Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 760




Nghe được câu hỏi này của hắn, Thanh Long Đại Đế tức giận nói: “Còn không

phải đều tại ngươi con sâu làm rầu nồi canh hay sao?”

“Liên quan đếch gì đến ta?”

Thành Ca vô tội nói.

Mấy năm nay hắn chưa đủ tốt hay sao?

Thanh Long Đại Đế bực bội nói: “Năm đó ngươi làm ra bao nhiêu việc khác

người, bản thân ngươi còn không nhớ hay sao?”

Không đợi Thành Ca phản bác, Đại Đế tự cho mình là cha của tất cả Long tộc

thương tiếc nói: “Những Long tộc chết đi đều xem như bị ngươi liên lụy, bị

người ta giận chó đánh mèo.”

“Phe Kỳ Lân vốn dĩ cũng chỉ là người nhà ngang ngược, còn chưa đến mức cấu

kết kẻ thù bên ngoài.”

“Ở đại hội Vạn yêu ngươi đã xử lý Kỳ Uyên, Kỳ Thăng, sau đó lại chôn vùi rất

nhiều tinh anh của Phe Kỳ Lân ở núi Tiên Yêu, bọn họ không hận ngươi mới là

lạ!”

“Hơn nữa Đế cảnh mà ngươi chém giết càng ngày càng nhiều, bọn họ càng

ngày càng sợ hãi, tất nhiên sẽ coi ngươi là mục tiêu muốn diệt trừ cho nhẹ đầu!”

“Hai giới Tiên Ma cũng vậy, sau khi ngươi không còn nữa, đương nhiên muốn

nhân cơ hội này gạt bỏ luôn vây cánh của ngươi, Long tộc đứng mũi chịu

sào…”

Lúc này Thành Ca mới hiểu rõ.

Hắn không khỏi xấu hổ sờ mũi: “Ta cũng không dự đoán được sẽ xảy ra chuyện

như vậy.”

Chuyện này đúng thật là do hắn suy xét không chu toàn.

Năm đó trước khi tiến vào Khư Động, đã không sắp xếp mọi thứ chu đáo đàng

hoàng.

Nếu biết trước như vậy, nên thu tất cả Long tộc Thương Long Cốc vào bên

trong Toàn Cơ Đồ, hoặc là phải dẹp yên hai giới Tiên Ma và Phe Kỳ Lân trước.

Thanh Long Đại Đế không biết hắn đang cân nhắc ý nghĩ đáng sợ này trong

lòng, còn đang ra vẻ như người từng trải dạy hắn làm việc.

“Năm đó ngươi xử lý quá mức kích động!”

“Luận thực lực, ngươi rất xuất sắc, khiến ta cũng hơi có chút bất ngờ.”

Đại Đế năm đó kỳ thật cũng bị những chiến tích đó của Thành Ca làm cho

khiếp sợ suýt chút nữa tè ra quần, lại ra vẻ ta đây vẫn luôn vô cùng bình tĩnh.

“Nhưng ngươi không nên gây thù chuốc oán khắp nơi, nên từ từ tính toán, chậm

rãi phát triển.”

“Chưa gì đã trở thành kẻ thù một mất một còn với toàn bộ Phe Kỳ Lân và hai

giới Tiên Ma, người bên cạnh ngươi làm sao thoát được việc bị vây công trả

thù?”

“Cây cao đón gió lớn, chân lý này ngươi phải nhớ cho kỹ, đã hiểu rõ chưa?”

“Đừng nói tới hai giới kia, Linh giới, Tử giới, Man giới sau này sẽ như thế nào?

Chẳng phải cũng sẽ không dung thứ ngươi hay sao?”

Long tộc Thanh Long cốc sôi nổi gật đầu, ra vẻ Đại Đế nói rất có lý.

Thành Ca chỉ có thể cười gượng.

Thanh Long Đại Đế này vẫn có tấm lòng bảo hộ Thương Long Cốc, không có

hắn, Mặc Ương và Ngao Dương đã không sống nổi.

Cho nên Thành Ca cũng cho hắn một chút thể diện, cho phép hắn làm màu một

chút trước mặt mình.

“Lần này ngươi trở về, nhất định phải khiêm tốn cúi đầu, tốt nhất không nên để

lộ dấu vết.”

“Một khi biết được ngươi trở về, hai giới Tiên Ma và Phe Kỳ Lân bên kia nhất

định sẽ không từ bỏ ý đồ, thậm chí có thể sẽ phát động một đợt tấn công lớn

hơn nữa.”

“Chúng ta ở đây… y da, một chút huyết mạch cuối cùng của Thương Long tộc,

sợ rằng trước sau gì cũng sẽ bị hủy mất.”

Huyền Minh vốn định nói: “Đến lúc đó chỉ sợ Thanh Long cốc toàn bộ đều bị

hủy diệt.

Nhưng mà đường đường là Đại Đế, nói như vậy có phần quá nhát gan sợ phiền

phức, cho nên mới tạm thời sửa lại, dùng Thương Long tộc để khuyên Thành

Ca an phận một chút.

“Một mình ngươi, cho dù có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng có ích gì?”

“Ngươi có thể chống lại toàn bộ Tiên giới sao? Không thể nào!”

Thành Ca định nói ta đúng là có thể.

Có điều thấy Đại Đế đang cao hứng, nên cũng không tiện ngắt lời.

“Cho nên ngươi nên khiêm tốn một chút, hiểu không?”

“Có sức mạnh của ngươi, lại còn có ta chỉ đạo, Long tộc chúng ta không phải

không có cơ hội vùng dậy một lần nữa!”

Thành Ca có thể xem như gió thoảng bên tai vui tươi hớn hở nghe tiếp, nhưng

Thương Linh thì đã không nghe nổi nữa.

“Được rồi, được rồi, Huyền Minh cái tật xấu thích lên mặt dạy đời này của

ngươi khi nào mới có thể sửa lại?”

“Khương Thành là Đại Đế của Thương Long tộc chúng ta, không đến lượt

ngươi dạy hắn làm việc như thế nào.”

Người khác không biết đã đành, nàng lại có thể không biết sao?

Trước kia thì thôi đi, bây giờ sau khi từ Huyền giới trở về, sức chiến đấu của

Khương Thành đã đột phá vượt qua mặt hạn chế này.

Ngay cả Thiên Đạo Tiên giới còn không giết được hắn, hai giới Tiên Ma và Phe

Kỳ Lân thì làm được gì?

Hắn căn bản không cần khiêm tốn biết chưa hả?

“Thương Linh ngươi cũng thật là hồ đồ!”

Thanh Long Đại Đế đã nghiện dạy bảo rồi, dám đưa cả Thương Long nữ đế vào

phạm vi giáo dục luôn.

“Mấy năm nay ngươi vẫn luôn đi theo Khương Thành đúng không?”

“Sao ngươi lại không nhắc nhở hắn một chút?”

“Sao hả? Hắn làm việc lỗ mãng, ngươi cũng lỗ mãng theo sao?”

“Thật là không thể tưởng tượng được, tốt xấu gì ngươi cũng là người già thế hệ

trước sống lâu năm như vậy rồi”

“Ai già rồi?”

Hắn nói chuyện khác thì thôi không tính, nhưng hắn lại nhắc đến “già rồi”, đây

chính là điều kiêng kị nhất của Thương Linh.

Dù sao thì nàng cũng là nữ nhân.

Tuổi tác vẫn luôn là đề tài nàng vô cùng kiêng kị.

“Ngươi già kệ ngươi đừng kéo theo ta, cả nhà ngươi đều già rồi!”

“Ta không thèm cãi nhau với ngươi, Mặc Ương, ngươi còn giữ lại hài cốt những

Long tộc đã tử nạn của Thương Long Cốc chúng ta không?”

Mặc Ương cũng không rõ nữ đế hỏi hài cốt này để làm gì, còn tưởng rằng nàng

muốn làm lễ tế cho người chết.

Hắn không nén được tiếng thở dài, nói: “Có thì có, nhưng chỉ còn lại một phần

rất nhỏ…”

“Ở đâu?”

Thương Linh vui mừng khôn xiết.

Nghe được những lời này của hắn, giống như nhìn thấy một ánh rạng đông

trong cảnh tuyệt vọng.

“Ở gần khu phần mộ Long tộc Thanh Long cốc.”

“Mau, mau đưa ta đi!”

Mọi người nhanh chóng cùng nhau đi đến khu phần mộ.

“Thương Linh, Khương Thành, các ngươi phải nhớ kỹ giáo huấn lần này!”

“Thương Tật, Thương Khung bọn họ đã dùng sinh mệnh để đem lại bài học lần

này cho các ngươi, sau này nhớ phải khiêm tốn phát triển…”

Lão Thanh Long lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, tuyên dương bộ xử thế triết học

“Biết nhịn mới có thể làm vua” kia của hắn.

Thương Linh không rảnh để ý tới hắn.

Vừa đến nơi liền lập tức đào mộ lên.

Sử dụng sức mạnh Huyền Văn tốc độ của Thành Ca, lật lên hết toàn bộ vảy

rồng cốt rồng rơi vụn đã được chôn xuống.

Từng khối bùn đất to lớn rào rào rơi xuống.

Một trận gió nhẹ thổi quá, tất cả bụi bặm biến mất không còn thấy nữa.

Tàn cốt bồng bềnh ở giữa không trung đều rực rỡ hẳn lên, thậm chí tản ra ánh

sáng chói rực loá mắt.

Có thể đạt tới thần tiên Long tộc chân chính, cũng đã được xem như là Thần

Long tại trần giới, di cốt còn lưu lại của bọn họ đều có thể trải qua trăm triệu

năm không mục nát.

Còn đạt tới cấp Chuẩn Đế, lại càng phát ra khí tức huyền ảo của Quy tắc, đủ để

coi là thiên tài địa bảo.

Chỉ là, mọi người ở đây hoàn toàn không có lòng dạ nào thưởng thức.

Bọn họ bị hành động này của Thương Linh làm cho sợ ngây người.

Cho dù là Mặc Ương cũng mang vẻ mặt không thể tin nổi.

Quật mộ đào hài cốt ra, việc này cho dù là ở Nhân tộc hay là Long tộc, cũng là

việc vô cùng không tôn trọng người đã khuất.

Nếu đây không phải là Thương Long nữ đế, hắn chắc chắn sẽ ra tay xử lý ngay

tại chỗ, không chết không ngừng.

Ngay cả như vậy, trong mắt hắn và các Long tộc khác của Thương Long Cốc ở

phía sau, đều tràn ngập đau thương cùng với không hiểu nổi.

Huyền Minh kêu lên sợ hãi: “Thương Linh, ngươi điên rồi sao?”

“Ngươi làm gì vậy?”

Hắn không thể tiếp tục đứng nhìn.

“Ngươi thật là quá đáng!”

“Bọn họ tốt xấu gì cũng đều là hậu bối của ngươi, sao ngươi có thể làm nhục

bọn họ như vậy, quấy rầy sự thanh tĩnh của người đã chết, ngươi như vậy có

xứng đáng là Thủy tổ Long tộc hay không…”

Thương Linh ngắt lời hắn: “Ai nói bọn họ là người chết?”

“Ngươi đang nói mê sảng gì vậy?”

Thương Linh không phản ứng lại Huyền Minh, mà tràn ngập mong đợi nhìn về

phía Khương Thành.

“Đã thành ra như vầy, vẫn có thể sống lại sao?”

Thành Ca đối diệt khẽ gật đầu.

“Hoàn toàn không thành vấn đề!”