Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 326




Đám người Mâu Vũ và Diệp Dương trên bậc thềm gấp muốn chết.

Đám người Tiêu Hỗn, Tịch Vân đều là đồng minh do Thiên Khu các tìm tới, sau

khi vào Tiên Thụ còn phải dựa vào sức mạnh của bọn họ đấy.

Chỉ bởi vì chút nguyên nhân không hiểu ra làm sao này mà bị gạt bỏ, cũng hơi

vô lý rồi đấy!

Mâu Vũ không thể không lên tiếng.

“Nguyệt Ô Tiên Vương, như vậy chẳng phải quá nghiêm khắc rồi hay sao?”

“Bọn họ là bằng hữu của ta, có thể nể mặt chút được không?”

“Không thể.”

Môi Mâu Vũ vẫn đang mấp máy hệt như cũ, hiển nhiên là đang truyền âm nói

điều kiện.

Nhưng Nguyệt Ô Tiên Vương chỉ lắc đầu.

“Kết quả đại hội chọn lựa, Thần Thánh không thể làm trái!”

“Nếu còn nói nhiều nữa, Thiên Khu các cũng không cần phải vào nữa.”

Những lời này vừa thốt ra, Mâu Vũ chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ.

Những Tiên Vương còn lại không điểm danh ở đây đồng thời hãi hùng khiếp

vía, vừa không khỏi vui sướng khi người khác gặp họa.

Suy cho cùng thì thoáng cái đã đánh rớt 12 đối thủ cạnh tranh.

Theo họ nghĩ, 12 người này chỉ sợ vừa hối hận ảo não, vừa vô cùng thống khổ.

Nào biết một khắc sau đó, Tiêu Hỗn liền nhìn về phía Thành ca cười hì hì xoa

xoa tay.

“Khương chưởng môn, còn chưa ra tay sao?”

Vô Quyết Tiên Vương cũng cười khà khà nói: “ Ngươi mà có chỗ nào cần bọn

ta phối hợp thì phải dặn dò trước ha!”

“Giọng điệu như này, chắc ngươi không nhịn nổi rồi nhỉ?”

Tuy hiện tại Thành ca chưa nói gì, nhưng bọn họ chẳng thèm tin hắn sẽ bĩnh

tĩnh nổi đâu.

Chắc chắn sẽ làm chuyện gì đó.

Cho nên bọn họ không lo lắng gì cả, có lão nhân gia hắn ở đây, bản thân chắc

chắn có thịt ăn.

“Tiêu Hỗn, Vô Quyết, Sát Lợi, lời nói và hành động của ba người các ngươi

không đúng đắn, tội tăng thêm một bậc, lần tới cũng không cần đến nữa.”

Ha ha!

Thành ca trực tiếp cười thành tiếng.

“Mấy người các ngươi đã bị đào thải, sao còn cười được thế, nên khóc mới phải

chứ, ngươi xem xem người ta cũng không hài lòng…”

Lời hắn nói còn chưa xong, đã bị người ta gọi tên rồi.

“Khương lão tổ Phi Tiên môn, ngươi tự tiện thu gom 3300 tấm Tiên Duyên

Lệnh, phá vỡ quy củ trung tiên giới, có tội!”

Các nàng cũng không biết tên thật của Khương chưởng môn, chẳng qua vai vế

của Thành ca cũng có vẻ khá lớn.

“Ngoài ra, ngươi từ lúc tiến vào Đế Nguyệt thiên vực, từ đầu đến cuối bảy lần

ăn nói lỗ mãng, tội càng thêm tội!”

“Lôi Dận Tiên Vương lần trước ngươi chém chết có qua lại với Nguyệt tộc bọn

ta, tội ngươi không thể tha thứ!”

“Vĩnh viễn không thể vào!”

Lôi Dận Tiên Vương là ai?

Thành ca không có chút ấn tượng nào, hẳn là một trong cửu đại Tiên Vương lần

trước tấn công Phi Tiên môn rồi bị giết nhỉ?

Dù sao lần đó hắn khai chiến cũng không hỏi tên.

Sau khi ngạc nhiên trong chốc lát, hắn cười thành tiếng.

“Ha ha ha!”

Ngay sau đấy hắn bay lên trên không, sau đó hắn vui vẻ hớn hở chắp tay với

mọi người ở đây.

“Chào mọi người nha, ta chính là Khương lão tổ vừa bị nhắc tên!”

“Rất vui được gặp mọi người!”

Vui vẻ cái quần què gì hả?

Mọi người đều tỏ vẻ cạn lời, bất lực chửi bậy.

Ngươi cũng đã không được vào vĩnh viễn rồi, sao vẫn còn có thể đắc ý thế hả?

Bọn họ lại làm sao mà biết được, Thành ca chỉ để ý xem đèn pha của mình đã

đủ sáng chưa thôi chứ những cái khác không quan trọng.

Nhìn những người bị gạt bỏ, lần này đều không thể vào được.

Còn có cả thể loại trâu bò hơn, đến cả lần tiếp theo cũng không được vào.

Chỉ có riêng bản thân hắn là vĩnh viễn không được vào!

Cái này gọi là gì?

Cái này gọi là khác người, độc nhất vô nhị!

Hắn cảm thấy cực kỳ có thể diện!

Không để mọi người kịp đuổi theo mạch não của hắn, hắn lập tức mở nhẫn

không gian chứa đầy toàn bộ Tiên Duyên Lệnh ra.

“Ài, tình báo của Nguyệt tộc các ngươi chẳng ổn tí nào!”

“Số lượng Tiên Duyên Lệnh của ta là 30 vạn, không phải 300, được chưa hả?”

“Thật sự là quá coi thường anh đây rồi…”

Trong nháy mắt, tất cả 306921 tấm Tiên Duyên Lệnh hiện ra trước mắt mọi

người!

Tấm nào tấm nấy đều rực rỡ sáng chói, tản ra khí tức không tầm thường.

Vì vậy, suýt chút nữa là mọi người điên cuồng.

Cho dù ngay từ lúc ban đầu Nguyệt tộc có lệnh cấm không được ồn ào, nhưng

vào giờ khắc này, không ai có thể nhịn nổi.

Tất cả mọi người đều xôn xao cả lên.

Đến ngay cả hai vị Tiên Vương Nguyệt tộc cũng chấn động.

Mà các Tiên Vương và Ma Vương khác thì lập tức sáng hết cả mắt lên.

“Trời ạ!”

“Làm sao có được nhiều như vậy được?”

“Người này điên rồi sao? Hắn lấy đâu ra nhiều Tiên Duyên Lệnh như thế?”

“Chắc chắn là mua rồi, không thấy hắn cùng đến với Thiên Khu các sao?”

“Cái này chắc gần như là quét sạch Tiên Duyên Lệnh trên khắp bảy thành Trung

Tiên giới rồi nhỉ?”

“Bảy thành, ngươi tính toán thiếu rồi, ít nhất cũng phải là của chín thành đấy!”

“Người này ngại chết chưa đủ nhanh sao?”

Vẻ mặt đám người Mâu Vũ và Độ Trần, Diệp Dương cũng ngớ ra, các nàng

nằm mơ cũng không ngờ rằng Khương Thành sẽ chủ động công khai Tiên

Duyên Lệnh của bản thân.

Hơn nữa, còn là ở trước mặt hơn 400 Tiên Vương.

Muốn quậy đến mức nào đây lão huynh ơi?

Đám người Tiêu Hỗn, Sát Lợi, Tịch Vân cũng không đoán ra được Thành ca

muốn làm gì, chỉ cảm thấy mỗi lần lão nhân gia hắn làm việc đều cao thâm khó

dò.

Hành động này, hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để giải thích được.

Hơn 30 vạn tấm Tiên Duyên Lệnh này cũng không thể khiến người ta đứng lên

tranh đoạt được.

Bởi vì không cần thiết.

Thứ này trong mười năm cuối cùng mới thành mục tiêu làm cho vô số người

tranh đoạt, bây giờ đoạt cũng chỉ phí công.

Huống chi kế tiếp tiến vào Ngộ Đạo Tiên Thụ, bọn họ phải duy trì trạng thái ổn

định nhất, chẳng hề muốn ra tay ở chỗ này.

Mà Thành ca cũng thuận lợi thu hoạch được một con số giá trị kinh sợ đáng kể,

đại khái đổi được hơn 55 vạn giá trị công đức!

Hết cách rồi, ở đây có chừng hơn 400 vị Tiên Vương, cảnh giới cao.

Dù rằng trình độ tạo thành kinh sợ của việc lấy ra 30 vạn Tiên Duyên Lệnh còn

chưa đạt tới độ làm kinh ngạc thán phục, nhưng đối với Thành ca mà nói, mục

đích đã đạt được rồi.

Lần trước vì xử lý đám Tiên Vương kia mà hắn dùng hết công đức, bây giờ rất

cần công đức.

Sau đó hắn nhanh chóng nhấn mở cửa hàng hệ thống, nhấn mở phân loại huyết

mạch.

Lục lọi một chút, tìm được huyết mạch Nguyệt tộc.

Bán giá 5 giọt 1 điểm công đức, rẻ hơn huyết mạch Thương Long nhiều.

Đúng vậy, đây là kế hoạch của Thành ca.

Chẳng phải bảo chỉ có huyết mạch Nguyệt tộc mới có thể mở sao?

Cấp độ huyết mạch Nguyệt tộc này còn kém xa huyết mạch Thương Long, chỉ

mới dung hợp 800 giọt tinh huyết đã trực tiếp max cấp.

Trong nháy mắt hắn đã có tất cả thiên phú thần thông của Nguyệt tộc!

Đương nhiên lúc này hắn chỉ còn lại một lựa chọn – xông lên đài cao, thay thế

người khống chế cửa vào Tiên Thụ của Nguyệt tộc!

Nhưng Thành ca lại dừng lại.

Hắn nhấn mở bảng hệ thống, nhấn mở một dạng kỹ năng khác – đảo ngược thời

gian.

Mạch não của ca này quả thật không giống người thường, hắn bỗng nhiên nghĩ

tới quét BUG.

Trong khoảnh khắc mấu chốt này, hắn bỗng nảy ra một ý nghĩ trong đầu: Dựa

theo quy tắc của đảo ngược thời gian hệ thống, lúc trở lại quá khứ, bản thân sẽ

giữ nguyên trạng thái.

Nói cách khác, công đức đã đạt được và huyết mạch cũng sẽ không biến mất

theo đảo ngược.

Nếu hiện tại bản thân đảo ngược thời gian, sau đó lại bày ra 30 vạn tấm Tiên

Duyên Lệnh lần nữa, mọi người ở đây chẳng phải sẽ kinh sợ một lần nữa sao?

Sau đó lại là 55 vạn công đức!

Sau đó lại đảo ngược, BUG đặc biệt như này quét thêm ngàn vạn lần, hắn có thể

dọn sạch bách cửa hàng của hệ thống.

Hình ảnh của đảo ngược thời gian rất đặc biệt, tương tự như đường tiến độ xem

lại video.

Trở lại một ngày trước cần 2 điểm công đức, trở lại trong vòng một ngày, chỉ

cần một điểm công đức, thật sự rất rẻ.

Hắn kéo thanh tiến trình, về tới khoảnh khắc bản thân vừa bay lên không kia.

Xẹt, đảo ngược thời gian, mọi người lại kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn một lần

nữa.