Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 122




Nếu như phi thăng thật sự không được thì việc âm thầm lẻn từ Hư tiên giới sang

Tiên vực là điều thực sự cần thiết.

Không chỉ có bản thân hắn mà còn có cả đám đệ tử này nữa.

“Chưởng môn đây là có ý gì? Sao ta lại không hiểu nhỉ?”

Mạc Trần đầu óc mờ mịt khi nghe thấy những lời này.

Khương Thành kể lại những tin tức mà lúc trước Lam Đề đã nói cho hắn.

Dù sao thì Mạc Trần cũng đã hoàn toàn là người của mình rồi, nói cho hắn biết

cũng không sao cả

Kết quả vị tiên nhân chính hiệu này sau khi nghe xong vẫn ngây ra.

“Còn có chuyện như vậy sao? Ta chưa từng nghe nói đến!”

“Ngươi không phải tiên nhân sao, kiến thức cũng nông cạn quá nhỉ?”

Khương Thành rất thất vọng, hắn còn trông đợi vị tiên nhân này có thể cho một

vài ý kiến mang tinh thần xây dựng.

Kết quả cũng giống như hắn, hoàn toàn không biết cái gì.

“Chưởng môn có điều không biết, ta đã xuống đây trong trận đại chiến Tiên vực

hơn mười triệu năm trước, vào thời điểm đó hình như chưa xuất hiện Hư tiên

giới gì cả.”

“Sau này ta vẫn luôn ở trong Hóa Huyết Tiên Nhẫn thoi thóp cố gắng duy trì

mạng sống, sắp phải xa lìa thế tục nên cũng không biết gì tình hình bên ngoài

thế nào.”

“Được rồi.”

Khương Thành thở dài một hơi, xem ra chỉ có thể tự mình đi tìm hiểu rồi.

Mạc Trần lặng im suy nghĩ một lúc lâu, đột nhiên ngậm ngùi nói:”Nếu như hạ

giới thực sự không phi thăng lên được, vậy thì chính là một tin tức vô cùng tốt

cho nhiều người ở Tiên vực.”

“Ý ngươi là gì?”

“Chưởng môn có điều không biết, các thế lực lớn ở Tiên vực không thực sự

chào đón những người hạ giới phi thăng.”

“Vì sao vậy?”

“Cái này nói ra là cả một câu chuyện dài.”

Sau khi Mạc Trần giải thích xong xuôi Khương Thành mới dần dần hiểu ra.

Loạt tiên nhân đầu tiên trong Tiên vực đã không biết từ bao nhiêu Nguyên hội

lúc trước phi thăng lên rồi.

Sau này thì người phi thăng càng lúc càng nhiều, dần dần xuất hiện rất nhiều thế

lực đỉnh cấp.

Càng có rất nhiều người sinh con đẻ cái ở Tiên vực, hình thành nên dòng tộc thế

gia to lớn.

Tiên vực vô cùng rộng lớn nhưng cũng giống với Hạ giới, cũng có những cuộc

tranh giành thế lực, tranh giành tài nguyên.

Cho dù ở đó có nhiều nguồn tài nguyên hơn nữa thì cũng không thay đổi được

gì.

Bởi vì nơi nào có người ở thì nơi đó có so sánh, có đấu tranh.

Sau khi những người thăng thiên sau này lên rồi thì họ sẽ phát hiện ra những

vùng đất trù phú sớm đã có chủ rồi, những thiên tài địa bào cũng đã sớm bị các

thế lực lớn vây quanh.

Thậm chí khi đi dạo quanh ở Tiên vực còn phải giao nộp tiên tinh để làm lộ phí.

Có thể nói, bọn họ ngay từ đầu đã ở tình thế vô cùng khó khăn.

Nhưng mặt khác, điều kiện của bản thân những người phi thăng này thường tốt

hơn rất nhiều so với hầu hết những người vốn ở Tiên vực.

Số lượng nhiều nhất trong Tiên vực là hậu duệ của những người phi thăng giai

đoạn đầu.

Được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác nên số lượng của họ bây giờ ít nhất

cũng chiếm hơn chín mươi phần trăm số lượng người ở Tiên vực.

Những người này từ nhỏ đã sống ở Tiên vực, hưởng thụ sự dễ chịu của Tiên khí,

dùng Tiên tinh tiên đan, xem như là sinh đã đã ngậm thìa vàng.

Dù có khổ sở đến đâu đi chăng nữa cũng không khó để có được Thánh khí

thánh đan gì đó.

Theo lời của Mạc Trần, cho dù dựa vào thiên phú của La Viễn trước khi thăng

cấp, thì sớm muộn gì cũng thành tiên tại Tiên vực.

Suy cho cùng thì điều kiện của bọn họ cũng quá tốt rồi.

Trong những người dân bản địa này thì cũng có thiên tài tuyệt đỉnh nhưng cũng

chỉ là số ít mà thôi.

Mà ngược lại, người phi thăng lại ở một thái cực khác.

Những người có thể phi thăng được đều là những thiên kiêu đỉnh cấp một

phương của hạ giới.

Với tài nguyên của hạ giới cũng có thể tu luyện để phi thăng lên, có thể tưởng

tượng được tư chất của họ nổi bật đến cỡ nào.

Bắt đầu từ Tôi Thể cảnh, họ đã trải qua rất nhiều cấp độ, vượt qua vô số chướng

ngại hiểm trở, cuối cùng bộc lộ tài năng giữa hàng ngàn tỷ tu sĩ.

Ai có thể đạt tới bước này thì tất cả đều là người có tính kiên định và bền bỉ.

Ngoài ra, lúc họ ở hạ giới hơn một nửa đều là người có quyền lực một phương,

không phải chưởng môn thì cũng là Thái thượng trưởng lão.

Từ lâu đã đứng ở vị trí cao nhiều năm, tâm thế mưu lược đều vượt qua người

thường một bậc.

Loại người này dù là đi tới đâu, thì sớm muộn gì cũng làm nên việc lớn.

Lúc mới vào Tiên vực, xuất phát điểm của họ quả thực rất thấp, nhưng chỉ cần

có thể sống tiếp thì những người phi thăng này đa số đều sẽ phản công.

“Ba trăm bảy mươi triệu năm trước ở dưới hạ giới có một người tên Lâm

Huyền, sau khi phi thăng không may mắn, rơi vào mỏ Tiên tinh của một Tu tiên

thế gia ở Nam Nhai Thiên Vực”

“Chưởng môn có biết sau này xảy ra chuyện gì không?”

“Xảy ra chuyện gì? Hắn lấy những Tiên tinh đó chiếm hết làm của riêng sao?”

“Khụ khụ…”

Mạc Trần rõ ràng là người kể chuyện nhưng thực sự có hơi không theo kịp suy

nghĩ của hắn rồi.

“Vừa mới phi thăng hắn vẫn còn là Nhất phẩm Chân tiên, cái Tu tiên thế gia kia

còn có Tam phẩm Thiên tiên, hắn không đánh lại được. Cho nên hắn bị đem

xuống dưới, đeo khóa Tiên Hồn và bị bắt làm nô lệ, khai thác không biết ngày

đêm.”

“Thảm vậy sao?”

“Đúng vậy, nhưng mà Tu tiên thế gia này căn bản không áp chế được người này.

Chỉ ba mươi ngàn năm sau hắn đã trở thành Cửu phẩm Thiên tiên!”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó hắn âm thầm mở khóa Tiên Hồn, giết cả gia tộc Tu tiên thế gia kia, còn

cướp tài nguyên của bọn họ.”

Mạc Trần chậm rãi nói:”Lúc ấy việc này đã làm chấn động một phương, các

tông môn thế gia lớn xung quanh dồn dập lên đường nhưng không tìm được

hắn.”

“Cho đến ba triệu năm sau, một người mạnh mẽ tên là Huyền La Tiên Vương

quay trở lại Nam Nhai Thiên Vực rồi giết toàn bộ đám tông môn thế gia kia.”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó hắn bị các Tiên Vương lớn truy sát, nhưng mà người này vẫn còn sống

sót, hơn nữa càng đánh càng mạnh hơn. Cuối cùng ba mươi triệu năm sau hắn

trở thành Tiên Đế, không còn ai dám chọc vào hắn!”

“Khá ghê gớm…”

Thành Ca không nhịn nổi mà cho hắn một like.

Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao dân bản địa ở Tiên vực không chào đón người

phi thăng rồi.

Người phi thăng muốn phát triển, tất yếu sẽ xảy ra xung đột với những người đã

phân chia tài nguyên từ trước.

Nếu như chỉ là tranh đấu của tầng thấp thì cũng thôi đi, chứ giống như người

phi thăng yêu nghiệt Huyền La Tiên Đế kia, thậm chí đều có thể thay đổi bố cục

vốn có của Tiên vực.

Đừng nói dân bản địa, ngay cả những người phi thăng giai đoạn trước từng

bước dốc sức trong Tiên vực, e rằng cũng không hi vọng sau này xuất hiện ngày

càng nhiều kẻ cạnh tranh.

Họ không sớm thì muộn cũng sẽ biến thành phe cánh của dân bản địa.

Khương Thành nảy ra ý tưởng.

“Ngươi nói xem… sự xuất hiện của Hư Tiên giới này, phải chăng là do những

người ở Tiên vực gây ra?”

Mạc Trần sững sờ.

Hắn vốn muốn nói rằng suy đoán này không hợp lí.

Nhưng nghĩ kĩ lại, thật sự cũng có khả năng.

Không có người mới ở hạ giới phi thăng nữa, người hưởng lợi nhất chính là

những người dân bản địa ở Tiên vực.

Cuộc sống của họ nhàn hạ hơn rất nhiều.

“Lấp kín con đường Phi thiên Vạn vực ở Hạ giới, thật sự quá mạnh tay rồi.”

“Chỉ có mấy vị Tiên Đế, hay vài Thiên vực, chắc chắn không đủ.”

Mạc Trần chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời xanh xa vời kia.

“Chuyện này e rằng tất cả các thế lực hàng đầu ở Tiên vực đều tham gia.”

“Chưởng môn, không thể bỏ lỡ Hư Tiên giới, nếu không sẽ không còn cơ hội

nữa mất.”

Khương Thành nghĩ cũng phải, thời gian giao hẹn với Lam Đề cũng chỉ còn

năm tháng nữa là đến, đến lúc ra tay rồi.

Hơn nữa, lần này hắn định đem tất cả đệ tử cùng nhau đi lên.

“Xem ra, Phi Tiên Môn chúng ta cũng nên đổi chỗ rồi.”

Việc đổi chỗ Phi Tiên Môn trái lại cũng rất đơn giản.

Tất cả các đệ tử đều ở trong Toàn Cơ Đồ, nên có thể mang theo bên mình.

Mạc Trần có thể biến về hình dạng Hóa Huyết Nhẫn và hắn hắn sẽ đem theo.

Tam Nhãn Hổ là Yêu Vương, muốn đi theo cũng rất đơn giản.

Điều mà bây giờ hắn quan tâm chính là con gái A Hoàng của hắn, không biết

nàng có thể chuyển đi không.