Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 206




Dưới sự kêu gọi của Quy Tàng Kiếm Thánh, 200 kiếm tu của Kiếm vực đồng

loạt quay lại, quyết định cùng đi chiến đấu với Khương Thành.

Vốn dĩ Thành ca muốn từ chối.

Nhưng lại nghĩ lần này chắc là sẽ không chết, nói không chừng còn có thể thể

hiện thần uy.

Nếu mà không có ai chứng kiến cảnh tượng đó, thì quả thật đúng là nấu ăn mà

không bỏ muối, không có ý nghĩa gì cả.

Cho nên hắn ta không những đồng ý mà còn mang theo tất cả người bên cạnh

mình cùng đi.

“Mấy tên Chân Tiên kia ở đâu?”

“Ta chỉ biết vị trí của Trọng Đài Chân Tiên…”

Thành ca vung tay cái: “Đi đầu dẫn đường!”

Làm giống như hắn ta đã trở thành người dẫn đầu của nhóm người này không

bằng.

Hơn 1000 cao thủ đi theo Kiếm vực, cực kì không hiểu được quyết định phản

kích lần này.

Dưới cái nhìn của bọn họ, đây là đi tìm đường chết, quả thật quá ngu xuẩn.

Nhưng mà không còn cách nào khác, ở đây cái đùi to của Kiếm Vực là lớn nhất.

Cuối cùng, có hơn 300 người lựa chọn đồng hành, mà hơn 700 người khác khác

tiếp tục chọn nơi xa khác.

Thành ca dẫn theo những người này, một đường bay thẳng

Dẫn một nhóm đông người đi khai chiến như này, hắn ta cảm giác cực kì có uy

phong.

Chỉ là hắn không biết, phía sau có rất nhiều cao thủ âm thầm không vui.

Tên tiểu tử này là cọng hành gì chứ?

Kiếm vực mạnh như vậy, đáng lẽ là người lãnh đạo mới đúng.

Nếu không phải nể mặt Quy Tàng Kiếm Thánh thì ai sẽ đi theo cơ chứ?

Lão Kiếm Thánh cho ngươi mặt mũi, ngươi còn thật sự xem mình là đúng, coi

bản thân là thủ lĩnh luôn?

Sau khi đội ngũ bay được hơn 2000 dặm, ở phía trước trên không trước mặt có

một đội ngũ khác bay tới.

Dẫn đầu là một con cự long thân hình to lớn, che trời chắn nắng, ánh sáng vàng

kim chói mắt!

Phía sau nó, có Chiến Hầu Vương mặt mày hằm hằm.

Ngoài ra còn có hơn 30 yêu vương và hơn trăm đại yêu.

“Oa, Kim Long Vương đại ca?”

Tam Nhãn Hổ vừa nhìn vào đôi con ngươi màu vàng kim tưởng chừng như có

thể phá vỡ rào cản không gian đó, thì không nhịn được mà rùng mình.

Mặc dù nó đánh bại được Chiến Hầu Vương, nhưng khi đối diện với Kim Long

Vương thì nó vẫn cảm thấy yếu đuối lắm.

Mà Sương Thố Vương và Tẫn Kê Vương lại vui mừng kêu lớn.

“Kim Long đại ca, bọn ta ở đây!”

“Ha ha, Tam Nhãn Hổ mày thảm rồi!”

Bọn họ giống như là sợ Kim Long Vương sẽ không nhìn thấy vậy.

Hai đội ngũ nhanh chóng chạm mặt nhau.

Kim Long Vương vừa tới không hề ra tay ngay lập tức, dường như tình trạng

của nó không được tốt cho lắm.

Trên người có vài chỗ vảy rồng bị tróc, đầy vết tích của máu.

Mà nhóm yêu vương phía sau nó, tất cả cũng mình đầy vết thương, xem ra cũng

là trải qua một trận đại chiến.

“Xin hỏi phía trước có phải là Kim Long Vương của Thiên Yêu vực không?”

Quy Tàng Kiếm Thánh dẫn đầu tiếp đón.

Lão Kiếm Thánh này kiểu gặp nhiều hiểu rộng, dường như cũng có chút hiểu

biết về Thiên Yêu vực.

“Phải, các người là ai?”

Kim Long Vương dừng vân đẩu lại, đôi mắt liếc nhìn đám người, tầm mắt

nhanh chóng dừng lại lên người Tam Nhãn Hổ.

Tam Nhãn Hổ mồ hôi đổ như thác nước, vội vàng âm thầm truyền âm với

Khương chưởng môn.

“Ca, lát nữa nếu nó kiếm chuyện với ta, ca nhất định phải bảo vệ ta đó!”

Mà Quy Tàng Kiếm Thánh bay đến ở phía trước lại cười nhẹ một cái.

“Bọn ta đến từ Kiếm vực, lão hủ là Quy Tàng, vị này là Khương Thành Khương

chưởng môn đến từ Thiên Linh vực!”

Thành ca nghe câu này rất thoải mái.

Lão Kiếm Thánh này hay đấy, tự mình giới thiệu còn nhớ nhắc đến tên của ta

đây.

Nhưng mà, phản ứng của Kim Long Vương lại làm cho Khương Thành có chút

thất vọng.

“Quy Tàng Kiếm Thánh?”

Nó thu tầm nhìn từ phía Tam Nhãn Hổ về, thần thái cũng trở nên trịnh trọng

hơn.

“Có phải là Quy Tàng Kiếm Thánh mà 80 vạn năm trước, một mình xông vào

Đoạn Huyết vực, một kiếm đánh bại ba thánh?”

Lời này vừa dứt, bọn Thanh Sa, Tam Nhãn Hổ và Sương Thố Vương suýt rơi cả

hàm xuống.

Vượt vực đánh nhau sẽ bị quy tắc thiên địa áp chế, lão đầu này đến vực giới của

người ta mà còn có thể một đánh ba, có phải uy mãnh quá rồi không?

Chả trách, những người Kiếm vực này hoàn toàn là kiểu nhìn theo cờ hiệu hắn

ta mà đi.

“Đúng là lão hủ, không ngờ một chút tư lịch nhỏ bé của nhiều năm trước, cũng

có thể được Kim Long Vương biết tới!”

“Quy Tàng Kiếm Thánh khiêm tốn quá rồi, thực lực của ngươi khiến bổn vương

bội phục!”

Phong cách của Kim Long Vương hoàn toàn không giống những yêu vương

khác, hình như là hắn ta rất là quen thuộc với kiểu hành xử này ở thế giới nhân

loại, thậm chí còn rất có phong độ nữa.

“Kim Long Vương ngài cũng bị tấn công bất ngờ sao?”

“Đúng, gặp phải Trọng Đài Chân Tiên, đánh nhau một trận với hắn, bị chút

thương tổn.”

Mọi người ở phía sau xôn xao biểu hiện kinh ngạc.

Có thể đánh nhau một trận với Chân Tiên, mà còn có thể toàn thân rút lui, thì

phải có đẳng cấp thực lực như nào đây?

Chả trách Quy Tàng Kiếm Thánh Lại xem trọng Kim Long Vương như vậy, thì

ra là hắn xứng đáng được thế.

Thành ca ở bên cạnh cảm thấy có chút nhạt nhẽo, vậy mà hai thằng cha này cứ

tâng bốc nhau, làm như bọn họ mới là nhân vật chính vậy, cái này là chẳng vui

gì hết.

Phía sau Kim Long Vương, ngoài yêu vương của Thiên Yêu vực, còn có một số

các lão yêu tộc của vực giới khác.

Sau khi biết được nhóm người Quy Tàng Kiếm Thánh đang muốn chủ động tấn

công, thì bọn họ vừa mới bị đánh lén xong hô hoán lên, lập tức hưởng ứng.

Đa số yêu tộc rất hiếu chiến, kiểu tham sống sợ chết như Tam Nhãn Hổ với

Huyền Quy Vương thì lại thuộc loại khác.

Hai đội ngũ hợp lại mà một, có hai vị siêu cấp cường giả Quy Tàng Kiếm

Thánh và Kim Long Vương, mọi người cuối cùng cũng có chút niềm tin.

Mà thủ lĩnh của đội ngũ này trong phút chốc biến thành hai người.

Còn về Khương Thành người dẫn đội lúc ban đầu, thì cứ thế bị người khác xem

như không thấy.

Ngược lại Kim Long Vương nhìn Khương Thành môt cái sâu xa.

“Mấy năm này Tam Nhãn Hổ đều ở cùng ngươi hả?”

“Đúng vậy.”

“Nó mặc dù ngang bướng, xảo trá, nhưng kẻ có thể làm nó tâm phục lại chẳng

có mấy người đâu.”

Kim Long Vương nói kiểu thâm sâu: “Xem ra, sau này phải tìm cơ hội xem bản

lĩnh của ngươi rồi.”

Thành ca không xem điều này ra gì hết, thậm chí là rất hoan nghênh.

Hắn ta còn hỏi lại một câu: “Người nhiều bảo vật không?”

Nếu bảo vật mà nhiều, thì đánh thắng có nhiều chiến lợi phẩm rồi.

Kim Long Vương đứng hình một chút, trong phút chốc không hiểu được ý của

hắn.

Rất nhanh bọn họ đến gần khu vực đóng quân của địch.

Mọi người đều thu khí tức lại, hạ vân đẩu xuống. Đến yêu tộc cũng thu nhỏ hình

thể lại, tìm chỗ ẩn thân trước.

Đánh là phải có chuẩn bị trước.

Phải đánh như thế nào, phối hợp ra sao, chọn địa hình và thời cơ thế nào, đều vô

cùng quan trọng.

Nhóm người này sống nhiều năm vậy rồi, đương nhiên là rất hiểu rõ ràng những

việc này.

Thế là sau khi hạ xuống, mọi người bắt đầu thảo luận chiến thuật.

“Trước mắt đối phương còn chưa biết sự tồn tại của chúng ta, tấn công bất ngờ

có thể giành được hiệu quả nhất định.”

“Đúng vậy, tấn công bất ngờ có thể khiến cho đối phương không kịp chuẩn bị!”

“Trọng Đài Chân Tiên thì giao cho lão hủ và Kim Long Vương chủ công,

Khương chưởng môn và Bi Ai Kiếm thành hỗ trợ kìm hãm xung quanh.”

Quy Tàng từng nhìn thấy cảnh Khương Thành chém chết thú hồn của tam

Thánh, vẫn xem trọng sức chiến đấu của hắn.

Nếu không thì, cũng sẽ không bố trí hắn ta vào trận chiến quan trọng nhất.

“Nhưng Trọng Đài Chân Tiên còn dẫn theo 2 vạn người ở dưới trướng, trong đó

có không ít cao thủ, đông hơn chúng ta rất nhiều.”

Chiến Hầu Vương, Phệ Khuyển Vương, Lăng Linh Kiếm Thánh và những cao

thủ Thánh Giai đỉnh phong đồng loạt đứng dậy.

“Cái đám tham sống sợ chết đó, ta có thể lấy một địch mười!”

“Nhưng người của bọn chúng quá đông, không được khinh địch.”

Những người khác cũng lần lượt góp ý.

“Đúng vậy, ta đề nghị toàn lực bao vây tấn công Trọng Đài Chân Tiên, những

người còn lại giữ chân chúng là được, chỉ cần tiên nhân chết, bọn chúng sẽ tự

giải tán.”

“Tiên Nhân đâu có dễ giết như vậy, bọn kia chúng ta có thể chia nhỏ ra, không

ngừng tấn công bất ngờ từ trong tối tiêu hao lực lượng của bọn chúng, tích tiểu

thắng thành đại thắng.”