Chiến Linh điện chủ hít sâu một hơi, kính nể nói: “Đại điện chủ, khai chiến
thôi!”
Một điện chủ khác nói: “Đúng vậy, khai chiến, điều kiện như vậy tuyệt đối
không thể đáp ứng được!”
“Phải khiến Hắc Huyền Tộc trả giá bằng máu!”
“Quyết một trận tử chiến, từ bao giờ mà Bạch Huyền tộc chúng ta lại sợ bọn
chúng chứ?”
“Xin đại điện chủ hạ lệnh!”
Ai cũng đều biết, điều kiện như vậy không thể đáp ứng được.
Giao những thứ đó ra, Bạch Huyền tộc thật sự sẽ rơi vào trong vực sâu muôn
đời cũng không thể trở mình được.
Thế mà đại điện chủ lại cứ chậm trễ không chịu đưa ra quyết định.
Trong mắt nàng hiện lên một màu thương tiếc: “Nếu như bây giờ chúng ta tuyên
bố khai chiến, Khương hiền giả sẽ thật sự bị xử tử.”
Các điện chủ khác nắm chặt tay, bên trong hang động xuất hiện một sự trầm
lặng dài đằng đẵng.
Rất lâu sau đó, Quang Minh điện chủ mới chậm rãi nói: “Nhưng mà nếu đáp
ứng những điều kiện đó, tộc của ta từ nay sẽ suy tàn, thậm chí có khả năng bị ba
tộc khác từng bước xâm chiếm…”
“Hơn nữa, cứ xem như chúng ta đáp ứng, cũng không chắc chắn có thể đổi được
Khương hiền giả trở về.”
“Ta biết.”
Mặt đại điện chủ không có biểu cảm gì nhìn ra cửa hang động, ai cũng không
thể nhìn ra được trong lòng nàng ấy đang nghĩ gì.
Chiến Linh điện chủ đi đến bên cạnh nàng ấy, than thở một hơi: “Khi cần buông
bỏ, chỉ có thể buông bỏ.”
“Đấy có lẽ chính là số mệnh của hắn, cũng là số mệnh của Bạch Huyền tộc
chúng ta.”
“Ông trời đã định, tộc chúng ta không thể nào có được hắn.”
“Đúng vậy…”
Lôi Linh Điện chủ chầm chậm nhắm mắt, vẻ mặt đau xót tiếc thương: “Có thể
ông trời cũng cảm thấy, không nên để cho một vị tuyệt thế thiên tài đủ khả năng
phá tan sự cân bằng tồn tại, quyết định thu hồi hắn trước thời hạn.”
Một số điện chủ khác lặng lẽ cúi thấp đầu.
Đến bước đường này, lựa chọn có thể chọn dường như thật sự chỉ có từ bỏ
Khương Thành.
Tuy nhiên, đại điện chủ lại tỏ vẻ bình tĩnh: “Ta sẽ không từ bỏ việc cứu đại hiền
giả.”
Một số điện chủ khác sốt ruột.
“Nhưng mà, mấy cái điều kiện đó sẽ hủy hoại tộc của chúng ta…”
“Không thể đáp ứng!”
Thậm chí có một số điện chủ còn quỳ trước mặt của nàng, hy vọng nàng thu hồi
suy nghĩ kia.
“Xin đại điện chủ suy nghĩ kỹ!”
“Xin đại điện chủ suy nghĩ kỹ!”
“Các ngươi nghĩ linh tinh gì thế hả?”
Dường như đại điện chủ nghĩ thông suốt điều gì đó, trên mặt nở một nụ cười
khổ.
“Dù sao ta cũng là chủ của thần điện, sao có thể hồ đồ đáp ứng những điều kiện
kia được chứ?”
Một Điện chủ khác không hiểu: “Vậy ngươi định…?”
“Ta chỉ định quyết định sẽ giả vờ đáp ứng, ổn định Hắc Huyền Tộc bên đó trước
đã.”
“Vậy còn sau đó thì sao?”
Đại Điện chủ thản nhiên nói: “Sau đó ta sẽ tự mình đi vào thần điện Hắc Huyền
tộc, nghĩ cách cứu đứa con đó ra.”
“Cái gì!”
“Không thể được, đại điện chủ!”
“Hắc Huyền tộc có vô số thứ khắc chế thủ đoạn của Bạch Huyền tộc chúng ta,
nơi đó là nơi cực kì nguy hiểm, ngươi vào đến nơi chắc chắn sẽ bị bao vây rồi
tấn công!”
“Đúng vậy, gần như chỉ có đường chết chứ không sống nổi đâu, xin đừng kích
động!”
Đại điện chủ chầm chậm đi ra ngoài hang động, nhìn bầu trời xanh như được
gột rửa, nhẹ nhàng nói: “Nhưng mà đó là hy vọng lớn nhất của tộc chúng ta, ta
sao có thể không làm gì chứ, trừng mắt nhìn hắn chết ư?”
Chiến Linh điện chủ theo gót nàng lớn tiếng nói: “Nếu đã như vậy, chúng ta
cùng nhau xông vào đó!”
“Đúng, vậy chúng ta cùng nhau xông vào đó là được rồi!”
Đại điện chủ lắc lắc đầu: “Không thể được.”
“Gióng trống khua chiêng uy danh và khí thế quá lớn, Hắc Huyền tộc nhất định
sẽ giết chết hắn sớm hơn dự tính.”
Nàng đã chính thức đưa ra quyết định.
“Chuyến này do một mình ta đi, khi ta không ở đây…”
Nàng nhìn sang Quang Minh điện chủ ở bên cạnh.
“Do Quang Minh điện chủ tạm thời đảm nhận chức vụ đại điện chủ, quản lý tất
cả các công việc tại thần điện.”
“Nếu như ta không trở về được…”
Nàng dừng một chút, cuối cùng nói: “Sau này các ngươi nhất định phải tận tâm
giúp đỡ hắn.”
Nàng đang giao phó những việc sau này.
Các điện chủ khác viền mắt đã đỏ, rơm rớm nước mắt.
“Đại điện chủ!”
“Đại điện chủ không thể làm như vậy mà!”
“Ngươi không cần phải như thế này mà…”
Đại điện chủ đã bay lên không trung.
Cúi đầu nhìn xuống các điện chủ đang quỳ bên dưới, sự kiên quyết dày đặc tỏa
ra từ trên người nàng.
“Chỉ cần hắn có thể sống sót trở về, cho dù ta có đã chết cũng rất xứng đáng.”
Nói đến đây, nàng trực tiếp bay thẳng đến Hắc Huyền tộc, rất nhanh đã biến mất
khỏi tầm mắt của mọi người.
Ngay khi đại điện chủ hành động, Lê Hàn Ngọc đã đi trước nàng một bước tiến
vào địa bàn của Hắc Huyền tộc.
Thực ra nàng không hề hay biết Thành ca là bị Hắc Huyền tộc bắt giữ.
Nhưng từ lúc bắt đầu, mục tiêu mà nàng lựa chọn chính là Hắc Huyền tộc.
Lý do rất đơn giản, đây là kẻ địch lớn của Bạch Huyền tộc, hiềm nghi lớn nhất.
Nhưng sau khi tiến vào bên trong, tin tức của Hắc Huyền tộc cuối cùng cũng
truyền ra ngoài, quả nhiên Khương Thành là bị bắt giữ tại đây.
Thế nên, nàng cũng không còn bất cứ do dự nào.
Nhìn về phía đỉnh tháp của thần điện Hắc Huyền tộc nguy nga cao chót vót ở
nơi xa, nàng siết chặt kiếm trong tay, trong đôi mắt lóe lên một tia tàn khốc như
vực sâu.
“Trước khi nhiệm vụ quản giáo kết thúc, ngươi nhất định phải ở trong lòng bàn
tay của ta.”
Bỏ lại câu nói đó, nàng hòa nhập vào bên trong tòa thành lớn ở trước mặt.
Người của Bạch Huyền tộc khi tiến vào phạm vi thần điện của Hắc Huyền Tộc,
sẽ dẫn tới phản ứng.
Lê Hàn Ngọc không còn lựa chọn mạnh mẽ xông tới, mà là lén đi trong bóng
tối.
Ít nhất phải kín đáo đến được vị trí gần thần điện nhất, sau đó chỉ có thể xem
bản lĩnh của nàng thôi.
Mà trong khi nàng đang bận rộn, Thành ca đã bị áp giải vào nơi cao nhất của
thần điện Hắc Huyền tộc.
Ca đây đang tính toán làm ra tay thế nào.
Hiện tại hắn có thể lợi dụng tầng thứ sáu huyền văn, phát huy ra lực chiến đấu
cấp độ Chuẩn Đế, nhưng khoảng cách với sức mạnh đỉnh cao của hắn ở tiên
giới bên đó vẫn còn thiếu một chút.
Ở bên kia, 49 lạc ấn quy tắc và tiên hồn dị thường kia vừa phóng ra là đã đủ để
đưa thần điện và toàn bộ khu vực rộng lớn xung quanh lên trời.
Nhưng hiện tại, hắn nhất định phải xem xét làm thế nào mới có thể không để
cho cá lọt lưới.
“Bạch Huyền tộc chắc chắn sẽ không đáp ứng điều kiện của chúng ta nhỉ?”
“Đúng vậy, trừ khi các nàng ấy điên rồi.”
Hắc Huyền tộc bên này, đám điện chủ vui mừng hớn hở.
Hắc Huyền đại điện chủ nghe thế cười mỉa một tiếng: “Ta cũng không mong đợi
các nàng ấy sẽ đáp ứng, lý do mà ta đưa ra các điều kiện đó, chính là cố ý lấy
tên tiểu tử kia làm mồi câu.”
Các điện chủ khác ở bên dưới suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên tỉnh ngộ.
“Cố ý khiến cao thủ Bạch Huyền tộc đến cứu người, sau đó tự chui đầu vào
lưới?”
“Đúng là liên hoàn kế!”
“Ha ha ha, kế hoạch này thật tuyệt vời!”
“Chỉ cần có Huyền Văn Tử Kim này trong tay, không phải lo Bạch Huyền tộc
bên đó không mắc câu!”
“Cái này hoàn toàn có thể trở thành một thứ làm tiêu hao thời gian dài thủ đoạn
của các nàng ấy.”
“Không biết là người đầu tiên mắc câu sẽ là ai đây.”
“Không chừng là Bạch La Chân đích thân ra tay.”
Bạch La Chân, chính là tên thật của điện chủ Bạch Huyền tộc.
Hắc Huyền đại điện chủ ngửa mặt cười lớn: “Ta lại hy vọng là nàng ấy đấy, nếu
như đến nàng ta cũng bị bắt giữ, vậy thì Bạch Huyền tộc thật sự sẽ bị sụp đổ.”
Nghĩ đến cảnh giẫm đạp kẻ thù cả đời ở dưới chân, hắn có chút vui đến quên hết
tất cả.
“Đúng rồi, vậy Huyền Văn Tử Kim trông như thế nào, chúng ta vẫn chưa được
thấy.”
“Để tên tiểu tử làm huyền văn phát sáng xem nào!”
Mặc dù mặc tiêu lớn nhất của bọn họ là Thành ca, hơn nữa kế hoạch cũng hoàn
toàn xoay quanh việc hắn là “mồi nhử”, nhưng mãi cho đến lúc này mới nhớ
đến sự tồn tại của hắn.
Dù sao ở trong suy nghĩ của bọn họ, Thành ca cũng chỉ là một món “bảo vật”.
Thái độ khinh thường này không hề khác Địa Tàn các trước đó, dù sao cũng chỉ
là Cực Huyền cảnh, trong mắt bọn họ thực sự không tính là người.
“Các ngươi muốn xem huyền văn cũng được thôi, tập trung tất cả môn nhân đến
đây đi.” Thành ca đưa ra yêu cầu.