Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 655




Trên thực tế, những người thuộc Bạch Huyền Tộc ở các chi nhánh thần điện

khác, các làng xóm của các bộ tộc khác nhau không biết là mình đang ăn mừng

điều gì.

Họ chỉ biết rằng đây là mệnh lệnh ở trên, muốn mọi người hợp tác và chúc phúc

cho Khương hiền giả.

Đây là một công việc rất đơn giản và không tốn quá nhiều công sức.

Mà bởi vì bầu không khí dâng cao, tổng bộ của thần điện cũng sẽ ban cho bọn

họ một số phần thưởng.

Vì vậy, mọi người cũng sẽ tự nhiên mà vui vẻ hợp tác.

Đến mức bọn họ cũng không biết là chúc mừng cái gì.

Đó là lý do tại sao sự xuất hiện của lời chúc “Vĩnh viễn bất tử” dành cho

Khương Thành, mà thực chất là một buff tiêu cực.

Tuy nhiên, hắn làm gì quan tâm đến chi tiết nhỏ này vào lúc này?

Nhìn từng gương mặt tươi cười, hắn đã cảm động tới mức nước mắt lưng tròng.

“Các ngươi…”

Đối với người anh em này, ngay cả khi người tặng cho hắn tiên đan thần dược,

bí tịch tuyệt thế này nọ, hắn cũng sẽ không có phản ứng gì nhiều.

Sau tất cả thì hắn cũng có rất nhiều bảo vật có thể thay đổi số phận đối với

những tu sĩ khác.

Nếu người khác tặng cũng chưa chắc đã tốt bằng thứ hắn có.

Kiểu phô trương tưởng chừng như không có tác dụng thực tế nào, nhưng lại có

thể xuyên thủng hàng phòng ngự trong lòng hắn.

Hàng phòng ngự của Thành Ca đã bị phá.

Lau đi những giọt nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, trong lòng hắn kích

động: “Các ngươi hà tất lại vì ta mà làm chuyện này chứ!”

“Như vầy thì ta biết phải báo đáp kiểu gì đây?”

Bốn vị điện chủ như Hỏa Linh Thủy Linh cũng đều nước mắt giàn giụa, ngươi

mau giải thích cho bọn ta đi, cảnh giới này là tình huống quái gì vây!

Những Thiên Huyền cảnh như bọn ta thực sự không thể hiểu được!

“Ha ha, việc nên làm, việc nên làm thôi!”

Chiến Linh điện chủ đã từng bị Thành Ca đày đến một vùng hẻo lánh vui vẻ vỗ

ngực.

“Đại học giả phi thăng không chỉ là sự kiện trọng đại của thần điện, mà còn là

sự kiện trọng đại của toàn bộ Bạch Huyền tộc…”

Hắn đang nói chuyện, đột nhiên không phát ra âm thanh gì nữa.

Mà Quang Minh điện chủ bên cạnh cũng có biểu hiện giống như gặp phải quỷ.

Cuối cùng họ cũng nhìn ra cảnh giới của Thành Ca.

Ban đầu chỉ đóng vai như một lễ chúc mừng giả, nhưng hóa ra lại là thật?

“Cảnh giới của ngươi…”

Hai người nghi ngờ mình đã nhầm, không khỏi dụi mắt.

Kết quả vẫn là Địa Huyền cửu trọng, không thể là giả được.

Chuyện này làm sao có thể chứ?

Mấy vị điện chủ thậm chí còn không thể nghe thấy tiếng chúc mừng sôi động.

Quang Minh điện chủ mặt ngu ra, cười ha ha hỏi: “Ta nghe nói hôm qua ngươi

vẫn còn là Cực Huyền nhất trọng đúng không?”

“Đúng vậy, hôm qua ta thực sự là Cực Huyền nhất trọng.”

Thành ca cũng thoát khỏi cảm xúc cảm động vừa rồi, một lần nữa trở lại chế độ

ra vẻ làm màu một cách thành thạo.

“Vậy tại sao hiện tại đột nhiên ngươi lại… Địa Huyền cửu trọng rồi?”

“À, cái này hả?”

Thành Ca nhún vai, kiên nhẫn giải thích với họ: “Là như vầy, bởi vì trước đó ta

luôn bận rộn với việc phụ linh, vì vậy vẫn mãi chưa tu luyện huyền lực.”

“Ừ ừ!

Mọi người cùng gật đầu, đúng là trước giờ ngươi dường như chưa tu luyện

huyền lực, mỗi ngày đều bận rộn phụ linh.

Đến mức mọi người đều nghĩ rằng ngươi bị nghiện phụ linh, đây là bệnh cần

phải trị.

Vì lý do này, tóc của điện chủ đã bạc mất mấy sợi.

Thành ca tiếp tục nói: “Gần đây đã phụ linh xong rồi, ta nghĩ mình nên nâng

cao cảnh giới của bản thân.”

Hỏa Linh điện chủ mông lung hỏi: “Vậy thì sao?”

“Vì vậy, ta đã nghiêm túc thức một cả đêm, ngoan ngoãn khổ tu cả một đêm, rốt

cuộc, sự chăm chỉ của ta đã được đền đáp, cảnh giới đã bị phủ bụi rất lâu cũng

đã có một bước đột phá nhỏ.”

Sau khi những lời này lọt vào trong tai của sáu vị điện chủ, không hiểu vì sao,

đột nhiên họ có có cảm giác muốn đánh người.

Tu luyện trong một đêm, còn gọi là khổ tu?

Đột phá ba mươi tám tiểu cảnh giới cũng gọi là đột phá nhỏ?

Đây là muốn chọc họ tức chết có phải không?

Điều quan trọng nhất là bọn ta muốn biết tại sao ngươi có thể đột phá nhiều

cảnh giới như vậy trong một đêm có được không!

“Tại sao cảnh giới của ngươi đột nhiên tăng cao như vậy qua đêm?”

“Rất cao ư?”

Thành Ca ra vẻ xem thường.

“Chỉ là một Địa Huyền cảnh nhỏ nhoi mà thôi, ta không nghĩ đó là vấn đề lớn.”

“Nếu như xem Đế Hoàng là điểm cuối cùng, vậy thì bây giờ ta chỉ mới bước

được một bước nhỏ.”

Hắn ngước đầu lên một góc bốn mươi lăm độ nhìn lên bầu trời, thở dài: “Con

đường tu luyện dài dằng dặc, chặng đường mà ta cần phải đi còn dài phía trước,

cần phải cố gắng trong tương lai, con đường còn dài còn rất nhiều khó khăn…”

Đây không còn là tiếng người nữa rồi.

Mọi người đều muốn phàn nàn, nhưng họ phải thừa nhận rằng đây là một điều

vô lý rất hợp lý.

Quang Minh điện chủ vô cùng tò mò: “Vậy thì ngươi đã tu luyện như thế nào?”

“Cái này, bởi vì ta có Huyền Văn Tử Kim đó!”

Tất nhiên là Thành Ca sẽ không nói rằng là hắn đã uống thuốc cả một một đêm.

À không, ăn Huyền Nguyên Quả cả một đêm.

Như vậy thì quá mất mặt rồi.

Có một bầu không khí so sánh vi diệu trong giới tu luyện giới.

Lên tới cùng một cấp độ, càng sử dụng ít đan dược và tài nguyên, càng cảm

thấy ưu việt hơn.

Cũng bởi vì sự ngầm hiểu này, sẽ giống như phụ thuộc vào ngoại vật là càng ít,

phụ thuộc nhiều hơn vào tài năng và mồ hôi của bản thân.

Mà trên thực tế, bất kể là tu vi do bản thân tu luyện hay tu vi tăng lên nhờ đan

dược thì đều không có sự khác biệt về bản chất

Cùng lắm thì cũng là tu vi nhờ đan dược tăng lên quá nhanh, không thể khống

chế sự tinh tế và thành thạo trong một khoảng thời gian ngắn.

Tu vi không dựa vào đan dược, mà dựa vào nhờ luyện tập chăm chỉ, thì trong

lúc chiến đấu sẽ không sẽ không ngầu hơn chút nào.

Thứ có thể chứng minh được chỉ có hai từ: rất nghèo.

Thiên phú của Thành Ca là tuyệt đỉnh vô song.

Nhưng trong chuyện so sánh không thể giải thích này, hắn đang ở dưới cùng của

chuỗi khinh bỉ.

Ca đây tu luyện từ đó đến nay, chín mươi chín phần trăm trong số đó là thăng

cấp nhờ vào đan dược, hắn cũng không nghiêm túc tu luyện.

“Huyền Văn Tử Kim thật sự lợi hại như vậy sao?”

Tất cả các vị điện chủ cũng tin vào những lời kỳ lạ của hắn.

Còn thực sự nghĩ rằng hắn vô dụng, chỉ dựa vào Huyền văn Tử Kim của bản

thân là có thể tăng lên ba mươi tám tiểu cảnh giới trong một đêm.

Thành Ca nâng cằm đắc ý: “Đương nhiên rồi, nếu không thì sao có thể gọi nó là

huyền văn đứng đầu?”

Dù sao thì cũng chỉ có mình hắn có Huyền Văn Tử Kim, còn không phải là sẽ

theo lời hắn nói sao?

“Cái này đúng là quá tuyệt vời!”

“Huyền Văn Tử Kim đúng là danh bất hư truyền!”

“Tài năng của Khương hiền giả quả là vang dội cổ kim, sau này cũng sẽ không

có ai sánh bằng!”

Sáu vị điện chủ đã hoàn toàn bị thuyết phục.

Có thể tăng lên ba mươi tám tiểu cảnh giới trong một đêm, đây là loại tài năng

gì?

“Trong những năm gần đây, có rất nhiều người bên ngoài đã đặt câu hỏi về tài

năng của Khương hiền giả, cho rằng ngươi sẽ dừng lại ở Cực Huyền cảnh suốt

cả đời còn lại.”

“Đúng vậy, bây giờ nhìn lại, bọn họ đúng là thiển cận!”

“Ha ha ha, nếu không thì làm sao có thể nói là chúng ta có mắt nhìn chứ?”

“Người ta không phải là không thể thăng cấp, chỉ là do lúc trước lười biến, đúng

là rất tùy hứng.”

“Tư chất tốt như vậy, Khương hiền giả đã cho mấy người thích nghi ngờ kia

một cú vả thật đau!”

“Tốc độ tăng cấp khủng khiếp như vậy, chắc chắc phải ghi vào trong sách sử

của Huyền giới!”

“Đúng là quá mạnh!”

Đám đông vây quanh Thành Ca bước vào chính điện.

Đại điện chủ và Băng Linh điện chủ đang đợi bên trong cũng chào đón họ.

Nghe những lời khen ngợi của những điện chủ này, không thể không im lặng.

Chúng ta đã nói là chỉ diễn để an ủi Khương hiền giả một chút, nhưng các người

khen ngợi như vậy có phải là quá buồn nôn, quá giả trân rồi không?

Cái gì mà gì vang dội cổ kim, tốc độ tăng cấp đáng sợ là gì, đây không phải là

thầm châm biếm rằng việc tăng cấp của Khương hiền giả quá chậm sao?

Đại điện chủ đang định nói vài câu xã giao, ngay sau đó, miệng của nàng cũng

không thể khép lại.

“Chuyện này, chuyện gì đã xảy ra?”

“Tại sao ngươi lại đến được Địa Huyền cửu trọng rồi?”

“Ha ha ha…”

Sáu điện chủ trước đó đã bật cười.

Vừa rồi họ cũng có phản ứng như vậy, bây giờ nhìn thấy đại điện chủ cũng vậy,

họ lập tức cảm thấy cân bằng.