Báo Ứng Của Sự Tham Lam

Chương 3




Phần 3/4

5

Khắp nơi trong trường ai ai cũng bàn tán về tôi.

"Nhìn đi nhìn đi, chính là con nhỏ đó, cái đứa mà khiến chị họ của mình bị quê hôm tiệc tối ý."

"Trời ơi, sao lại là cô ta được? Hồi trước tiết thể dục phải chạy cô ta còn nhắc tớ dây giày tuột, tớ tưởng tốt lắm chứ."

Tôi sống giữa những lời đàm tiếu, dư luận liên tục xoay quanh tôi.

Nhưng mà không vấn đề gì. Cứ tự nhiên như thường thôi, tôi muốn sống nên tôi phải chọn lối đi khác kiếp trước.

"Ổn không?"

Một cốc trà sữa được đặt xuống trước mặt, tôi nhìn theo cánh tay thì thấy Quý Hoài, chính là thầy dạy diễn thuyết cho tôi hôm trước.

"Gặp chuyện phiền toái nữa hả?"

Anh cười lên rất nho nhã, không giống tôi chỉ biết nhe răng ‘hề hề’.

"Vẫn ổn, khốn đốn xíu thôi."

Đáp lại bằng một khuôn mặt cười, tôi chỉ chỉ túi hồ sơ trong tay anh:

"Thầy Quý đến đưa đồ cho ai à?"

"Tới lấy đồ." Anh cười. "Tinh thần xem ra vẫn bình thường, yên tâm rồi."

Tôi ngơ ra, anh ấy nói cái gì đấy?

Dây gai không luồn qua nổi kim khâu, không hiểu được nhau.

Quý Hoài chưa nói được mấy câu đã vội rời đi, tôi trầm ngâm nhìn chằm chằm cốc trà sữa cắm sẵn ống hút trong tay.

Không phải đồ anh ấy uống thừa đấy chứ?

"Nhược Nhiên, lần này cậu tin chưa, An Ninh không phải thật lòng muốn làm bạn với cậu đâu. Nó chỉ muốn thông qua cậu để tiếp cận với anh Quý thôi."

Tôi vừa tới cửa lớp thì đã nghe thấy An Nhiên đang thao thao bất tuyệt.

Lý Nhược Nhiên cúi đầu ngồi ở giữa, mấy bạn nữ khác vây quanh.

Không nhìn rõ vẻ mặt của cậu ấy nhưng trực giác mách bảo tôi An Nhiên châm ngòi ly gián rất thành công.

"Nhược Nhiên cậu thích Quý Hoài à? Cần tớ giúp cậu hẹn gặp người ta không?" Tôi chậm rãi tới gần, tỏ ra bình thường.

Tôi muốn xác nhận xem trực giác của mình có chuẩn không.

Quả nhiên…

"Đừng chạm vào tôi!"

Lý Nhược Nhiên gào lên, khuôn mặt tròn vo giàn giụa nước mắt: "Cậu biết thừa tôi thích anh Quý."

"Hình như cậu đã bảo tớ bao giờ đâu."

"Tôi thề phải thi vào cùng trường đại học với anh ấy."

"Không ai cản cậu, cậu học hành nghiêm túc sẽ thực hiện được thôi."

"Tôi muốn cố gắng đuổi kịp bước chân của anh ấy."

Vậy cậu cứ việc, liên quan gì đến tôi? Tôi giấu giày cậu hay túm cổ chân cậu?

"Kế hoạch của tôi còn chưa kịp bắt đầu đã tan thành mây khói! An Ninh cậu trả thanh xuân, trả crush lại cho tôi!"

Ôi chị gái ơi, cậu thích ai, theo đuổi được người ta hay không lan quyên gì đến tôi? Tôi đang mải đại chiến với An Nhiên đây, nào có rảnh mà yêu với chả đương?

"Cậu nghe tớ nói..."

"Tôi không muốn nghe cậu ngụy biện. Chuyện rành rành ra đó, tôi coi cậu là bạn thân mà cậu lại cướp crush của tôi. Cả đời này tôi cũng không để ý đến cậu nữa, huhu!"

Kiểu khóc này, không dành ra ba đến năm năm chưa chắc đã luyện ra được nha. Tôi bắt đầu lo lắng nền móng của tòa nhà có đủ chắc chắn, chịu được lực dao động không.

6

"Khuyên mày thành thật một chút, ai đối đầu với tao cũng không có kết cục tốt đâu."

An Nhiên đi vào phòng tôi, không chờ nổi mà diễu võ giương oai.

Muốn chụp lại vẻ mặt đắc ý này làm thành meme đăng bán ghê, không chừng vớt được ối tiền.

Tôi ngẫm nghĩ, nhân vật phản diện thường hay chết vì lắm mồm.

Bình tĩnh mở chức năng quay phim, tôi giả vờ cúi đầu nghịch điện thoại, đợi chị ta thay tôi làm sáng tỏ chân tướng.

"Đứa ngu như Lý Nhược Nhiên não trái chứa Quý Hoài, não phải chứa bã đậu. Mày mua chuộc nó mà không biết động não người dễ bị mua chuộc cũng sẽ dễ phản bội à."

"Chị không thấy cậu ấy mũm mĩm rất đáng yêu sao?"

Nhất là lúc gặm ngô, hóa thân hoàn hảo thành hamster, trông đáng yêu đến mức rút cạn thanh máu của tôi.

"Đáng yêu có tác dụng gì, cuối cùng vẫn vì một thằng con trai mà bỏ rơi mày."

Chậc chậc, động tác xốc nổi này, giọng điệu cay nghiệt này, tiệc trà của các mẹ kế nhà Disney mà không mời An Nhiên đóng thì tôi không xem.

"Thật khôi hài, nó không soi gương à? Mặt béo sưng như bánh nướng Tân Cương ấy, anh Quý sao có thể để mắt đến loại rác rưởi này. Chỉ có tao mới xứng với anh Quý tài mạo song toàn thôi."

Cắt! Nhân vật phản diện này ít não quá, nếu có thêm chút thuộc tính yêu đương lấp não thì tôi lại thắng nhẹ như lông hồng à.

Sống trong nhung lụa bao nhiêu năm, không biến được thành tiểu thư khuê các thì ít nhất cũng không được làm gậy thọc cớt chứ.

Có thể thấy tác hại từ việc cưng chiều vô độ của bố tôi.

Trẻ con ấy à, lúc cần thiết vẫn nên nhẫn tâm dạy dỗ.

Nhưng tôi hiểu, bố tôi là người thánh thiện, giáo dục con cháu bằng biện pháp mạnh ảnh hưởng đến hình tượng phổ độ chúng sinh của ông ấy, nên tôi đành làm người xấu thay vậy.

"Chị đặt điều sau lưng Lý Nhược Nhiên như vậy cậu ấy có biết không?"

"Mày uy hiếp tao à?" Chị ta lại gần tôi, cả người toát ra hai chữ: ‘phách lối’.

"Mày thấy bây giờ Lý Nhược Nhiên tin mày hay là tin tao?"

Tin ai không quan trọng, không điếc không mù mới là vấn đề.

Chị họ ơi đừng gấp, tất cả động thái lợi dụng dư luận xã hội để bắt nạt tôi của chị chuẩn bị được gửi trả hết lại cho chị đến nơi rồi đây.