Đã chọn xong 269 tên Tiên Vương và Ma Vương, thêm vào đó hai vị Tiên
Vương của chính Nguyệt tộc, một nhóm 271 đi lên đài cao người dưới sự chăm
chú bằng ánh mắt hâm mộ ghen tị của những người khác.
Đám người Tiêu Hỗn và Tịch Vân có chút lo lắng rồi.
Sao mà Khương chưởng môn, lão nhân gia hắn vẫn còn thờ ơ được vậy hả, nếu
không hành động thì muộn luôn đấy!
“Việc kia…”
Sát Lợi Ma Vương vừa nhô đầu lên thì đã bị Thành ca cắt ngang.
“Được rồi, nhìn đây.”
Hắn đảo ngược thời gian để trở về, chính là vì học cái bí pháp gì mà “Huyền âm
Phân Nguyệt”, bây giờ chính là thời khắc mấu chốt.
Hai Tiên Vương Nguyệt tộc cũng không làm hắn thất vọng.
Một người trong đó vào tế đàn, dựa theo nghi thức đặc biệt, kích hoạt công pháp
Nguyệt tộc.
Ngay sau đó, chỉ thấy trong đàn tế kia từ từ xuất hiện lên một vòm ánh trăng đỏ
tươi, nhìn quỷ dị mà lại kinh sợ.
Khi ánh trăng đỏ tươi kia rải khắp tế đàn, một vòng tròn trống rỗng xuất hiện, ở
sâu bên trong cái lỗ hệt như một triều không gian không xa lạ khác.
Mà ở bên kia không gian, chính là một chiếc rễ của Tiên Thụ đang đâm tủa.
Cửa vào chỉ mở như vậy thôi hả?
Đơn giản như thế ư?
Thật ra thì đương nhiên chuyện này không hề đơn giản, nếu không có Nguyệt
tộc và thánh địa Tế Nguyệt thì xúc tu của Tiên Thụ sẽ không hiện hình.
Ngoài ra hai cửa vào của các thiên vực khác cũng không phải khu vực bình
thường.
Mà mặt khác, không có huyết mạch Nguyệt tộc thì hoàn toàn không thể luyện
được công pháp của Nguyệt tộc, nhất là bí thuật của Tiên Vương này.
Nhưng đối với Thành ca mà nói, tất cả những thứ này không phải là vấn đề.
Hắn nhấn mở mặt bảng hệ thống, sau đó nhấn mở kỹ năng “mượn”.
Lại nhắm ngay mục tiêu mượn là tên Tiên Vương kia.
Ngay sau đó, trên bảng sẽ hiển thị khái quát tất cả các kỹ năng của tên Tiên
Vương này, không hề sót một cái gì.
Hơn nữa phía sau mỗi một loại, đều có niêm yết giá.
“Phí mượn” môn kỹ năng Huyền âm Phần Nguyệt này là 10 điểm công đức.
Có thể mượn 1 ngày.
Mà nếu muốn biến thành kỹ năng vĩnh viễn của bản thân, vậy phải cần tới 150
điểm công đức.
Thành ca suy nghĩ, vẫn là vĩnh viễn ổn thỏa hơn.
Ngộ nhỡ sau này còn cần dùng tới thì sao?
Hắn nhấn sử dụng kỹ năng, nháy mắt ngay sau đó, hắn đã nắm giữ được “bí
pháp Huyền âm Phần Nguyệt”, mức độ lĩnh ngộ giống hệt với tên Tiên Vương
kia.
Lúc này, mười mấy tên Tiên Vương xếp hàng trước mặt đều đã đi qua cửa vào,
tiến vào bên trong Tiên thụ.
Lại nhìn xuống dưới, vẻ mặt vô cùng căm phẫn và không cam lòng của mọi
người ngày một tăng lên.
Thành ca cố tình giở thói xấu, đợi cho tất cả mọi người trên đài cao đều vô cùng
vui vẻ bước vào lối vào, lúc này mới lại nhấn mở “đảo ngược thời gian”.
Quay trở về hết cho anh đây!
Kéo thanh tiến trình, hắn cố ý chọn lúc danh sách 271 người được xác định.
Đảo ngược thời gian, 269 người đang định lên đài cao, mọi người bên dưới vẫn
ủ rũ như cũ.
Thành ca lắc mình một cái, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai vọt vào trong
tế đàn.
“Ngươi lại muốn làm gì hả?”
“Ngăn hắn lại!”
Mọi người bên dưới phản ứng không khác lúc trước cho lắm.
Phản ứng của hai Tiên Vương Nguyệt tộc cũng giống trước đó.
“Sao ngươi vào trong được tế đàn được hả?”
“Sao ngươi lại có được huyết mạch Nguyệt tộc vậy hả?”
“Ta cũng không phải tộc nhân Nguyệt tộc các ngươi, nhưng huyết mạch của ta
cao cấp hơn các ngươi, hài lòng chưa?”
Thành ca không kiên nhẫn ngắt lời bọn họ.
“Về phần ta muốn làm gì, các ngươi mù sao?”
“Chẳng phải muốn cướp quyền khống chế lối vào rõ rành rành đây rồi sao?”
Hắn thật sự lo lắng, tuy rằng bí pháp Huyền âm Phần Nguyệt này đã mượn lại
rất hoàn mỹ rồi, nhưng vẫn chưa từng dùng lần nào.
Hắn phát hiện bí pháp này cũng không phải phát ra trong nháy mắt, mà còn cần
phải lấy đà.
Nghe nói hắn cũng có huyết mạch Nguyệt tộc, phản ứng của những người khác
cũng không khác lúc trước là bao.
Đám người Tiêu Hỗn, Tịch Vân vẫn giống trước đó, phấn khởi gào lên, Khương
chưởng môn rốt cuộc cũng bắt đầu rồi!
Về phần những người khác, tất cả ngừng lại chờ đợi.
Lúc này nếu tùy tiện đứng bên phía Tiên Vương Nguyệt tộc, ngộ nhỡ Khương
Thành thật sự nắm giữ lối vào thì sao?
Hai Tiên Vương Nguyệt tộc ngờ vực không chắc, sau đó nói: “Ngươi cho rằng
có huyết mạch Nguyệt tộc là có thể mở ra thánh địa Tế Nguyệt rồi sao?”
“Bất kể ngươi làm sao có được huyết mạch, ngươi không biết bí pháp Nguyệt
tộc bọn ta…”
Thành ca lại ngắt lời bọn họ lần nữa: “Bí pháp mà ngươi nói là Huyền âm Phần
Nguyệt này sao?”
Má nó chứ vừa đảo ngược, vừa mượn, hắn vội muốn chết rồi, bây giờ cuối cùng
cũng có thể thuận lợi làm màu rồi.
Một vòm trăng tròn màu máu chậm rãi dâng lên kèm theo âm thanh của hắn hạ
xuống, dường như cả người mờ ảo đi rất nhiều.
Lỗ hổng của cửa vào Tiên Thụ kia chậm rãi mở ra…
Khoảnh khắc này, hắn hiểu được uy năng của tế đàn này rồi.
Tế đàn trước mắt này có liên quan đến Ngộ Đạo Tiên Thụ, cũng có thể mượn
dùng một phần lực căn nguyên Tiên Thụ.
Ai nắm giữ nơi này trước tiên, người đó liền chiếm được quyền khống chế hoàn
toàn.
Bây giờ cho dù hai Tiên Vương Nguyệt tộc kia muốn cướp lại thì cũng không
làm được, trừ khi bọn họ muốn nhận lấy hai tầng tấn công từ cả Tiên Thụ và tế
đàn.
Cho dù là Tiên Vương cũng không đỡ được.
“Sao ngươi lại làm được điều này hả?”
“Huyền âm Phần Nguyệt là bí mật bất truyền của Nguyệt tộc ta, không phải
Tiên Vương thì không được truyền dạy, ngươi không thể nào được học…”
Lần này, hai Tiên Vương Nguyệt tộc thực sự quýnh đít lên rồi.
Ngoài bọn bọ còn có thêm một người khác có thể mở lối vào Tiên Thụ, vậy có
nghĩa là bọn họ không còn là duy nhất nữa.
Một khi mối làm ăn này không thể độc quyền, địa vị cách biệt vừa rồi của bọn
họ sẽ rơi xuống trong nháy mắt.
“Chẳng phải Nguyệt tộc các ngươi rất biết chơi sao?”
Thành ca cười tủm tỉm qua sát hai người một cái, cười nhạo nói: “Đại hội chọn
lựa làm thuận buồm xuôi gió ghê ha, bây giờ ta cũng học tập các ngươi.”
“Muốn bước vào lối vào đúng không? Xin ta nhé?”
“Làm ta vui vẻ, ta có thể suy xét một chút.”
Hai vị Tiên Vương Nguyệt tộc quen thói kiêu ngạo, đều được người tâng bốc
nhiều năm như vậy, đã sắp xem bản thân thành hoàng đế một cõi luôn rồi.
“Ngươi cứ nằm mơ đi.”
“Cút ra đây!”
Người đã từng làm hoàng đế, làm sao có thể đi xin người khác?
Tính cách không thể thay đổi được.
“Xem ra hai thứ chó má nhà các ngươi còn chưa rõ tình huống bây giờ ha!”
Đám người Tiêu Hỗn và Sát Lợi, Tịch Vân Vô Quyết bụng đầy ý xấu xông tới.
Ngoại trừ việc sùng bái Khương chưởng môn trước sau như một, còn lại chính
là khoái chí trút giận.
Trước đấy Nguyệt tộc quá ngang ngược, tất cả bọn họ đều tức đến đầy cả bụng.
Đặc biệt là Vô Quyết và Tinh Vũ, lần trước còn bị từ chối ở ngoài cửa, có thể
tưởng tượng được bọn họ đã hận đến mức nào!
Hai vị Tiên Vương Nguyệt tộc luống cuống, tình hình không ổn rồi.
“Các ngươi muốn làm gì?”
“Chẳng lẽ sau này các ngươi cũng không muốn đi vào nữa hay sao?”
Tiêu Hỗn Ma Vương cười khằng khặc, là kẻ đầu tiên dùng ma quốc bao phủ lấy
toàn bộ Nguyệt Tiên Cung!
“Bây giờ đi vào còn cần đến các ngươi nữa sao? Có Khương chưởng môn ở
đây, các ngươi đã không còn cần thiết nữa rồi!”
“Xử lý hai thứ rác rưởi này đi!” Vô Quyết Tiên Vương có thù mới cộng hận cũ
đã rút kiếm.
Các Tiên Vương khác ở đây, người nào người nấy đều biến sắc.
Lập tức có hơn mười vị Tiên Vương và Ma Vương cũng bay lại đây, chắn trước
người hai Tiên Vương Nguyệt tộc kia.
“Ta xem kẻ nào dám ra tay?”
“Dám động vào Nguyệt tộc, trước tiên hãy hỏi bọn ta đã!”
Bọn họ cũng bất đắc dĩ.
Nếu thờ ơ để đám người Tiêu Hỗn, Tịch Vân giết chết hai Tiên Vương Nguyệt
tộc này rồi, vậy về sau chỉ có một mình Khương Thành có thể mở nơi này ra
được.
Mà cái bọn họ muốn nhìn thấy nhất là Nguyệt tộc và Khương Thành cùng tồn
tại, như vậy hai bên cạnh tranh, không ai được độc quyền.
“Chỉ dựa vào các ngươi thôi ư?”
“Muốn chết hả!”
Mười hai người trong đám người Tiêu Hỗn kia kia mở tiên quốc, sát khí lan tỏa
ra bốn phía, hoàn toàn không quan tâm đến số lượng người này.
Thành ca có chút không hài lòng, các ngươi có biết chơi không đấy?