Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 362




Cực Hồn sư tổ suýt nữa thì bị bọn họ chọc giận tới tức ngực.

Khương Thành độc chiếm 30 vạn viên Tiên Duyên Lệnh, là phá hủy quy củ của

ước định lúc trước.

Quả thật, hắn cũng rất khó chịu.

Nhưng ngay cả thượng tiên giới cũng chưa đưa ra quyết sách gì, vậy hắn phải

làm thế nào?

Sau khi bị làm cho tâm phiền ý loạn, cuối cùng hết cách hắn đành làm ra phong

thái lạnh nhạt tựa mây trôi vô cùng bí hiểm.

“Câm miệng hết cho ta!”

“Không phải chỉ mỗi lần này mới có Tiên Duyên Lệnh!”

“Lần này không thể đi, còn có lần tới!”

Nhìn xuống quần ma xung quanh, hắn cắn chặt răng, hận không thể bạt tại từng

người, đó mới gọi là nổi trận lôi đình.

“Các ngươi đều là những kẻ sống mấy triệu năm, chẳng lẽ mười vạn năm cũng

không chờ được à?”

“Không có tí kiên nhẫn gì hết!”

“Cút!”

“Tất cả cút hết cho ta!”

Cái quy củ Tiên Duyên Lệnh chó má gì đó?

Có chuyện này à?

Ai nói?

Hắn không nhớ rõ, không biết gì hết, cũng chưa từng nghe qua.

Đám Ma tu bị mắng té tát, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Nếu đổi lại là trước kia, bọn họ là có thể chờ mười vạn năm nữa, nhưng tình

huống lần này lại khác.

Ngộ Đạo Tiên Thụ đã không còn, bọn họ ở lại trung tiên giới cũng không còn ý

nghĩa gì nữa.

Đương nhiên là muốn tới thượng tiên giới càng sớm càng tốt.

Mà sau khi toàn bộ đám Ma Vương phi thăng, đồ tử đồ tôn ở lại trung tiên giới

sẽ không có người che trở.

Ai biết được sẽ có chuyện gì xảy ra tiếp theo chứ?

Nhìn Phi Tiên môn thì biết, sau khi sư tổ bốn đời trước phi thăng, môn phái đã

nhanh chóng suy yếu.

Cho nên lần này, bọn họ đều muốn thừa dịp dẫn theo hậu bối quan trọng đi

cùng.

Có thể nói, Tiên Duyên Lệnh lần này là vô cùng quý giá, ai cũng muốn kiếm

nhiều hơn chút.

Lúc khắp nơi của trung tiên giới đang đau thương, thượng tiên giới cũng bắt đầu

dậy sóng.

Ảnh xạ của hơn mười vị Tiên Đế và Ma Đế, bỗng nhiên xuất hiện ở một mảnh

hư không thần bí.

Mỗi một vị Tiên Tôn và Ma Tôn đều tản ra vẻ oai nghiêm đáng sợ đủ để hủy

diệt trời đất.

Mà bọn họ xuất hiện ở chỗ này, tất nhiên là vì Khương Thành.

“Không thể tưởng được, Phi Tiên môn vẫn còn dư nghiệt.”

“Càng không ngờ …Trầm Châu Chuẩn Đế lại là người của hắn.”

“Trầm Châu chết rồi à?”

“Chưa.”

“Ba vị kia của Vô Cực Động Thiên phát điên rồi, hiện đang đuổi giết hắn.”

Trong ảnh xạ, vài vị Ma Đế truyền ra tiếng cười, dường như vui sướng khi

người gặp họa.

Bởi vì tiếng cười của bọn họ, không gian xa xa cũng bị rung chuyển và xé rách.

Vô số sinh linh bởi vậy mà mất mạng…

“Phi Tiên môn này đúng là thần bí thật đấy, nơi nơi đều có người của bọn họ!”

“Đúng vậy, lần này bọn chúng phải bị nhổ cỏ nhổ tận gốc…”

“Đây là hắn tự chuốc lấy, dẫn người nhiều đi như vậy, mục tiêu quá rõ ràng rồi.”

“Ừm, nhưng thật ra ta càng muốn biết, rốt cuộc người này thần kỳ chỗ nào.”

Bọn họ thật sự liên tưởng đến một Khương Thành của triệu năm trước, suy cho

cùng thì cũng cùng một họ.

Nhưng nghĩ kỹ lại, lại cảm thấy không thể nào.

Người kia một triệu năm trước đã chém giết Cửu Diễm Tiên Đế, đây là chuyện

bọn họ đều không làm được.

Nếu thật sự thực lực mạnh như vậy, ở lại trung tiên giới còn có ý nghĩa gì nữa.

Thật ra, mấy năm nay bọn họ đã dần dần rút ra một kết luận, có lẽ năm đó người

kia và Cửu Diễm Tiên Đế đều đã đồng quy vu tận.

Nếu không sớm đã tạo nên cơn sóng gió động trời ở thượng tiên giới.

“Ngươi muốn cơ duyên của hắn à?”

“Nếu hắn đáp xuống Tử Tiêu Đài, vậy bên tiên đạo chúng ta ra tay.”

“Nếu hắn đáp xuống Minh Trì, vậy thì sẽ do phía ma đạo các ngươi xử.”

“Không thành vấn đề, bổn đế rất muốn mở mang kiến thức một chút, rốt cuộc

người này có gì thần kỳ.”

Tiên Duyên Lệnh được luyện chế ra bởi đại năng đứng đầu hai đạo tiên ma bọn

họ, đương nhiên bọn họ cũng biết rất rõ quy luật phi thăng.

Xét về bản chất, thật ra Tiên Duyên Lệnh cũng là một miếng bánh ngọt với

thượng tiên giới.

Bọn họ cần hấp thu tinh anh của trung tiên giới, bổ sung thực lực bản thân.

Cho nên sau khi phi thăng, có trong tay Tiên Duyên Lệnh, sẽ đáp xuống một

trong hai “điểm tiếp đón” của thượng tiên giới.

Tu luyện công pháp ma đạo có được ma thể, sẽ đáp xuống trận doanh Ma đạo ở

Minh Trì của Cửu Tinh ma điện.

Mà tu luyện công pháp tiên đạo có được tiên thể, thì sẽ đáp xuống trận doanh

Tiên đạo ở Tử Tiêu Đài của Trường Minh điện.

Mỗi kỳ phi thăng, các môn phái lớn đều sẽ phái người có tiếng nói tới chiêu mộ.

Các Tiên Tôn lên tới đây, nếu có trưởng bối của môn phái ở thượng tiên giới,

vậy đương nhiên là trực tiếp dẫn đi.

Nếu như không có đùi để ôm, sẽ bị các môn phái lớn phân chia, chọn lựa.

Còn muốn làm nhàn vân dã hạc, cũng không phải không thể, nhưng những ngày

sau ở thượng tiên giới sẽ không dễ dàng như vậy.

Trước kia việc chiêu mộ người kiểu như này, đương nhiên các Tiên Đế sẽ không

tự hạ thấp địa vị của mình mà đích thân tham dự.

Phái một Chuẩn Đế cũng coi như là rất xem trọng rồi, thường thường hầu hết

chỉ phái mấy vị Tiên Vương trưởng lão.

Mà lần này, tất nhiên bọn họ không định làm như vậy.

Vì giết Thành ca và toàn bộ người trong Phi Tiên môn, lần này bọn họ sẽ không

sơ sảy nữa!

Cũng bởi vì sau khi Thành ca thăng cấp tới Tiên Vương, không ai nhìn thấy lần

ra tay tiếp theo của hắn, vì thế mà hiện tại, thượng giới cũng không biết được,

rốt cuộc hắn là ma tu hay là tiên tu.

Chỉ có thể chặn đường ở cả hai đầu.

Thành ca lúc này vẫn chưa biết, hắn còn chưa tới thượng tiên giới mà đã có cái

bẫy tử chờ sẵn toàn bộ người trong Phi Tiên môn.

Sau khi thăng cấp xong, tinh thần của hắn sảng khoái.

“Tất cả ra đây, họp, họp!”

Lão tổ triệu tập, đám trưởng lão vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới.

“Tổ sư gia, ngươi triệu tập chúng ta có việc lớn gì sao?”

“Chẳng lẽ là có tin tức từ thượng tiên giới?”

“Hay là lại có kẻ địch tập kích?”

“Đoán mò cái gì vậy, ta tìm các ngươi là vì Tiên Duyên Lệnh.”

Đám trưởng lão sửng sốt, chẳng lẽ còn muốn mua nữa?

“Này, chẳng phải chúng ta đang có hơn 30 vạn mảnh rồi hay sao?”

“Hẳn là vượt xa con số đó rồi ấy chứ?”

“Đúng vậy, cho dù muốn mua nữa, cũng không ai bán đâu!”

Tiên Duyên Lệnh chỉ còn lại 3 vạn mảnh ở bên ngoài, mà trừ Thiên Khu các ra

thì các thế lực khác cũng sẽ lựa chọn việc không bán Tiên Duyên Lệnh.

Thành ca nhìn mọi người một lượt, chậm rãi nói: “Chẳng lẽ các ngươi không

thấy lạ, vì sao ta lại mua nhiều như vậy?”

Đúng vậy, vì sao?

Phi Tiên môn cũng chỉ có 14 vạn môn đồ, cũng không cần thiết mua hơn 30

vạn, không phải là lãng phí tiên tinh sao?

Chẳng qua thân phận của Khương chưởng môn quá cao, bọn họ cũng không

dám hỏi tận mặt.

Nhưng thật ra trong lòng lại buồn bực vô số lần.

Nhìn thấy bọn họ không hiểu ra sao, Thành ca nhếch miệng đắc ý: “Ta mua

nhiều như vậy, đương nhiên là định dùng để bán ra!”

“Bán ra?”

“Cần thiết không?”

Đám trưởng lão tỏ vẻ sửng sốt.

Như vậy chẳng phải rất khó hiểu sao?

Thật vất vả mua mới mua về được, bây giờ lại bán ra, cuối cùng bận rộn một

hồi giờ lại trở thành vô ích à?

“Xem ra mỗi ngày các ngươi bận tu luyện, thật sự là không có tí đầu óc kinh

doanh nào!”

Thành Ca thở dài, ánh mắt lộ ra ý chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Ai bảo với các ngươi ta phải bán ra giá gốc, ta đâu có làm từ thiện.”

“Lẽ nào là…”

Đột nhiên, ánh mắt của chúng trưởng đều sáng lên.

Khương chưởng môn khoát tay, hô: “Đúng vậy, bán với giá cao!”

“Hiện tại Tiên Duyên Lệnh đã bị ta lũng đoạn, trở thành tài nguyên độc nhất vô

nhị!”

“Nếu không các ngươi cho rằng ta ăn no rửng mỡ, mua nhiều lệnh bài không

thể dùng như vậy để làm gì?”

Thành ca đắc ý dạt dào, cứ phải gọi là mở cờ trong bụng.

“Hiện giờ cho dù ta tăng giá, những người đó cũng không thể không mua, ha ha

ha!”

Đám trưởng lão nhìn hắn, mắt đã dại ra, trong lúc nhất thời, không biết nên nói

cái gì cho phải.

Ngay từ đầu hắn thích Tiên Duyên Lệnh, chỉ bởi vì nhìn thấy cơ hội buôn bán?

Có cần làm con buôn như vậy không?

Tổ sư gia của nhà người ta hàng năm đều bế quan, không để ý tới chuyện tầm

thường như này, tổ sư gia này của chúng ta thật đúng rất gần gũi, người không

biết, còn tưởng hắn là thương nhân.

Mặc dù trong lòng oán thầm như vậy nhưng Nguyên Chân chưởng môn vẫn

cung kính xin ý kiến: “Vậy ngươi dự tính định giá bao nhiêu?”