Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 561




Thần niệm vừa mở ra, Thành Ca đã tìm kiếm tiên thảo tiên dược khắp nơi.

Giống như sự thăm dò của rađa.

Thế nhưng quá trình này cũng không đơn giản như vậy, Bích Lạc Tâm Cung có

rất nhiều nơi ngăn cách thần niệm.

Hơn nữa nếu không cẩn thận, cũng thật dễ dàng bị Chuẩn Đế thậm chí Tiên Đế

khác phát hiện.

Cũng may rằng một tông môn dù lớn hơn nữa, cũng sẽ có giới hạn lớn.

Cuối cùng, hắn vẫn tìm được nơi này “khu vực gieo trồng tiên dược” - Vườn

Tiên Chi.

Cấm chế bên ngoài vườn đối với hắn, vẫn chỉ là thùng rỗng kêu to.

Sau khi đi vào, Thành Ca tỏ ra kinh ngạc đến ngây người.

Đây mà là vườn ư, đây chính là thế giới phủ đầy tiên dược tiên thảo!

Thấy được đủ mọi màu sắc muôn hồng nghìn tía, một gốc cây cỏ Chu Tiên tản

ra ánh sáng huyền diệu, một đóa tiên dược tản ra mùi thơm ngát khiến người

khác phải say mê.

Thần niệm vừa tìm kiếm, suýt nữa cũng không thể tìm được giới hạn.

Hơn nữa nơi này được gieo trồng khá chuyên nghiệp.

Một số được sinh ra trong núi tuyết, một số trong đầm lầy, một số được sinh ra

trong rừng…

Tất cả tiên dược đều có môi trường phát triển hợp lý toàn diện.

Điểm không hoàn hảo, chính là hầu như mỗi một vùng đều có đệ tử của Tâm

Cung chuyên môn phụ trách trông coi.

Thành Ca cũng không tiện ra tay với mấy tên đệ tử này.

Không phải không nỡ, mà do đây là trong tông môn của đối phương.

Ra tay với một tên đệ tử nào, nhất định đều sẽ động tới mánh khóe nhất định, rất

nhanh sẽ gọi Tiên Đế tới.

Đến lúc đó thì không kiếm được cái gì nữa.

“Chỉ có thể cẩn thận một chút.”

Với thực lực của hắn, tránh đi đệ tử cấp bậc Tiên Tôn này vẫn vô cùng đơn

giản.

Nhưng mà, ngắt được tiên dược cũng không dễ dàng.

Cũng không phải chỉ tiện tay rút nhẫn ra rồi ném vào là xong việc, cần rất nhiều

phương pháp đặc biệt.

Nếu không vừa ra khỏi đất sẽ chết ngay lập tức.

Cũng may Thành Ca là Chuẩn Đế trung kỳ, tiên hồn và quy tắc rất lớn mạnh,

nếu đổi lại là Thiên tiên Huyền tiên hay gì đó, bận ngày chỉ e cũng không ngắt

nổi mấy trăm gốc.

Cứ như vậy, lúc đó hắn sung sướng bận rộn ở những ngọn núi.

Chỉ trong chốc lát, hắn đã để lại phía sau một ngọn núi hoang.

Thế nhưng, so với toàn bộ vườn Tiên Chi, đây chỉ là hạt nước trên sa mạc -

không đáng kể.

Những tiên thảo tiên dược tất cả đều bị hắn chuyển dời đến trong Dị không gian

của chính mình.

Sau này chỉ cần ném vào hệ thống, chọn mở thuật luyện đan, thì có thể trực tiếp

sản xuất số lượng lớn thành phẩm tiên đan, thật là sung sướng.

Thời gian trôi qua, hắn thu hoạch cũng càng ngày càng nhiều.

Thế nhưng, vấn đề cũng dần dần nảy ra.

Cho dù hắn ngụy trang tốt, nhưng càng ngày càng nhiều núi hoang bày ra đó.

Cuối cùng đệ tử bên trong vẫn phát hiện ra điều kì lạ, nhất thời kinh ngạc.

“Sao lại thế này?”

“Vùng hoa Tử Hồn trăm triệu năm nay sao một cây cũng không còn!”

“Còn có quả Bồ Đề Khương này, hôm qua ta vừa mới kiểm tra qua, bây giờ

cũng đã bị hái!”

“Thôi xong, chẳng lẽ là có kẻ vào trộm?”

“Mau mau mau, báo cáo quản sự trưởng lão!”

Gần mấy chục tên đệ tử bối rối, hiển nhiên cũng kinh động tới Thành Ca đang

bận rộn ở nơi bí mật.

Bình thường trưởng lão quản lý vườn tiên dược hơn một nửa là trưởng lão tạp

dịch, ở đây cùng lắm cũng chỉ là Tiên Vương hoặc là Chuẩn Đế sơ kỳ.

Chút thực lực ấy, vẫn không thể phát hiện được hắn.

Nhưng trong trường hợp này, đến lúc đó trưởng lão quản sự sẽ tiếp tục báo cáo

lên.

Từng cấp từng cấp sẽ bao lên đến Chuẩn Đế Tiên Đế, chắc chắn hắn sẽ bị tìm

ra.

“Không được, phải ngăn cản bọn họ!”

Nghĩ đến đây, Thành Ca chủ động hiện thân.

“Khụ, các ngươi khoan đã!”

“Ôi?”

Các đệ tử sửng sốt, sau đó vội quỳ xuống đất dập đầu bái không ngừng.

“Tham kiến đại trưởng lão!”

“Tham kiến Tiên Đế…”

Trong lòng Thành Ca toàn ý nghĩ xấu, lại biến thành Ngự Thuật Tiên Đế.

Những đệ tử này chính là đệ tử ngoại môn ở tầng dưới chót.

Từ khi bọn họ nhập môn đến nay, tận mắt nhìn thấy cấp bậc cao nhất cũng chỉ

là Chuẩn Đế.

Tiên Đế chỉ tồn tại trong hình ảnh, trong trong tâm trí bọn họ không khác gì

Trung Hoà Thần.

Vừa thấy vị này là “Tiên Đế”, đúng là vừa gấp rút vừa kích động, cả người đều

phát run.

“À gì mà, các ngươi đi gọi toàn bộ trưởng lão quản sự của nơi này đến đây.”

“Vâng vâng vâng…”

Các đệ tử vội chạy đi.

Không lâu sau, mười hai vị trưởng lão quản sự của vườn Tiên Chi liền sợ chết

khiếp chạy tới tham kiến Tiên Đế.

Tên Chuẩn Đế sơ kỳ cầm đầu xoay người cúi đầu, thật cẩn thận nhận tội.

“Không biết ngài đích thân pháp giá tới, không tiếp đón từ xa, rất mong thứ

tội!”

Không có cách nào cả, thuật biến hóa Thành Ca có thể trực tiếp đạt được hơi

thở giống đối phương y như đúc.

Trừ khi là chính hắn ra tay, nếu không thì không có ai nhìn ra sơ hở.

Mà ở Bích Lạc Tâm Cung này, nhìn thấy đại trưởng lão Tiên Đế của bản môn,

ai lại dám to gan đủ can đảm kiểm tra hắn.

“Người không biết không có tội!”

Gương mặt Thành Ca đầy uy nghiêm nói: “Đại kiếp nạn sắp tới buông xuống,

bản môn cần chuẩn bị đầy đủ từ sớm.”

“Ngắt đi toàn bộ tiên dược tiên thảo của nơi này, sau đó đích thân ta mang đi

luyện đan.”

“Toàn bộ?”

12 tên trưởng lão vô cùng kinh ngạc.

Trong vườn Tiên Chi này, có đến trăm ngàn ngọn núi đấy.

Từ khi Bích Lạc Tâm Cung sáng lập đến nay, còn chưa có lần nào ngắt hết toàn

bộ tiên dược tiên thảo xuống.

Khoảng này cũng thật lớn?

“Sao nào, các ngươi còn muốn chống lại mệnh lệnh?”

“Không có không có…”

12 vị trưởng lão quản sự lại vội vàng nhận tội.

Quyết định dọn sạch tất cả tiên dược trong vườn Tiên Chi lớn như vậy, vốn dĩ

nên có mệnh lệnh từ trưởng lão, mà bọn họ cũng sẽ xác minh trước rồi mới có

thể làm.

Nhưng mà, người Thành biến hóa chính là Ngự Thuật Tiên Đế uy tín lâu đời.

Địa vị trong tông môn, gần với chưởng môn Ngự Tâm Tiên Đế, rất cao quý, rất

xa vời.

Hắn đích thân tới, vậy còn có gì để nói nữa.

“Tập trung các đệ tử ở đây đi hái thuốc!”

“Sau khi thu hoạch xong, giao lại cho ta.”

Thành Ca thấy dùng thân phận này, đương nhiên là vui vẻ nhàn hạ.

12 danh trưởng lão vội gật đầu không ngừng.

“Vâng vâng vâng, chúng ta đi làm đây…”

Vì vậy ngay sau đó, tất cả 3000 tên đệ tử bên trong vườn Tiên Chi đều được huy

động.

Các đệ tử cần cù giống như ong mật, san phẳng hết ngọn núi này tới ngọn núi

khác, vội vàng sôi sục ngất trời.

Bọn họ vốn là quản lý vườn Tiên Chi này, hái thuốc vốn dĩ chuyên nghiệp.

Thành Ca bay trên trời cao nhìn thấy thân hình bận rộn của bọn họ, vui mừng

gật đầu.

Không tồi không tồi, rất có tinh thần!

“Ngươi cũng thật xấu xa, trộm dược còn chưa tính, vậy mà còn muốn người

trông nom giúp ngươi trộm?” Thương Linh cũng không nhịn được mà bóc phốt.

“Sao lại gọi là trộm?”

Thành Ca khua tay: “Đừng quên Bích Lạc Tâm Cung là kẻ thù của ta, trước kia

là vậy, về sau vẫn vậy.”

“Nếu ta không lấy những tiên dược này, tương lai chính bọn họ cũng sẽ dùng.”

“Sau đó ăn tiên đan tăng tu vi, chiến đấu với Phi Tiên Môn, Thương Long Cốc.”

“Nói như thế cũng đúng, nhưng thủ đoạn của ngươi cũng quá trơ tráo.”

Nhớ lại trước đây Kỳ Lân Tộc bị Trân Châu hại mất nhiều Nguyên Tinh như

vậy.

Nhìn lại tình cảnh lần này của Bích Lạc Tâm Cung gặp phải…

Thương Long nữ đế tỏ ra cả cuộc đời mình cũng chưa nhìn thấy người nào cực

phẩm như vậy.

Ai bị hắn để mắt tới, thật sự là tám đời hộc máu.

“Cảm ơn, ta sẽ coi đây là một lời khen, sau đó tiếp tục cố gắng.”

Hai ngày sau, cả một vùng vườn Tiên Chi hoàn toàn trống trơn.

12 tên trưởng lão vui vẻ thu hoạch đầy ắp, kích động đem 12 thùng tiên bảo

đựng tiên dược giao vào tay Thành Ca.

“Rất tốt!”

Thành Ca khuyến khích một câu, vì vậy các trưởng lão càng thêm kích động.

Còn cẩn thận đưa ra một thỉnh cầu: “Ngươi có thể giảng đạo cho bọn ta một lần

không?”