Cho dù biết rõ chuyện này là vì học Huyền Thuật, nhưng loại chuyện này xảy ra
trên người nàng cũng quá không hợp thói thường rồi.
Cây vạn tuế ra hoa rồi sao?
Bảy vị nữ đệ tử khác cũng trợn mắt há hốc miệng, chỉ cảm thấy trời đất quay
cuồng, có phải thói đời điên đảo rồi hay không.
Mà các hộ pháp, chấp sự của Hiền Giả cung cũng có vẻ mặt hoài nghi nhân
sinh, thậm chí không nhịn được dụi mắt, mình nhìn lầm rồi chăng?
Không lâu trước đây, bọn họ vẫn còn lén thảo luận đó.
Cho rằng Đại hiền giả sẽ bị Lê Hàn Ngọc quản giáo thành ngoan ngoãn dễ bảo,
sợ đến không dám thở mạnh.
Kết quả…
Như vậy còn quản giáo cái lông ấy!
Đã hôn luôn rồi đấy, được chứ?
Hơn nữa lại là Lê Hàn Ngọc chủ động hôn Đại hiền giả.
Trong chốc lát, từ Nhậm Hoằng trở xuống, tất cả mọi người Hiền Giả cung đều
ném ánh mắt đầy sùng bái về phía Khương Hiền Giả.
Lợi hại quá!
Không, không, không, hắn đã sáng tạo ra thần tích rồi!
Không hổ là Đại hiền giả!
Ánh mắt của bọn họ làm cho Thành ca vốn còn đang có tâm trạng mất mác, lập
tức lại có được thỏa mãn cực lớn.
Phong cách từ từ dâng lên, lại tỏa ra rực rỡ.
Ái chà, thật sự không ngờ tới, hóa ra như vậy cũng có thể làm màu.
Thành ca lại dấy lên lòng tin nên tâm tình rất tốt.
Bước vào trong điện, cho những người khác trong Hiền Giả cung đi, chỉ để lại
tám người này.
Rồi sau đó mới bắt đầu diễn luyện giảng giải những điểm thiết yếu của Huyền
Thuật.
Độ khó của thức thứ ba, lại càng khó hơn thức thứ hai rất nhiều.
Cho dù với ngộ tính của Lê mỹ nữ, ngay từ đầu cũng rất khó hiểu được.
Dù sao đây là Huyền Thuật cấp Chí Tôn, quá cao thâm huyền ảo.
Dưới tình huống bình thường, muốn tu luyện toàn bộ 810 thức hệ Băng này đến
Đại Thành đều phải lấy trăm vạn năm ra làm đơn vị.
Ai giống như Thành ca, nhấn kích hoạt liền trực tiếp Đại Viên Mãn trong một
giây.
May mắn có hắn chỉ bảo, Lê Hàn Ngọc không hiểu chỗ nào trực tiếp hỏi, hắn
đều có thể giải đáp hết.
Xuất hiện chỗ nào sai, hắn cũng có thể sửa chữa đúng lúc.
Vô hình trung tiết kiệm được vô số năm khổ công.
Các nàng khác đứng một bên hơi mờ mịt.
Các nàng vốn không phải hệ Băng, Lê Hàn Ngọc còn cố hết sức để học như vậy,
các nàng lại đều không hiểu.
Chỉ có thể cảm giác được một thức này có uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Mãi cho đến khi dạy xong Lê Hàn Ngọc, Thành ca mới quay đầu lại, nhìn về
phía bảy em gái khác.
“Tiếp theo ai tới?”
Nguyễn Lăng Dao lộ vẻ mong muốn, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi một
câu: “Đại hiền giả, huyền văn của ta và Đại điện chủ không phải là băng chi lực,
mà là âm chi lực, chúng ta có thể học Huyền Thuật này sao?”
“Có thể!”
Thành ca thản nhiên nói: “Trong truyền thừa của Huyền văn Tử Kim này, còn
có cả Huyền Thuật hệ âm Dương nữa.”
“Vậy thì tốt quá rồi!”
Nguyễn Lăng Dao vô cùng vui mừng, nhưng nghĩ đến phải hôn môi Thành ca
trước, không khỏi hơi do dự.
Không phải do nàng phản cảm Thành ca, mà loại chuyện hôn môi này rất
ngượng ngùng.
Có bao nhiêu người có thể hoàn toàn không để ý đến lễ pháp thế tục như Lê
Hàn Ngọc, chỉ coi việc này thành một thủ tục bình thường?
Hơn nữa nàng còn làm ở trước mặt nhiều người như vậy.
Thành ca cũng nhìn ra ý nghĩ của nàng.
Kỳ thật hắn cũng không định để bảy cô em gái khác cũng lấy Huyền Thuật bằng
hôn môi đâu.
Dù sao hắn vốn muốn truyền, không cần thiết phải đề ra điều kiện khác nữa.
Nếu thật sự mỗi người đều hôn, một người gộp lại gần ngàn lần, tương lai chẳng
phải là miệng bị hôn sưng lên sao?
Về phần Lê Hàn Ngọc, đó là tình huống đặc biệt. Nhiều lần coi thường Vương
làm màu, hắn nhất định phải áp đảo nàng!
Hắn đang muốn tuyên bố các ngươi không cần hôn, liền có một người bước ra
từ trong bảy cô em gái trước mặt.
“Nếu các vị tỷ tỷ đã khiêm nhường như vậy, vậy ta tới trước đây!”
Nguyễn Lăng Dao chỉ chần chừ một chút, Chung Ly Xảo của Quang Minh điện
gấp không chờ nổi mà đoạt làm đầu tiên.
Làn gió thơm phả vào mặt, giống như bươm bướm bay lượn quanh bụi hoa,
nàng đã đi tới trước mặt Thành ca.
Nàng nhón chân, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng, trong đôi mắt to như biết nói
tràn ngập kính yêu và e lệ rụt rè.
“Đại hiền giả, đây chính là nụ hôn đầu của người ta đấy!”
“Nhưng gặp được ngươi, có lẽ là số mệnh đã định…”
Nàng nói xong, không đợi Thành ca mở miệng, đã trực tiếp ôm lấy cổ hắn mà
hôn lên.
CMN!
Chủ động như thế sao?
Thành ca nuốt lời vừa định nói vào trong họng, nếu hắn không vui lòng nhận,
chẳng phải sẽ làm em gái thất vọng đau khổ sao?
Hơn nữa cô em gái này nói chuyện thật sự rất êm tai, làm cho Thành ca càng tin
tưởng vào sức hấp dẫn của bản thân.
Môi vừa tách ra, răng và gò má còn hương, sáu cô gái phía sau trợn mắt chó
ngơ ngác.
“Ngươi tu luyện quang minh chi lực à?”
“Vâng, vâng!” Chung Ly Xảo ngoan ngoãn gật đầu.
Khương Hiền Giả cực kỳ dứt khoát vỗ vỗ ngực: “Vậy bây giờ ta liền truyền dạy
cho ngươi!”
Nói xong hắn liền diễn luyện Huyền Thuật thuộc hệ Quang Minh trong Bất Diệt
Thiên Hoa Kiếm Kinh.
Giữa sân nhanh chóng nổi lên chấm sáng nhỏ, dập dờn như sóng nước, rồi lại ẩn
chứa quy luật thần bí huyền ảo nào đó.
Mà sức mạnh ẩn chứa trong đó, càng khiến kẻ khác kinh hãi không thôi.
Chung Ly Xảo nhìn thấy điểm sáng trên thanh kiếm kia, chỉ cảm thấy hoa mắt
mê mẩn, lại nhìn dáng người Đại Hiền Giả mặc áo bào trắng tung bay mà càng
si mê.
Một lát sau, Thành ca sử dụng xong hai thức trước, nàng vẫn còn đang ngẩn
người ở đó.
“Thấy rõ rồi chứ?”
Chung Ly Xảo khẽ giật mình, lúc này mới tỉnh táo lại.
Vừa nãy mải lo ngắm trai đẹp, hoàn toàn quên cảm ngộ Huyền Thuật.
Nàng chỉ có thể đỏ mặt, xấu hổ nói: “Ta, ta chưa nhìn rõ gì hết…”
“Ha ha ha, không sao!”
“Ta diễn luyện lại một lần nữa!”
Khương Chưởng môn vô cùng khoan dung với cô em gái này, khoan dung đến
nỗi khiến cho Chung Ly Xảo được chiều mà lo sợ.
Nàng vốn cho rằng bản thân không tập trung, sẽ bị Đại hiền giả mắng chứ.
Không ngờ rằng hắn tốt như vậy.
Trong chốc lát, nàng cảm động đến không biết nói gì mới phải, chỉ có thể nhào
tới trước mặt hắn một lần nữa, lại nhón chân lên hôn một cái lên mặt hắn.
Sáu cô gái còn lại đều cạn lời.
Mẹ nó, hai ngươi làm gì ở đây thế, biểu diễn tình chàng ý thiếp sao?
Có thể thu thần thông lại và đừng khoe được không?
Em gái nói như thế, trong lòng Thành ca vô cùng vui vẻ, vô cùng nhiệt tình.
Sau khi thả chậm tốc độ diễn luyện lại một lần, cuối cùng Chung Ly Xảo cũng
thấy rõ toàn bộ.
Sau đó, Khương Hiền Giả bắt đầu giảng giải điểm thiết yếu của Huyền Thuật
này cho nàng.
Ngộ tính của Chung Ly Xảo không bằng Lê Hàn Ngọc, thức nhập môn thứ nhất
nghe được cái hiểu cái không.
Thành ca kiên nhẫn hiếm có, không chỉ giải đáp nghi vấn tháo gỡ khó khăn,
thậm chí còn nắm tay nàng, tay nắm tay dạy nàng phải vận chuyển Huyền lực ra
ra sao, thi triển Huyền văn Quang Minh thế nào.
Đãi ngộ này, cao hơn Lê Hàn Ngọc không biết bao nhiêu lần.
Chẳng qua, may mà lúc này Lê mỹ nữ đã đắm chìm trong tu luyện của mình,
hoàn toàn không để ý đến tất cả mọi thứ xảy ra xung quanh.
Khoảng chừng ba canh giờ sau, Chung Ly Xảo mới miễn cưỡng hiểu rõ được
thức thứ nhất.
“Cám ơn Đại hiền giả!”
Nắm vững được một tuyệt chiêu siêu mạnh, nàng phấn khởi không thôi. Lúc
chấm dứt, nàng lại kìm lòng không nổi mà tiến lên tặng một nụ hôn, nàng đã
hôn nghiện rồi.
Thành ca hơi hoài nghi có phải cô em gái này đã yêu mình luôn rồi hay không.
Cho nên nhân cơ hội này cố ý ăn bớt, đường đường chính chính mà chiếm tiện
nghi của mình.
Nhưng trải qua một loạt thao tác lãnh đạm của Lê Hàn Ngọc trước kia, bây giờ
hắn cũng không dễ tự mình đa tình như vậy nữa.
Hắn phất tay, để cho nàng đi sang một bên tu luyện, sau đó nhìn về phía sáu cô
gái còn lại.
“Tiếp theo ai tới?”
“Ta tới đi!”
Trong lòng Nguyễn Lăng Dao biết trường hợp này không thể khiêm nhường,
lúc nên tranh thủ thì cần tranh thủ.
Nàng cũng nghĩ thông suốt.
Ngẫm lại nếu tin tức một môn Huyền Thuật cấp Chí Tôn ra đời được truyền ra
ngoài, đừng nói tầng thứ nhất, cho dù là Thượng tầng cũng sẽ dẫn đến tranh
đoạt gió tanh mưa máu.
Đến lúc đó, cho dù những đại năng Đế Huyền Cảnh cũng không thể cam đoan
nhất định có được.
Mà bây giờ nàng chỉ cần tặng một nụ hôn, có là gì đâu?