“Xem ra không cứu được ngươi rồi.”
Thành ca xem xét hàng loạt kỹ năng rực rỡ muôn màu xuất hiện ra trước mắt
hắn, quả thật là không có kỹ năng nào có thể làm cho Thương Long Nữ Đế
phục hồi lại như cũ.
Thương Long Nữ Đế nói: “Cũng không chắc.”
“Hả?”
“Nếu như trong tương lai ngươi có thể trở thành chúa tể của quy tắc tốc độ, có
sự giúp đỡ của ngươi, có lẽ ta lại còn có thể xuất hiện lại dưới ánh mặt trời.”
Khóe miệng Thành ca giật giật.
“Việc đó còn quá sớm.”
Muốn khống chế quy tắc tốc độ, chuyện thứ nhất chính là phải tu luyện đến
Chuẩn Đế hậu kỳ, mới có tư cách tranh đoạt vị trí chúa tể quy tắc.
Chuyện thứ hai, chính là xử lý vị Liệt Không Ma Đế kia.
Để biến vị trí chúa tể quy tắc tốc độ thành chỗ trống.
Cái thứ hai dễ làm, còn cái thứ nhất thì không biết phải đợi đến khi nào.
Lúc này, từ nơi xa lại vang lên âm thanh xé gió, rất nhanh lại có một đám người
nhanh chóng bay về phía này.
Thành ca nhìn kỹ, dẫn đầu chính là Kỷ Linh Hàm.
Mà ở phía sau nàng, đám người Mạc Trần, Đan Thái đang điên cuồng nháy mắt
ra hiệu với mình, nét mặt lộ ra vẻ lo lắng vô cùng.
Vừa thấy được hắn, Kỷ Linh Hàm vừa chờ mong lại vừa vui vẻ tiến lên nghênh
đón hắn.
“Khương chưởng môn, ngươi là Khương chưởng môn đúng không?”
Thành ca cảm thấy thật may mắn vì chính mình lúc này vẫn còn mang chân
thân của Thương Long, nếu không chắc chắn sẽ bị phát hiện.
“Muội tử, ngươi đang nói cái gì vậy?”
“Ta là Thương Long Đại Đế.”
Kỷ Linh Hàm nhanh chóng lắc đầu, nàng nắm lấy một bên long trảo của Thành
ca, chết sống cũng không chịu buông tay.
“Không phải, ngươi rõ ràng chính là hắn.”
“Ngoại trừ ngươi, sẽ không có người nào đối xử với chúng ta tốt như vậy, cho
chúng ta nhiều bảo vật như vậy.”
“Ngoại trừ ngươi, cũng sẽ không có người khiến một kẻ đã chết có thể sống
lại.”
“Nhất định ngươi chính là hắn có phải không?”
Thành ca liền cảm thấy sứt đầu mẻ trán.
Ca mới che giấu được có mấy ngày mà đã bị phát hiện rồi?
Nhưng bị vạch trần như vậy không khỏi quá mất mặt đi, bây giờ hắn rất hứng
khởi nên quyết định tiếp tục giả bộ.
“Muội tử nhìn kỹ đi, ta là Cửu Văn Thương Long.”
“Loại chuyện sống lại này, ta cũng có thể làm được.”
“Vị Khương chưởng môn kia của ngươi ta, đã từng được nghe nói đến. Hắn
từng giết chết Cửu Diễm Tiên Đế, thực lực thông thiên, uy chấn tiên giới!”
“Hơn nữa hắn còn tinh thông vô số tiên thuật thần kỳ, có thể nói là người toàn
tài đầu tiên từ trước đến nay!”
“Người như vậy, tha thứ ta không dám giả mạo.”
Hắn là không biết xấu hổ mà khen ‘chính mình’ lên tận trời trước đã, sau đó lại
khiêm tốn nói: “So với hắn, ta chỉ là một con đom đóm bên cạnh vầng trăng.
Làm sao dám sánh với hắn?”
“Thật không dám giấu giếm, ta sở dĩ có mấy lần dìu dắt Phi Tiên môn, còn lựa
chọn cùng hợp tác với các ngươi, chính là bởi vì quá sùng bái hắn.”
“Ai! Một nhân vật vang dội cổ kim như vậy, lại không thể gặp mặt một lần, thật
sự là việc đáng tiếc nhất trong cuộc đời của rồng ta!”
A việc này…
Đám người Mạc Trần, Đan Thái, Ấn Tuyết Nhi cùng với Thương Long Nữ Đế
đang ở trong tối đều cùng nhau chết lặng.
Lão ca, cho dù muốn giấu giếm thân phận của mình, cũng không cần thiết phải
thổi phồng chính mình như vậy.
Hơn nữa 876 người mà ngươi giúp sống lại kia tất cả đều biết thân phận của
ngươi, tiếp tục giấu giếm còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Bọn họ lại không biết, ở trong mắt Thành ca việc này rất có ý nghĩa.
Dù sao đám đệ tử được sống lại kia tất cả đều không đến Chuẩn Đế, vì vậy hắn
vẫn không có chút áp lực nào.
“Ta không tin!”
Đôi mắt đẹp của Kỷ Linh Hàm từ đầu đến cuối đều không rời đi đôi mắt của
hắn.
“Ngươi nhất định chính là hắn, ngay cả phong cách nói chuyện đều giống hắn
như vậy!”
Nàng không phải một đứa trẻ ba tuổi, mà sẽ bị lừa gạt dễ như vậy.
Thành ca còn muốn tiếp tục nói, ta là cố ý học tập phong cách nói chuyện của
Khương chưởng môn các ngươi, thì lúc này, phía xa lại có một đoàn rồng bay
đến.
“Hả?”
Cầm đầu chính là Thương Tật: “Các ngươi đang làm gì vậy?”
Thành ca thầm nghĩ ngươi đến thật đúng lúc, hắn vội vàng nghênh đón: “A ha
ha, đã xảy ra chuyện lớn gì sao?”
Dực Không trầm giọng nói: “Đúng vậy, Thanh Long cốc và Kim Long cốc có
phái mấy vị Chuẩn Đế đến, chỉ sợ là vì sự tình đoạn tuyệt với bọn họ lần trước.”
“Thật tốt quá, ta sẽ đi ngay!”
Mọi người thầm nghĩ đây mà là chuyện tốt sao?
Bọn họ nào biết được Thành ca đã may mắn có một cơ hội để thoát thân.
Thấy hắn có chính sự muốn xử lý, Kỷ Linh Hàm cũng chỉ có thể buông tay.
Nhưng mà cũng không có từ bỏ, mà là đi theo cùng hắn.
Trên đường đi, Thương Tật nhanh chóng nói đại khái về tình huống xảy ra.
Về phía của Thanh Long, Tam tộc Thanh Long, Ứng Long, Vân Long lần này
tổng cộng phái 18 vị Chuẩn Đế đến, dường như là đã dốc hết toàn lực.
Đội hình này trái ngược với đội hình chúc mừng lần trước.
Hiển nhiên là người đến không có ý tốt.
Mà ở phía Kim Long vẫn giống như lần trước, phái ba vị Chuẩn Đế đến.
Bởi vì Thương Long tộc và Thanh Long tộc đoạn tuyệt với nhau nên hiện giờ
bọn họ không vào được Thương Long cốc, đều phải chờ ở ngoài cốc.
Nhìn đội hình này, Thành ca vui mừng khôn xiết, thật đúng là xảy ra chuyện
lớn. Mà khi hắn vừa xuất hiện, một tên cầm đầu Thanh Long tộc Chuẩn Đế liền
lạnh giọng hét lớn.
“Bắt lấy hắn!”
17 tên Chuẩn Đế của Thanh Long cốc còn lại lập tức bao vây bọn họ.
18 vị Chuẩn Đế chia ra làm nhiều hướng khác nhau, hầu như đã phong kín hết
tất cả đường lui.
Ngay cả ba vị chuẩn đế ở Kim Long Cốc đều trở tay không kịp, hoàn toàn
không dự đoán được sẽ đột ngột ra tay như vậy, trong nhất thời liền sững sờ tại
chỗ.
Thành ca nghĩ thầm, đám Long tộc này muốn đâm đầu vào chỗ chết à?
Bởi vì năm đó có Ngao Dương giúp đỡ, hơn nữa còn được Thương Long Cốc
ủng hộ nên hắn rất có hảo cảm với Long tộc.
Mặc dù đoạn tuyệt với Thanh Long cốc nhưng hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới
việc muốn tiêu diệt nơi đó.
Cùng lắm thì ngươi đi dương quan của ngươi, ta đi cầu độc mộc của ta, mọi
người nước sông không phạm nước giếng.
Nhưng nếu Thanh Long cốc không biết thức thời, một hai phải ra tay với hắn,
thì hắn cũng đành phải xin lỗi.
Thành ca một khi mở hack sống lại, thì đúng thật là chưa bao giờ để cho bất kỳ
ai tiếp tục sống sót.
“Huyền Hải, ngươi muốn làm gì?”
Không đợi hắn mở miệng, Thương Tật đã chắn ở phía trước.
“Ngươi bị điên à?”
“Thương Long Đại Đế là người mà các ngươi có thể động sao?”
Đám người máu mặt ở Thương Long cốc như Thương Khung, Dực Không, Mặc
Ương xếp thành một hàng, chắn ở phía trước của Thành ca.
“Các ngươi dám ra tay với Thương Long Đại Đế, cũng có nghĩa là ra tay với
toàn bộ Thương Long cốc!”
“Thương Long cốc của chúng ta nhất định sẽ tử chiến với Thanh Long cốc của
các ngươi, từ đây huyết hải thâm thù, đến chết mới thôi!”
Bọn họ vốn dĩ đã xem Thành ca là hy vọng phục hưng lại Thương Long tộc,
giống như là một loại bảo bối trân quý nhất.
Huống chi không lâu trước đây, còn có Thương Long Nữ Đế tiền nhiệm tự mình
tán thành.
Giống như là công đoạn đóng dấu cuối cùng, không còn phải lo nghĩ gì nữa…
Không chút nào khoa trương nếu nói, hiện giờ Thành ca chính là đồ đằng tối
cao trong cảm nhận của bọn họ, thần thánh không thể xâm phạm.
Sau khi bọn họ ra lệnh một tiếng, bên trong Thương Long cốc, tất cả Long
Vương cũng đồng thời bay ra.
Phong vân bốn phía của tất cả Thương Long lượn lờ, bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ
để chiến đấu.
Cảnh này làm ba vị Chuẩn Đế của Kim Long Cốc giật mình biến sắc.
Vội vàng bay vào giữa để giải hoà.
“Huyền Hải, Thương Tật, có chuyện thì bình tĩnh nói!”
Bọn họ không muốn nhìn đại chiến giữa các Long tộc.
Vốn dĩ tam đại Long tộc đã xuống dốc nhiều năm, nếu trong nội bộ lại xảy ra
huyết chiến, vậy thật ngày suy tàn không còn xa.
Đến lúc đó, Kim Long tộc cũng không thể chỉ lo cho thân mình.
Huyền Hải Chuẩn Đế của Thanh Long tộc bay vút lên trời cao, từ trên cao nhìn
xuống, lạnh lùng cười.
“Chúng ta nhận lệnh của Thanh Long Đại Đế, đến đây bắt lấy tên gián điệp trà
trộn vào Long tộc thì có gì mà không thể cơ chứ?”
“Thương Long tộc các ngươi nếu muốn ngăn cản, vậy chính là cùng gián điệp
thông đồng làm bậy!”
Lời nói này làm Thương Tật giận cực phản cười.
“Huyền Hải, Long Đế của Thương Long tộc ta, há là người mà ngươi có thể vũ
nhục?”
“Thương Long cốc của ta đã đoạn tuyệt với Thanh Long cốc của ngươi, có
chiêu gì chúng ta đều sẽ tiếp.”
“Nhưng bôi nhọ Long Đế của tộc ta là gián điệp, tùy ý giội nước bẩn. Lấy cái
cớ như vậy không khỏi quá buồn cười sao?”
“Thanh Long Đại Đế cha của ngươi, tầm mắt cũng hạn hẹp quá nhỉ.”