“Là ai giết hắn?”
Câu hỏi này là Cửu Tuyệt Tiên Đế tự mình hỏi.
Không chỉ Tiên Minh bên này, ngay cả Thánh Cung bên kia cũng vô cùng tò
mò.
Một Tiên Đế chết một cách không rõ ràng như vậy, sao có thể không tra rõ cho
được chứ.
Nghênh đón ánh mắt đông đảo Tiên Đế và Ma Đế ở đây, Thành ca rất tự hào
ưỡn ngực.
“Chính là ta đó!”
Dường như sợ mọi người không tin, hắn còn kể tỉ mỉ sinh động như thật.
“Lúc ấy ta ở bên trong đụng phải hắn, tiên hồn của hắn là hình dạng điện cầu,
rất nhiều điện quang vờn quanh…”
“Sau đó ta đi lên, hắn cũng muốn giết ta, việc này các ngươi hiểu, thù sâu oán
nặng ấy mà, có thể hiểu được…”
“Chúng ta cứ như vậy mà đánh.”
“À đúng rồi, tiên hồn của hắn còn hình thành một lồng giam lôi điện, quả thật
không dễ phá giải!”
“Nhưng may mà cuối cùng ta vẫn không phụ sự mong đợi của mọi người xử lý
xong hắn.”
Mọi người có mặt ở đây đều tỏ vẻ sửng sốt, hắn thở dài.
“Ta vốn định xong chuyện thì phủi áo, ẩn giấu bản thân và tên tuổi, chẳng muốn
cần lời khen ngợi từ bên ngoài.”
Hắn giang tay ra, vẻ mặt hổ thẹn nói: “Nhưng không ngờ đến, vậy mà ta lại tạo
thành hiểu lầm của hai giới Tiên Ma các ngươi.”
“Đương nhiên ta không thể ngồi nhìn được, nhất định phải đứng ra nói rõ chân
tướng.”
“Tử Điện Tiên Đế là do ta giết thật, ta có trách nhiệm đối với chuyện này.” Cuối
cùng Thành ca nói bổ sung.
Tất cả Tiên Ma có mặt ở đây đều sắp bị hắn nói cho hoang mang cả lên.
Vậy mà Tử Điện Tiên Đế cũng là bị hắn giết chết ư?
Mà hắn lại còn dám nói ra ngay ở trước mặt?
Còn chịu trách nhiệm nữa?
Ngươi định chịu trách nhiệm kiểu gì?
Trong lúc nhất thời, bọn họ cũng không biết nên phỉ nhổ kiểu gì, dáng vẻ khó
mà chọn lựa được.
Đến mức thật lâu cũng không ai lên tiếng.
Mãi đến khi hai kẻ kia của Vô Cực Động Thiên kia phản ứng lại.
“Ngươi! Nói! Cái! Gì!”
Lôi Cức Tiên Đế gằn từng chữ, nổi giận đùng đùng.
Phía trên Giới Hà mây đen giăng kín, ánh chớp mơ hồ, dường như vang vọng
khắp các nơi của sáu giới.
Cửu Tuyệt Tiên Đế cũng cảm thấy vô cùng khó tin.
“Vậy mà Tử Điện Tiên Đế lại bị ngươi giết chết?”
Thành ca liên tục gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, cho nên các ngươi tuyệt đối
không được nói oan cho ma giới bên kia đâu nhé.”
“Ha ha ha…”
Nghe thấy lời ấy, Vô Hồi Ma Đế của ma giới bên kia lại cười ra tiếng.
“Cửu Tuyệt, ngươi còn lời gì để nói?”
Những Ma Đế khác cũng nhao nhao nhìn có chút hả hê nói: “Rõ ràng không
phải bọn ta làm, ngươi còn không biết xấu hổ hưng sư vấn tội?”
“Đúng là tự vả mà!”
“Tiên Đế tiên giới các ngươi chết ở bên ngoài, chuyện này liên quan gì đến bọn
ta chứ? Chẳng lẽ còn muốn bọn ta bảo hộ vệ hắn nữa sao?”
Thật ra bọn họ cũng không quá quan tâm tới việc tiên giới hỏi tội, dù sao Tiên
Ma vốn không thể cùng tồn tại.
Chỉ là chứng kiến tiên giới ăn quả đắng, bọn họ vui vẻ trào phúng vài câu mà
thôi.
Nhưng mà bọn họ vừa lên tiếng như nhắc nhở Thành ca, còn một chuyện khác
nữa.
“À đúng rồi, các ngươi cũng không nên hiểu lầm Thiên âm Tiên Đế!”
Vô Hồi Ma Đế sững sờ: “Ngươi có ý gì?”
Thành ca lại nhún vai một lần nữa: “Ly Quang Ma Đế không phải do Thiên âm
Tiên Đế giết chết, hai người bọn họ từng giao thủ, nhưng Thiên âm bị hắn đánh
cho chạy té khói.”
“Chuyện này không riêng gì ta, còn có rất nhiều những tiên nhân, ma tu có mặt
đứng ngoài quan sát nữa đó.”
Chỉ ̉n Ma Đế biến sắc, lạnh lùng hỏi: “Nói như vậy, ngươi biết ai là hung thủ
ư?”
“Đương nhiên.”
“Là ai?”
“Vẫn là ta đó, không phải ngươi biết rõ còn cố hỏi sao, quy tắc tốc độ đã thành
vua quy tắc rồi. Nếu như ta không giết chết Ly Quang Ma Đế, vậy sao có thể lấy
được vị trí đứng đầu chứ?”
Hả?
Mọi người nghe xong, quả thật đúng là vậy.
Nhưng mà, tại sao cảm giác cứ như có chỗ nào không đúng ấy?
Chờ đã…
Ly Quang Ma Đế cũng là do hắn giết chết ư?
Lần này, nơi này lại trở nên xôn xao một lần nữa.
Nhóm Tiên Đế và Ma Đế hai bên kinh sợ đến mức đứng như trời trồng.
Thành ca thừa dịp bọn họ đang kinh sợ, dành thời gian kiểm tra bảng hệ thống
một chút.
Khá lắm, một lát như thế mà số giá trị kinh sợ đã đổi được hơn 50 vạn điểm
công đức.
Nguyên nhân rất đơn giản, tất cả những kẻ ở đây đều là Ma Đế Tiên Đế, mà số
lượng còn không ít.
Nếu chỉ là Chuẩn Đế, vậy thì đến tư cách đứng ra chào hỏi còn chẳng có, cứ
đứng phía sau là được rồi, đúng không?
Nhưng cảnh giới những người này quá cao, dưới sự kinh sợ này, giá trị kinh sợ
cũng cực kỳ cao.
“Thật sự Ly Quang Ma Đế là do ngươi ngươi giết chết ư?”
Ma giới bên kia cười không nổi nữa.
Chỉ ̉n Ma Đế đỏ mắt, hắn nghiến răng nghiến lợi, vành mắt như sắp nứt ra.
“Chỉ dựa vào ngươi?”
“Ngươi chỉ là một Chuẩn Đế trung kỳ, ngươi giết chết hắn kiểu gì?”
“Ngươi mà cũng xứng sao?”
Thành ca nghe xong lời này lại không hề vui vẻ chút nào.
“Gì mà ‘chỉ dựa vào ta’?”
“Nếu như ngươi không tin thì có thể đi hỏi thăm một chút, dù sao lúc ấy cũng
có không ít người nhìn thấy.”
Hắn nhún vai: “À đúng rồi, lúc đại đạo Tiên âm lần trước, 15 Ma Vương kia
cũng là ta xử lý, các ngươi đừng đừng đội nồi lên đầu tiên giới nữa đó.”
“Ngươi ta cũng đâu dễ dàng gì mà, nhỉ?”
Ma giới bên kia còn chưa kịp gào thét, hắn lại quay đầu nhìn về phía đám người
Tiên Minh đang ngơ ngác và khiếp sợ.
“Các ngươi bên này cũng thế, trừ Tử Điện Tiên Đế ra, năm tên Chuẩn Đế Bạch
Chân kia cũng do ta giết.”
“Chuyện đó chẳng liên quan gì đến ma giới hết.”
“Rõ ràng hai bên các ngươi chẳng chịu nghiêm túc điều tra gì cả, trực tiếp ụp
cái nồi lên trên đầu đối phương, còn khai chiến, đây không phải là coi chiến
tranh như trò đùa sao?”
Khương chưởng môn vì “hòa bình thế giới” mà lo lắng đến sốt hết cả ruột.
Hắn thấm thía giáo dục hai bên khai chiến, làm việc phải tỉ mỉ nghiêm túc.
“Ngươi xem các ngươi làm chuyện gì rồi đây này, đến lý do khai chiến cũng là
giả, lại còn làm ra vẻ như thâm cừu đại hận lắm.”
“Ngày ngày bận rộn, huy động nhân lực, có xấu hổ không?”
“Thật sự, ta cũng không nhìn nổi nữa rồi.”
Tất cả nhóm Tiên Đế Ma Đế hai bên cũng bị hắn giáo huấn mà sửng sốt một
chút.
Trong lúc nhất thời, thậm chí còn quên luôn cả việc phẫn nộ.
Trong đầu ngoài khiếp sợ ra, còn lại đều là dấu chấm hỏi.
Hóa ra ba Tiên Đế chết dạo gần đây, tất cả đều là bị hắn giết chết?
Sao có thể như vậy?
Hắn mới chỉ là một Chuẩn Đế trung kỳ thôi mà.
Cho dù lúc này Thành ca còn không ra tay trước mặt mọi người, nhưng tất cả
mọi người ở đây đều đã nhìn nhận hắn như một Đế cảnh.
Bất luận kẻ nào có thể giết chết ba Tiên Đế, cũng sẽ không thể bị xem nhẹ được.
Chỉ ̉n Ma Đế vốn kêu đánh kêu giết, bây giờ cũng yên tĩnh trở lại, trong ánh mắt
ngoài thù hận ra, phần nhiều vẫn là kiêng dè và dò xét.
Mà cả kim sắc chiến thần như Cửu Tuyệt Tiên Đế cũng đang nhìn chằm chằm
vào Khương Thành.
“Ngươi làm kiểu gì?”
“Thực lực cả thôi.” Thành ca tỏ vẻ câu hỏi của ngươi thừa thãi thật đấy.
Vô Hồi Ma Đế lạnh lùng nói: “Tại sao ngươi phải nói ra ở ngay trước mặt bọn
ta hả?”
Suy nghĩ kỹ một chút, nếu như Khương Thành không chủ động nói ra những
việc này, e rằng bọn họ còn lâu mới biết được sự thật.
Sau khi rất nhiều Tiên Đế Ma Đế ở đây biết được chân tướng, phản ứng đầu tiên
cũng là có người âm thầm giở trò, ý đồ dấy lên chiến hỏa hai giới Tiên Ma.
Nhưng vấn đề là, chân tướng là kẻ đầu têu tự nói ra, vậy thì không có cái gọi là
châm ngòi hết.
“Bởi vì ca đây có đức độ, đồng thời còn yêu hòa bình thôi, không đành lòng
nhìn thấy hai giới bởi vì hiểu lầm mà sinh linh đồ thán!”
Nguyên nhân vô lý như này, đương nhiên không ai thèm tin rồi.
Ngươi yêu hòa bình cái đách gì?
Khoảng thời gian trước ở núi Tiên Yêu, ngươi đã giết chết bao nhiêu Chuẩn Đế,
Tiên Vương rồi hả.
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Cửu Tuyệt Tiên Đế xuất hồn tra hỏi.