Bảo Bối Của Tổng Tài Háo Sắc

Chương 96




Theo như luật của Toà án nhân dân, Phùng Vân đã có hành vi bắt giữ người trái phép trong suốt 2 năm trời, sử dụng thuốc giảm đau opioid nhầm mục đích làm suy giảm trí nhớ của người khác. Hình phạt tù dành cho anh ta, tổng thể là 5 năm tù giam.

...

5 tháng sau.

"Này! Mọi chuyện cũng đã đâu vào đấy cả rồi! Hai người mau đám cưới đi chứ để tôi còn ké một vé nữa! Nhìn tôi đi! Sắp già luôn rồi này!"

La Duật và A Châu đến nhà chơi, việc đầu tiên làm chính là hối thúc Nhã Thần và Tiểu Hà mau mau làm đám cưới. Anh ta bảo mình sắp già rồi, thật sự không đợi nổi nữa. Anh cười một cái rồi hỏi.

"Sao vậy? Sợ già rồi thì A Châu sẽ không thèm cậu nữa sao?"

"Tôi..."

La Duật cứng họng, A Châu và Tiểu Hà ngồi bên cạnh cũng bật cười. Cuộc sống của họ đã trở nên vui tươi trở lại. Dù rằng hình phạt dành cho Phùng Vân đối với họ vẫn chưa đủ thoả mãn, nhưng đó cũng là những thứ mà anh ta đáng phải nhận. Chỉ tiếc cho Kim Ngọc Sam, nếu như cô ta còn sống thì đã không bị xử phạt nặng đến thế, con đường tương lai vẫn còn dài.

Tiểu Hà đứng dậy, cười với bọn họ.

"Mọi người ngồi đây nhé! Để tôi xuống bếp làm vài món, đợi Tiểu Hoàng đi học về rồi ăn cùng nhau!"

Nhã Thần đứng dậy cũng định phụ cô một tay. Cô đi lại tủ lạnh, lấy cá đã đông cứng ở trên chuẩn bị rã đông để làm món cá sốt cà mà thằng bé thích. Vừa đặt nó xuống bàn, Tiểu Hà đã nhờn nhợn cổ họng, cảm giác khó chịu vô cùng.

"Em sao vậy? Không khoẻ chỗ nào sao?"

"Em... hơi khó chịu một chút."

Vậy là cô không chịu nổi mùi cá tanh này nữa, chạy thẳng vào trong nhà tắm mà nôn. La Duật thấy thế liền nhón người lên, hỏi.

"Có chuyện gì vậy?".

"Tôi cũng không biết! Nhưng cô ấy vừa ngửi thấy mùi cá tanh thì đã nôn ra rồi!"



Nhã Thần nói xong thì bỗng dưng im lặng. Khoan đã, tình tiết này dường như rất quen thuộc. Cả anh, La Duật và A Châu thay phiên nhìn nhau, ngầm hiểu ra chuyện gì đó. Chưa gì mà anh đã nhảy cẩn lên, đưa tay ngăn miệng mình lại không cho nó hét ra tiếng. Tiểu Hà mệt mỏi đi ra, lập tức né chỗ có mùi cá ấy mà đi lại ghế ngồi. La Duật nhìn cô cười nói.

"Để anh bắt mạch giúp em nhé!"

Cô xua tay cười nhẹ.

"Không sao đâu ạ! Chắc chỉ là ăn uống không đầy đủ thôi!"

"Cứ để anh! Nhé!"

Cô đành gật đầu đồng ý, để anh ta bắt mạch. Nhã Thần nôn nóng ngồi ở bên cạnh, chờ đợi kết quả. Một lát sau, La Duật há hốc ra không giấu nổi sự vui mừng.

"Trời ơi! Tiểu Hà có thai rồi!"

"Em... em có thai sao?"

"Cậu nói thật không? Cô ấy có thai thật sao?"

La Duật vui mừng gật đầu lia lịa.

"Thật 100%! Chúc mừng hai người nhé! Lên chức thật rồi!"

Tiểu Hà vẫn còn bàng hoàng lắm, vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra cả. Nhã Thần ôm chầm lấy cô, liên tục hôn lên môi cô mà không cần biết mình đang phát cẩu lương bừa bãi. Anh vui mừng đến phát khóc.

"Tiểu Hà! Cảm ơn em! Anh làm cha rồi! Anh đã làm cha rồi!"

"Không nói nhiều nữa! Anh sẽ cho người nhanh chóng chuẩn bị, anh sẽ cưới em ngay!"

...

Cuối cùng thì ngày hạnh phúc nhất đời của Nhã Thần và Tiểu Hà cũng đã đến. Anh nhân lúc bụng của cô vẫn còn nhỏ nhanh chóng tổ chức cho cô một hôn lễ thật lớn và hoành tráng nhất. Hôn lễ của A Châu và La Duật cũng được tổ chức cùng một lúc, tại một Resort 5 sao lớn nhất ở Trung Quốc. Như lời đã hứa cách đây hai năm trước, Nhã Thần sẽ cho Tiểu Hoàng và bạn gái của nó là Tiểu My làm phù dâu và phù rể.

Những ánh đèn lộng lẫy, những đóa hoa hồng đang khoe sắc chào đón cho tình yêu của bọn họ.



MC đứng ở trên bục đèn led chiếu sáng. Đứng ở hai bên là chú rể Lý Nhã Thần và chú rể La Duật. Bọn họ y phục chỉnh chu, ngực trái cài hoa hồng đỏ, khuôn mặt rạng ngời chờ đợi cô dâu xinh đẹp nhất đời mình.

"Xin mời hai cô dâu xinh đẹp của chúng ta bước lên lễ đường."

Cánh cửa mở rộng ra, Tiểu Hà và A Châu lộng lẫy cầm hoa cưới đi vào. Cầm váy cô dâu cho hai người họ chính là Tiểu Hoàng và Tiểu My. Hai chú rể đứng ở trên bục, nôn nóng háo hức vô cùng.

"Nhã Thần cậu xem! Vợ của tôi đẹp lắm phải không?"

Nhã Thần mắt dán chặt vào dung mạo xinh đẹp của Tiểu Hà, gật đầu bảo.

"Ừ đẹp! Nhưng mà không đẹp bằng nàng công chúa của tôi!"

Hai cô dâu đã bước đến bục, chú rể mỉm cười dang tay ra nắm chặt lấy tay của họ. Nhã Thần đưa tay ôm lấy eo của Tiểu Hà, nhìn cô dịu dàng khiến người ta ghen tị lại đỏ cả mặt.

"Hôm nay em đẹp lắm!"

"Bình thường không đẹp sao?"

"Không phải. Ý anh là, lúc em làm cô dâu của anh thì còn đẹp hơn nữa!"

Người ta còn chưa tuyên bố trao nhẫn cưới, Nhã Thần đã không nhịn được mà hôn lên môi của cô khiến cô giật mình. Anh MC vô tội đứng ngơ ngác ở một góc, chỉ biết cười gượng. Cố lấy lại bình tĩnh cho đỡ quê độ, anh ta vui vẻ bảo.

"Trao nhẫn cưới!"

Nhẫn đã trao tay, tình yêu của bọn họ đã thật sự được hàng loạt người chứng kiến. Bọn họ đều vỗ tay mừng cho tình yêu của họ, vì những gian nan mà họ đã trải qua những cuối cùng cũng không bỏ lỡ nhau. Nhã Thần chạm chóp mũi của mình lên chóp mũi của Tiểu Hà, nhìn vào đôi mắt long lanh của cô, giọng ngọt ngào hơn cả đường mật.

"Lý Nhã Thần anh trước giờ không thích nói nhiều, chỉ thích dùng hành động để chứng minh. Vậy nên, anh sẽ chứng minh tình yêu của mình bằng cách yêu em đến hết đời này, yêu đến hơi thở cuối cùng."

"Em yêu anh!"

END.