Hắn vừa chất vấn như vậy, đám người đối diện sợ đến run lẩy bẩy.
Muốn bỏ chạy, nhưng không nhấc nổi chân, cũng không vận tiên lực được.
Đáng sợ quá!
Đây là trùm sỏ giết chết 35 vị Tiên Vương đấy.
Lúc này đây bọn họ hối hận muốn chết.
Sớm biết người này mạnh như thế, có thể chốn bao xa thì chốn xa bấy nhiêu,
chứ nào có vì muốn chia một phần miếng bánh mà vội vàng cuống quýt chạy
đến đây với tốc độ nhanh nhất
Bây giờ chạy đến đây, hoàn toàn là đi tìm đường chết mà!
Mà bọn họ đương nhiên không muốn chết.
Những người có thể tu đến Tiên giai tuổi thọ ít nhất cũng hơn trăm triệu năm,
bình thường sống cũng thanh thản an nhàn lắm, nên không muốn chết sớm như
thế đâu.
Thế nên, chỉ có thể cầu xin tha mạng.
“Xin tiền bối hãy tha mạng!”
“Không phải bọn ta cố ý đâu…”
“Xin tiền bối đừng tính toán chấp nhặt với những người bé cổ thấp họng như
bọn ta, giết bọn ta cũng chỉ làm bẩn tay ngươi mà thôi, đúng không nào?”
Những lời như thế này, Thành ca đương nhiên là nghe không lọt tai.
“Nếu các ngươi đã đến để giết ta, vậy thì chính là kẻ địch rồi.”
“Đối với kẻ địch thì nên làm thế nào, chắc cũng không cần ta phải dạy đâu đúng
không.”
“Muốn chống cự thì cầm binh khí lên, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp!”
Mười mấy vị Tiên Vương dẫn đầu sắp khóc đến nơi rồi.
“Không không không…”
“Bọn ta thật sự không muốn mà!”
“Bọn ta không phải đến để đánh nhau với ngươi đâu!”
“Đúng đúng đúng, thật ra là bọn ta quá ngưỡng mộ tiền bối, cho nên không kìm
được bèn chạy đến đây nhìn ngắm phong thái đẹp trai và dũng mãnh của ngươi
một tí!”
“Ngưỡng mộ?”
Thành ca nhướng mày, ố ồ, bây giờ lại thay đổi nữa rồi?
Mọi người vừa nhìn thấy hắn giãn lông mày, ngay lập tức giống như có được
gợi ý gì đó.
Lập tức dốc hết sức lực, bắt đầu công cuộc nịnh hót.
”Đúng thế, tiền bối, bọn ta sùng bái ngươi!”
“Sức mạnh của tiền bối vang dội cổ kim, lừng lẫy xưa nay, tuyệt đối là sự tồn
tại độc nhất vô nhị, có một không hai trong lịch sử của trung tiên giới!”
“Tuyệt đỉnh, tuyệt đỉnh, một người như vậy, nếu bỏ lỡ cơ hội gặp mặt, há chẳng
phải sẽ hối hận suốt đời sao?”
“Tiểu lão nhân đến đây là để gặp tiền bối, mai sau cũng có cái đem ra khoe
khoang với đám đệ tử con cháu.”
Thành Ca giật mình: “Khoe khoang cái gì cơ”
“Khoe đã được tận mắt nhìn thấy sự anh tuấn bất phàm, to lớn vĩ đại của ngươi,
đây là niềm vinh dự to lớn nhất trong cuộc đời này của tiểu lão nhân!”
“Đúng thế đúng thế đúng thế, bây giờ cuối cùng cũng gặp được người thật rồi,
tiểu nhân chết cũng không hối tiếc!”
“Nếu tiền bối muốn giết, thì giết luôn đi, có thể chết dưới kiếm của tiền bối,
cũng chính là niềm vinh dự của Vãn bối!
“Cái chết này cũng rất đáng giá, bọn ta rất vui, rất vui!”
Vãi chưởng, Thành Ca bày tỏ mình đã bị đám người này hạ gục rồi.
Kỹ năng nịnh hót thế này, hoàn toàn không thua kém gì đám đệ tử ban đầu của
hắn.
Ngày xưa, đám kẻ địch đầu tiên không phải là fan của hắn, hắn thất vọng buồn
bã lắm.
Bây giờ rõ ràng biết đám người này là kẻ địch, nhưng trái tim lạnh giá của hắn
lại được an ủi một cách khó hiểu, như thế là làm sao vậy?
Hắn thật sự hơi không nỡ giết bọn họ rồi đấy.
Nhìn người ta ngoan ngoãn phục tùng, không chống cự nữa, lại ra sức nịnh hót,
cũng không dễ ra tay.
“Khụ, nói như vậy thì, các ngươi đều là người hâm mộ của ta?”
Nhìn thấy sắc mặt hắn ngày càng dịu đi, mọi người đều gật đầu như gà mổ thóc.
“Tất nhiên!”
“Có thể trở thành người hâm mộ của tiền bối, đã là phúc ba đời rồi!”
Khóe miệng Thành ca cong lên, tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều.
“Chà, nếu tất cả đều là người hâm mộ của ta, vậy thì ta cũng không thể không
bày tỏ gì đó được.”
“Hả?”
Nhất thời tất cả mọi người đều không hiểu ý của hắn.
Thật ra bọn họ đều nhìn ta, Khương Thành đã động sát tâm từ lâu.
Có thể tha cho bọn họ một mạng, sự khai ân này cũng coi như là kỳ tích rồi.
Bây giờ nghe thấy hắn nói như thế, nghĩa là nói gì đó dễ nghe thì còn có cả
thưởng?
Ngay lập tức tất cả mọi người đều vui mừng khôn xiết, một người mạnh như
thế, ban thưởng chút ít, chắc chắn cũng đều là trân bảo tuyệt thế nha!
“Tiền bối khách sáo quá rồi!”
“Đúng thế, bọn ta lấy đâu ra mặt mũi ấy cơ chứ?”
Thành ca cười lớn: “Ha ha ha. đối với người của mình từ trước đến nay ta luôn
rất hào phóng!”
Ngay lập tức chà vào nhẫn không gian, hàng vạn viên tiên tinh tràn ra.
Trước mặt mỗi người đều hiện ra một viên.
Đây…
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, mơ mơ hồ hồ không hiểu đang có chuyện gì
xảy ra.
Đây chính là phần thưởng của bọn họ sao?
Thế này cũng quá tầm thường rẻ mạt rồi đi?
Bọn họ đều là Tiên Tôn, Tiên Vương, một viên tiên tinh thì coi là gì?
Mắt nhìn thấy không có người nào nhận, sắc mặt Thành ca trầm xuống.
“Sao vậy, các ngươi chê phần thưởng này ít quá à?”
Tất cả mọi người đều vội vàng đáp: “Không có không có…”
“Nào dám nào dám!”
Có thể sống sót đã may lắm rồi, bọn họ nào dám chọc giận Thành ca lần nữa.
“Quà của Tiền bối vô cùng quý giá!”
Thậm chí có người còn giơ cao viên tiên tinh lên, cố ý hét lớn: “Oa, không phải
chứ, tiên tinh này vô cùng huyền bí, không tầm thường nha!”
“Ở trong này nhất định là chứa đựng đại đạo chí cao, đủ để Vãn bối lĩnh hội cả
đời!”
“Tiểu lão nhân quyết định rồi, từ nay về sau, viên Tiên tinh này chính là pháp
bảo trấn tông của bổn môn.”
Thành ca thầm bĩu môi, các ngươi quả thật là thiên tài.
Trên thực tế, tất nhiên đó chỉ là tiên tinh bình thường mà thôi.
Đợi tất cả mọi người giả vờ giả vịt, nâng niu trân trọng cất tiên tinh xong, hắn
mới cười tít mắt xoa xoa tay.
“Ta tặng quà cho các ngươi rồi, các ngươi có phải cũng nên đáp lễ gì đó không
nhỉ?”
Hả?
Còn có loại chuyện này nữa sao?
Lại còn đòi đáp lễ?
Rất nhiều người cuối cùng cũng hiểu ra, mẹ nó đây chính là tống tiền cướp của
nhá!
“Sao, phong tục của trung tiên giới các ngươi không giản dị chất phác như thế
này sao?”
“Xem ra ta phải dùng kiếm để dọn dẹp sạch sẽ thói đời bẩn thỉu này mới được!”
Sắc mặt của Thành ca trầm xuống, vung thanh Hồng Tuyệt Tiên Kiếm lên làm
tư thế muốn giết người.
Tất cả mọi người sợ đến hồn vía lên mây, lại thi nhau xin tha mạng.
Mấy Tiên Vương vẻ mặt đau khổ, cẩn thận từng ly từng lý đáp: “Vậy… tiền bối
muốn đáp lễ như thế nào?”
Thành Ca hơi nâng cằm, nhàn nhạt nói: “Loại chuyện thế này mà các ngươi còn
phải hỏi ta sao? Thế há chẳng phải là bảo ta đang đòi đồ các ngươi à?”
“Chẳng lẽ ta là người như thế sao?”
Lẽ nào không phải à?
Rõ ràng là ngươi đang cướp bóc nhá!
Đương nhiên là Thành ca cố ý.
Mặc dù đám người này ra sức nịnh hót, khiến hắn có được sự thỏa mãn, nhưng
đám người này vốn dĩ là nhân cháy nhà, đến hôi của.
Chuyện này bất luận có thế nào cũng không thể thay đổi được.
Nếu đã như thế thì bây giờ hắn cũng thừa nước đục thả câu lại.
Tất cả mọi người đều biết rõ điều đó, nhưng vẫn phải phủ nhận.
“Đây đương nhiên không phải là tiền bối đòi rồi!”
“Là bọn ta chủ động tặng vì bọn ta quá ngưỡng mộ ngươi!”
“Đúng thế, cho dù ngươi không cần, bọn ta cũng không thể không biết xấu hổ
mà không tặng…”
“Thế mới hợp tình hợp lý chứ.”
Thành ca hài lòng gật đầu, lại bổ sung thêm hai câu.
“Dẫu sao thì mấy thứ rác rưởi cấp thấp hơn tiên khí lục giai và pháp bảo cực
phẩm, các ngươi chắc chắn cũng ngại lấy ra để sỉ nhục ta.”
“Những cái khác, các ngươi cứ xem xét mà làm.”
Mọi người tí thì phun ra máu.
Bảo vật tốt nhất mà những Tiên Tôn ở đó có cũng chỉ là tiên khí lục giai và
pháp bảo cực phẩm mà thôi.
Nhưng bây giờ bọn họ có thể không giao ra được sao?
Sống lâu như thế rồi, bọn họ cũng đâu có ngu.
Đừng nhìn người này bây giờ không làm gì, nếu thật sự đem “rác rưởi” ra “sỉ
nhục” hắn, vậy chắc chắn chỉ có con đường chết.
Thế là ngay sau đó, tất cả mọi người đều đau khổ mà ngoan ngoan giao nộp hết
tiên khí hoặc pháp bảo của mình.
Cảnh tượng đó, vô cùng hùng vĩ và tráng lệ!
Tất cả mọi người xếp thành hàng, từng người từng người lên một.
Với tư cách là một nhân viên kiểm định chất lượng tạm thời, Thành ca vô cùng
kính nghiệp và tận tâm, tự mình kiểm tra từng món một.
Nhất định phải bảo đảm món nào cũng không thấp hơn lục giai, đạt được sự bảo
đảm về chất lượng!
Sau khi nộp xong, vị Tiên Vương dẫn đầu lại cẩn thận hỏi ý kiến hắn: “Tiền bối,
bây giờ bọn ta có thể đi được chưa?”