Thời gian thở một cái là qua rồi?
Không ai biết, thật ra đây là một câu nói thật.
Tất cả mọi người chỉ coi như chém gió đùa cợt, nên tất cả đều cười ầm lên.
Dù sao thì, có thể qua được đợt cuối cùng, có chém gió thế nào cũng chẳng quá
đáng.
Bây giờ mấy Hộ Vệ của Thần Điện cũng âm thầm chịu phục rồi, dẫu sao thì
thiên phú chiến đấu ngàn vạn năm mới gặp được một lần bày ra đó.
Chiến Linh Điện chủ vẫn đang cười, nịnh hót lấy lòng.
“Ha ha ha, một hơi thở của ngươi, đã có thế được coi là tuyệt chiêu rồi!”
Bây giờ hắn đang cần cầu cạnh Thành Ca.
Phải tích cực nịnh hót, nói không chừng phiên bản “giải thích bằng video” lần
sau Thành Ca dạy cho mình có thể kỹ càng tỉ mỉ hơn một chút.
Thành Ca xua xua tay: “Động tác cơ bản thôi, bình tĩnh bình tĩnh!”
“Đại hiền giả thật là lợi hại, ta càng ngày càng sùng bái ngươi hơn rồi!”
Chung Ly Xảo không kìm chế được từ lâu rồi, nhân cơ hội ở đây đang loạn cào
cào chấm mút, lại thơm Khương hiền giả thêm một cái.
Mặc dù lần này chỉ là hôn má, nhưng cũng đủ để khiến tất cả mọi người có mặt
ở đó dậy sóng hú hét.
“Vãi chưởng, thế này cũng quá to gan rồi đi?”
“Khiêu khích ngay trước mặt Lê Hàn Ngọc thế này?”
“Người đàn ông của mình bị người khác hôn, thế mà Lê Hàn Ngọc không có
phản ứng gì sao?”
“Xảy ra chuyện gì thế? Lẽ nào hắn thật sự mở hậu cung đấy à?”
“Lê Hàn Ngọc thế mà chỉ là một trong số dàn hậu cung à?”
“Đây là Thần nhân gì vậy?”
Lúc này, tất cả sự chú ý của mọi người đều bị lệch đi rồi.
Vốn dĩ Thành Ca còn định giải thích thêm một chút, nhưng nhìn thấy ánh mắt
sùng bái của mọi người, nên lại thôi.
Hắn ở bên này đang tràn ngập niềm vui, nhưng ở nơi khác, tộc nhân của Kim
Huyền tộc và Ngân Huyền tộc thì chịu không nổi nữa rồi.
Vừa nãy bọn họ nhảy ra chế giễu, vốn cho rằng Khương Thành và Chiến Linh
Điện chủ hoặc là đấu tranh lý trí, bảo vệ lợi ích của mình, hoặc là bị bọn họ nói
đến mức không có chốn dung thân nữa.
Kết quả bây giờ thì sao?
Đây là gì chứ, coi thường, không thèm đếm xỉa sao?
Bất luận là Chiến Linh Điện chủ hay là Khương Thành, đều coi bọn họ như
không khí, hoàn toàn không chú ý đến sự tồn tại của bọn họ.
Đến nỗi, bây giờ bọn họ đang đứng trong một đám đông cười nói nhốn nháo
nhưng lại vô cùng lạc lõng, xa lạ, dường như bọn họ chỉ là người dư thừa.
“Đáng chết!”
Sự coi thường này, có cảm giác nhục nhã vô cùng mạnh mẽ.
“Hừ!”
Vị thiên tài Hộ pháp dẫn đầu của Ngân Huyền tộc nhịn không được lại lớn tiếng
lạnh lẽo hừ một tiếng.
“Đem thành tích giả dối ra để hoan hô chúc mừng, thật sự là đáng buồn cùng
cực!”
Vị Hộ pháp của Kim Huyền tộc ở bên cạnh hắn cũng phụ họa theo: “Bạch
Huyền tộc bọn họ cũng chỉ có tí tiền đồ này mà thôi.”
Mấy vị Chấp sự cố ý nói một cách quái gở: “Chỉ đáng tiếc cho mấy vị mỹ nữ
thiên tài này mà thôi.”
“Đúng thế, không chỉ dung mạo tuyệt trần, sức mạnh thiên phú cũng vượt xa cái
kẻ Đại hiền giả được cố ý tạo ra này.”
Vốn dĩ bọn họ đã ghen ghét đố kị với Thành Ca vì có nhiều mỹ nhân ở bên cạnh
như thế, bây giờ những lời đó cũng càng trở lên chua ngoa hơn.
“Đáng tiếc, thế mà lại cứ khăng khăng phải khuất phục dưới hắn, trở thành trò
cười cả đời…”
“Nếu là ở Kim Huyền tộc bọn ta, không bao giờ có mấy chuyện hoang đường
như thế.”
“Câm mồm!”
Lần này, Chiến Linh Điện chủ tức giận thật sự rồi.
Lúc nước, hắn còn có thể coi như đám người này tự cho mình đúng, lười tính
toán với đám người như tiểu bối này.
Bọn họ muốn nói gì thì nói, chỗ nào mát thì ra chỗ đó chơi, đừng lượn lờ trước
mặt hắn là được.
Nhưng bây giờ đám người này đã trực tiếp mở chế độ nhạo báng tất cả mọi
người, Đại hiền giả, Bạch Huyền tộc, bao gồm cả con gái của hắn Trác Ngạo
Tâm cũng đều bị lôi vào chế nhạo.
“Ta cảnh cáo các ngươi, đừng có quá đáng quá, quản cho tốt cái miệng của
mình!”
Huyền lực của Thiên Huyền ngũ trọng trên người hắn đã dâng lên nhưng hắn
không đánh, chỉ thế cũng đủ khiến cho sắc trời biến đổi, khí tức ở xung quanh
tiêu điều, ngưng trệ.
Đám Hộ Vệ vội vàng lui bước.
Đám người ở phía đối diện cũng nháo nhào biến sắc.
“Chiến Linh Điện chủ, ngươi muốn làm gì?”
“Bọn ta chỉ nói ra sự thật thôi, ngươi đường đường là Điện chủ mà không có tí
khoan dung, độ lượng nào sao?”
“Lẽ nào ngươi muốn cậy lớn ức hiếp bé?”
Chiến Linh Điện chủ sống lâu như thế rồi, không phải là không nhìn ra bọn họ
đang cố ý lăng mạ, coi thường hắn.
Hắn chậm rãi nâng Huyền khí trong tay lên, năng lượng từ lực chiến đấu của
Huyền Văn tỏa ra, ngưng tụ thành thực thể, sau đó tụ thành hư ảnh huyễn tượng
khổng lồ, tỏa sáng rạng rỡ, chiếu sáng khắp nơi.
“Các ngươi phải biết rằng, họa từ miệng mà ra!”
Mấy thiên tài của Kim Huyền tộc và Ngân Huyền tộc lại lùi về phía sau mấy
bước nữa.
Bây giờ bọn họ thật sự có chút sợ hãi rồi, dẫu sao thì bọn họ mới chỉ là Địa
Huyền Cảnh, Minh Huyền Cảnh, còn Chiến Linh Điện chủ đã là Thiên Huyền
Cảnh rồi.
Muốn giết chết bọn họ thì dễ như trở bàn tay.
“Chiến Linh Điện chủ, ngươi điên rồi sao?”
“Bọn ta đến đây để làm khách đấy, thế mà ngươi lại muốn ra tay với bọn ta…”
Chiến Linh Điện chủ lạnh lùng ngắt lời bọn họ.
“Làm khách? Sỉ nhục Đại hiền giả của tộc ta, có loại khách khứa nào độc ác
như các ngươi sao?”
Vị Hộ pháp của Kim Huyền Tộc đáp: “Nếu như ngươi dám ra tay với bọn ta,
hai tộc của bọn ta chắc chắn sẽ đoạn tuyệt với Bạch Huyền tộc!”
Hắn vừa nói xong câu này, Chiến Linh Điện chủ cũng tỉnh táo lại.
Quả thật, hắn không thể động đến bọn họ.
Nếu không thì hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền sẽ khai chiến với Bạch
Huyền tộc bằng bất cứ giá nào.
Đây là điều mà bây giờ Thần Điện không muốn thấy.
Huống hồ bây giờ các nhân vật quan trọng đang họp ở bên trong, Bạch La Chân
Điện chủ đã dự định sẽ ký kết hợp ước liên minh với đối phương rồi.
Vào lúc mấu chốt như thế này, nếu như hắn ra tay, sẽ phá hoại việc kết đồng
minh quan trọng này.
Trước mắt nhìn thấy sát khí của hắn dần dần tan đi, đám người phía đối diện lại
càng to gan hơn.
Một tên Chấp sự của Ngân Huyền Tộc chen ra, dương dương tự đắc nói:
“Người có thể ra tay với bọn ta, cau mày một cái, coi như chúng ta thua!”
“Đúng thế, ngươi cứ giết đi!”
“Bọn ta chỉ nói mấy câu thật lòng thì làm sao, chọc vào chỗ đau của Bạch
Huyền tộc các ngươi hay sao?”
“Vị Đại hiền giả này của tộc các ngươi là cố tình bịa đặt tạo ra, lại còn không
cho người khác nói à?”
Chiến Linh Điện chủ máu nóng bốc lên tận trời, đang định nói gì đó, thì Thành
Ca khua khua tay.
Phét lác, chém gió thì có kết quả gì chứ?
Muốn chơi thì chơi thật luôn!
“Chiến Linh Điện chủ, việc này cứ để tự ta giải quyết đi.”
“Hả?”
Chiến Linh Điện chủ ngớ ra, vội vàng khuyên nhủ: “Đều là một đám thiếu hiểu
biết, ngươi không cần tính toán với bọn họ. Khảo hạch của ngươi, bọn ta cũng
không động vào được.”
Chuyện này hắn cũng không xử lý ổn thỏa nổi, trước mắt quả thật không có
cách nào ép buộc bịt miệng những người này lại.
Càng đừng nói đến Khương hiền giả, nói càng nhiều thì càng bị chế giễu kinh
khủng hơn.
Thành Ca cười típ mắt, lắc đầu.
“Đừng, người ta không quản ngại đường xá xa xôi đến đây, ta là Đại hiền giả
sao có thể lạnh nhạt được?”
Hắn đứng trước mặt hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền.
“Các ngươi cảm thấy việc ta qua ải là gian dối, bịa đặt sao?”
Vị Chấp sự của Kim Huyền tộc đứng gần hắn nhất hất cằm lên: “Đúng thế, có
vấn đề gì à?”
“Chẳng lẽ ngươi còn có thể chứng minh mình không gian dối?”
Khóe miệng Thành Ca cong lên: “Đương nhiên là có thể chứng minh rồi.”
“Chứng minh kiểu gì?”
Đám thiên tài của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền thật sự nghĩ không ra
Thành Ca sẽ làm thế nào.
Chẳng lẽ phải khảo hạch lại một lần nữa?
Nhưng trong lúc khảo hạch, người ở bên ngoài cũng chẳng nhìn thấy bên trong
xảy ra chuyện gì.
Thậm chí bọn họ đã hạ quyết tâm, cho dù hắn thật sự là dựa vào thực lực của
mình mà qua ải đi chăng nữa, thì bọn họ cũng cắn chết không chịu nhả ra, cứ
nói hắn gian dối, cho hắn tức chết!
Sau đó, bọn họ nghe thấy một tiếng bạt tai giòn giã lanh lảnh, vô cùng đinh tai
nhức óc.
Một bóng người đột nhiên bay ra.
Ở giữa không trung xoẹt qua một đường parabol cao cao, cuối cùng nặng nề ngã
vào một bức tường cách đó hơn trăm trượng.
Rầm rầm!
Bức tường dày đó bị đâm thủng thành một cái lỗ, lúc này người lao vào đó mới
ngừng lại.
Nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy hai tay hai chân vị thiên tài Chấp sự của Kim
Huyền tộc, ban nãy đứng gần hắn nhất đều đan vào nhau, cả người đều bị khảm
trong cái lỗ trên tường.
Thành Ca phủi phủi tay, cười típ mắt nói: “Như thế này thì có thể chứng minh
được rồi chứ?”