Bên trong bong bóng, hai con cự long đang đấu với nhau.
Thành ca vừa thấy người đến chính là hắn thì lập tức vui vẻ, nâng móng lên
chào hỏi.
“Lão huynh, chúng ta còn rất có duyên ha.”
Lúc trước Huyền Hải đến Thương Long Cốc kiếm chuyện, lúc sau thua cuộc lại
làm nhân viên chuyển phát nhanh đưa một đống tiên khí, tiên bảo tới.
Ở trong mắt Thành ca, hắn còn rất đáng yêu.
Nhưng ở trong mắt Huyền Hải thì Thành ca không đáng yêu chút nào.
“Ai có duyên với ngươi cơ, ngươi chính là con sâu làm rầu nồi canh!”
“Đừng như vậy mà, đều cùng ở Long tộc nên chúng ta đã là người một nhà, mọi
người đều nên yêu thương lẫn nhau.”
“Ai muốn cùng ngươi…”
Tròng mắt của Huyền Hải chuyển động, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, vì thế
liền bắt đầu nở nụ cười.
“Đúng không?”
“Người một nhà, ngươi nói đúng, chúng ta là người một nhà.”
Hắn chà xát móng vuốt, giọng điệu bắt đầu trở nên thân thiết.
“Nếu như vậy, vậy ngươi chủ động nhận thua đi.”
Dù Thành ca là loại người thường xuyên không làm theo lẽ thường, nhưng cũng
bị đề nghị này của hắn làm cho sửng sốt.
“Vì sao ta phải nhận thua chứ?”
Huyền Hải bày ra vẻ mặt “như vậy mà cũng không hiểu, ngươi có phải kẻ ngốc
không”.
“Nếu ngươi chủ động nhận thua thì ta sẽ không bị tiêu hao gì trong trận này, về
sau có thể tiến vào được xa hơn!”
“Còn có cách như vậy sao?”
“Đúng vậy, Kỳ Lân tộc bọn họ có nhiều đồng minh, lần nào cũng đều làm vậy.
Chúng ta cũng có thể, chúng ta được phân ở cùng một nhóm, đúng là một cơ hội
tuyệt vời!”
Huyền Hải vô cùng kiên nhẫn mà phổ cập kiến thức cho hắn rằng làm như vậy
mới tốt.
Cha của hắn cảm thấy hai Long tộc bị phân ở cùng một nhóm chính là chuyện
xấu, nhưng ngược lại hắn lại cảm thấy đây là chuyện rất tốt.
Trong lòng Thành ca nghĩ, ngươi đang lấy đâu cái tự tin đó vậy?
“Vậy vì sao ngươi không chủ động nhận thua thành toàn cho ta?”
Huyền Hải thản nhiên nói: “Bởi vì ta mạnh hơn ngươi, chuyện này ngươi không
thể phản bác lại đúng không?”
Thành ca bị hắn làm cho nói không lên lời.
Lão tử vừa mới giết chết Kim Tuyến Trùng, thứ này mạnh hơn ngươi có phải
không?
Ngươi vì sao còn tự tin như vậy trời?
Thấy hắn không nói lời nào, Huyền Hải còn tưởng rằng tâm lý của hắn không
thể chấp nhận nổi chuyện này.
Vì thế Huyền Hải tiếp tục khuyên nhủ: “Ta biết, ngươi có ý muốn tất cả mọi
người kinh ngạc, nhưng hiện tại ngươi cũng đã đạt được mục đích rồi.”
“Có phải ngươi cảm thấy thắng được Kim Tuyến Trùng là rất ghê gớm đúng
không? Kỳ thật là dùng mưu kế, đúng chứ?”
“Đại hội Vạn Yêu dựa vào thực lực, mưu kế của ngươi không thể giúp ngươi
tiến vào xa hơn được!”
“Vì ích lợi của Long tộc, làm kẻ lót đường cho người mạnh hơn ngươi thì cũng
phù hợp với đại cục mà thôi, không phải sao?”
“Cùng lắm thì sau khi ta vào được Địa Bộ, sẽ dìu dắt Thương Long cốc các
ngươi nhiều hơn là được.”
Thành ca thầm nghĩ, có phải ta nên cảm ơn ngươi trước hay không đây?
Thanh Long Đại Đế ở phía trên là có thể nghe được âm thanh bên trong bong
bóng.
Nghe được cuộc đối thoại này của hai người, không hiểu sao trong lòng hắn lại
nhen nhóm chút chờ mong.
Tiểu tử Huyền Hải này cũng chẳng ngu lắm!
Nếu Thương Thành thật sự bị thuyết phục, chủ động nhận thua, thì thật là “hoàn
hảo”.
Dù sao, ngay từ đầu Đại Đế đã không có trông cậy vào việc Thành ca có thể
làm được gì, quan trọng là Thanh Long cốc của hắn chắc chắn phải có một
thành viên trong Địa bộ.
“Ta cũng cảm thấy đề nghị cho người mạnh hơn lót đường này của ngươi khá
tốt.”
Bên trong bong bóng, Thành ca ấy thế mà lại tươi cười một cách thân thiết mà
tán đồng câu nói của Huyền Hải.
“Nhưng ta không yên tâm lắm đối với thực lực của ngươi. Lỡ như ta nhường
đường cho ngươi, nhưng ngươi cũng không tiến được xa, vậy chẳng phải là lãng
phí sự hy sinh của ta một cách vô ích hay sao?”
Nghe được lời này, Huyền Hải có chút không vui.
“Thực lực của ta có gì mà ngươi không yên tâm hả, ta chính là Chuẩn Đế hậu
kỳ!”
“Hai trận chiến vừa rồi, ta đều dành được thắng lợi một cách nhẹ nhàng, không
phải sao?”
Thành ca tiếc nuối mà lắc đầu: “Nhưng ta chưa thấy được, trừ phi bây giờ ngươi
chứng minh cho ta xem, làm ta nhìn xem ngươi mạnh như thế nào!”
“Ngươi muốn ta chứng minh như thế nào?” Huyền Hải còn hỏi lại rất nghiêm
túc.
“Như vậy đi, ngươi đứng yên,không được nhúc nhích, để ta đánh ngươi một
lần…”
Thành ca còn chưa nói xong, Thương Long Nữ Đế trong bóng tối suýt chút nữa
thì “phụt” một tiếng.
Ngươi có thể bỉ ổi hơn được nữa cơ à?
Mà Huyền Hải cũng cắt ngang hắn: “Ngươi coi ta là kẻ ngu à, đứng yên cho
ngươi đánh?”
Thành ca nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Không phải ngươi rất lợi hại sao? Ngay cả
một chiêu của ta cũng không dám tiếp, thì làm sao còn mở miệng ra nói sẽ tiến
vào được xa hơn?”
“Như vậy quá nguy hiểm!”
“Yên tâm, ta chỉ dùng ba phần công lực.”
“Thật không?”
“Đương nhiên! Có bao nhiêu yêu đang nhìn đây, huống chi ta còn là Đại Đế của
Thương Long tộc, đại biểu cho bộ mặt của Thương Long cốc. Sao có thể nói
dối?”
Huyền Hải còn không yên tâm: “Thật sự là ba phần công lực?”
Thành ca nghiêm túc nói: “Chắc chắn! Mọi người đều cùng là người một nhà
thuộc Long tộc, làm sao ta có thể không biết xấu hổ mà dùng toàn lực đánh
ngươi?”
Huyền Hải âm thầm tính toán một chút, Chuẩn Đế sơ kỳ vốn không thể lay
động được một vị Chuẩn Đế hậu kỳ như mình.
Mà Thương Long tộc chủ tu chính là tốc độ, cũng không giống Kim Long tộc tu
luyện thiên về lực công kích.
Huống chi chỉ là ba phần công lực, bản thân hẳn là vững vàng có thể tiếp được,
thậm chí còn chẳng rớt một cây nào cả.
“Chỉ cần ta có thể chặn lại được, ngươi sẽ nhận thua sao?”
“Đương nhiên! Nếu ba phần công lực của ta còn không lay động được ngươi,
như vậy thì nếu tiếp tục đánh tiếp cũng là tự rước lấy nhục, không phải sao?”
Lời nói này đánh đến trong tâm khảm của Huyền Hải.
Hắn đắc ý mà ngẩng cổ: “Ngươi biết thì tốt!”
“Vậy đến đây đi!”
“Ba phần đó, một phần cũng không được thêm vào!”
“Tốt! Tốt!”
Sau khi hai con cự long thương lượng xong, cuộc chiến lại tiếp tục.
Huyền Hải vẫn rất cẩn thận, tuy rằng đứng bất động không hoàn thủ, nhưng vẫn
tận lực buff cho chính mình, ví dụ như anh linh thuỷ, anh linh võng gì đó.
Tâm lạc ấn của quy tắc hệ Thủy cũng bộc phát ra.
Thất giác của huyết mạch Thanh Long cũng được bật lên.
Mà Thành ca ở đối diện thì lại đang chọn lựa lạc ấn quy tắc.
Thương Linh có chút không đành lòng lại tiếp tục xem tiếp.
“Ngươi thu lại một ít, đừng đánh hắn thành tàn phế, dù gì cũng là con trai
trưởng của Huyền Minh.”
“Ai, đứa nhỏ này từ khi nào mà trở nên thành thật như vậy thế.”
Thành ca vỗ bộ ngực, bảo đảm: “Yên tâm đi, đều là Long tộc, sao ta có thể làm
như vậy được.”
Nói xong, hắn đã lấy 16 cái từ 49 cái lạc ấn.
Lúc này, bên trong những bong bóng khác đều đã đánh đến tia lửa văng khắp
nơi, chỉ có nhóm của hắn còn chưa bắt đầu.
Bầy yêu quan sát trận đấu ở phía dưới cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ
biết hai Long tộc này hình như đang nói chuyện với nhau, mãi cũng chưa đến
việc chính.
Ngay lúc mọi người đều sắp không kiên nhẫn nổi, cuối cùng cũng thấy được
một chút động tĩnh.
“Huyền Hải đang làm cái gì vậy?”
“Hình như là ở phòng ngự.”
“Hắn không dự định chiến đấu à, vì sao lại đứng yên tại chỗ vậy?”
“Ai biết được…”
Bầy yêu thảo luận sôi nổi, Thành ca đã chuẩn bị ổn thỏa.
“Ta tới đây!”
Hắn còn chào hỏi.
Huyền Hải ở đối diện cũng bạo dạn gật đầu.
“Đến đây đi, ta sẽ cho ngươi xem thực lực của Chuẩn Đế hậu kỳ là như thế
nào!”
Một cái nháy mắt sau đó, hắn đã bị chôn vùi dưới ảnh hưởng của 16 cái lạc ấn
quy tắc.
Bùm!
Một tiếng động thật lớn!
Bên trong bong bóng nổi lên một trận gió lốc thổi quét toàn bộ nơi đây.
Căn bản Huyền Hải không kịp chống cự, lực lượng của lạc ấn quy tắc hệ Thuỷ
đã bị vỡ tung, ngay sau đó là anh linh bị xoắn lại và tan biến.
Hắn cảm thấy thân thể to lớn của chính mình giống như đã biến thành một cây
cỏ nhỏ bị cô lập, không nơi nương tựa, bị đặt ở đầu của cơn lốc, và không còn
nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Hự!
Hắn bay lên.
Sau đó đâm thật mạnh vào biên giới của bong bóng còn chưa kịp lan rộng kia.
Bởi vì, ở bên trong 16 cái lạc ấn quy tắc này còn có quy tắc không gian.
Bùm!
Bong bóng rung động, thân rồng to lớn của Huyền Hải bắn ngược lại, cuối cùng
rơi thật mạnh xuống mặt đất.