Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 347




Nằm ở Vô Cực Động Thiên của Vô Vực Thiên Vực, là Thái Cổ Tiên Môn đứng

thứ nhất, thứ nhì của Trung Tiên giới.

Bọn họ tồn tại bao lâu, chỉ e đến cả bổn môn đệ tử cũng rất khó nói rõ.

Danh hiệu của tông môn đã sớm trở thành một dấu hiệu của tiên giới, được vô

số thế hệ tiên nhân ca ngợi.

Lúc trước ba lối vào ngộ đạo Tiên Thụ, một trong số đó được canh gác bởi liên

minh tiên đạo do bọn họ chủ đạo.

Cho dù có Tiên Đế của Thượng Tiên giới có đến, đi vào nơi này của bọn họ

cũng sẽ phải khiêm nhường, tuân theo lễ tiết.

Bởi vì ở Thượng Tiên giới, ngoài Vô Cực Động Thiên còn có ba vị tiên đế tọa

trấn!

Trước mắt Vô Cực Động Thiên ở Trung Tiên giới cũng có mười lăm vị Tiên

Vương tồn tại.

Mà mười lăm vị này, mỗi người đều đã sống mấy tỷ năm, thậm chí là tiên

vương nổi tiếng từ xưa sống hơn trăm tỷ năm.

Sở dĩ vẫn ở lại Trung Tiên giới, nguyên nhân quan trọng nhất là do Thái Cổ

Tiên Môn này rất chú trọng việc truyền thừa, cần có người bảo vệ địa vị siêu

nhiên của bọn họ.

Lần này vốn dĩ Vô Cực Động Thiên đã chuẩn bị ba trăm Tiên Duyên lệnh.

Số lượng này, đã là đứng đầu trong số các đại tiên môn tông phái ở Trung Tiên

giới.

Dù sao thì cũng không phải chỉ có một cái Thái Cổ Tiên Môn Ma Môn.

Ba trăm cái, xem như là con số khắp nơi đều ngầm thừa nhận bọn họ có tư cách

giữ lấy.

Tiên Duyên lệnh của bọn họ đương nhiên không cần bán trước cho Thiên Khu

các, bởi vì căn bản không có ai có gan mà chạy đến đây cướp đoạt.

Lúc này một đám Tiên Vương của Vô Cực Động Thiên vẫn chưa bế quan, mà

ngồi vây quanh trong đại điện, vẻ mặt thờ ơ nhìn vào hình ảnh trên chiếc gương

hình tròn màu xanh ngọc bích.

Càn Không cảnh, có thể theo dõi tiên bảo ở bất kì chỗ nào trong Trung Tiên giới

bất cứ lúc nào.

Hình ảnh trên đó, chính là hình ảnh của Khương Thành đang bay nhanh trên

đường.

Hắn bay đến đâu, hình ảnh liền kéo dài đến đó.

Mà ở bên cạnh Càn Không cảnh, còn có một cái tiên khí truyền ảnh khác, trên

đó hiển thị động tĩnh trên tấm bia đá tiên ngọc của bảng Tiên Duyên.

Rất rõ ràng, ba trăm ngàn Tiên Duyên lệnh cũng thu hút sự chú ý của bọn họ.

“Cuối cùng kẻ này muốn làm gì?”

Mấy Tiên Vương trong điện chau mày, cũng không nhìn ra dụng ý của Khương

chưởng môn.

“Tốc độ bay của hắn…”

Khóe mắt đầy nếp nhăn của chưởng giáo Linh Mặc Tiên Vương có hơi nheo lại,

đôi mắt vốn dĩ đã lu mờ trở nên càng ngày càng sắc bén.

“Dường như đã tiếp cận đến cấp độ Tiên Đế!”

Các Tiên Vương khác trong điện có chút khó tin, dù sao nhìn từ Càn Không

cảnh, cũng rất khó có thể nhìn ra tốc độ cụ thể.

“Chuyện này sao có thể?”

“Cho dù tu luyện quy tắc tốc độ đến đại viên mãn, cũng không thể so sánh với

Tiên Đế nhỉ?

Đại trưởng lão Linh Hoàn Tiên Vương lắc lắc đầu, chậm rãi nói: “Cũng chỉ có

như vậy… mới có thể giải thích được vì sao đến tận bây giờ vẫn chưa có ai có

thể ngăn hắn lại.”

“Không ngoài dự kiến, cả Trung Tiên giới không có ai có thể đuổi kịp tên này,

kể cả chúng ta đang ngồi ở đây!”

Thật sự, đến tiên giai bình thường cũng nắm vững được dịch chuyển tức thời,

Tiên Vương lại càng không cần nói đến.

Nhưng dịch chuyển tức thời có hạn chế về khoảng cách và số lần, không thể

giống như Thành ca bay liên tục không nghỉ như vậy.

Cho nên, bọn họ đúng thật là không thể bắt được hắn.

Mọi người trong điện đều tỏ vẻ kinh sợ.

“Chuyện này thật không thể tin được.”

“Chẳng lẽ đây là nguyên nhân mà hắn dám mua ba trăm ngàn Tiên Duyên

lệnh?”

“Bởi vì tốc độ cực nhanh, bất cứ lúc nào cũng có thể chạy thoát?”

“Chắc hắn không dự định cứ bay như vậy mãi chứ?”

Suy nghĩ kĩ lại, đúng thật là có khả năng này.

Nếu như đã nấp không được, vậy thì di chuyển, bay mãi bay mãi, bay đến ngày

mà Tiên Duyên lệnh không còn bộc lộ nữa.

“Chắc là… không đến mức đó nhỉ?”

“Hắn mua nhiều như vậy, nhất định không chỉ để cho một người dùng.”

“Không sai, sớm hay muộn thì hắn cũng sẽ dừng lại!”

“Thật ra chỉ cần đến Phi Tiên Môn chờ hắn là được rồi, cuối cùng nhất định hắn

cũng sẽ trở về.”

“Hừ! ba trăm ngàn cái, hắn cũng dám nghĩ tới, cũng không sợ đối mặt với cái

chết!”

Vốn dĩ sau khi có ba trăm Tiên Duyên lệnh, bọn họ cũng không có ý nghĩ gì

khác, dù sao mỗi đợt đều là như vậy.

Nhưng lần này nhìn thấy Thành ca có tới ba trăm ngàn cái nêns có chút không

thoải mái.

Ngoại trừ Thiên Khu các trung lập không có nhu cầu, các tông môn khác có thể

giữ bao nhiêu Tiên Duyên lệnh, đều có hạn ngạch ước định mà thành.

Khối bánh ngọt Tiên Duyên lệnh này là cắt ra từ nội bộ của bọn họ.

Số tiên môn tông phái của Trung Tiên giới nhiều không đếm xuể, nếu dựa theo

số người tiên tôn để chia, vậy thì Vô Cực Tiên Môn có thể được chia hai ba cái

cũng đã không tệ rồi.

Mà hiện tại bọn họ có thể ổn định giữ được ba trăm cái, mỗi đợt ổn định chuyển

vận ba trăm tiên tôn lên, nhiều nhất trong hai phái cùng xếp trong Trung Tiên

giới.

Bởi vì, chuyện này cho thấy bọn họ là người đứng đầu có địa vị thống trị cao

nhất ở Trung Tiên giới.

Các Tiên môn và Ma môn khác không được vượt qua số lượng này, nếu không

sẽ bị xem là phá hoại quy củ.

Ba trăm ngàn, hiển nhiên là đã quấy quy củ này đến nát nhừ.

Nếu cuối cùng thành sự thật, vậy những Thái Cổ Tiên Môn và Ma Môn này đều

sẽ trở thành trò cười.

“Trước mắt có rất nhiều người đang nhắm vào hắn, yên lặng mà xem biến cố

này.”

“Không có ai có thể phá hoại quy củ.”

“Hắn và cả Phi Tiên Môn của hắn đương nhiên cũng không được.”

Những cuộc thảo luận tương tự, cũng xảy ra ở các Tiên môn và Ma môn lớn

nhỏ khác.

Thậm chí đến ngay cả bên phía Phi Tiên Môn, cũng chú ý cặn kẽ mọi động tĩnh

của Thành ca.

Bọn họ không có Càn Không cảnh, chỉ có thể nhờ vào tiên khí truyền ảnh để

xem quỹ đạo di chuyển khối ánh sáng của bảng Tiên Duyên.

“Tổ sư gia muốn đi đâu?”

“Đúng vậy, rốt cuộc mục đích của lão nhân gia là nơi nào?”

Sau khi đám người Nguyên Chân, Nguyên Thịnh có được thông tin Khương

thành sẽ trở về, thì vẫn luôn trông ngóng mong chờ hắn quay về Phi Tiên Môn.

Trước mắt ở bên ngoài không ít các thế lực hoặc sáng hoặc tối đều đang đóng

quân ở xung quanh, số lượng Tiên Vương không ít, áp lực của mọi người vẫn là

rất lớn.

Chỉ có lão nhân gia hắn trở về tọa trấn, mọi người mới có thể vững dạ.

Kết quả đã đợi nhiều ngày như vậy, Thành ca vẫn không hề có dấu hiệu sẽ trở

về.

Mọi người mù mờ, cũng làm không rõ hắn muốn làm gì.

Đám người Tiêu Hỗn và Tịch Vân, Minh Trì vội vàng nhìn chằm chằm tấm bia

đá tiên ngọc kia, muốn tìm từ trong đó ra quy luật, nhưng tìm mất nửa ngày, quả

thực vẫn nhìn không ra manh mối gì.

“Điều duy nhất ta có thể nhìn ra, chính là Khương chưởng môn giống như đang

cố ý bay về hướng các tông môn và Tiên thành.”

“Đúng vậy, trên đường đi này của hắn cũng không biết đã bay qua bao nhiêu

vùng trời của các tông môn rồi.”

“Có vẻ như đến ngay cả Vô Cực Động Thiên cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn

hắn quá cảnh.”

“Ha ha ha, lão nhân gia là người có thể bắt được bắt được cả bươm bướm, ai có

thể ngăn nổi hắn?”

“Vậy rốt cuộc lần này hắn có thâm ý gì chứ?”

“Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai đây?”

Bọn họ vẫn không nghĩ là Thành ca là đang cố ý chạy trốn.

Dựa vào thực lực có thể đánh chết Tiên Đế kia của hắn, còn cần lo lắng sao?

“Lão nhân gia hắn từ trước đến nay đều làm việc bí hiểm, nhìn không thấu.”

Chúng Tiên Vương đều sôi nổi biểu thị sự tán thành, nếu bản thân ở tầng thứ

nhất, vậy thì lão nhân gia hắn đã sớm ở tầng khí quyển.

Căn bản đoán không ra, được chưa.

Có thể nói không chút khoa trương rằng, hiện tại Thành ca đúng thật là siêu sao

siêu cấp độc nhất vô nhị ở Trung Tiên giới.

Đương nhiên, đương sự cũng rất huênh hoang.

Rốt cuộc suốt đường đi đã luẩn quẩn bao nhiêu vòng, bay qua những nơi nào,

bản thân hắn cũng không rõ.

Dù sao thì chỉ cần kiếm nơi nào đông người là được.

Bảy ngày, mười ngày, mười lăm ngày, hai mươi lăm ngày…

Với sự trôi qua của thời gian, tất cả mọi người đều sắp hoàn toàn cạn lời rồi.

Kẻ này suốt ngày đi huênh hoang ở khắp nơi, phía trước có chặn đường phía

sau có truy binh, vậy mà không ai có thể ngăn hắn lại.

Một cái Trung Tiên giới lớn như vậy, cao thủ tập trung, vậy mà không có cách

bắt được hắn.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn quang minh chính đại mà vút qua từng nơi.

Còn tiếp tục như vậy, thời hạn bộc lộ một tháng của Tiên Duyên lệnh sẽ trôi

qua.