Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 515




Lúc chia tay, Chúc Thanh Liên cảm thấy hơi xấu hổ, vị Khương tiền bối này

không hề hại nàng.

Mà cả chuyến đi này, bản thân nàng lại cứ mãi nghĩ xấu về hắn.

Thật sự đúng là không nên chút nào.

Nghĩ đến đây, nàng không khỏi mạnh dạn tới trước mặt Thành ca, cúi người

hành lễ.

“Tiền bối, ân tình này của ngươi, cả đời này ta cũng khó quên!”

“Hy vọng ngươi chiến đấu ở tiền tuyến núi Tiên Yêu có thể bình an vô sự, ta

nghe nói ác yêu Thương Long kia cực kỳ hung tàn, ngươi nhất định đừng để bị

nó làm hại!”

Mấy lời chúc tốt đẹp của nàng khiến khóe mắt Thành ca hơi giật giật.

Kim Dực Chuẩn Đế đứng ở bên cạnh cũng cười một cách kỳ lạ.

“Tiểu cô nương, hay cho một đường bình an, ta đây cũng bị ngươi làm cho sửng

sốt rồi đấy!”

Hả?

Chúc Thanh Liên giật mình, lẽ nào mình nói gì sai rồi sao?

Kim Dực Chuẩn Đế cũng chắp tay chào từ biệt: “Không biết lần sau gặp lại sẽ

là bao giờ, Khương chưởng môn, ngươi mau mau đến linh giới thăm bọn ta

nhé!”

“Đừng vội.”

Thành ca nhún nhún vai, lạnh lùng nói: “Dù sao cũng mới có thêm một Tiên Đế

ngỏm rồi, biết đâu mấy ngày nữa chúng ta lại có thể gặp lại nhau đó.”

Hả?

Cái gì?

Lại thêm một Tiên Đế nữa chết rồi ư?

Lý Tuấn Lãng còn đang tò mò: “Tại sao tiền bối lại biết được chuyện này chứ?”

Hai người còn lại thì dần dần há to miệng, không thể khép lại được.

Kim Dực Chuẩn Đế lắp ba lắp bắp.

“Không, không phải chứ, ngươi lại…”

Chúc Thanh Liên lại run lẩy bẩy.

Nhìn thấy hắn mỉm cười gật đầu âm thầm thừa nhận kia, nàng rùng mình một

cái.

Lần này không phải nàng lo lắng hắn sẽ giết mình nữa, mà là bị chiến tích điên

cuồng kia làm cho sợ hãi.

Đại đạo Tiên âm này là một cơ duyên tuyệt vời để thăng cấp tiên hồn, tại sao

ngươi lại biến cả chuyến hành trình này thành một trận giết chóc vậy trời?

Ngay sau đó, cơ duyên này chính thức kết thúc.

Bốn tiên hồn nhanh chóng trở về đúng vị trí, biến mất ngay tại chỗ.

Trong nháy mắt, Lý Tuấn Lãng và Chúc Thanh Liên lại trở về đại điện Tứ Hải

tông trong núi sâu ở tiểu thế giới Cực Thiền, Nam Bộ thiên vực.

Trong tông môn chỉ có hơn hai mươi đệ tử, trước khi đi đều tập trung ngồi xếp

bằng với nhau, quây thành một vòng tròn.

Bây giờ tỉnh lại, ai nấy đều hô to gọi nhỏ.

“Ha ha, ta thăng cấp một tiểu cảnh giới rồi!”

“Ta cũng thăng cấp này, nhưng mà một tiểu cảnh giới khó quá đi!”

“Đúng vậy, thời gian ngắn quá mà!”

“Đáng tiếc, nếu như lâu thêm chút nữa thì tốt rồi?”

“Sư tôn, lão nhân gia ngươi thăng cấp chưa?”

Trường Hải Tiên Vương ngồi ở chính giữa vuốt râu đen, cố ý thờ ơ nói: “Tiên

hồn của bổn chưởng môn đã là Tiên Vương nhị phẩm rồi!”

Các đệ tử lập tức hoan hô.

“Sư tôn uy vũ!”

“Sư tôn lợi hại quá…”

“Thực lực của Tứ Hải tông chúng ta lại tiến thêm một bước rồi!”

Trường Hải Tiên Vương dương dương tự đắc.

Từ Tiên Vương nhất phẩm đến Tiên Vương nhị phẩm, nếu như dưới tình huống

bình thường, không cực khổ mấy trăm vạn năm thì không thể nào đạt được.

Mà lần này chưa đến nửa ngày đã thành công rồi, hắn không có lý do gì để

không vui cả.

Nhìn thành tựu mà đám đệ tử xung quanh mình đạt được, hắn cũng hài lòng gật

đầu.

Lúc nhìn thấy Lý Tuấn Lãng – kẻ không đứng đắn nhất, vẫn sống sót trở về,

được đấy được đấy!

Trước khi nghe thấy đại đạo Tiên m, thật ra điều hắn lo lắng nhất chính là tên

này sẽ chết ở bên ngoài, suy cho cùng thì đây là lần đầu tiên hắn ra ngoài “tích

lũy kinh nghiệm”.

Nhưng ngay sau đó, mắt hắn mở to.

Hắn chỉ tay vào Lý Tuấn Lãng, ngón tay run rẩy cứ như là nhìn thấy một con

quái vật.

“Ngươi, ngươi ngươi ngươi… sao mà ngươi…”

Các đệ tử các cũng sửng sốt, nhao nhao cười cười khuyên nhủ.

“Ha ha, đại sư huynh lại làm sao thế?”

“Hắn không thăng cấp cũng không sao mà, dù sao đây cũng là lần “trải nghiệm”

hiếm có được mà!”

“Đúng vậy đúng vậy, đại sư huynh có thể tích lũy được mấy kinh nghiệm quý

báu là được rồi.”

“Lý sư huynh có thể sống sót trở về là tốt lắm rồi, sư phụ, ngươi đừng hà khắc

với hắn quá.”

Vị sư huynh kia có hơi ngốc, ai nấy đều biết rất rõ.

Nhưng mà hắn cực kỳ quan tâm đến các sư đệ sư muội, năm đó gia nhập sư

môn, ai nấy đều được hắn chăm sóc khi còn yếu kém, cho nên đều rất yêu

thương hắn.

“Các ngươi nói linh tinh gì thế hả?”

Trường Hải Tiên Vương đứng lên, tỏ vẻ khó thể tin nổi là hét lên một tiếng:.

“Cảnh giới tiên hồn của hắn đã là Tiên Vương nhất phẩm rồi!”

Nếu không phải lần này hắn thăng cấp lên Tiên Vương nhị phẩm thì uy nghiêm

của sư tôn cũng không giữ nổi nữa rồi.

Đù má?

Tiên Vương nhất phẩm?

Lý sư huynh á?

Có nhầm không vậy?

Đám đệ tử hoàn toàn sôi sục cả lên.

Nhưng mà chưa kịp đợi bọn họ tỏ vẻ kinh ngạc thì Trường Hải Tiên Vương lại

nhảy dựng cả lên.

“Chúc Thanh Liên, ngươi, cảnh giới giới tiên hồn của ngươi đã đạt đến cảnh

giới Tiên Vương nhị phẩm rồi ư?”

“Hai người các ngươi đã làm gì vậy?”

Đệ tử thứ chín này đã đuổi kịp mình rồi!

Nếu như nói là Trường Hải Tiên Vương vui sướng và an lòng thì đúng thật, suy

cho cùng đệ tử mà một tay hắn bồi dưỡng đã mạnh mẽ hết cả rồi.

Nhưng mà phần nhiều hơn vẫn là sụp đổ.

Thăng cấp nhanh như vậy, hắn đường đường là một Tiên Vương làm sao mà

chịu nổi được?

Cái gì cơ?

Đám đệ tử đều bùng nổ thêm lần nữa.

“Tiên hồn của Chúc sư muội cũng đã là cấp bậc Tiên Vương rồi ư, đều là Tiên

Vương nhị phẩm giống sư tôn ư?”

“Đù má, không phải chứ?”

“Xảy ra chuyện gì vậy trời?”

“Ha ha ha…”

Mấy năm nay, Lý Tuấn Lãng đều lần lượt bị các sư đệ sư muội vượt mặt, hiếm

lắm mới có một lần được nở mày nở mặt, cứ phải gọi là cực kỳ kích động.

“Là bởi vì có người dẫn dắt bọn ta đó!”

Trường Hải Tiên Vương sửng sốt, vội vàng hỏi: “Hai người các ngươi gặp được

nhau sao?”

“Ai dẫn dắt các ngươi, dẫn dắt kiểu gì?”

Đại đạo Tiên âm mà cũng có thể dẫn theo người khác nữa sao.

Trường Hải Tiên Vương cũng hơi không thể hiểu nổi.

Lý Tuấn Lãng dương dương tự đắc khoe khoang: “Là một vị tiền bối tên là

Khương Tuấn Soái, hắn và ta mới gặp mà đã như quen biết từ lâu, cực kỳ có

duyên!”

“Khương Tuấn Soái gì chứ, sao ta chưa từng nghe nói tới vậy?” Trường Hải

Tiên Vương ngơ ngác.

Chúc Thanh Liên cũng biết Lý Tuấn Lãng không nói rõ ràng được, thế là vội

vàng đứng lên giải thích: “Vị tiền bối Khương Tuấn Soái đó quanh năm ở núi

Tiên Yêu, có lẽ là một vị Tiên Đế!”

“Lần này hắn tốt bụng dẫn dắt bọn ta đến tầng cao nhất của đám mây phước

lành đại đạo.”

“Cái gì cơ?”

“Tiên Đế?”

Tất cả mọi người trong đại điện đều suýt ngất đi, Trường Hải Tiên Vương thì

choáng váng, đầu cứ ong ong cả lên.

Mà ở bên kia, Thành ca cũng quay trở lại núi Tiên Yêu.

Phi Tiên môn và Thương Long cốc không thiếu một ai hết, tất cả đều tỉnh lại.

Mà bên đó cũng đang nhiệt tình thảo luận về đoạn cơ duyên trời cho ngắn ngủi

mới nãy.

“Lần này thật sự là tiết kiệm được bao nhiêu công sức!”

“Đúng vậy, nếu như lại có thêm lần nữa thì tốt rồi!”

“Ta gặp người của Thánh cung ở trên đó, mới đánh có một rận, còn chưa kịp tu

luyện gì đây này.”

“Ngươi nhiễm được chút khí tức đại đạo nào chưa?”

“Ta cũng không biết, đại đạo hư vô mờ mịt không thể sờ không thể nắm, bản

thân ta cũng không rõ lắm…”

Thanh Linh – một người lúc nào nào cũng ở bên cạnh bản thể của Thành ca

cũng lại lên tiếng.

“Cơ duyên trời cho lần này, chỉ có duy nhất một người trong số các ngươi thành

công thôi.”

“Xem ra khí tức đại đạo này quả thật rất hiếm có.”

Nàng chầm chậm nói: “Cơ mà các ngươi cũng đừng nhụt chí, hầu hết Tiên Đế

Yêu Đế đều không nhiễm được khí tức đại đạo, bọn họ vẫn có thể thành Đế

bình thường đấy thôi.”

Mặc dù bây giờ nữ đế chỉ là một tia tàn niệm, nhưng mà vẫn là người có quyền

uy nhất ở đây.

Người khác không nhìn thấy khí tức đại đạo, nhưng chắc chắn nàng có thể nhìn

thấy.

Mà lời nói này các khiến mọi người hiểu rõ được độ khó trong đó cao đến mức

nào.

Chỉ có một người thành công thôi ư?

Khó quá nhỉ?

Là ai vậy?

Tất cả mọi người đều nhìn trái nhìn phải, mà sau đó, tất cả ánh mắt lập tức đổ

dồn lên người Thành ca