Chỉ cần xin lỗi hắn là có thể tiêu diệt được nhóm kẻ thù đáng sợ trước mặt?
Nếu có thể làm được, vậy thì Hàn Linh sẵn sàng xin lỗi mười ngàn lần.
Nhưng vấn đề là, có thể làm được sao?
Nàng hoàn toàn không tin tưởng chút nào vào sức mạnh của Thành Ca, chỉ có
thể ôm tâm trạng còn nước còn tát.
“Được rồi, vậy ta xin lỗi…”
Hàn Linh nhéo mũi nói: “Ta không nên nghi ngờ ngươi, ta tin là ngươi có quen
biết với Giáng Hàn Tiên Đế.”
Những người khác quay đầu lại và nhìn nàng với vẻ kinh ngạc.
Ngay cả đám người Hải tộc Quản Ngao cũng không ngoại lệ.
Tiểu Tuyết nhân này bị thần kinh à?
Sao đột nhiên lại nói một câu như vậy?
“Giáng Hàn Tiên Đế?”
Quản Ngao nhanh chóng nhìn xung quanh, nếu Giáng Hàn Tiên Đế đến thì hôm
nay hắn chỉ có thể rút lui.
Trước mặt một vị Tiên Đế, mấy tên Chuẩn Đế như bọn hắn cũng chẳng là gì.
Nhưng khi kiểm tra xung quanh thì lại không tìm thấy gì.
Mà phía bên kia, Thành Ca vẫn bình chân như vại phát ra âm thanh không hài
lòng.
“Ngươi muốn nói xin lỗi ai, nói rõ một chút đi.”
Hàn Linh nghiến răng, chống lại ý muốn đánh hắn, thay đổi lời thoại.
“Người đẹp trai nhất Tiên giới, ta sai rồi. Ta không nên nghi ngờ ngươi, ta tin là
ngươi có quen biết với Giáng Hàn Tiên Đế.”
“Như vậy đã được hay chưa?”
“Ta với Giáng Hàn Tiên Đế, ai là người trâu bò hơn.”
Cái này…
Giáng Hàn Tiên Đế thần tượng của nàng, là một loại thần thánh không ai có thể
xúc phạm.
Thực sự muốn nàng thừa nhận rằng người kia thua kém cái tên lão Sơn Thần
xấu tính và tự luyến này sao?
Có đánh chết nàng thì nàng cũng không muốn nói!
Nhưng nghĩ đến nguy cơ cả môn phải sẽ bị diệt, nghĩ đến việc vẫn còn rất nhiều
đồng môn…
Thần tượng cũng chỉ có thể chịu ấm ức một chút trước vậy!
Trái tim Hàn Linh tim rỉ máu, nhắm mắt lại, hét lên lời trái với lương tâm của
mình: “Ngươi lợi hại hơn cả Giáng Hàn Tiên Đế rất nhiều!”
“Như vậy còn tạm được!”
Thành Ca hài lòng.
Không tin rằng là mình không thế xử lý Tiểu Tuyết nhân này.
Nhưng những người của Tuyết Linh tộc khác ở bên cạnh rất bất mãn.
Là người nắm giữ quy tắc tuyết, Giáng Hàn Tiên Đế giữ một địa vị cao trong
lòng nhiều người trong Tuyết Linh tộc.
Giống như Hàn Linh, họ thường coi vị Tiên Đế này như thần tượng.
Nếu không phải do kẻ thù mạnh, chỉ sợ là họ sẽ không nhịn được mà chỉ trích
Hàn Linh là ăn nói vớ vẩn, thiếu tôn trọng chủ nhân.
Ngược lại Quản Ngao lại không cảm thấy gì cả.
“Sắp chết đến nơi mà vẫn còn ảo tưởng sao?”
“Sao nào, còn mong đợi Giáng Hàn Tiên Đế đột ngột xuất hiện và cứu các
ngươi sao?”
“Đúng là điên mà!”
Hắn mất kiên nhẫn xua tay: “Xử lý bọn chúng đi.”
Ngay khi hắn vừa nói xong, tất cả các cao thủ của Hải tốc đều đồng loạt giơ vũ
khí lên.
Ở phía bên kia, những người thuộc Tuyết Linh tộc có người đau buồn tức giận,
có người không cam lòng muốn phản kháng, cũng có người nhắm mắt đau đớn
chờ cái chết.
Một cuộc thảm sát không thể nghi ngờ sắp xảy ra.
Đột nhiên, tất cả các cao thủ của Hải tộc ở cấp Tiên Vương đều từ trên trời rơi
xuống.
Không có kháng cự, không có chiến đấu.
Vừa mất mạng một cách khó lý giải, cũng không có một chút âm thanh nào.
Cả chuẩn đế trên trời đều bị sốc!
Trước khi đến đây, nghe nói hơn bốn mươi người của Cực Thịnh tông đã chết ở
Tuyết Linh tông, Quản Ngao đã có chút nghi ngờ.
Dù sao thì đó cũng là mấy vị Tiên Vương, tại sao toàn bộ lại bị giết sạch?
Nhưng những nghi ngờ này sớm bị che lấp bởi sự cám dỗ của núi Cửu Thải
Thiên Tinh.
Hắn không nghĩ rằng đường đường là một Chuẩn Đế sẽ gặp phải sự phản kháng
khi tiến vào một môn phái nhỏ, càng không nói đến việc gặp phải bất kỳ nguy
hiểm nào.
Mà bây giờ, cuối cùng hắn cũng đã nhìn thấy nó.
“Ai?”
Hắn tức giận hét lên, cổ họng dường như đột nhiên bị bóp chặt, không thể phát
ra tiếng động nào nữa.
Ong!
Tiên hồn của cánh tay phải trong suốt dễ dàng xuyên thủng hàng rào bảo vệ hồn
tiên của hắn, xâm nhập hồn hải của hắn, hầu như không gặp bất kỳ sự kháng cự
nào.
Cánh tay đó tùy tiện vẫy một cái, đã khiến cho hồn hải của hắn tan thành từng
mảnh.
Sức mạnh Chuẩn Đế của Quản Ngao là căn bản là không kịp phát huy.
Chỉ cảm thấy mắt mình bỗng nhiên tối sầm lại, một cơn đau nhói phát ra từ đầu.
Đồng thời, mối liên hệ giữa hắn và ấn lạc của quy tắc đã bị phá vỡ.
Không có cơ hội nào để trốn thoát nào cả.
Thành Ca thậm chí còn không cho hắn thời gian để hối hận, dùng tốc độ nhanh
nhất để phá hủy cả người hắn.
Ý thức cuối cùng của Quản Ngao cũng bị tiêu diệt, chìm vào bóng tối vĩnh viễn.
Khi hắn ngã xuống, bốn Chuẩn Đế khác cũng rơi xuống cùng lúc, không có bất
kỳ sự chống cự nào.
Đối với Thành Ca mà nói chiến tích này đơn giản là không đáng kể.
Trước khi hắn đến Huyền giới, hắn chỉ cần dùng chấn động tiên hồn là đã có thể
giết Chuẩn Đế.
Cấp độ này là cao cả và mạnh mẽ trước những người khác.
Nhưng trước mặt hắn, không có nhiều khác biệt so với Tiên Vương, Tiên Tôn,
đều là pháo hôi có thể xử lý nhanh gọn.
Nhưng những người khác không thể bình tĩnh như hắn.
Khi nhìn thấy tất cả năm vị Chuẩn Đế và bảy mươi vị Tiên Vương của Hải tộc,
tất cả đều chết sạch chỉ trong một giây, Hàn Linh không khỏi hét lên ngay tại
chỗ.
“Chết rồi!”
“Wow! Thật sự là đã chết hết rồi?”
Mặc dù trước đó còn có một chút mong đợi, nhưng khi nó đã thực sự xảy ra,
nàng vẫn không giấu được sự chấn động và ngây ngất.
Đây là quá mạnh rồi đó?
Nàng nhanh nói với Thành Ca để bày tỏ sự phấn khích và khó hiểu trong lòng
mình.
“Trời ạ, làm thế nào mà ngươi làm được?”
“Đó là năm vị Chuẩn Đế đó, cứ như vậy mà chết rồi?”
Phản ứng này khiến cho Thành Ca rất hài lòng.
Tiểu tử, không lẽ anh đây không thể chinh phục được Tiểu Tuyết nhân ngươi
sao?
“Ừ ừ, thế thì sao nào?”
“Trời ạ, đến cùng thì ngươi mạnh đến mức nào? Không phải nói là có thể miễn
cưỡng xem là Chuẩn Đế sao?”
Giọng nói thì thào Hàn Linh phát ra, gần như không mạch lạc.
“Làm sao có thể?”
“Chuyện này làm sao có thể chứ?”
Con sâu thích làm màu trong lòng Thành Ca được thõa mãn, hắn thờ ơ nói: “Chỉ
là xửa lý mấy tên Chuẩn Đế nhỏ bé mà thôi, không có gì quan trọng?
“Chỉ là chút chuyện nhỏ, ngươi có cần phải kích động đến thế này không?”
“Đúng là chưa trải sự đời mà.”
Hàn Linh biết là hắn đang ra vẻ làm màu, nhưng lúc này nàng đã không thể
phản bác lại.
Toàn bộ Tuyết Linh tông còn không có Chuẩn Đế.
Năm vị Chuẩn Đế chết ngay trước mặt nàng, tạo ra chấn động rất lớn đối với
nàng.
Vào lúc này, những người khác cũng giống như vừa tỉnh lại từ trong giấc mơ.
Chuyện gì vừa xảy ra?
Toàn bộ cao thủ của Hải tộc đều xử lý?
Chúng ta đã được cứu?
Vẻ mặt của mọi người đều mơ hồ.
Sau khi kiểm tra cẩn thận, xác nhận rằng nhóm Quản Ngao đã thực sự chết, các
cao thủ như Hàn Dung và Hàn Trác đều không hẹn đồng thanh hô vang.
“Chết rồi!”
“Thật sự chết rồi!”
“Ha ha ha, chết hay lắm!”
“Mấy tên cướp khốn nạn đáng chết cả trăm lần!”
Bọn họ đều hiểu rõ vừa rồi Hải tộc muốn làm gì.
Mặc dù không thể chống cự, nhưng sự tức giận và thù hận trong lòng đã lên đến
cực độ.
Bây giờ nhóm người xấu này đã gặp quả báo, tất nhiên là vô cùng vui mừng.
Toàn bộ Tuyết Linh tông tràn ngập trong không khí vui vẻ vì có thể sống sót,
tiếng hoan hô vang lên khắp nơi.
Nhưng ngay sau đó, mọi người lại chìm sâu vào suy nghĩ - ai là người vừa giết
nhiều kẻ thù hùng mạnh của Hải tộc như vậy?
Nếu vấn đề này không được làm rõ, họ sẽ khó mà cảm thấy thoải mái.
“Không có vết thương chí mạng nào.”
“Nhưng tiên hồn của họ đều bị đập nát…”
“Cũng không có bất kỳ trận chiến ác liệt nào.”
“Để có thể làm được chuyện này, ít nhất cũng là Tiên Đế phải không?”
“Không thể nào, nếu có bất cứ vị Tiên Đế tới thì hẳn là sớm xuất hiện rồi!”