Báo Đen

Chương 15: Người đàn ông của tôi (H+)




Khả Ni hỏi nhỏ:

- Hôm đó thật sự là lần đầu sao?

Hoắc Long gật đầu. Sao cô có thể biết được chứ, nhưng cô lại cảm thấy tin tưởng.

- Thế thì có thể coi anh là người đàn ông của tôi chứ?

Hoắc Long sững sờ, chưa ai dám nói anh là của ai. Chỉ có người khác thuộc sở hữu của anh mà thôi.

- Là của em.

Anh ôn nhu mà đáp lại. Khả Ni mỉm cười khó hiểu, cô cao 1m72 mà vẫn phải kiễng lên. Cô bám vào eo anh, dịu dàng hôn lại.

Hoắc Long vui mừng, hai tay ôm lấy vòng eo thon. Họ hôn nhau nồng nhiệt, Khả Ni chủ động cởi từng cúc áo của đối phương. Hoắc Long biết tín hiệu này là có ý gì, anh bế bổng cô lên tiến vào phòng ngủ. Căn phòng nhỏ hơn rất nhiều so với ở biệt thực của anh nhưng điều đó lại càng làm anh thêm hứng thú. Không gian nhỏ và mới mẻ lại tràn ngập sự nóng bỏng của hai người đang dính lấy nhau.

Hoắc Long hôn lên trán cô, rồi hôn lên mũi cô, rồi xuống môi cô. Làn môi mềm mại rất có sức hút. Lần này anh rất nhẹ nhàng, chậm rãi hôn từ cổ xuống bụng. Khả Ni bị làm cho quắn quéo không thôi, biết như này có vẻ buông thả nhưng cơ thể lại rất thành thực, bản thân cô cảm nhận được nơi đó đang ẩm ướt như nào.

Đôi môi anh chạm vào nơi tư mật, Khả Ni không kiềm chế được, chỉ biết lấy tay che miệng.

Hoắc Long biết đến lúc rồi, trước khi đưa vào, anh nói nhỏ:



- Anh sẽ nhẹ nhàng!

- Ưmmm...mmm.mmm

Khả Ni nhăn nhó vì lúc đầu cô bị đau, nhưng sau vài nhịp đưa đẩy, cơ thể dần thả lỏng, cảm nhận từng đợt khoái cảm. Cảm giác khi làm tình rất đặc biệt, một cảm giác gây nghiện, hưng phấn và kích thích mà không gì có thể đem lại được.

Hoắc Long nâng niu bế cô ngồi lên đùi mình, Khả Ni thấy rất giống tư thế cô ngồi vào lòng anh lúc ở quán bar hôm nọ.

- Hôm ở quán bar, lúc em ngồi như này, anh có cảm giác gì không?

- Nói không thì là nói dối.

- Là gì?

- Cảm giác muốn chiếm đoạt em. Nên về khách sạn phải đi tắm luôn.

- Tối ấy anh vẫn chiếm đoạt em đó thôi!

- Vẫn là anh sai, hôm ấy em chịu thiệt rồi.

- Nay bù đắp lại nhé.

Khả Ni cười tinh nghịch, Hoắc Long cúi xuống nhâm nhi nụ hoa nhỏ. Khả Ni cong người ưỡn ra sau, hai tay Hoắc Long đỡ lấy tấm thân mê hoặc ấy.



Cô ngồi trên di chuyển nhịp nhàng làm Hoắc Long bị phấn khích không thôi. Cô cứ như đang thu phục con mãnh thú là anh vậy.

Gấp rút, Hoắc Long ngả cô nằm xuống nệm, anh lên đỉnh trút toàn bộ tinh hoa vào sâu trong cơ thể đối phương. Khả Ni rên rỉ, hai chân quàng qua eo anh mà tiếp nhận.

Hoắc Long nằm rạp trên người cô, còn cô thì xoa xoa mái tóc anh. Cô để im cho anh nằm như vậy một lát. Hoắc Long sợ cô bị nặng, bèn nằm sang một bên, ôm cô vào lòng:

- Em sẽ để anh chịu trách nhiệm chứ!

- Còn xem anh thể hiện đã.

||||| Truyện đề cử: Mặt Trăng Trong Vòng Tay Tôi |||||

Nếu là người phụ nữ khác chắc đã sống chết bắt đền Hoắc Long rồi, vậy mà cô lại khiến anh thấp thỏm chờ đợi được đồng ý. Cảm giác lần đầu trong đời anh bị rơi vào thế bị động như vậy.

Khả Ni xoay người thì bất ngờ nhìn thấy mấy vết sẹo ở bên hông, cô sờ sờ hỏi:

- Vết thương này là?

- Do chút sơ suất mà thôi!

Anh hôn nhẹ cô, không muốn cô để ý thêm. Đó là vết thương do bị băng đảng khác gây sự rồi đánh nhau. Bỗng lòng anh dậy lên một cảm giác lo lắng, nếu cô biết thân của mình, liệu cô có sợ mà xa lánh anh không?