Nhưng cho dù nhìn ra, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận.
Sau khi hắn rời đi, lúc này đại điện chủ mới thần thần bí bí nói với bảy vị điện
chủ khác: “Lần này còn xảy ra một chuyện kinh thiên động địa khác trên người
đại hiền giả!”
Chương 631.
Các điện chủ nghe chuyện kinh thiên động địa, vội vàng lộ ra vẻ mặt chú ý.
“Còn có chuyện gì nữa?”
“Chẳng lẽ lần này hắn bị Hắc Huyền tộc giở thủ đoạn gì?”
“Không!”
Đại điện chủ lắc đầu: “Là Huyền Văn Tử Kim của đại hiền giả lại có truyền
thừa công pháp và huyền thuật cấp chí tôn!”
Nàng nhanh chóng nói về những gì mà nàng được nghe.
“Còn có chuyện thần kỳ như vậy?”
Sau khi biết Lê Hàn Ngọc học được uy lực đáng sợ của hai chiêu thức, tất cả
điện chủ đều ngồi không yên.
“Huyền thuật cấp chí tôn?”
“Chưa từng nghe nói đến!”
Thủy Linh điện chủ lập tức muốn ra ngoài: “Không được, ta phải đi xem hài tử
Hàn Ngọc kia.”
Chiến Linh điện chủ lập tức đi theo: “Ta cũng muốn đi xem…”
Các điện chủ khác giống như hẹn trước vậy, hành động y chang nhau.
“Ta đột nhiên cũng có chút chuyện muốn đi Hiền giả cung một chuyến.”
Là một tu sĩ của Thiên Huyền cảnh, quả thật huyền thuật lợi hại như vậy có sức
hấp dẫn mạnh đối với bọn họ.
Một khi nắm giữ, thực lực nhân lên.
Ai không muốn thực lực trở nên mạnh mẽ hơn cơ chứ?
“Đứng lại!”
Đại điện chủ gọi bọn họ lại.
“Chúng ta một đám điện chủ như vậy, chạy đi tìm một tiểu bối Cực Huyền cảnh
đòi huyền thuật, còn ra thể thống gì nữa?”
Nàng nói như vậy, sắc mặt mọi người cũng trở nên có chút không tự nhiên.
Thật vậy.
Tuy rằng Khương Thành là đại điền giả, nhưng bọn họ luôn coi hắn là hậu bối.
Thậm chí ban đầu còn muốn thu nhận hắn làm đồ đệ.
Ngẫm lại sư phụ “thỉnh giáo” đồ đệ, vậy có mất mặt không cơ chứ?
“Huống chi, dù sao cũng là độc môn huyền thuật của hắn, hắn vốn không có
nghĩa vụ truyền thụ cho chúng ta.”
Trên thực tế, Bạch La Chân lúc trước ở Hắc Huyền tộc gặp Khương Thành,
không nhắc tới chuyện này, chính là bởi vì những nguyên nhân này.
Đường đường là đại điện chủ, giữ không nổi mặt mũi.
Điều này …
Mọi người tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng không thể không thừa nhận lý
lẽ này.
“Vậy làm sao bây giờ?”
“Đúng vậy, đó chính là huyền thuật cấp chí tôn, bỏ qua hối hận cả đời đó!”
“Thật sự làm cho lòng người ngứa ngáy khó chịu mà.”
“Haizz, sợ là sau này lão phu không ngủ được mất…”
Lúc các vị điện chủ nghị luận sôi nổi, Băng Linh điện chủ lại ở một bên truyền
tin cho Lê Hàn Ngọc.
Một lát sau, nàng tự hào công bố một tin vui.
“Ta vừa mới bảo Hàn Ngọc hỏi ý kiến Khương hiền giả, hắn nói huyền thuật
dạy cho Hàn Ngọc, nàng có thể truyền thụ ngược lại cho ta.”
Chậc, lại còn có cách này nữa hả?
“Khương hiền giả đồng ý ngươi cũng có thể học ư?”
“Trong triều có người thật biết lo công chuyện ghê!”
Các điện chủ khác nhao nhao nhìn nàng với ánh mắt ngoài thì khinh bỉ nhưng
trong lại hâm mộ.
“Đường đường điện chủ, lại thỉnh giáo hộ pháp trong điện mình, ngươi có biết
xấu hổ không?”
Băng Linh điện chủ cười khanh khách: “Cái này có gì mà xấu hổ, Hàn Ngọc là
do một tay ta bồi dưỡng, tựa như con gái ruột của ta vậy. Ta cam tâm tình
nguyện đi hỏi, các ngươi quản được không?”
“Mặt mũi ngươi để đâu rồi?”
“Mặt ta đây này, các ngươi cứ tiếp tục ở đấy mà đau đầu đi!”
Băng Linh điện chủ chọt chọt khuôn mặt trắng nõn đang đỏ bừng của mình,
xoay người, đắc ý ra khỏi cửa điện.
Các điện chủ khác tức chết!
Ngay cả đại điện chủ cũng tức, hận không thể kéo nàng lại đánh cho một trận.
Không được, ta phải nghĩ ra cách.
Nàng ấy cũng muốn học.
Mà ở phía bên kia, Lê Hàn Ngọc vừa mới xin ý kiến Thành ca xong cũng rất bất
ngờ.
“Ngươi thật sự đồng ý để cho điện chủ của Băng Linh điện ta học Bất Diệt
Thiên Hoa Kiếm Kinh kia?”
“Sao vậy, ngươi không hy vọng nàng ấy học sao?”
“Không, ta đương nhiên hy vọng nàng ấy cũng có thể học.”
“Vậy thì không phải là được rồi sao?”
Trên thực tế, Thành ca đồng ý dạy Lê Hàn Ngọc, vốn dĩ không ngại nàng truyền
cho người khác.
Cả người Thành ca đầy hack, căn bản không cần giữ làm của riêng làm gì.
Hơn nữa Bất Diệt Thiên Hoa Kiếm Kinh, cũng chỉ có loại quái thai có được một
đống huyền văn như hắn mới học được toàn bộ.
Lúc này, huyền khí truyền tin của Lê Hàn Ngọc lại vang lên.
“Á, đại điện chủ!”
Lê Hàn Ngọc vừa nhìn thấy người đối diện, vội vàng thay đổi sắc mặt.
Một lát sau, nàng lại xin ý kiến Thành ca.
“Đại điện chủ cùng các điện chủ khác bảo ta hỏi ngươi xem, có thể để cho các
điện khác, mỗi phân điện phái một đệ tử tới cùng ngươi học học huyền thuật
hay không.”
Cái này…
Thành ca trong lòng nói các điện chủ các ngươi cũng là biết chơi, tại sao không
dứt khoát tự mình đến học, còn phải trải qua nhiều thủ tục vậy?
Phản ứng đầu tiên của hắn là từ chối.
Nào có thể nhàn rỗi dạy nhiều người như vậy? Nhưng ngẫm kỹ lại, Phụ Linh
của mình luôn luôn ở Bạch Huyền thần điện, cũng coi như là nợ bọn họ một đại
ân, đáp lễ cũng là lẽ thường tình.
Huống chi “sự kiện bắt cóc” lần này, đại điện chủ thật sự coi mình như nhi tử
mà cứu.
Thành ca cũng không phải là kẻ tâm địa sắt đá.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn gật đầu: “Được, nhưng có hai điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
“Người phái tới nhất định phải là mỹ nữ.”
Dù sao cũng là các ngươi muốn phái người, không thể trách ta.
Lê Hàn Ngọc mặt không đổi sắc, không có kinh ngạc cũng không khinh bỉ,
dường như đây là một điều kiện bình thường.
Nàng gật đầu một cách tự nhiên: “Điều kiện còn lại là gì?”
“Mộc Linh điện chủ không thể học.”
Khương Hiền giả dù có rộng lượng, cũng sẽ không dạy một người rõ ràng nhìn
mình không thuận mắt.
“Được.”
Bên kia, các vị điện chủ sau khi nghe được hai điều kiện này ngơ ngác nhìn
nhau.
Ngay sau đó, một tiếng reo hò dữ dội bùng nổ.
Ngay cả Thành ca ở đầu kia của huyền khí truyền tin cũng giật mình.
“Ha ha ha, hai điều kiện này có là gì đâu chứ?”
“Khương hiền giả thật sự là quá hào phóng!”
“Quả nhiên là phong cách hiền giả, tuổi còn nhỏ nhưng lòng dạ đã rộng lượng
đến không thể tưởng tượng nổi!”
“Đúng vậy, thật sự là làm cho chúng ta thẹn mướt mồ hôi.”
“Bảo hộ trời ban của Bạch Huyền tộc ta, ban cho hiền nhân như vậy…”
Giờ khắc này, Thành ca bắt đầu chinh phục con tim của tất cả điện chủ.
Trước đó, thứ các điện chủ coi trọng chỉ là thiên phú của hắn.
Mà bây giờ, thứ bọn họ coi trọng đã là hắn, thật sự bắt đầu coi hắn là đại hiền
giả mà tôn kính.
Điều duy nhất khiến bọn họ khóc lóc, cũng chỉ là điều kiện phải là mỹ nữ kia.
“Haizz, đại hiền giả cái gì cũng tốt, chỉ là…quá háo sắc.”
Trước đây, chắc chắn bọn họ đều nghĩ rằng đứa trẻ này quá kỳ lạ.
Nhưng bây giờ…
“Ha ha, người trẻ tuổi có thể hiểu được mà!”
“Đúng vậy, chút sở thích nhỏ này rất bình thường.”
“Không quản nữa, ta muốn về Hỏa Linh điện chọn người!”
“Hậu bối Quang Minh điện ta mỹ nữ như mây, nên chọn ai đi mới tốt đây?”
Chọn người để phái đi thực sự là không dễ dàng.
Đầu tiên phải giữ bí mật không được truyền ra ngoài, thứ hai phải tuyệt đối
trung thành, cuối cùng còn phải có đủ tính giác ngộ.
Dù sao, huyền thuật cấp chí tôn vô cùng quan trọng.
Suy nghĩ như vậy, các vị điện chủ vốn đang hưng phấn lại bắt đầu lo được lo
mất.
“Các ngươi từ từ lựa chọn đi…”
Chiến Linh điện chủ cố ý tỏ vẻ mặt chua xót hâm mộ nói: “Haizz, nữ tử của
Chiến Linh điện ta rất ít, cũng không có cơ hội mà lựa chọn như các ngươi.”
Lôi Linh điện chủ tức giận nói: “Ngươi đừng có lo thay, ai mà chả biết ngươi có
một nữ nhi hoa nhường nguyệt thẹn?”
Học huyền thuật với đại hiền giả chính là một cơ hội ngàn năm, người được
chọn, đời này cũng chẳng khác nào thay đổi vận mệnh.
Cơ hội này để cho con gái hắn, vốn dĩ là thóc đâu mà đãi gà rừng, không để
miếng ngon cho kẻ khác.