Những Trưởng lão còn lại ở Cực Thịnh tông, vẫn còn đang đợi tin thắng lợi của
bọn họ.
Đợi, đợi, lại đợi, cuối cùng lại đợi được tin dữ, hơn 40 cái mệnh bài đều vỡ nát
tan tành.
“Chưởng môn chết rồi!”
“Tất cả bọn họ đều chết rồi!”
Mấy vị Trưởng lão ở lại để coi chừng tông suy sụp ngay tại trận.
“Chuyện này sao có thể xảy ra được chứ?”
“Tuyết Linh tông đáng chết, đây là một cái bẫy!”
“Đáng chết, nhất định là bị mai phục rồi!”
“Cho dù là mai phục, thì Tuyết Linh tông cũng không có khả năng giết hết tất cả
người của chúng ta!”
Chưởng môn và các Trưởng lão đứng đầu bị giết, những người còn lại vô cùng
hoang mang lo sợ.
“Chắc chắn Tuyết Linh tông xảo quyệt đó đã mời Chuẩn Đế giúp đỡ.”
“Chúng ta không thể bó tay chịu chết thế được!”
“Chúng ta cũng phải mời Chuẩn Đế!”
“Dù sao chúng ta cũng không có hy vọng lấy được Cửu Thải Thiên Tinh đó
nữa, chi bằng bán tin tức này cho người khác đi!”
“Đúng thế, không thể tha cho Tuyết Linh tông được, thù của Chưởng môn
chúng ta nhất định phải báo!”
Tuyết Linh tông ở cách xa tít cả triệu dặm tỏ ra bọn họ cũng vô cùng tức giận.
Các ngươi lén lút chạy đến xâm phạm, quấy nhiễu bọn ta, bây giờ lại trách bọn
ra xảo quyệt, lại còn muốn kéo nhiều cao thủ hơn đến để xử bọn ta, đây là đạo
lý ở đâu vậy?
Vốn dĩ, Cực Thịnh tông chắc chắn không mời nổi Chuẩn Đế ra tay.
Nhưng lần này thì khác.
“Ngươi nói cái gì?”
“Cửu Thải Thiên Tinh… hợp thành núi rồi?”
“Ha ha ha ha, các ngươi đang đùa cái quái gì vậy?”
Một chuỗi bong bóng từ từ trôi nổi trong Thủy Tinh Điện.
Một đám cao thủ của Hải tộc ở trong đại điện cười rộ lên.
Bọn họ thuộc một nhánh của Thủy tộc, sống ở vùng đại dương xung quanh các
đảo của đảo Trường Hàn.
Luận về thực lực, bọn họ mạnh hơn Cực Thịnh tông và Tuyết Linh tông rất
nhiều.
Nhánh Hải tộc này, chỉ riêng Chuẩn Đế cũng đã có năm người.
Bình thường, bọn họ sinh sống ở khu vực biển sâu, ít quan tâm đến mấy tiểu
tông môn ở trên lục địa, chỉ cần định kỳ cống nạp cho bọn họ là được.
“Cút đi!”
Tộc trưởng của Hải tộc, Quản Ngao bực mình phất ống tay áo choàng màu
vàng.
“Lại dám chạy đến đây lừa gạt bọn ta, muốn bọn ta giúp các ngươi đối phó với
Tuyết Linh tông?”
“Quả là liều lĩnh đấy!”
Việc Cực Thịnh tông và Tuyết Linh tông có thù với nhau, bọn họ cũng từng
nghe nói.
Chỉ có điều việc tranh đấu của hai tông này đối với bọn họ mà nói rất là tầm
thường, hơn nữa cũng không liên quan đến bọn họ, cho nên lười chẳng thèm để
ý.
Những cao thủ khác của Hải tộc cũng dồn dập quát tháo.
“Cút!”
“Thế mà lại dám coi bọn ta như đao mà sử dụng, cẩn thận coi chừng bọn ta sẽ
giết sống Cực Thịnh tông các ngươi!”
“Lại còn Cửu Thải Thiên Tinh nữa chứ, bịa lý do cũng không biết bịa một cái
cho hẳn hoi à.”
Bọn họ căn bản không hề tin trên thế giới này có Cửu Thải Thiên Tinh.
Loại bảo vật như thế, dù chỉ to bằng một nắm đấm thôi cũng đủ khiến cho Linh
giới chấn động rồi, huống hồ là nhiều như núi?
Coi bọn họ là đồ ngu à?
Ba vị Trưởng lão đến báo tin nghiến răng nghiến lợi.
Sau đó lôi Tiên khí Lưu ảnh ra.
Lúc cảnh tượng núi Cửu Thải Thiên Tinh xuất hiện trước mặt các cao thủ của
Hải tộc, tất cả mọi người, bao gồm cả Quản Ngao đều suýt chút nữa thì ngạt
thở.
Sau một thời gian dài trầm mặc, rất nhanh sau đó trong điện lại sôi sục lên.
“Ôi trời ơi, vậy mà lại là thật ư?”
“Cửu Thải Thiên Tinh chất thành một ngọn núi, chuyện này sao có thể xảy ra
được chứ?”
“Vãi chưởng, chẳng có cách nào ước lượng được giá trị của ngọn núi này đâu!”
“Thế này có thể chế tạo được bao nhiêu bộ Tiên giáp cửu giai chứ?”
“Có thể chế tạo được bao nhiêu bộ thì ta không biết, nhưng ta biết bây giờ Hải
tộc chúng ta đến một bộ cũng không có…”
“Làm thôi, núi quý như thế này nhất định phải thuộc về chúng ta!”
“Đúng thế, Tuyết Linh tông không xứng có được nó!”
Tuyết Linh tông ở xa tít cũng khóc không ra nước mắt.
Bất kỳ ai sau khi biết được tin tức này, phản ứng đầu tiên cũng là bọn họ không
xứng sở hữu nó.
Quản Ngao làm việc vẫn luôn rất mạnh mẽ vang dội, sấm rền gió cuộn.
Tiếp theo đây, bước đầu tiên của hắn, chính là xác nhận số người trong cuộc biết
rõ nội tình chuyện này với ba vị trưởng lão của Cực Thịnh tông.
Sau khi biết trước mắt, Cực Thịnh tông vẫn chưa thông báo cho các đại thế lực
khác, hắn rất hài lòng.
“Các ngươi rất sáng suốt đấy, yên tâm, chúng ta sẽ báo thù cho các ngươi.”
Sau đó, bước thứ hai của hắn. chính là dọn dẹp luôn ba vị trưởng lão đến báo tin
của Cực Thịnh tông này.
“Tin tức về bảo vật như thế này, càng ít người biết càng tốt!”
“Nếu không, cho dù chúng ta đoạt được về, tương lai cũng sẽ bị lộ tin tức.”
Những cao thủ khác của Hải tộc nháo nhào tỏ ra “đã hiểu”, đồng thời kiến nghị
hắn phải làm sạch sẽ một chút.
Thế là năm vị Chuẩn Đế và hơn 70 vị Tiên Vương cùng nhau lên đường, bay
đến Định Ba đảo ở trên mặt biển, tặng cho Cực Thịnh tông một combo diệt
phái.
Sau khi san Cực Thịnh tông thành bình địa xong, Quản Ngao đau buồn phẫn nộ
nhìn về đảo Trường Hàn ở phía xa xa.
“Tuyết Linh tông quá đáng quá mức rồi, vậy mà lại vô duyên vô cớ giết chết
Phác Phong Chưởng môn!”
“Mối thù này, chúng ta nhất định phải báo cho hắn!”
“Công đạo này, nhất định phải do Hải tộc chúng ta chủ trì!”
Nói xong, một đám cao thủ của Hải tộc sát khí đằng đằng, xông đến Tuyết Linh
tông.
Quá trình thao tác này, e rằng đến chính cao thủ diệt phái như Thành Ca cũng
trở thành thiểu năng, kém thông minh mà thôi.
Bên phía Tuyết Linh tông, đám người Chưởng môn Hàn Dung và Trưởng lão
Hàn Trác, vẫn còn đang bàn bạc, thảo luận chuyện ly kỳ ngày hôm qua.
Đám cao thủ của Cực Thịnh tông rốt cuộc là chết như thế nào?
Ngoài ra còn có việc tiếp sau đây bọn họ phải bán ngọn núi này cho ai?
Tất cả những chuyện này đều là vấn đề.
Mà chính vào lúc này, tiếng báo động kẻ địch tập kích truyền đến.
Không đợi bọn họ xông ra ứng chiến, đại trận hộ tông của Tuyết Linh tông đã bị
năm vi Chuẩn Đế của Hải tộc liên thủ ép cho nổ tung rồi.
Nhìn thấy Quản Ngao ở trên bầu trời cao và các cao thủ khác của Hải tộc, Hàn
Dung tí nữa thì ngất luôn.
Hắn run cầm cập cất binh khí, hoàn toàn không có bất kỳ dục vọng chiến đấu
nào.
Hết cách, không có cách nào đánh lại được, chỉ có thể cầu xin lượng thứ.
“Không biết tiền bối đến đây, nên không thể chuẩn bị nghênh đón trước, rất
mong tiền bối thứ tội!”
“Không biết tiền bối đến tiểu phái là có chuyện gì vậy?”
“Đồ thờ phụng năm nay, chúng ta đều đã nộp lên rồi…”
Tiểu môn phái xót xa, bi ai như thế đấy, rõ ràng bị người ta hủy mất đại trận hộ
tông, còn phải cười xòa xin lỗi.
Hàn Dung chỉ hy vọng đám Hải tộc này vẫn chưa biết tin tức của Cửu Thải
Thiên Tinh.
Chỉ đáng tiếc, câu nói tiếp theo của Quản Ngao đã đập vỡ ảo tưởng của hắn.
“Nghe nói các ngươi đã giết Chưởng môn và hơn 40 vị Trưởng lão của Cực
Thịnh tông, có chuyện này hay không?”
Chuyện này…
Tại sao bọn họ lại biết chuyện này?
Trong lòng Hàn Dung căng thẳng, vội vàng cẩn thận từng li từng tí giải thích:
“Đó là chuyện ngoài ý muốn, thật ra không phải là do bọn ta làm, hơn nữa là
Cực Thịnh tông lén lút xâm phạm Tuyết Linh tông bọn ta, vốn dĩ là…”
Quản Ngao lạnh lùng cắt lời hắn: “Ta không quan tâm mấy chuyện linh tinh bát
nháo gì đó, ta chỉ hỏi ngươi, người của Cực Thịnh tông có phải đã chết ở Tuyết
Linh tông các ngươi hay không?”
“Đúng…”
“Vậy là được rồi!”
Sắc mặt Quản Ngao trầm xuống, nghiêm túc như một thẩm phán mà đáp: “Các
ngươi vô duyên vô cớ sát hại Cực Thịnh tông, thủ đoạn quá mức tàn nhẫn, hành
vi như thế thực sự khiến cả người lẫn thần linh đều vô cùng tức giận!”
“Cho dù ông trời có nhắm mắt cho qua, nhưng Hải tộc chúng ta thì không thể
nhìn tiếp được nữa, nhất định phải đòi bằng được một lời giải thích cho những
người tử nạn của Cực Thịnh tông!”
Thấy hắn và mấy vị Chuẩn Đế khác có ý đồ ra tay ngay tại trận, đám người Hàn
Dung và Hàn Trác sợ đến mức hồn vía lên mây.
Mặc dù không biết tại sao tin tức lại bị rò rỉ, nhưng bọn họ cũng đâu có ngu,
làm gì mà không nhìn ra đám người này là nhằm vào Cửu Thải Thiên Tinh mà
đến.
Chỉ có điều, vừa cướp đoạt, vừa bịa ra một cái lý do đường đường chính chính,
quang minh chính đại để làm mà thôi.
Cho dù người của Cực Thịnh tông không chết, đám người y như bọn cướp này
cũng sẽ hủy diệt Tuyết Linh tông thôi, dù sao thì Cửu Thải Thiên Tinh đã bị bọn
họ nhắm trúng rồi, căn bản là không giữ được.
Thân là Chưởng môn, để bảo toàn tính mạng, não Hàn Dung xoay chuyển một
cách nhanh chóng.
Ngay trước khi Quản Ngao sắp ra tay, hắn đột nhiên hô to.
“Bọn ta có một bảo vật, đã định dâng tặng cho Hải tộc từ lâu!”