Hầu hết những tu sĩ còn lại ở nơi đây đều hả hê khi người khác gặp họa.
“Tham lam thì phải trả giá thật lớn.”
“Nếu như hắn chừa lại một số Tiên Duyên Lệnh cho người của bản thân thì
cũng sẽ không rơi vào kết cục như ngày hôm nay.”
“Tiên Đế mà ra tay thì không còn may mắn nữa đâu ”
“Ai bảo hắn bị tiên tinh che mờ mắt rồi, đây chính là báo ứng!”
Cho dù rõ ràng Thành ca không đắc tội bọn họ, nhưng Tiên Duyên Lệnh của
ngươi quá đắt, bọn ta không mua được.
Vì vậy, ngươi xảy ra chuyện nhanh một chút.
Cho dù ngươi không xảy ra chuyện, cũng mong Phi Tiên môn của ngươi xảy ra
chuyện.
Chỉ đáng tiếc, “kỳ vọng tươi đẹp” này của bọn họ thể nào cũng tan vỡ.
Các Tiên Đế tìm không biết bao nhiêu lượt, không bỏ qua một ngóc ngách nào ở
trung tiên giới, nhưng không có kết quả gì.
Thành thật mà nói, căn bản Thành ca chưa từng nghĩ tới chuyện Tiên Đế hạ
giới.
Nhưng mà, hắn không làm theo lẽ thường, cũng coi như là đã hoàn thành một
lần cua khét, khiến tất cả mọi người đều ngã sấp mặt, bây giờ đến cả rắm của
hắn cũng chẳng đuổi theo kịp.
Mắt nhìn thời gian xuống hạ giới sắp đến rồi, một vài Tiên Đế vừa tức giận vừa
vội muốn chết, lại quyết định xuống tay tới chỗ Ma tu tập trung.
Mà các Ma đế cũng không rảnh rỗi, để trút giận, tiện tay tiêu diệt hết mấy tông
môn Tiên đạo.
Lực sát thương của bọn họ quá lớn, hoàn toàn là một đòn hủy diệt tất cả.
Chỉ trong chớp mắt, không biết bao nhiêu các tiên nhân đang cười trên nỗi đau
của người khác phải chết một cách không rõ ràng.
Cực Hồn sư tổ đang chờ tin tốt lành đây.
Bỗng nhiên có ba bóng người hạ xuống trước mặt hắn, nhìn kỹ lại mới vội vàng
quỳ xuống.
“Cung nghênh sư tổ!”
Ba đại năng này đều là Ma Đế của Cửu Tinh Ma điện.
Một sư tổ như hắn, trước mặt người khác thì chỉ là một tiểu bối mà thôi.
Minh Nha Ma Đế đứng ở giữa căn bản cũng lười chào hỏi, hắn đang rất vội vã.
“Ngươi có biết người của Phi Tiên môn đã đi đâu rồi không?”
Cực Hồn sư tổ có hơi bối rối: “Hả? Không phải bọn họ vẫn đang ở nguyên chỗ
cũ sao?”
Đáng lẽ hắn còn hi vọng nghe thấy tin tức chiến thắng “hả hê lòng người” đây
này.
“Cái gì mà chỗ cũ, người của Phi Tiên môn đã trốn chạy không chừa một mống
nào nữa từ lâu rồi!”
Ám Cơ Ma Đế ở một bên trầm mặt, lạnh lùng nói: “Ta hỏi ngươi, bọn họ rời
khỏi Kiền Lan thiên vực khi nào? Sau khi rời đi thì bọn họ lại đi về hướng nào
rồi?”
“Hả? cái này…”
Cực Hồn sư tổ quỳ trên mặt đất ấp a ấp úng: “Ta, ta cũng không biết nữa…”
Vào ngày phi thăng cuối cùng đó, Cửu Tinh Ma điện này của bản thân hắn cũng
có ba trăm vị Ma Tôn muốn phi thăng, cho nên hắn rất bận rộn.
Làm gì có lòng dạ thảnh thơi đi theo dõi Phi Tiên môn bên kia.
“Cái gì, vậy mà ngươi cũng không biết?”
Ám Cơ Ma Đế không kìm được tức giận, hung hăng cho vị Ma Vương này hai
cái bạt tai.
“Cho ngươi ở lại trung tiên giới còn có tác dụng gì?”
“Đồ vô dụng!”
Bỏ lại ba chữ này, ba vị Ma Đế biến mất ở chỗ này.
Chỉ để lại Cực hồn sư tổ vừa oan ức vừa sợ hãi run rẩy ngay tại chỗ.
Không lâu sau, các Ma Đế và Tiên Đế xuống đây bị quy luật từ chối, tất cả đều
bị ép quay trở về thượng tiên giới.
Lần này bọn họ đi, trung tiên giới khôi phục lại sinh khí.
Rất nhiều nơi khắp nơi đã trở nên hoang tàn, bị những vị Ma Đế Tiên Đế tiện
tay trút giận kia hủy diệt, giống như là một trận tai ương buông xuống.
Những người may mắn còn sống sót khóc không ra nước mắt.
“Cái quái gì đang diễn ra vậy?”
“Vì sao lại ra tay với những người vô tội chứ?”
“Trong mắt các Tiên Đế, căn bản chúng ta không được coi là người…”
Trong yên ắng, bọn họ cuối cùng cũng nhận ra rằng bản thân có chút tự mình đa
tình rồi.
Cho dù Tiên Đế xuống tiêu diệt Phi Tiên môn, vậy cũng không liên quan gì đến
bọn họ.
Hơn nữa, dường như Phi Tiên môn bình yên vô sự.
“Người của Phi Tiên môn đâu rồi?”
“Đúng vậy, bọn họ đi đâu rồi?”
“Làm sao mà biến mất được?”
“Ngay cả Tiên Đế cũng tìm không được, bọn họ không phải là đã lên thượng
tiên giới rồi chứ?”
“Sao mà có chuyện này được cơ chứ?”
Bọn họ muốn xem trò cười, kết quả bản thân lại biến thành trò cười.
Nhưng mà chuyện này đã không còn liên quan gì với Thành ca rồi, bây giờ hắn
đã xuất hiện ở một nơi nào đó ở thượng tiên giới rồi.
Thượng tiên giới có khác biệt rất lớn và hai tiên giới ở phía dưới.
Ở đây đã không còn là nhiều thiên vực nữa mà là sáu thế giới bao la rộng lớn.
Tiên giới, ma giới, yêu giới, linh giới, tử giới, man giới cùng nhau tạo nên một
thượng tiên giới hoàn chỉnh.
Nói về mức độ rộng lớn thì bất kỳ một giới nào trong sáu giới này đều vượt xa
trung tiên giới gấp trăm lần!
Phần lớn người đời đều biết rõ các tông môn đều ở tiên giới và ma giới.
Hai giới này cũng là hai thế lực mạnh mẽ nhất ở thượng tiên giới, phần lớn Tiên
Đế và Ma Đế của nhân loại đều ở chỗ này.
Trận chiến giữa Tiên và Ma cũng là do hai bên bọn họ khơi mào.
Đối với bốn với bốn giới còn lại, hầu hết phần lớn yêu tộc đều hoạt động ở yêu
giới.
Linh giới là nơi mà các loại sinh linh tập trung lại.
Tử giới chính là chỗ vui chơi của Thi tộc, Quỷ tộc, Minh tộc và các tộc khác.
Còn Man giới, ở đó có các tộc không tu tiên pháp, không tu thần hồn giống như
Hoang tộc vậy.
Do sự khác biệt vô cùng lớn của các tộc và hệ thống tu luyện, sáu giới này phân
biệt rõ ràng, giữa chúng có rào cản cực kỳ sâu đậm.
Nhưng tiên giới đã tồn tại nhiều năm như vậy, đương nhiên các phe cũng không
có chuyện có thể sống yên ổn với nhau.
Vị trí của Thành ca đang ở bây giờ chính là phạm vi thế lực của một tông môn
to lớn nào đó ở tiên giới.
Cảm nhận một chút, cuối cùng hắn cũng biết được vì sao có nhiều người vót
nhọn đầu chen lấn đi lên trên như vậy.
So với nơi này, trung tiên giới chỉ đơn giản cũng là một ngôi làng nhỏ đổ nát
trên núi.
Chỉ riêng nồng độ tiên nguyên chi khí ít nhất phải kém trên mười lần.
“Đù má, mấy đại năng ở thượng tiên giới kia cũng quá đáng quá rồi đấy nhá?”
Việc ban đầu chia tiên giới thành ba phần cũng là do bọn họ làm, hắn còn cho
rằng chỉ là chia một vị trí to lớn thành ba phần bằng nhau mà thôi.
Bây giờ nhìn lại, cũng chỉ có những người của thượng tiên giới mới được coi là
hơn người.
Mà những người ở hai tiên giới bên dưới chính là hai đám người bị trục xuất.
Dõi mắt nhìn lại, bốn phía người đến người đi, ngựa xe như nước.
Mặc dù mỗi người đều là tiên nhân, hơn nữa khắp nơi đều có thể nhìn thấy Tiên
Tôn, nhưng trong đó cũng có rất nhiều Huyền Tiên và Kim Tiên.
Tùy ý tìm một nơi, hắn thả mười hai vị Tiên Vương ra khỏi Toàn Cơ Đồ.
“Oa, ở đây chính là thượng tiên giới sao?”
“Ha ha, Khương chưởng môn thật tài giỏi, thật sự đưa toàn bộ chúng ta lên đây
rồi.”
“Chẳng lẽ ban đầu ngươi còn nghi ngờ Khương chưởng môn không làm được
sao?”
“To gan, thế này là không tin tưởng lão nhân gia hắn, nghi ngờ thì đáng phải
chém!”
“Này này, mấy người các ngươi thật quá đáng…”
Đối với loại bảo vật kỳ diệu như Toàn Cơ Đồ này, tất cả bọn họ đều im lặng
không nói gì.
Thứ nhất là bọn họ thức thời, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi.
Thứ hai, với tư cách là một Tiên Vương, bọn họ cũng hiểu biết sâu rộng rồi, họ
cũng không phải là chưa từng được thấy bảo vật có tốc độ thời gian chảy trôi.
“Biết trước thì sẽ không ở lại trung tiên giới lâu như vậy.”
“Đúng vậy, ở đây khác xa so với dưới đó rồi!”
Mọi người tràn đầy hứng thú quan sát khắp nơi.
Không gian và quy tắc của thượng tiên giới ổn định hơn nhiều so với bên dưới.
Với tư cách là Tiên Vương, thực lực của bọn họ rõ ràng không hề suy giảm,
nhưng sức công phá tạo thành đã giảm mất mấy chục lần.
Mọi người đều đã có chuẩn bị cho sự việc lần này từ lâu, cũng rất nhanh đã
thích nghi với điều đó.
Mà đối với sự xuất hiện không có căn cứ của họ, những người qua đường khác
ở xung quanh chỉ hơi ngạc nhiên, ngay sau đó tiếp tục làm việc của bản thân.
Đương nhiên, điều này chủ yếu cũng là do mấy người không buông khí tức của
Tiên Vương ra.
Mặc dù ở thượng tiên giới, không phải khắp nơi đều có Tiên Vương, địa vị cũng
không hề vô cùng cao quý.
“Được rồi được rồi, mấy người các ngươi sao mà giống như mấy tên nhà quê
vậy?”
Thành ca - người ít hiểu biết nhất về tiên giới lại làm ra vẻ “một kẻ hiểu biết
tiên giới” ta đã tới đây vô số lần vậy.
“Bây giờ đi nghe ngóng tin tức một chút, xem thử các sư huynh và đại ca kia
của các ngươi ở đâu.”
“Ngoài ra, chú trọng giúp ta hỏi một chút tung tích của đệ tử Phi Tiên môn.”