleep: "Trở về tổng kết rút kinh nghiệm đi, có ai quay màn hình không? Tổng kết các chiến lược của tụi nó."

"Không cần." Dạ Bán Chung Thanh nhìn hai chữ thất bại, nghĩ đến thiếu niên triệu hoán sư trong chiến trường vừa rồi, hờ hững nói: "Chiến lược của bọn họ không tổng kết được."

Đoàn Quảng Cáo ra khỏi chiến trường, ai nấy đều sốt ruột xem phần thưởng.

"Ủ ôi, Thiên Giới béo thế!"

"Em được hai cái rương 5 sao này!!"

"Tao được một cái 6 sao!!!"

"Má, giết một Thiên Giới còn được thưởng nhiều hơn đánh chiến trường cả ngày."

"Sướng chết mất, liệu ghép thêm trận nữa được không nhỉ? Em muốn đánh thêm lần nữa."

Mấy ngày nay đánh chiến trường nhiều, nhưng rương thưởng chưa chắc đã là 5 sao. Hầu hết các trận đều chỉ được thưởng rương 4 sao, gặp đội nào mạnh chút mới được 5 sao, mở ra toàn vật liệu không dùng được, Túc Mạc đều để lên chợ giao dịch để bán. Sau thời gian dài như vậy, vật liệu vũ khí của cậu chỉ còn thiếu một cái, nhìn hai cái rương 6 sao trong túi, cậu ngẫm nghĩ một hồi, quyết định đợi Cung Vạn Tượng ra may mắn rồi lại mở.

"Có phải là đánh đội ngũ cấp cao nên đánh giá kỳ văn của bọn mình cũng cao lên không?" Apple nói: "Lần này chiến trường kỳ văn tính điểm trung bình à?"

"Không." Túc Mạc đóng túi lại, giải thích: "Tôi có quan sát một thời gian, gần đây bảng xếp hạng điểm kỳ văn dao động có liên quan tới điểm chiến trường ở giai đoạn hai, thực thế cậu thắng đối thủ xếp hạng càng cao, điểm hệ thống cho sẽ càng nhiều, điểm đánh giá tổng cũng sẽ cao hơn."

Thanh Phong nhìn Túc Mạc: "Gần đây anh nghiên cứu bảng xếp hạng ghê nhỉ."

Apple hưng phấn: "Thế thì tôi có cơ hội rồi, hôm trước tôi mới xem điểm của Thiên Hạ Đệ Nhất, nếu điểm đánh giá chiến trường kỳ văn lần này của tôi đủ cao, vậy thì thắng thêm mấy trận nữa là sẽ vượt qua được nó."

Hỏa Thụ Ngân Hoa: "Oa!"

Dưa Hấu: "Thế thì chắc đủ rồi, Thiên Giới cho nhiều điểm mà, mày có thể mua thẻ đổi tên gửi cho nó."

"Ơ?" Hồng Quả Quả đột nhiên nói: "Nhưng mà đêm qua Thiên Hạ Đệ Nhất còn mua vật liệu của tôi á, mua hết 50 nghìn vàng lận."

Cái tay đang mở bảng xếp hạng của Apple khựng lại: "?"

"Thấy bảo hình như y còn tìm thương nhân chế đồ tăng điểm." Hồng Quả Quả nói tiếp: "Sáng nay tôi có ngó, hình như tăng thêm chừng 300 điểm?"

Apple tắt bảng xếp hạng: "Đánh trận tiếp nào."

Tác giả có lời muốn nói:

Apple: Tốc độ cày điểm của tôi chắc chắn theo kịp tốc độ đập tiền của nó.