Vốn cho rằng hắn thăng cấp không được.
Không ngờ rằng người ta lười thăng cấp, thời điểm muốn thì thăng cấp cũng
nhanh hơn so với người khác.
Lúc trước rất nhiều người qua đường còn cảm thấy Tử Kim Huyền Văn có thể
không thần kỳ như vậy, nói xấu sau lưng vị “Đại hiền giả” này mười mấy năm
dừng lại ở Cực Huyền nhất trọng.
Hiện tại tất cả đều ngu người.
Trong lúc nhất thời, các nơi Huyền Giới trào dâng cuộc thảo luận che ngợp bầu
trời.
“Ta luôn cảm thấy quá giả.”
“Đừng nói một đêm 38 tiểu cảnh giới, dù là mười ngàn năm cũng không có khả
năng làm được chuyện này đúng không?”
“Không sai, đây là lấy IQ của chúng ta đè xuống đất mà mài ư!”
“Là Bạch Huyền Thần điện biên tạo ra thần thoại, bọn họ là cố ý tạo nên chuyện
thần kì.”
“Nhưng vấn đề là vị Khương hiền giả này sắp phải phi thăng, nếu như hắn
không tới Địa Huyền cảnh, làm sao phi thăng?”
“Chuyện này…”
Đa số người nghi ngờ đều dần dần không còn tiếng nữa.
Dù sao mười mấy năm trước Thành Ca lần đầu Phụ Linh, rất nhiều người ký ức
vẫn còn mới mẻ.
Cho dù không phải thăng lên trong một đêm, mà thăng lên trong mười mấy năm
qua, vậy tốc độ tăng lên cũng vẫn là nghe rợn cả người.
Rất nhiều người thậm chí bắt đầu truyền hắn là thần linh trong truyền thuyết
mang theo ký ức chuyển thế, chính là thần sống trên thế gian.
Hình tượng Thành Ca cấp tốc xoay chuyển trở về.
Ở trong suy nghĩ của mọi người, có được địa vị cực kỳ đặc biệt.
Hai ngày sau, tầng lớp cao cấp của thần điện đưa ra quyết định.
Quang Minh điện chủ và Thổ Linh điện chủ tạm thời ở lại, tiếp tục chủ trì toàn
cục thần điện.
Những điện chủ còn lại và Khương hiền giả cùng nhau phi thăng lên thượng
tầng.
Trên thực tế, nhóm điện chủ có thể đưa ra quyết định này, một phần nguyên
nhân rất lớn vẫn là bởi vì Khương hiền giả quá thần kỳ.
Không chừng tương lai đi theo hắn, còn có thể học được huyền thuật cấp Chí
Tốn, hoặc là công pháp nhiều hơn?
Cái bắp đùi này, bọn hắn vẫn đúng là không nỡ buông ra.
Bên ngoài trừ bọn họ, Lê Hàn Ngọc, Chung Ly Xảo cũng kiên quyết muốn đi
cùng Thành Ca.
Thế là cuối cùng, chín người một rồng, cùng nhau bước lên đỉnh núi nằm ở phía
sau thần điện.
Trên đỉnh núi này bố trí Linh Văn lít nha lít nhít.
Phi thăng ở đây, có thể hạ xuống vị trí chính xác cùng nhau.
Ngày hôm nay, bên trong thần điện có vô số người ngước nhìn ngọn núi này,
chờ đợi quan sát thời khắc mang tính lịch sử này.
Sau khi tiếp đón kim quang hạ xuống, toàn trường bộc phát ra tiếng hoan hô
nhiệt liệt.
Ngay sau đó, mấy người trôi nổi bồng bềnh biến mất bên trong kim quang.
Lúc xuất hiện lần nữa, đoàn người Thành Ca đã đi tới tầng thứ ba Huyền Giới.
Mà không phải tầng thứ hai.
Năm đó lúc lần đầu nghe nói phía trên Huyền Giới còn có tầng sáu, Khương
Thành vốn dĩ cho rằng là giống Hạ Giới, Hạ Tiên Giới, Trung Tiên Giới,
Thượng Tiên Giới như một rào cản thực lực phân chia rõ ràng.
Ngay từ đầu phi thăng tầng thứ hai, sau đó thực lực đạt tới trình độ nhất định
phi thăng tầng thứ ba, tầng thứ tư, cứ thế mà suy ra thẳng đến tầng thứ sáu.
Về phần tầng thứ bảy thì thôi, đã biến thành cõi yên vui hoang vu của Ảnh tộc.
Về sau hắn mới biết được, bản thân nghĩ sai rồi.
Tầng hai, ba, bốn, năm của Huyền Giới kỳ thật không có gì khác nhau quá lớn,
nồng độ Huyền Khí xấp xỉ.
Bốn tộc Hắc Bạch Kim Ngân này, chia ra mỗi người chiếm lấy một tầng, xem
như lãnh địa tương ứng của mình.
Mà tầng thứ sáu, đó là tiền tuyến đối kháng Ảnh tộc.
Tiền bối các đời Bạch Huyền tộc phi thăng đi lên, đóng quân ở tầng thứ ba.
Căn cứ lời nói đám người Đại điện chủ, ở phía trên bọn hắn cũng có một thần
điện Bạch Huyền.
Lần này phi thăng, mọi người sẽ vừa vặn rời vào trên Tiếp Dẫn đài của thần
điện.
Lúc Thành Ca một lần nữa thực sự đặt chân xuống đất, phát hiện mình quả thật
cùng bọn người Đại điện chủ Lê Hàn Ngọc cùng nhau, đáp vào một tòa các cao
bao la hùng vĩ.
Nhưng tình hình chung quanh giống như có chút không đúng lắm.
Đám người phía trước nổi lơ lửng trên cao, sao trên trán có người lại có kim
văn, có người ngân văn, có người hắc văn.
Không phải đã nói tầng thứ ba là địa bàn của Bạch Huyền tộc sao?
Nhất là Tiếp Dẫn đài còn nằm ở thần điện tổng bộ Bạch Huyền tộc, càng không
nên có người ngoại tộc chứ.
Điều kỳ quái nhất chính là, hắn nhìn quanh một vòng, nhìn thấy hơn ngàn người
Huyền tộc, thế mà một người Bạch Huyền tộc cũng không có.
Chiếm 0 phần trăm trong bốn tộc.
“Này này chị hai, tin tức của ngươi có sai lầm, hay là chúng ta phi thăng sai địa
điểm.”
Thành Ca cười hì hì chế nhạo nói: “Không phải đã nói sau khi chúng ta đi lên,
sẽ nhận được tiếp đón nhiệt liệt của cao nhân tiền bối trong tộc sao?”
“Sao ta cảm thấy ánh mắt những người này nhìn chúng ta, có chút bất lương
vậy?”
Bạch La Chân cũng không có cách nào cười được như vậy giống hắn.
“Chúng ta gần mấy trăm triệu năm không có được tin tức ở trên, xem ra đã xảy
ra chuyện.”
“Bạch La Chân, Khương Thành!”
Đối diện trong hơn ngàn tên cao thủ trong ba tộc, một bóng người từ từ hiện ra.
Thành Ca giương mắt nhìn, hừ còn là người quen.
Không phải năm đó sau khi bản thân bị thương nặng, không phải Ngân Huyền
Đại điện chủ Ngân Dịch dựa vào phi thăng thoát đi thì còn có thể là ai?
Nhìn hắn, lòng Bạch La Chân trầm xuống.
Nếu như có thể, hiện tại nàng rất muốn mang theo Khương Thành và những
điện chủ khác “trốn về” tầng thứ nhất.
Chỉ tiếc, Huyền Giới bên này cũng có quy tắc phi thăng và vách ngăn.
Từ tầng thứ nhất đến tầng hai ba bốn năm sau thì có thể, về lại tầng thứ nhất thì
khó như lên trời.
Nếu như chỉ là một tân binh Cực Huyền cảnh, có lẽ dưới sự trợ giúp của cường
giả đỉnh cao còn có thể giấu diếm “vượt biên”.
Địa Huyền cảnh và Thiên Huyền cảnh thì đừng hy vọng.
Chiến Linh điện chủ lớn tiếng hỏi: “Ngân Dịch, đây là thần điện ở tầng trên của
Bạch Huyền tộc ta, tộc nhân của chúng ta đâu?”
“Rõ ràng là thần điện nơi quan trọng của tộc ta, các ngươi làm sao lại xuất hiện
ở đây?”
“Ha ha ha ha!”
Ngân Dịch ngửa mặt cười to, trong tiếng cười mang theo sự chế nhạo nặng nề.
“Thần điện của các ngươi?”
“Thật đáng tiếc, toàn bộ tầng thứ ba đã không có đất dung thân cho Bạch Huyền
tộc các ngươi!”
“Cái gì?”
Bọn người Bạch La Chân sắc mặt nhanh chóng thay đổi.
Ngân Dịch vẻ mặt đùa cợt: “Không ngờ các ngươi nhanh như vậy đã tự chui
đầu vào lưới…”
“Được rồi được rồi, sớm làm chính sự một chút đi.”
Cách đó không xa một cao thủ Kim Huyền tộc không kiên nhẫn đánh gãy tiết
tấu làm màu của Ngân Dịch.
Cảnh giới của người nọ vô cùng cao, ngay cả Bạch La Chân cũng nhìn không
thấu, chỉ có thể cảm nhận được kính sợ xuất phát từ đáy lòng.
Giống như đụng phải sinh vật cao cấp hơn.
Có thể làm cho nàng sinh ra loại cảm giác này, thấp nhất cũng là Đế Huyền
cảnh nhất trọng.
Hắn vừa lên tiếng, Ngân Dịch liền vội vàng gật đầu cúi người, nịnh nọt cười
làm lành.
“Vâng vâng vâng, vẫn phải mời Kim Không tiền bối chủ trì đại cục, chỉ huy
hành động của chúng ta!”
Kim Không?
Bạch La Chân sắc mặt lại thay đổi.
Cái tên này nàng có chút ấn tượng.
“Ngươi, ngươi là Kim Không đại điện chủ Kim Huyền tộc hàng chục tỷ năm
trước?”
Trời ạ! Hàng chục tỷ năm trước người này từng nổi như cồn, nghe nói lúc ấy ba
tộc Hắc Bạch Ngân không hề có người nào có thể ngang hàng.
Là một nhân vật cấp thiên kiêu thiên phú, ý chí, tâm tính, vận khí đều đứng đầu.
Loại người này phi thăng lên, lại qua hơn mười tỷ năm, có thể nghĩ hắn bây giờ
nên mạnh bao nhiêu!
Nhìn thấy nàng phản ứng như thế, khuôn mặt rỉ sét của Kim Không hiện ra một
chút kiêu ngạo lạnh lùng.
“Không ngờ rằng, tên của ta có thể được nhớ rõ lâu như vậy.”
Hắn thản nhiên nói: “Có thể nhận ra thân phận của ta, ngươi tự sát đi. Ta có thể
đặc biệt ban ơn, cho ngươi thoải mái.”
Bạch La Chân lập tức nghẹn lời.
Nàng rất muốn lớn tiếng biện hộ vài câu, nhưng chênh lệch thực lực rất lớn,
khiến nàng bất kể nói ra cái gì, cũng như là không biết trời cao đất rộng.
Ngược lại Khương hiền giả bên cạnh nàng tràn đầy phấn khởi hỏi một câu.
“Vậy những người khác đâu?”