Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh

Chương 50: Chương 50




Thang máy vừa mở ra, anh liền khum người xuống bế cô đi ra khỏi thang máy, anh bế cô đi thẳng vào phòng ngủ của anh, cô hoảng lên mà vùng vẫy thoát đi nhưng vẫn không được, cuối cùng bị anh bế về phòng anh.

Bế cô đi lại giường đặc cô xuống giường, anh liền cởi áo vest ngoài ra, bên trong là áo sơ mi được anh mở vài khuy áo trước ngực,lộ cơ ngực săn chắc khiến cô ngượng ngùng đỏ mặt.

Kế tiếp anh xoắn tay áo lên khuỷu tay, nhìn cô với ánh mắt ham muốn ,cô biết được sắp có nguy hiểm liền lùi về phía sau, cô lùi về sau đến khi đụng hết tường không còn đường lui,cô nhìn xung quanh hai bên định chạy đi nhưng ko nhanh bằng anh.

Anh biết ý đồ của cô là gì, nên nhánh chống đánh nhanh gọn lẹ, cô sắp chạy đi thì bị anh giữ lấy cổ chân cô, khiến cô bất ngờ không kịp làm gì ? Bị anh kéo ngược lại, nằm xuống giường anh liền đè lên người cô.

Hai tay chống xuống giường nhìn cô với ánh mắt rực cháy, đêm nay cô đừng hòng mà rời khỏi phòng anh, hai người đối diện với nhau, tim cô đang đập rất nhanh,cô biết tới đây chắc chắn sẽ không thoát khỏi anh, và cũng biết được sẽ làm đến chuyện gì ?

-- Chú...ứm...ưm....

Vừa nói lên liền bị anh chăng lại bằng một nụ hôn rực cháy, anh hôn cô cuồng nhiệt, đôi môi cô như mật ong vậy rất ngọt ngào, khiến anh không thể thoát ra được.

Hai tay cô chống lên ngực anh, muốn đẩy anh ra nhưng người anh năng như thế này làm sao cô đẩy anh ra, cô không thể chịu được liền đánh lên ngực anh vài cái, anh luyến tiếc mà rời khỏi môi cô.

Khi nhận được không khí cô cố gắng hít thở lấy không khí vào, đôi môi bị anh hôn đến sưng hết cả lên, lấp ló mà thở, nhìn nơi nhô cao mà cô thở hì hục, làm môi và cổ họng anh lại khô khan đi.

-- Chú...muốn giết người sao ?

-- Tôi sẽ không bao giờ giết em.

-- Rỏ ràng là có.



-- Xin lỗi vật nhỏ, tôi không nên như vậy.

Cô ủy khuất với anh, không thèm nhìn anh nữa ,gương mặt cô quay đi chỗ khác, dáng vẻ giận dỗi của cô khiến anh yêu cô nhiều hơn, tay anh xoay mặt cô đối diện với anh, mà hôn lên trán cô sau đó nhìn cô nói.

-- Tôi muốn em.

Cô mở mắt to ra nhìn anh, có ai như anh không, muốn làm chuyện đó, mà nói thẳng như vậy luôn sao ? Anh không biết nói như vậy làm cô rất ngại hay sao chứ ?

-- Chú...chú nói gì vậy ?

-- Tôi muốn em, là muốn em.

-- Muốn..muốn như thế nào chứ.

-- Chuyện nên làm..

-- Hả...

Anh nhìn cô rồi cuối đầu xuống hôn lên môi cô sau đó mới rời xuống chiếc cổ trắng ngần của cô,mà hôn lên đó cũng không quên để lại vài dấu vết trên đó.

Cô vặn bất động không nhúc nhích gì ? Nhưng anh vẫn làm là việc của anh,đến khi hai tay anh luồn ra sau lưng cô, kéo khóa áo xuống ,thì cô mới định hình lại.

-- Chú...khoang đã..



-- Bây giờ em nói gì cũng vô dụng.

Nói xong tay anh vẫn tiếp tục làm, dù cô có níu lại thì cũng không giữ lại được, đến khi anh cởi chiếc váy ra khỏi người cô, làm cô e ngại hai tay cô che đi nơi đồi cao của mình, dù là đồ lót vẫn còn trên người.

Anh nhìn thân thể ngọc ngà của cô,mà nuốt nước bọt, phải nói thân hình cô rất đẹp, đẹp đến nỗi anh chỉ muốn mỗi ngày được ngắm nhìn,nếu cô mà biết được chắc chắn sẽ nói anh là một tên biến thái cho mà xem.

Gương mặt cô đỏ ửng lên chỉ muốn tìm một chỗ mà trốn đi, anh thấy được liền mở miệng nói.

-- Không cần ngại sau này em sẽ quen thôi.

-- Cái gì mà sau này ?

-- Chuyện quan hệ tất nhiên sẽ diễn ra nhiều lần, không lẽ em muốn tôi nhịn sau.

-- Ai cho chú đâu là làm.

-- Em nghĩ mình cản được tôi.

-- Biến thái vô sỉ.

Anh cười cười rồi cuối cùng, đồ trên người anh cũng đã rải rác xuống sàn, chỉ còn mỗi cái quần con trên người, hai tay cô đang che nơi nhô cao, rồi cũng bị anh trêu đùa lên, khiến cô khó chịu mà ưỡn người lên.

Like,vote cho tui nhé !