Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 459




“Nhĩ Thử Đại Đế, chuyện gì thế này?”

“Ngươi phải cho chúng ta một lời giải thích hợp lý!”

Nha Thử Vương nhận thua, suýt nữa khiến hai vị Kỳ Lân Đại Đế tức chết.

Ngươi thật sự không thể trì hoãn được, vậy cũng thôi đi, đó là vấn đề thực lực.

Kết quả, đánh ngươi cũng không đánh, trực tiếp nhận thua.

Đối thủ không những tránh được tiêu hao lại còn làm mất thể diện của phe Kỳ

Lân bên này.

“Ta cũng không biết!”

Bản thân Nhĩ Thử Đại Đế cũng rất choáng váng, chỉ có thể âm thầm truyền âm

hỏi Nha Thử Vương.

“Ngươi có chuyện gì, tại sao không đánh?”

Đối với bản tộc, vị Đại Đế đã bồi dưỡng mình, Nha Thử Vương vẫn là rất tôn

trọng.

Lặng lẽ truyền âm nói cho hắn: “Vị Thương Long Đại Đế này có ơn lớn với ta,

là bạn cũ của ta, ta không thể ra tay với hắn.”

“Bạn cũ?”

Ngược lại, Nhĩ Thử Đại Đế không vội tức giận: “Sao hắn và ngươi lại có giao

tình?”

“Đó là ở hạ giới ngày trước có qua lại.”

Đương nhiên, Nha Thử Vương sẽ không tiết lộ chi tiết, một số việc liên quan

quá rộng.

Nhĩ Thử Đại Đế thầm nhíu mày: “Cho dù ngươi muốn báo đáp ân tình, cũng

không cần vào lúc này!”

“Trước mặt của Kỳ Lân tộc, ngang nhiên nhận thua như vậy, khiến toàn bộ Thử

tộc chúng ta đều rất khó xử.”

“Dù sao, Thương Long tộc cũng là phe đối diện, xem như kẻ địch của chúng

ta…”

Nha Thử Vương nghiêm nghị nói: “Hắn có ân tình sâu nặng với ta, sao ta có thể

tiêu hao hắn vì giúp Kỳ Lân tộc, đó là vong ân phụ nghĩa!”

“Nếu ngươi kiên quyết, buộc ta phải đối đầu với hắn, vậy ta chỉ có thể rút khỏi

phe.”

“Ngươi làm sao vậy hả?”

Nha Thử Vương cũng không phải là kẻ mạnh nhất trong số Chuẩn Đế của Thử

tộc.

Nhưng Nhĩ Thử Đại Đế lại đặc biệt yêu thích vị hậu bối này.

Bởi vì vị Chuẩn Đế này, cũng không chịu thiệt trong bất cứ việc gì, chỉ biết

chiếm lợi, đây là điểm giống nhất với Nhĩ Thử Đại Đế.

Đây đúng là “phẩm chất” mà Thử tộc bọn họ tôn sùng nhất.

Nha Thử Vương rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục truyền âm: “Đại Đế, vị Thương

Long Đại Đế này rất không đơn giản, phàm kẻ nào đối đầu với hắn, cũng chưa

từng có kết cục tốt.”

Nha thử Đại Đế không cho là đúng: “Dù sao hắn chỉ là Chuẩn Đế, ngươi cũng

nâng hắn lên cao quá rồi…”

“Ai da, Đại Đế, để cho ta cho ngươi một câu trả lời, hắn đã từng giết chết Tiên

Đế!”

“Cái gì? Tiên Đế?”

Nhĩ Thử Đại Đế suýt nữa trực tiếp kêu lên.

“Ngươi sẽ không là lừa ta chứ?”

“Sao ta lại lừa ngươi, ta không muốn một ngày nào đó, ngươi trở thành kẻ thù

của hắn, sẽ là tai họa cho cả Thử tộc.”

“Nghiêm trọng như vậy sao?”

Nhĩ Thử Đại Đế rơi vào trầm tư.

Sau một lúc lâu, hắn mới chậm rãi nói: “Hiện giờ Kỳ Lân tộc thế mạnh, không

nên xé rách mặt với bọn họ.”

“Cho dù, hắn từng giết chết Tiên Đế, nhưng hai vị Kỳ Lân Đại Đế, cũng không

phải là Tiên Đế tầm thường có thể so sánh được, hiện giờ, bọn họ đại diện cho

xu hướng chung của Yêu tộc.”

Hắn khó khăn, giải thích: “Hiện giờ ta cũng rất khó ăn nói với Kỳ Lân tộc…”

Nha Thử Vương đã nhìn ra, hắn vẫn không muốn buông bỏ Kỳ Lân tộc.

Vì thế hắn đảo mắt, nói: “Trái lại, ta có một chủ ý.”

“Chủ ý gì cơ?”

“Ngươi giả vờ tuyên bố trục xuất ta khỏi Thử tộc, như vậy, ngươi có thể ăn nói

với Kỳ Lân tộc, ta cũng có thể danh chính ngôn thuận, ủng hộ Thương Long

Đại Đế.”

Nha Thử Vương chậm rãi nói: “Nói như vậy, xem như là Thử tộc là đặt cược cả

hai bên. Nếu thật sự Thương Long tộc nổi lên trong tương lai, bởi vì mối quan

hệ này của ta, Thử tộc cũng sẽ không có tai hoạ.”

Hắn cũng là hết cách rồi.

Dù sao hắn cũng không phải là Đại Đế của bộ tộc, nếu không, hắn chắc chắn

tuyên bố ngay tại chỗ, toàn bộ Thử tộc đi theo Thành ca.

Mà hắn cũng biết, duy trì sự trung lập là giới hạn mà Nhĩ Thử Đại Đế có thể

chấp nhận được.

Nếu đổi lại là những Yêu Đế khác, gần như cũng không biết cân nhắc tới

Khương Thành.

Bởi vì bọn họ sẽ không cân nhắc, đặt vị trí của một vị Chuẩn Đế ngang hàng với

Kỳ Lân tộc.

Nhĩ Thử Đại Đế nghe xong, phản ứng đầu tiên là từ chối lời đề nghị này.

Giả vờ trục xuất Nha Thử Vương, cũng vẫn là ảnh hưởng rất lớn tới Thử tộc.

Nhưng nghĩ kỹ lại, đây cũng là cách vẹn toàn, không làm mất lòng bên nào.

“Cũng được, nếu như ngươi nhìn lầm, sau này ta sẽ tìm cách đưa ngươi trở về

Thử tộc!”

Sau khi lén truyền âm thương lượng xong, hai con chuột này khôn khéo bắt đầu

diễn một màn.

“Nha Tử, sao ngươi không nghe mệnh lệnh của ta, tự ý nhận thua hả?”

Nhĩ Thử Đại Đế giận tím mặt, hơi thở của Đại Đế tản ra bốn phía.

Khiếp sợ, tất cả Yêu tộc xung quanh đều nhìn sang, hơn nữa những Thử tộc

phía dưới kia, lại càng khiếp sợ hơn.

Nha Thử Vương ngửa cổ lên, khà khà cười giễu cợt: “Rõ ràng đánh không lại,

dựa vào cái gì mà còn muốn ta đi chịu chết hả?”

“Ngươi nói cái gì?”

“Ta nói, ta chán ngấy việc bị sai khiến, đừng coi ta là đồ ngốc…”

“Ngươi thật to gan!”

“To gan thì sao, ta đã thấy ngươi không vừa mắt từ lâu.”

“Được lắm, xem ra ngươi đã có lòng phản nghịch từ lâu!”

Sau một hồi cãi vã kịch liệt, Nhĩ Thử Đại Đế long trọng tuyên bố trước mặt toàn

thể Yêu Đế và những Yêu tộc khác: “Từ giờ trở đi, Nha Tử Chuẩn Đế bị trục

xuất khỏi Thử tộc!”

À, cái này…

Hai vị Kỳ Lân Đại Đế vốn còn vô cùng căm tức, muốn trừng trị Thử tộc một

chút.

Hơi theo không kịp nhịp điệu bây giờ.

Không phải chứ?

Vì chút chuyện này, mà ngươi đã trục xuất người có tài như vậy ra khỏi Thử

tộc?

Thử tộc các ngươi có nhiều Chuẩn Đế lắm sao, nhiều tới mức thừa mứa rồi à?

Quá là trẻ con luôn?

Thậm chí, Ngọc Lân Đại Đế không nhịn được, chủ động khuyên bảo: “Nhĩ Thử

Đại Đế, phải chăng ngươi đang quá xúc động…”

Nha Tử Chuẩn Đế này, đúng là đã vào Địa bộ, sẽ rất có ích trong một tỷ năm

tới.

Ngươi dạy dỗ hắn nghiêm hơn, vừa đánh vừa xoa là được rồi, trực tiếp trục xuất

như vậy thì quá đáng tiếc.

Giữ hắn lại, hắn vẫn còn có ích.

Nhưng mà, Nhĩ Thử Đại Đế đang “trong cơn tức giận”, sao nghe “lọt” những

lời này.

“Ta mặc kệ, vừa nãy, hắn nói những gì, các ngươi cũng nghe thấy rồi!”

“Hoàn toàn không xem Đại Đế ta ra gì!”

Hắn không thể nguôi giận, chửi ầm lên.

“Thằng nhãi này, ta không quen hắn!”

“Có hắn thì không có ta, có ta thì không có hắn!”

Đám Yêu Đế như Khổng Tước, Cửu Vĩ, Hùng Bì, Vạn Phệ, Bạch Hạc ở một

bên, cũng phải tới khuyên, xin hắn bớt giận.

Mà đám Đại Đế như Băng Phượng, Côn Bằng, Cổ Viên ở xung quanh xem náo

nhiệt, cũng liếc nhìn nhau, không hiểu ra sao.

“Như thế này cũng hơi quá rồi?”

“Đúng vậy, chuyện nhỏ này, vậy mà có thể trục xuất?”

“Ha ha, dù sao cũng là phe Kỳ Lân bọn họ, thật là đã!”

Băng Phượng Đại Đế thản nhiên nói: “Chủ yếu Nha thử kia, cũng thật sự quá

đáng, tự ý đầu hàng, thật sự là đã làm mất thể diện của toàn tộc.”

Thanh Long Đại Đế vì muốn để lại ấn tượng tốt, vội vàng nói theo: “Cơ Dao

ngươi nói quá đúng, đầu hàng là hành vi đáng xấu hổ.”

Côn Bằng Đại Đế vui vẻ ở một bên.

Cố ý chế nhạo nói: “Ngao Dương của Long tộc ngươi, chẳng phải cũng đầu

hàng sao?”

Thanh Long Đại Đế không nhịn được: “Vì ta cùng tộc, đều là Long tộc, cái này

gọi là chiến lược từ bỏ!”

“Chuyện chiến lược này, có thể giống nhau sao?”

“Chẳng phải đều là đầu hàng sao?”

Cổ Viên Đại Đế đắc ý, vỗ ngực, nói: “Vị hậu bối thiên tài kia của tộc ta sẽ khác,

hắn tự cao tự đại, thà đứng chết chứ không chịu sống quỳ!”

“Cùng tộc nhường đường gì đó, không tồn tại trong Viên tộc chúng ta.”

“Trước khi được nhận vào tộc, ngay cả ta hắn cũng dám đánh, ngang bướng số

một!”

“Tiểu tử kia, chính là quá bướng, quá hiếu chiến, thật sự là khiến ta đau đầu…”

Bạch Hổ Đại Đế ở một bên cũng gật đầu đồng ý.

“Ở tộc của ta, ngay cả một tên lười, cũng đã bị ta luyện thành tư tưởng thích

giết chóc.”

Hắn vô cảm nói: “Hiện tại, ta không lo hắn đầu hàng, chỉ lo hắn sẽ giết chết đối

thủ.”

Thanh Long Đại Đế thầm nghĩ, hai người các ngươi đủ chưa, ngoài mặt là đau

đầu lo lắng, nhưng ta không nhìn thấy, chỉ thấy các ngươi đang khoe khoang

quá mức đấy?