Bảo Bối, Yêu Lại Từ Đầu Được Không?

Chương 36: Bữa tiệc đáng mong đợi




Sau những giầy phút thư giãn, họ đã rời khỏi Spa cả nhóm quyết định đi ăn tối và shopping. Những món ăn ngon và không khí vui vẻ khiến họ quên đi mọi căng thẳng trong cuộc sống thường nhật. Hạ Như Nguyệt cảm thấy thoải mái hơn khi có bạn bè bên cạnh, và họ cùng nhau tạo nên những kỷ niệm đẹp.

Trong lúc ngồi ăn, Như Nguyệt bỗng dưng chợt nhớ ra một chuyện và đề nghị với mấy người bạn: "Này, các cậu, tớ nhận được lời mời đến sinh nhật Hạ Phương Lan. Các cậu có đi cùng tớ không. Phương Nga cũng sẽ đi"

"Wow, nhà đó còn có mặt mũi vậy hả"- Thanh Vân lên tiếng hỏi.

"Chuyện hôm nọ ở Spa đấy à"- Thanh Thảo lại nhâm nhi tách trà trên tay rồi nói.

"ừm. Tớ muốn tới đó, có một số chuyện cần hỏi một số người. Tớ cũng muốn trả đại lễ cho mẹ con Trần Hồng và

Phương Lan"

"Cậu thật sự muốn làm như vậy à?" Mai Hương ánh mắt có phần lo lắng nhìn về phía Như Nguyệt.

"Đúng vậy. Mình nghĩ mình cần phải nói lên điều này," Như Nguyệt khẳng định.

"Được rồi, cậu cứ làm điều cậu muốn đi, bọn này cũng đã nhận được thiếp mời. Đang không định đi thì cậu rủ, đến xem kịch hay chứ bữa tiệc của con nhỏ ăn bám đó mình cũng không có hứng thú gì"

"Cậu giờ chuẩn bị giữ chức lớn ở Mạnh Ninh cơ mà, tập đoàn hàng đầu ở Việt Thành đấy. Em gái thứ 2 của cậu

Hạ Phương Nga cũng đang giữ chức giám đốc thiết kế. Nó mới là sinh viên năm 3 mà Nguyễn Mạnh Chiến đã giao chức quan trọng như thế cũng không phải dạng vừa đâu. Cậu và Phương Nga hãy đến đó, mở đầu cho quá trình lấy lại những thứ thuộc về hai người đi, cả vì hai người, cả vì cô Bích Hợp, Anh Thư và Nguyên Khải"- Thanh Thảo nói như muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô.

Mọi người gật đầu, đồng ý ủng hộ cô. Họ đã biết những gì Như Nguyệt và mẹ cô đã phải chịu đựng, nên sẵn sàng đứng về phía cô.



Bữa tiệc sinh nhật đáng mong chờ đã đến. Hạ Phương Lan đang diện một bộ đầm lộng lẫy và hào nhoáng. Buổi tiệc được trang trí tỉ mỉ và sang trọng. Nhìn là có thể biết Hạ Thanh Phương mấy năm nay lại làm ăn phát đạt lên rồi.

Hạ Như Nguyệt và Hạ Phương Nga cùng diện bộ đầm trong bộ sưu tập mới của nhà thiết kế nổi tiếng ở Pháp

Luna, một người chưa từng lộ diện trước công chúng. Và tất nhiên, đó chính là đại tiểu thư Hạ gia, Hạ Như Nguyệt.

Mấy người bọn họ hẹn nhau cùng đến bữa tiệc, nhưng chỉ mấy người Thanh Vân, Thanh Thảo, Mai Hương và hải

Yến được vào còn Như Nguyệt và Phương Nga lại bị chặn ở cửa vì không có thiệp mời. Cô đã nhận ra được thủ đoạn thấp kém của bà mẹ kế và đứa em gái hoang lòng lang dạ sói kia.

Hạ Phương Nga đảo mắt nhìn xung quanh thấy có khá nhiều nhà báo có tiếng tăm có mặt ở đây, vậy thì chắc chắn một điều là mẹ con Trần Hồng đang gài sẵn cái bấy nào đó để đợi chị em cô tới rồi.

Hạ Phương Lan nhìn thấy bọn họ rồi bước ra với nụ cười giả tạo, đi lại gần nhóm bạn của Như Nguyệt, cố gắng giữ vẻ tự tin. "Chào các chị, thật vui khi thấy các chị đến. Em đã mời mọi người để có một bữa tiệc thật vui vẻ."

Rồi ngay sau đó cô ta quay ngoắt 180 độ ra nói với 2 vệ vĩ canh cửa: "Các người mù à hay sao mà không nhìn thấy hai người họ là ai. Họ là các chị của tôi là Hạ Như Nguyệt và Hạ Phương Nga, là đại tiểu thư và nhị tiểu thư của Hạ gia này. À giờ thì không chắc..."

Tiếng nói lớn của cô ta làm thu hút mọi người trong bữa tiệc, ai nấy đều chạy ra khi nghe thấy hai tiếng đại và nhị tiểu thư Hạ gia.

"Đó thật sự là bọn họ sao, tôi tưởng đại tiểu thư Hạ Như Nguyệt đã đi du học Pháp rồi. Còn cả nhị tiểu thư Hạ Phương Nga nữa, sao họ lại xuất hiện ở đây"- Một vài người lên tiếng tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy cô và Phương Nga xuất hiện ở bữa tiệc này

"Đại tiểu thư với nhị tiểu thư gì chứ, năm đó họ đều rời khỏi Hạ gia quay về Nguyễn Ngọc gia rồi, giờ thấy Hạ gia phất lại nên quay về nhận tổ quy tông sao"-Một vài tiếng bàn luận phía trong cố tình nói to hơn, nhìn là biết ngay trò này là của cô em gái trước mặt cô rồi.

"Nhận tổ quy tông cái gì chứ, bà đây sẽ cho các người một bữa tiệc đáng nhớ" - Hạ Như Nguyệt nghĩ thầm rồi quay sang nói lớn:" Cha mẹ mời con gái về mà không ra tận nơi đón tiếp sao?"

Chuyện ẩm ĩ này đã đả động đến Hạ Thanh Phương đang nhốt mình trong thư phòng, Trần Hồng thấy không ổn liền cho người hầu đi gọi ông ta, sau đó hớn hở chạy ra chỗ Như Nguyệt:"A Nguyệt, Phương Nga, các con mau vào đi, nay là tiệc nhà mình mà"



Hạ Phương Nga thầm nghĩ cái mẹ gì đang diễn ra vậy, ai cần bà ta chứ, liền quay sang định tiếp lời bà ta thì bị

Như Nguyệt ngăn lại.

Như Nguyệt không chần chừ, đáp lại: "Dì có thật sự nghĩ rằng việc tổ chức bữa tiệc này có thể xóa đi những hiểu lầm của gia đình chúng ta không?. Năm nay Phương Lan nhẽ phải học năm nhất như Anh Thư rồi chứ gì nhở, sao vẫn nhởn nhớ ở nhà làm tiệc sinh nhật thế ạ. Hay là em nó không đỗ nổi trường nào. Mà với danh tiếng của cha con thì mua điểm cho em ấy vào một trường nào đó dễ như ăn bánh mà ạ. Sao dì lại cứ để em nó lồng nhông như vậy ạ"

Hạ Phương Lan hơi sững lại, ánh mắt có phần đuối sức. Trần Hồng thẹn quá hóa giận khi người hầu nói Lão gia không muốn ra nên đành phải cố gắng giữ bình tĩnh rồi nói

"Như Nguyệt, có cần phải căng thẳng như vậy không?" Mẹ kế lên tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng sắc lạnh.

"Đây chỉ là một bữa tiệc, các con hãy cố gắng vui vẻ một chút. Vào trong đi nào"

Như Nguyệt cảm thấy máu nóng dồn lên, nhưng cô không để sự tức giận chi phối mình, cô nghĩ thầm: "Vui vẻ?

Khi mọi người còn chưa biết đến những nỗi đau mà mẹ và các em tôi đã phải trải qua? Không thể nào!"

Không khí trở nên căng thẳng khi nhiều ánh mắt đồ dồn về phía nhóm của Như Nguyệt. Những lời thì thầm lan truyền nhanh chóng, và bữa tiệc dường như bị chia làm hai. Một bên là những người khách tỏ ra thích thú với sự kịch tính, bên còn lại thì bối rối trước tình hình căng thẳng.

Phương Nga đứng bên cạnh, nhìn chị với ánh mắt đầy lo lắng nhưng cũng tràn ngập sự tự hào. "Chị, em sẽ không để chị một mình. Em ở đây với chị. Mình vào trong đi, còn chưa tặng quà cho em gái mà chị"

Như Nguyệt cảm thấy lòng mình ấm lại, quay sang nắm lấy tay Phương Nga rồi ghé sát tai cô nói. "Đúng thế,

Phương Nga. Chúng ta sẽ cùng nhau tặng cho họ đại lễ này "