“Có vui mừng không?”
“Có ngạc nhiên không?”
Vị Thương Long Đại Đế này rảnh rỗi thật đấy, dường như đang quan sát biểu
cảm vô cùng kinh ngạc của hắn một cách ác ý.
Thành ca khó khăn nuốt nước bọt.
“Quá vui mừng, quá ngạc cmn nhiên luôn.”
Cho dù là một người tâm lặng như nước như hắn cũng cảm thấy khó mà tiêu
hóa được tin tức này.
Trong lịch sử, cả tộc Thương Long chỉ mới xuất hiện đúng một vị Long Đế,
Thành ca được xem như vị thứ hai.
Trong thời gian này, cũng có lúc hắn sẽ nghĩ đến vị Thương Long đời đầu lúc
mà tiên giới còn sơ khai.
So với vị kia, thì mình còn kém rất nhiều.
Bản thân hắn cũng không phải là người Long tộc, cảnh giới còn chưa tới cả
Chuẩn Đế.
Thậm chí hắn còn tưởng tượng một hồi, xem dáng vẻ thật sự của Long Đế khi
xuất hiện là như thế nào, có phải nên bắt chước một chút hay không.
Bây giờ xem ra…
Đúng là như cớt!
So với một Long Đế tiếng tăm lẫy lừng như nàng thì tên giả mạo như hắn lại
còn giống Long Đế hơn đấy chứ?
“Ngươi thật sự là Thương Long Đại Đế ư?”
Trước đó, Thành ca thật sự đã từng hỏi Thương Tật về cuộc đời và tình hình của
Long Đế.
Nhận được câu trả lời chính là, hắn cũng không biết, nhưng tin chắc là không
chết, chẳng qua chỉ là 50 tỷ năm qua chưa từng xuất hiện mà thôi.
Lúc đó Thành ca oán thầm, thế thì không phải coi như chết rồi à?
“Xem ra ngươi vẫn là không tin…”
Cái giọng lười biếng của nữ nhân kia mềm mại đến tận xương tủy, khiến người
ta tê dại một trận.
Chỉ chốc lát sau, xa xa truyền đến một trận gió dữ dội.
Chỉ thấy bọn người Thương Tật, Thương Khung, Dực Không, Mặc Ương - một
đám Chuẩn Đế cao cấp lao tới bên này bằng một tốc độ nhanh khủng khiếp.
Ngay khi vừa tới nơi, mấy vị này đã kiếm tìm khắp nơi, giống như là phát điên
vậy.
“Đại Đế, là ngươi sao?”
Thương Tật run rẩy gọi, trong mắt rồng hiện lên vẻ vừa mong đợi vừa khó mà
tin được.
“Ta vừa mới cảm nhận được là ngươi đang triệu hồi…”
Thương Khung cũng không sao giữ được bình tĩnh, con rồng trầm mặc này lúc
này lại toàn thân run rẩy.
“Ngươi thật sự… vẫn còn trên đời sao?”
“Thương Thành đã đánh thức những niềm tiếc nuối trong ta!”
Giọng nữ ấy lại vang lên, rõ ràng vẫn là nàng, nhưng mang lại cho Khương
Thành cảm giác lại hoàn toàn khác biệt.
Âm thanh kia trầm ấm mà oai nghiêm, rõ ràng không có bất kỳ tiên lực với sự
uy hiếp nào, nhưng lại có khí phách khiến hàng vạn linh hồn phải cúi đầu!
Trước kia lúc nàng nói chuyện, tựa như gió thổi bên tai.
Mà bây giờ, mỗi người và nàng dường như bị ngăn cách cả một cái thế giới, mãi
mãi không thể nào chạm tới, chỉ có thể ngước nhìn và tôn thờ.
Bịch, bảy vị Chuẩn Đế quỳ xuống không chút do dự, sau đó cả người bò rạp
trên mặt đất.
“Bái kiến Thương Long Đại Đế!”
“Xin ngươi thứ tội, lập hắn làm Long Đế tân nhiệm, là chủ ý của chúng ta.”
“Không sao!”
Nàng mở miệng lần nữa, dường như một lời tiên tri.
“Ta rất hài lòng.”
“Từ nay về sau ngươi phải phụ tá hắn giống như phụ tá ta vậy.”
“Lui ra đi!”
Đáng lẽ mấy vị có máu mặt như Thương Tật với Thương Khung, Dực Không
vẫn còn vô số vấn đề muốn hỏi nàng.
Ví dụ ngươi bây giờ là trong trạng thái như thế nào, là bị ngã xuống rồi chỉ còn
một hơi tàn hay bị mắc kẹt ở chỗ nào, hoặc là bị thương nặng.
Nhưng mà sau khi hai chữ “lui ra” được thốt ra, bọn họ lại lui xuống không chút
do dự.
Một chữ cũng không dám hỏi nhiều.
Vừa nhìn đã vừa kính vừa sợ đến tột cùng, coi lời nàng nói như lý tưởng để tôn
thờ.
Cho đến tận khi đám người có tiếng nói kia lui ra, nàng mới lại mở miệng.
“Thế nào, bây giờ tin chưa, tiểu đệ đệ?”
Mà lần này, giọng điệu của nàng lại quay về vẻ lười biếng thiếu nghiêm túc
trước đó.
“Tin rồi…”
Thành ca nhếch khóe miệng, chỉ cảm thấy trong đầu như đang có hàng vạn con
ngựa phi rầm rầm qua, đúng là cmn mà.
Vậy mà nàng lại thật sự là Long Đế.
“Ngươi ở trước mặt bọn họ cũng uy phong thật đấy nhỉ.”
Nếu như ngay từ đầu Thương Long Nữ Đế đã có phong thái như thế này, thì hắn
đã sớm tin rồi.
Giọng nữ trong bóng tối nghe có chút buồn chán bất lực thở dài.
“Ta cũng không muốn như thế này đâu.”
“Nhưng mà bọn họ bình thường từng người từng người đều vừa nghiêm túc vừa
cổ hủ, chán muốn chết, căn bản là không nói đùa được, ta có thể làm gì chứ”
“Nếu như bọn họ đã thích một Long Đế như thế, vậy thì ta sẽ cho bọn họ thỏa
mãn.”
“Vẫn là tiểu đệ đệ ngươi thú vị hơn, mấy ngày nay ta vẫn luôn quan sát ngươi,
thật sự là càng nhìn càng hài lòng, càng nhìn càng thấy thích, ha ha…”
Thành ca có thể tưởng tượng ra cảnh một con rồng cái đang liếm môi với đôi
mắt sáng quắc, nhất thời không khỏi ớn lạnh một trận.
“Thôi khỏi thôi khỏi, ta cám ơn sự ưu ái của ngươi, sau này có thể không nhìn
trộm ca không.”
“Tiểu đệ đệ, lời này của ngươi làm tỷ tỷ rất đau tim đấy!”
Miệng nàng thì nói là đau lòng, nhưng trong giọng nói không cảm nhận được
chút mất mát nào, ngược lại còn đắc ý khoe khoang.
“Hình dạng con người của tỷ tỷ rất là đẹp đó nha, năm đó kết bạn với Băng
Phượng trốn sang nhân tộc bên kia, cả hai còn đều được bầu là năm đại mỹ nữ
tiên giới đấy!”
“Lúc ấy không biết có bao nhiêu tiểu tiên mê hoặc hai chúng ta đến thần hồn
điên đảo, bây giờ trong số bọn họ có không ít người nói không chừng đều đã trở
thành Tiên Đế rồi?”
“Bị ta ngắm một chút, ngươi cũng không thiệt gì mà.”
Hầy
Mấy lời nói bậy của Thành ca nhiều quá nên hắn cũng không biết nên chửi bậy
với đâu trước đây.
Hắn đột nhiên mới phản ứng lại.
“Ngươi biết ta là người sao?”
Thương Long Nữ Đế nói một cách đương nhiên: “Đương nhiên rồi, từ giây phút
ngươi bắt đầu tiến vào Thương Long cốc, ta đã nhìn ra ngươi chỉ là một người
vô tình có được huyết mạch Thương Long.”
“Không phải chứ đại tỷ…”
Thành ca lại ngạc nhiên lần nữa, vị Thương Long Nữ Đế này biết hắn là người,
thế mà còn đồng ý cho hắn làm Long Đế đời tiếp theo?
Còn để mấy vị quyền cao chức trọng như Thương Tật, Thương Khung sau này
tận lực phò tá cho hắn?
“Ha ha ha! Tỷ tỷ ta chỉ quan trọng kết quả huyết mạch, cho dù ngươi vốn là
người tộc nào, lấy được huyết mạch kiểu gì, mấy cái đó cũng không quan
trọng.”
“Dù sao tiểu đệ đệ ngươi bây giờ đã trở thành Thương Long người tộc.”
“Đây có lẽ là vận mệnh đã sắp đặt đó…”
Dã tâm của đại tỷ ngươi cũng thật là lớn.
Bị một kẻ sống không biết đã bao nhiêu năm gọi là đệ đệ, Thành ca cũng không
cảm thấy có gì không thích hợp, thậm chí còn cảm thấy được chiếm tiện nghi?
Nhưng mà…
“Ngươi gọi ta là đệ đệ cũng không sao, nhưng có thể đừng thêm chữ tiểu được
không?”
“Vì sao chứ?”
“Đây là vấn đề về nguyên tắc!”
Thương Long Nữ Đế cười ẩn ý: “Hiểu rồi hiểu rồi…?”
Cmn ngươi lại nói hiểu rồi, ngươi rốt cuộc là hiểu được bao nhiêu?
“Cho nên ngươi bây giờ là đang sống hay chết vậy?”
“Không phải chết cũng không phải sống.”
“Có thể nói tiếng người được không?”
Trong bóng tối Thương Long Nữ Đế thở dài, hiếm khi thấy tâm trạng trùng
xuống như vậy.
“Chính bản thân ta cũng không biết mình bây giờ có được coi là còn sống hay
không.”
“Nói sao nhỉ? Chẳng lẽ ngươi là bị người ta đánh thành trạng thái bị thương
nặng?”
Như sự nhìn nhận của Thành ca, có lẽ vị Thương Long Nữ Đế này cũng đã từng
cùng loại với Mạc tiên nhân, bởi vì đánh nhau bị thua, bị người ta đánh cho chỉ
còn một chút tàn hồn?
“Ngươi đúng là coi thường người tỷ tỷ như ta đấy, ta có vô dụng như vậy sao?”
Trong bóng tối, Thương Long Nữ Đế chầm chậm nói: “Đừng quên, ta đã từng
khống chế quy tắc tốc độ, người có thể tiêu diệt ta trên thế gian này, còn không
tồn tại.”
Lời này nhẹ nhàng một câu, lại làm cho Khương Thành cảm giác càng khí thế
hớn so với lúc nàng gặp Thương Tật, Thương Khung.
Có lẽ, đây mới là khí phách nên có của Thương Long Đại Đế?
Nàng nói đúng, nếu như có thể khống chế quy tắc tốc độ, cho dù bị bao vây tấn
công, cho dù không đánh lại, chắc hẳn là nếu muốn đi thì vẫn có thể đi được.
Giống như trước kia hắn “biểu diễn khắp nơi” ở trung tiên giới, dù những người
khác bao vây chặn đánh cũng không thể ngăn được, trừ phi là hắn tự nguyện
dừng lại.
“Vậy thì sau đó xảy ra chuyện gì, ngươi sao lại biến thành bộ dạng như này?”
“Ta bị tốc độ quy tắc dung hợp.” Thương Long Nữ Đế nói một cách khoan thai.