“Đại Đế, khi nào thì chúng ta khải hoàn quay về?”
“Ha ha, một trận thắng lợi, chắc chắn uy danh của Thương Long tộc chúng ta
tăng lên rất lớn!”
“Thực lực của Đại Đế thật sự là sâu không lường được!”
Kiểm kê những thu hoạch hậu hĩnh kia, đám người Thương Tật, Dực Không,
cười tới không thể ngậm được mồm.
Đây đúng là món hàng tốt mà mấy chục tỷ năm trước có kiếm cũng không ra,
có thể đổi lấy rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Ngay cả Thương Khung cũng nở một nụ cười hiếm hoi.
“Quay về?”
Thành ca lộ vẻ kinh ngạc: “Mới ra ngoài có một chút, lẽ nào các ngươi đã nóng
lòng, nhớ nhà rồi à?”
Thương Tật cười nói: “Vậy thì thật không phải, chỉ là nơi diễn ra trận chiến này
đã đủ lớn, chúng ta cũng không chiếm giữ được…”
“Ta lại không định chiếm giữ nơi này.”
Thành ca dang tay: “Ta cũng không phải là đến công thành đoạt đất, vì yêu giới
mà mở mang bờ cõi.”
“Ta chỉ là vì đoạt tài nguyên tu luyện của tiên giới, đơn giản vậy thôi.”
“Cho dù, nơi này bị tiên giới chiếm lại trong tương lai, vậy cũng không liên
quan tới chuyện của chúng ta.”
Đám người Thương Tật, Thương Khung, Dực Không của Long tộc, đột ngột
chấn động.
“Vậy chúng ta đây…”
“Đương nhiên là tiếp tục xuất chinh, đánh tới đâu tính tới đó, sao có thể dễ dàng
thỏa mãn như vậy?”
Còn muốn đánh tiếp?
Ngược lại, đám người Chiến Hầu Vương, Nha Thử Vương và Tiêu Hỗn, Tịch
Vân lại vô cùng vui mừng.
Trận chiến dễ dàng vừa rồi, đã khiến tài sản cá nhân của bọn họ tăng lên gấp
đôi.
Nếu lại tiếp tục đánh, vậy chẳng phải là trực tiếp lên trời….
Đám Thương Tật, Thương Khung của Long tộc đã có chút lo lắng.
Trước đây đánh với tiên giới đều là đánh nhỏ lẻ, lần này vừa mới tiêu diệt 30
tên Chuẩn Đế, chắc chắn là động trời.
Tiên giới bên kia, không thể không ra tay trả thù.
“Còn đánh?”
Vốn Huyền Hải còn đang vui mừng kiểm kê thu hoạch, giờ hơi hoảng sợ.
“Này, này, lão huynh, muốn gặp điều tốt thì hãy thu tay!”
“Lại đánh tiếp, sớm hay muộn, chúng ta sẽ gặp phải Tiên Đế chân chính.”
Thành ca liếc hắn một cái: “Nếu ngươi sợ, có thể tự mình quay về.”
“Quay về?”
Huyền Hải sờ sờ tiên bảo đang sáng lấp lánh trong tay, hơi rối rắm.
Nếu như quay về, vậy sau này, biết đâu lại thắng trận, vậy thì chỗ tốt lại không
có phần của mình rồi.
Nghĩ đến đây, hắn ngẩng đầu: “Ta không quay về đâu!”
Thành ca cười mà như không cười, nói: “Ngươi không sợ Tiên Đế sao?”
Nghĩ tới nguy hiểm của Tiên Đế, Huyền Hải cũng có chút rụt rè, nhưng mà, tóm
lại, hấp dẫn của tiên khí tiên bảo, vẫn chiến thắng sợ hãi.
“Với tư cách là chiến thần của Thanh Long tộc, từ trước đến nay ta xem cái chết
như không!” Hắn ngạo nghễ nói.
Đánh mấy trận nữa, đợi tới khi không đánh được nữa, chuồn cũng không muộn.
Ngươi còn là chiến thần nữa hả?
Những Long tộc khác ở một bên âm thầm bĩu môi.
Thành ca chẳng phải không nhìn ra ý nghĩ của kẻ dở hơi này.
Nhưng mà tốt xấu gì cũng là con của Thanh Long Đại Đế, một người duy nhất,
không phải trực hệ, nhưng vẫn tham gia chiến đấu, cũng coi như là hiếm thấy.
Giữ thể diện cho hắn, cũng chả sao.
Lần trước đánh cược, “hố” nhiều tiên khí tiên bảo của người ta, tốt xấu gì cũng
phải để hắn kiếm lại tí chút.
Được lệnh của hắn, đại quân này tiếp tục xuất phát tới trạm Liên Phong cảnh.
“Ca, ca chờ, chờ ta với…”
Đại quân đi trước, Tam Nhãn Hổ sấn tới.
“Trận sau, có thể cho ta cơ hội lộ mặt, để ta dốc sức giương cao danh tiếng.”
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm mặt, nịnh bợ của hắn, Thành ca suýt nữa bị chọc
cười.
Sao, nhường cho ngươi giết Vũ Tu Chuẩn Đế trong trong trận chiến vừa rồi,
ngươi còn chê không đủ?
“Ngươi còn muốn làm màu như thế nào?”
“Là như vậy, tới lúc phá trận trận tiếp theo, ngươi có thể dẫn ta đi cùng, được
không…”
“Ý gì?”
Thành ca vẻ mặt khinh thường, nói: “Không phải là ngươi, muốn ngoại giới cho
rằng ta và ngươi hợp lại phá trận?”
Mẹ nó, lão hổ này thật sự là, rất không biết xấu hổ.
Công lao này, ngươi cũng muốn một nửa?
“Không có, không có, ca ngươi hiểu lầm rồi.”
Tam Nhãn Hổ xoa vuốt hổ, cười nói: “Ta hy vọng, sau khi ngươi phá vỡ đại
trận, thì nhanh chóng lánh đi, để mình ta nhận công lớn phá trận một lần.”
“Nói như vậy, ta đã hoàn toàn nổi danh!”
“He he… Bạch Hổ Đại Đế kia cũng sẽ bị ta dọa sợ tới tè ra quần!”
“Còn có những yêu nữ kia của yêu giới, cũng sẽ xem ta như thần tượng, khóc
lóc, muốn ôm lấy ta…”
Thành ca nhìn thấy hắn sắp rớt nước miếng, hận không thể tát một tát, đánh chết
hắn.
Sao ngươi nghĩ hay thế?
Ta giúp ngươi làm màu cũng thôi đi, còn muốn làm màu một mình?
“Đúng là nằm mơ thì cái gì cũng nghĩ ra được.”
Thấy hắn không đồng ý, Tam Nhãn Hổ ôm chân rồng của hắn, đau khổ cầu xin.
“Ca đừng như vậy mà, dù sao ngươi cũng không thiếu công lao trong trận này.”
“Hơn nữa, yêu nữ cũng không hợp gu của ngươi, ngươi cũng không cần sự sùng
bái, theo đuổi của các nàng…”
Người vẫn rất hiểu ta.
Thành ca khẽ cắn môi, lạnh lùng cười: “Có thể, vậy trận tiếp theo, làm như vậy
đi!”
“Thật sao?”
“Vậy là vẫn có thể giả vờ?”
“Chao ôi, ca, ngươi thật sự là rất thương ta!”
Tam Nhãn Hổ hiếm khi cảm động như vậy, Kim Long Vương, Nha Thử Vương
ở nơi xa, mơ hồ nghe được cuộc trò chuyện của hai người, vẻ mặt đểu là khinh
thường.
Mẹ nó, sớm biết như này, lúc trước ở Thiên Yêu cực của Hạ giới, đáng ra nên
bóp chết cái kẻ ly gián này.
Ngược lại, vẻ mặt của Huyền Hải lại là hâm mộ và ghen tị, cơ hội làm màu, nở
mày nở mặt, hắn cũng muốn.
Ngẫm lại một mình phá trận, đó là công lao lớn biết bao?
Truyền về yêu giới, tên của mình sẽ được lưu truyền khắp nơi, ngay cả lão cha
Đại Đế kia của mình, cũng sẽ run rẩy trên ba lần.
“Chuyện đó, người nhà, Long tộc chúng ta là người một nhà, đúng không?”
“Hử?”
Nhìn thấy hắn cũng sáp lại đây, Thành ca im lặng một hồi.
“Ngươi xem, trận tới để Tam Nhãn Hổ, vậy sau trận đó, phải chăng cũng cấp
huynh đệ ta sắp xếp một chút?”
Ngươi cũng muốn?
Trong lòng Thành ca nghĩ, sao các ngươi đều có thể diện lớn như vậy?
“Được, không thành vấn đề.”
Huyền Hải cảm động đến rơi nước mắt: “Chao ôi, cám ơn ngươi, ngươi thật sự
là một con rồng tốt!”
Cứ như vậy, đại quân này, rất nhanh đã tới biên giới của Liên Phong cảnh.
Như Đăng Nguyên cảnh, bên này cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị từ lâu.
Cảnh chủ của Liên Phong cảnh, Sào Dậu Chuẩn Đế nhìn thấy đại quân yêu giới
ở phía đối diện, trong lòng vẫn rất căng thẳng.
Đăng Nguyên cảnh cũng không yếu hơn Liên Phong cảnh của hắn, nhưng cứ
như vậy mà đã bị hủy diệt.
Tam Tuyệt Thanh Khư trận cũng bị phá.
Quả thật, chuyện này nghe rợn cả người.
Thậm chí, hắn còn không tin đó là sự thật.
Phải chăng là hai vị Chuẩn Đế của Vô Cực Động Thiên không phối hợp tốt,
khiến đại trận xuất hiện sơ hở?
Nếu không, không thể nào.
Vị Chuẩn Đế hậu kỳ này nghênh đón uy long của Thành ca, hắn đi ra từ trong
đám người.
“Chủ Địa Bộ, ngươi cũng biết, ngươi đã ra gây đại họa tày trời?”
Thành ca thản nhiên nói: “Đại họa gì cơ?”
Sào Dậu Chuẩn Đế hít một hơi thật sâu, sắc mặt nghiêm túc.
“Ngươi đã kinh động tới các Tiên môn đứng đầu tiên giới ta, làm các vị đại
năng tức giận!”
“Còn dám tiếp tục xâm chiếm?”
Nếu đánh tới, hắn cũng chẳng là gì, chỉ đành lấy đại thế ra, để ép Thành ca một
chút.
Khoảng cách thực lực tổng thể của tiên giới và yêu giới còn bày ra đó.
Chiến thắng trên chiến trường cục bộ, cũng không thể thay đổi đại thế, đúng
không?
“Nếu thức thời thì nhanh trói mình, chuẩn bị hậu lễ, cầu xin sự tha thứ của các
vị Tiên Đế!”
“Nếu không, sau này sẽ san bằng yêu giới ngươi, diệt sạch yêu tộc của ngươi,
quyết không nhân nhượng!”
Lời này của hắn đều là lừa gạt Thành ca.
Lão huynh, ta đã xông tới trước mặt ngươi, hy vọng vào dăm ba câu kia muốn
ta lui binh, có thể sao?
“Được rồi, được rồi, nhanh lên, dùng át chủ bài của các ngươi đi.”
“Đại trận gì đó, nhanh bày ra đi, đừng thu lại!”