Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 608




Sau lần phụ linh thành công này, lòng Khương Thành đã nắm chắc.

Quyết định trước đó của bản thân không hề sai, tiếp theo chỉ cần có đủ thời gian

và sự kiên nhẫn, một ngàn huyền văn sớm muộn gì cũng đều sẽ đặt đến được

phẩm chất Tử Kim.

Vấn đề duy nhất bây giờ chính là công đức không đủ.

Chỉ đổi hết một ngàn huyền văn thì đã tốn gần trăm tỷ công đức rồi.

Huống hồ gì mỗi một môn luyện lên thì Bí không thánh sa cần cũng không phải

con số nhỏ.

Hắn bây giờ hạnh phúc vô cùng, bản thân trước khi rơi vào Khư giới đã vét sạch

bóng Thiên Kiếm cung, đồng thời còn có được một mớ từ hai giới Tiên ma ở

phong ấn bên ngoài Khư Động.

Số bảo vật nhiều như biển này sau khi đổi sang công đức có thể giúp hắn đổi

được toàn bộ huyền văn, đồng thời thăng cấp tất cả huyền văn lên lục trọng.

Vừa từ Giáng Linh đài đi ra, Đại điện chủ đã đích thân đi đến trước mặt hắn

nắm lấy tay hắn hỏi han ân cần.

Thái độ thân thiết này khiến tất cả mọi người tại hiện trường xúc động không gì

bằng.

“Lực tử của ngươi hình như không tăng lên gì cả.”

Bởi vì Huyền văn tử của Thành ca đã đạt đến lục trọng trở lại nguyên trạng rồi,

vậy nên đại điện chủ không thể cảm nhận được khí tức của lực tử nữa.

“Sao ta lại cảm thấy trên cơ thể ngươi giống như có thêm một vài sức mạnh

phức tạp hơn.”

Chuyện này khiến nàng không hiểu sao có chút lo lắng.

“Ngươi cứ vậy phụ linh sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ? Nếu như không được,

sau này đừng đến nữa.”

Thành ca liền giải thích một câu: “Đây là hiện tượng bình thường, Tử Kim

huyền văn sau khi phụ linh, sẽ dần dần che mất đi, nhưng sức mạnh thì càng trở

nên mạnh hơn.

Nói xong, hắn từ từ giải phóng một ít hơi thở của lực tử nhị trọng.

Các điện chủ vừa nhìn liền kinh ngạc.

“Trời ạ, đã vượt qua cả cực hạn của Cực Huyền văn rồi.”

“Đây là kết quả của việc có thể phụ linh nhiều lần sao? Tăng cấp lớn quá rồi?”

“Tử Kim huyền văn, quả nhiên thần diệu!”

Thành ca cười, thu vào một ít giá trị chấn kinh, bây giờ đang cần công đức rất

gấp, chân muỗi có nhỏ thì cũng là thịt mà!

Đại điện chủ yên tâm trở lại, rồi lại cười niềm nở dặn dò: “Tu luyện nếu gặp

phải vấn đề gì, nhớ là tìm ta chỉ giáo, đừng có vui đầu vào mớ hỗn loạn!”

Thành ca chẳng biết phải làm sao, gật đầu: “Ừm!”

“Mấy hộ pháp và chấp sự sắp xếp ở Hiền giả cung vẫn nghe lời chứ?”

“Ừm ừm.”

“Ở Thần điện sống quen chứ, nếu như có gì cần có thể nói cho ta biết bất cứ lúc

nào.”

“Ừm ừm ừm…”

Thành ca cảm thấy bản thân giống như tự nhiên có thêm một bà mẹ, cảm giác

được quan tâm chăm sóc tuy rất tốt, nhưng cũng thật mệt não.

Khi hắn trở về Hiền giả điện, có người cũng trở về Thần điện.

Đám hộ vệ hai lần gặp hắn trước đó, bị hắn lột sạch Huyền giáp, cướp sạch tài

nguyên trở lại “tiền tuyến” núi Vẫn Tiên.

Cô gái chấp sự đứng đầu – Lục Vân Lâm thì nhanh chóng trở về Thần điện bên

này để báo cáo tình hình.

Đối với chuyện này, Thần điện vẫn rất coi trọng.

“Tà ma dị giới đó thật sự chỉ có một mình?”

“Lại còn lĩnh ngộ được Huyền Phách?”

Những tà ma dị giới năm đó tu luyện được Huyền Phách đều đã lên tầng trên,

bây giờ lại xuất hiện một người, trong mắt họ giống như tro tàn rồi lại cháy vậy.

Đối diện với sự truy hỏi của các Điện chủ, Lục Vân Lâm có chút căng thẳng.

Là chấp sự nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nàng trực tiếp nói chuyện với Đại điện

chủ.

“Vâng, người đó thực lực vô cùng mạnh, mấy vị phân điện chủ hợp lại cũng

chẳng phải là đối thủ của hắn.”

“Ngươi chăc chắn chứ?”

Các điện chủ và hộ pháp lũ lượt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc vô cùng.

Thật ra mấy ngày trước bọn họ đã nhận được tin Bạch Dung bộ bên đó bị tấn

công bất ngờ, nhưng lúc đó chỉ là một “tà ma dị giới” bình thường.

Tiên vương, Ma vương của Tiên giới bên kia, bởi vì không dùng được Huyền

lực và quy tắc của bên này nên sức chiến đấu thực sự đã giảm mất một nửa.

Cũng là tương đương với Địa Huyền cảnh bên này.

Hơn nữa chỉ có một người thì không cần lo lắng.

Bây giờ nghe thấy Lục Vân Lâm – kẻ tự mình trải qua miêu tả lại, có vẻ nghiêm

trọng hơn mình nghĩ rất nhiều.

“Phân điện chủ cũng đã là Cực Huyền cảnh cửu trọng rồi, cách Thiên Huyền

cảnh chỉ có một bước mà thôi.”

Thủy Linh điện chủ điềm tĩnh phân tích: “Ba vị phân điện chủ, mười lăm chấp

sự, bốn mươi hộ vệ trưởng từ Minh Huyền cảnh ngũ trọng trở lên tấn công, lại

bị đánh bại chỉ trong chớp mắt.”

“Thực lực này, đã đạt đến trình độ của Chuẩn đế sơ kì bên Dị giới đó rồi nhỉ?”

Chiến Linh điện chủ lắc đầu: “Không, hắn có lẽ mạnh hơn Chuẩn đế sơ kì rất

nhiều.”

“Chuẩn đế sơ kì của bên đó, chịu sự áp chế rất lớn của Huyền giới chúng ta, bọn

họ có thể đánh bại bai vị phân điện chủ, nhưng chắc chắn không nghiền nát một

cách đơn giản dễ dàng như vậy được.”

“Người này chi ít cũng là Chuẩn đế hậu kì bên kia.”

Mọi người lũ lượt chau mày, đến cả Mộc Linh điện chủ coi Thành ca như kẻ

địch cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.

Chuẩn đế hậu kì của Tiên giới bên đó, mấy người Thiên Huyền cảnh bọn họ gặp

được cũng chẳng nói chuyện gì được.

Đặc biệt là khi đối phương lại có được Huyền Phách.

Một khi tu luyện lên, vậy tầng thứ nhất e là sẽ lại tanh mùi máu thịt rồi.

“Xem ra lần này không thể khinh suất rồi.”

“Không sai, người này không phải của Bạch Huyền tộc chúng ta, nếu để cho

hắn tu luyện Huyền lực lên được thì sẽ là đại họa.”

“Phải tiêu diệt hắn, không được giữ lại.”

Bọn họ vốn không hề liên tưởng giữ Khương hiền giả và tên “tà ma dị giới” đó

với nhau.

Một là Lục Vân Lâm chỉ có thể miêu tả đại thể cảnh tượng hôm đó.

Ngoại trừ đẹp trai ra thì chẳng có đặc trưng gì đặc biệt khác.

Hai là mấy ngày trước mới lĩnh ngộ Huyền phách, còn Khương hiền giả thì đã

đột phá Phàm Huyền cảnh cửu trọng đến Cực Huyền cảnh rồi.

Rõ ràng không phải cùng một người mà.

Khi các điện chủ lũ lượt thảo luận, Đại điện giả hình như nhớ ra điều gì đó.

Nàng kinh ngạc hỏi Lục Vân Lâm: “Các ngươi gặp hắn hai lần, ngoại trừ bị

cướp đi mấy vật tùy thân thì thật sự không bị giết người nào cả ư?”

“Chuyện này… quả thực không có.”

Lịch sử ghi lại, sau khi tà ma dị giới gặp người Huyền tộc, căn bản đều là đánh

nhau đến sống dở chết dở.

Lục Vân Lâm bị lột sạch giáp rồi bị treo cả một ngày nên tự nhiên sẽ rất hận

Thành ca.

Nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận, người này “nhân từ” hơn những

tà ma dị giới khác.

Nếu đổi thành những tà ma dị giới khác, nàng sớm đã toi rồi, còn đâu ra mạng

mà về báo cáo tình hình.

“Không những không bị giết, ngay cả bị thương cũng không hề.” Nàng nói

thêm.

Chuyện này…

Các điện chủ cũng thấy ngoài dự liệu.

“Tà ma dị giới này có phong cách cũng thật khác.”

“Lẽ nào hắn không có ý coi Huyền tộc chúng ta là kẻ địch sao?”

“Nghĩ kĩ lại thì hình như là vậy, hai lần đều là bọn ta chủ động đánh hắn, đánh

lại thì cũng có thể bỏ qua.”

“Hay là, coi như hắn không tồn tại?”

Đại điện chủ lắc đầu: “Không được!”

“Tuy người này trước mắt không tỏ ra có ý đối địch, nhưng suy cho cùng cũng

không phải cùng tộc loại với chúng ta.”

“Hơn nữa, hắn cướp Huyền giáp, trà trộn vào Tụ phách trì, hành dộng này thì

cũng chẳng là bạn tốt gì cả.”

“Cho dù thế nào thì cũng phải tìm ra hắn trước!”

Nàng nhìn tất cả mọi người ở hiện trường rồi hạ lệnh: “Mộc Linh điện chủ, Lôi

Linh điện chủ, Chiến Linh điện chủ, lần này phiền ba người đi một chuyến rồi.”

Bọn họ trong mắt Đại điện chủ là những người có thực lực đỉnh cấp, đều là

Thiên Huyền cảnh.

Một lần ba người, Thần điện coi như rất thận trọng rồi.

“Cố gắng đừng chiến đấu với hắn, có thể huyên hắn rời khỏi Bạch Huyền tộc

chúng ta thì càng tốt.”

“Vâng!”

Ba người đứng dậy nhận lệnh, sau đó mỗi người mang theo hộ pháp và chấp sự

của mình lui đi.

Sau khi họp xong, Đại điện chủ cũng không thể không ấn giữa ấn thái dương,

cảm thấy đau đầu vô cùng.

Tà ma dị giới là Chuẩn đế hậu kì năm đó rất ít, nhưng mỗi người đều gây ra

kiếp nạn cực lớn, khiến nàng có ấn tượng rất sâu.

“Hầy, giai đoạn nhiều biến cố lại đến rồi.”

“Vẫn may, tộc ta đã thu nhận được một tuyệt thế thiên tài có thể thay đổi vận

mệnh.”

Nghĩ đến Khương hiền giả, nàng không kìm được mà lộ ra một nụ cười an ủi.