Kể từ lần trước sau khi Mạc Trần làm mẫu, bọn họ cũng bắt đầu học hỏi,
thường xuyên thảo mai khen ngợi vài câu.
Hết cách rồi, vị Đại Đế này không chỉ thuộc về Thương Long cốc mà còn thuộc
về Phi Tiên môn.
Bọn họ vẫn còn tồn tại tâm tư cạnh tranh trong âm thầm.
Chẳng qua Thành ca không hài lòng lắm với kiểu thảo mai này.
Suy cho cùng bọn họ cho rằng chỉ nhiều hơn một lạc ấn quy tắc, đâu biết được
thật ra là nhiều hơn bốn tám cái, hoàn toàn không nịnh đến nơi đến chốn gì cả.
“Đại hội vạn yêu sắp bắt đầu rồi.”
Hắn nhìn Thương Tật: “Chúng ta cũng nên xuất phát rồi!”
Trong đại hội vạn yêu, yêu giới sẽ đóng cửa với thế giới bên ngoài, và trong
thời kỳ này, sẽ cắt đứt liên lạc với các giới khác.
Đồng thời, công tác phòng vệ biên giới cũng được thắt chặt.
Thành ca không lo lắng Thương Long cốc sẽ bị đánh bất ngờ khi bản thân vắng
mặt.
Vì Thương Long tộc coi như đã bị trục xuất khỏi yêu giới rồi, cho nên Thương
Khung Dực, Không cùng đám người Long tộc cũng không thể tham dự.
Cuối cùng, Thành ca và Thương Tật đồng hành.
Cũng giống như Tiên Minh của tiên giới, Vạn Yêu cung cũng nằm ở trung tâm
yêu giới.
Trên đường đi, có thể thấy Chuẩn Đế và Yêu Vương của tộc khác cũng đi
hướng đó, thậm chí trong đó còn có một vài Yêu Tôn.
Mặc dù nhân vật chính của đại hội này là Chuẩn Đế nhưng cũng không ngăn
được một vài yêu tộc đến xem náo nhiệt.
Suy cho cùng đây là sự kiện lớn nhất của yêu tộc.
“Thương Tật?”
Có tiếng hét từ bên cạnh truyền tới.
“Thương Tật lão huynh đợi một chút!”
Thấy được một bầy Dương yêu bay tới.
Đứng đầu là một Linh Dương Chuẩn Đế, với một cái sừng sắc nhọn đâm thủng
bầu trời, giống như hai hình nón bằng thép, phát ra ánh sáng lạnh chói mắt.
Đôi mắt to đang nhìn xuyên thấu, tư thế mạnh mẽ thể hiện một sức mạnh hoang
dã.
So với các loài linh dương thông thường, thân hình to gấp vạn lần, trên lưng có
gai, trông rất gớm ghiếc.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy lão Thương Long, sự dữ tợn đã giảm đi rất nhiều.
“Tưởng là ai, hóa ra là Giác Cùng Chuẩn Đế!”
Thương Tật đồng thời chào hỏi, cũng giới thiệu với Thành ca: “Đại Đế, đây là
thủ lĩnh Giác Cùng của Dương tộc, Chuẩn Đế hậu kỳ, thực lực của hắn không
thể coi thường.”
“Kỳ trước hắn cũng gian nan lọt vào trong top 32 của Địa bộ đó.”
“Có điều Dương tộc bọn họ không có Đại Đế, người duy nhất có thể lên được
đấu trường là Giác Cùng Chuẩn Đế này.”
Đều từng là thành viên địa bộ, họ vẫn rất quen thuộc với nhau.
“Ha ha ha…”
Tiếng cười sang sảng của Giác Cùng Chuẩn Đế truyền đi không biết bao xa,
đám Dương yêu phía sau cũng đang tò mò nhìn về phía Thành ca.
“Thương Tật, không phải Thương Long tộc các người bị trục xuất khỏi yêu giới
rồi mà, ngươi còn chạy tới đây làm gì?”
“Sao ta không thể tới? Vị trí Địa bộ của ta vẫn còn đó!”
Thương Tật liếc xéo hắn: “Ngược lại là Dương tộc các ngươi, cũng chỉ có một
Chuẩn Đế là ngươi mà thôi.”
“Ngươi đã vào Địa bộ rồi, lần này không có phần ngươi, còn chạy tới đây tham
gia náo nhiệt à?”
“Ngươi đây là chả biết cái gì rồi, lần này Dương tộc chúng ta có một đại sát khí
tới đấy!”
“Ồ?”
“Trong các hậu bối của hạ giới, xuất hiện một thiên tài vô song của Dương tộc,
rốt cuộc có thể thay ca cho ta rồi!”
Giác Cùng Chuẩn Đế đắc ý tránh người qua bên, phía sau lộ ra một con sơn
dương.
Nhìn thấy sơn dương với bộ râu hoa râm, hai mắt ngầu đục không chút ánh
sáng, bốn móng guốc cháy đen ngạnh.
Khí chất hắn toát ra một thân bệnh tật, không chút tinh thần, giống như một lão
già gần đất xa trời.
Nhưng Thương Tật nhìn kỹ lại vài giây, không khỏi nheo mắt rồng.
Con Sơn Dương này là Chuẩn Đế trung kỳ, hắn vẫn đang mặc một bộ tiên giáp
màu nâu phù hợp với kích thước khổng lồ của yêu tộc.
Trông giống như một con cự thú được trang bị vũ trang toàn diện.
“Tại sao hậu bối của ngươi vẫn mặc tiên giáp?”
Yêu tộc thường không dùng tiên giáp, tiên khí, một là yêu lực và tiên lực không
quá hợp, không thể phát huy nhiều sức mạnh. hai là bản thân của yêu tộc đã cực
kỳ mạnh mẽ rồi, thậm chí còn cao cấp hơn hầu hết các tiên giáp.
Không cần thiết.
Con sơn dương này là ngoại tộc.
Giác Cùng Chuẩn Đế cười thần bí: “Khi Sơn Canh Chuẩn Đế ở hạ giới, thường
giao thiệp với những tu sĩ loài người.”
Thương Tật đợi hắn tiếp tục nhưng kết quả chẳng đợi cmn được cái gì.
“Hết rồi?”
“Hết rồi, đợi đến đại hội vạn yêu, ngươi có thể mở mang kiến thức xem sự lợi
hại của hắn, đảm bảo sẽ khiến cho toàn thể yêu tộc phải đứng lên!” Giác Cùng
Chuẩn Đế tỏ vẻ khoe khoang.
“Khiếp, con dê già của ngươi vẫn nên bán đi thôi!”
Mối quan hệ của Giác Cùng Chuẩn Đế và Thương Tật xem như rất tốt, như một
người bạn cũ, nói chuyện cũng không có kiêng nể gì cả.
“Vị trí của Địa bộ quan trọng thế nào? Con át chủ bài đương nhiên phải giữ bí
mật rồi! Nếu không gặp được lão huynh, ta sẽ không giới thiệu Sơn Canh ra
đâu!”
Có điều giữa bạn cũ với nhau cũng có so sánh và khoe khoang.
Sau đó, ánh mắt hắn rơi trên người Thành ca.
“Vị này, sẽ không phải là người gần đây đang xôn xao truyền tụng, Cửu Văn
Thương Long chứ?”
Thương Tật tự hào nói: “Cũng là tân Đại Đế của tộc ta!”
Giác Cùng Chuẩn Đế không khỏi dở khóc dở cười: “Thương Long tộc các
ngươi thật sự là điên rồi, để một hậu bối làm Đại Đế, cho dù là huyết mạch Cửu
Văn, cảnh giới này cũng quá thấp, đám Thương Khung Dực Không, bọn họ
không phản đối sao?”
Thương Tật cau mày: “Thương Thành Đại Đế là người mà toàn tộc ta công
nhận, ngươi không cần chõ mõm vào việc này!”
“Được, được, được, vậy lần này ngươi đưa hắn tới là muốn làm gì?”
“Tham gia đại hội vạn yêu, không thì còn có thể làm gì chứ?”
“Không phải chứ? Tính dùng slot tiến cử kia để hắn tham gia thi đấu ư?”
Giác Cùng Chuẩn Đế đánh giá Thành ca vài vòng: “Cũng chỉ là Chuẩn Đế sơ kỳ
thôi mà, lão huynh ngươi cũng là khách thường xuyên của đại hội, cũng không
phải không hiểu rõ sự cạnh tranh khốc liệt trong đó.”
“Chuẩn Đế thấp hơn một cảnh giới, vậy cũng là một sự khác biệt lớn, cho dù có
ưu thế huyết mạch, cũng rất khó để mà bổ khuyết.”
“Này là tới nộp mạng mà?”
Thương Tật trừng mắt tức giận nói: “Ngươi ăn nói kiểu gì vậy?”
“Ha ha ha, không phải ta đây có lòng tốt sao, sợ tới lúc đó Thương Long tộc các
ngươi mất mặt thôi!”
Giác Cùng Chuẩn Đế khoái trá trêu chọc nói: “Đến lúc đó đường đường là Đại
Đế một tộc bị người ta hành hạ, vậy thật sự náo nhiệt lắm đấy, sẽ làm trò cười
cho thiên hạ.”
Những Dương yêu nghe tới đây, cũng phá lên cười, như thể đang nghĩ đến cảnh
đó.
Thành ca không để ý đến chúng, mắt hắn luôn hướng về Sơn Dương Chuẩn Đế
tên Sơn Canh đó.
Sau một hồi quan sát, hắn phát hiện khí chất của tên đó càng ngày càng quen
thuộc.
Ngay sau đó liền thăm dò hỏi một câu: “Ngươi… không phải là Dương Yêu
Vương của Thiên Yêu vực đấy chứ?”
Hắn vẫn có chút ấn tượng với Dương Yêu Vương.
Nghe nói rằng vì thường xuyên giao thiệp với tu sĩ loài người, nên quanh năm
hắn cố ý ăn mặc như một lão già, dáng vẻ cũng ốm yếu vô hại.
Thực tế thì về sức mạnh, hắn ta có thể xếp vào top sáu trong Thiên Yêu vực, là
một nhân vật già nua âm hiểm, độc ác.
Chẳng qua khí lần đầu chạm trán ở Hư Tiên giới, hắn không may đụng độ Tam
Nhãn Hổ vừa được tăng sức mạnh Ám Kim Ma Thể.
Sau một hồi đánh đập dã man, đánh tới nỗi gọi ông gọi bà.
Nghe thấy giọng nói của hắn truyền đến, đôi mắt mông lung của Sơn Canh
chuẩn đế ở phía đối diện lóe lên một tia sáng.
Sau đó, giọng nói của Thương lão cũng âm thầm truyền tới.
“Làm sao ngươi nhận ra được lão hủ? Chẳng lẽ ngươi là cố nhân ở hạ giới năm
đó, hoặc là Kim Long đại ca nói cho ngươi biết?”
Vẻ mặt hắn trông rất khó hiểu.
Năm đó Long tộc hạ giới không chỉ có mình Kim Long Vương.
Chẳng qua những Long tộc vực giới khác đều là trung hoặc hạ long tộc, không
hề có một nhân vật nào sáng giá cả, chứ chưa nói đến Thương Long tộc.
Khóe miệng Thành ca giật giật: “Chà, thật đúng là lão già đáng ghét ngươi sao.”